Trở về


Truyện đã hoàn thành

Phần 209

Từ sáng sớm bầu trời đã âm u, trên quảng trường cạnh khu chung cư thế mà vẫn có người đang nhảy múa, tiếng nhạc từ cửa sổ truyền vào, lại làm cho người ta cảm thấy bực bội.

Thương Lục đã đi lên nhà Triệu Ngu suốt hai giờ.

Xe của hắn đang đỗ ở bãi đỗ xe tạm thời bên cạnh, nếu không đỗ xe ở bãi đỗ dưới tầng hầm, thì hẳn là cũng không định qua đêm ở nhà cô ấy, chỉ là đã lên đấy lâu như vậy, sao còn chưa chịu về.

Kỷ Tùy không biết sao mình lại đi chú ý vấn đề này nữa, nhưng bắt đầu từ khoảnh khắc hắn tận mắt nhìn thấy Thương Lục đi vào tòa nhà kia, trong đầu hắn đã suy nghĩ một đống chuyện lung tung.

Hắn nhớ lúc trước khi mình cũng có thể tự do ra vào ngôi nhà đó, hắn nhớ mọi thứ quen thuộc trong nhà cô, nhớ những lúc ở chung với cô, nhớ thân phận bạn trai khi đó… cho dù sau này biết được, tất cả chỉ là một trò cười.

Mà vừa rồi khi Thương Lục xuống xe từ bên cạnh, rõ ràng cũng đã thấy được hai người họ trong xe, chỉ là hắn phản ứng lạnh nhạt như vậy, ngược lại làm cho người ta có cảm giác hắn hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của bọn họ, còn rất tự nhiên đi lên tìm Triệu Ngu.

Rõ ràng lúc trước, những thứ này đều là quyền lợi của hắn. Kỷ Tùy không hiểu sao cảm thấy trong lòng chua xót, rồi lại không ngừng nói với bản thân, có lẽ mình chỉ không cam lòng, không cam lòng một đoạn cảm tình nói không có liền không có, cũng không buông bỏ được những ký ức tốt đẹp nhất trong cuộc đời này.

Quay đầu sang nhìn Kỷ Tùy, lại ngẩng đầu tiếp tục nhìn ánh đèn chiếu sáng khung cửa sổ trên cao, Lăng Kiến Vi do dự hồi lâu mới nói: “Anh Kỷ Tùy, hay là em đưa anh về trước nhé?”

Lúc ở bệnh viện, do hắn quá sốt ruột mới chạy đi tìm Kỷ Tùy hỏi xem Triệu Ngu đã đi đâu, Kỷ Tùy còn khăng khăng chắc chắn, Triệu Ngu sẽ không từ mà biệt nếu không xảy ra chuyện gì, đến khi nhìn thấy ánh đèn trên tầng biết rằng cô đã không sao, tuy hắn đã yên tâm rất nhiều, nhưng ngược lại cứ cảm thấy trong lòng chợt hụt hẫng.

Dường như mỗi người đều hiểu rõ cô hơn nhiều so với hắn, dường như mỗi người đối với cô đều có ý nghĩa rất riêng, chỉ có sự tồn tại của hắn, đối với cô từ trước tới giờ đều chẳng có quá nhiều ý nghĩa, hắn tỉ mỉ chăm sóc cô lâu như vậy, mà cô lại chỉ nói một câu tạm biệt đơn giản đến thế, thậm chí, đó cũng không được tính là lời tạm biệt.

Nhìn ánh đèn trên tầng vẫn không hề thay đổi từ xa, Kỷ Tùy gật đầu: “Được.”

Trước khi tới đây, hắn đã làm thủ tục xuất viện, vì thế Lăng Kiến Vi hỏi: “Nhà anh ở đâu?”

Chần chờ một lát, Kỷ Tùy nói: “Đông Phương Danh Đình.”

Đó là khu chung cư hắn ở lúc trước, là nơi tấc đất tấc vàng, một căn chung cư bình thường cũng có giá không hề rẻ.

Tiền mua chung cư tuy là của hắn, nhưng ngọn nguồn vẫn không tách được khỏi Trang gia, cho nên trước khi trúng đạn hắn đã gửi thông tin muốn bán nhà cho người môi giới.

Lúc ở bệnh viện hắn cũng đã nhận được điện thoại của người môi giới báo rằng có một khách hàng muốn xem phòng, nhưng hắn đi lại không tiện nên chỉ có thể kéo dài thời gian, hiện tại căn hộ này vẫn là của hắn, tạm thời cũng không có chỗ ở, hắn cũng chỉ có thể trở về đó.

Lăng Kiến Vi đưa Kỷ Tùy đến dưới tầng, hắn một mình đi thang máy lên trên, trở về nơi vô cùng quen thuộc, hình như luôn có thể gợi cho người ta rất nhiều hồi ức.

Mở cửa chính ra, cánh cửa mà hắn cùng Triệu Ngu từng tay trong tay đi qua vô số lần, thang máy chật hẹp, bọn họ không màng có camera giám sát mà ôm hôn thắm thiết, mật mã nhà hắn đã được đổi thành sinh nhật của Triệu Ngu, cũng đã lưu cả dấu vân tay của cô, phía sau cửa, trên tường có một vết móng tay hơi mờ, được lưu lại lúc hắn không kiêng dè gì đè cô lên cửa ra sức làm tình.

Sofa, thảm, bàn ăn, phòng tắm, phòng bếp, phòng ngủ chính, mỗi một nơi dường như vẫn còn lưu lại dấu vết hoan ái của bọn họ, mỗi một góc, dương như đều có thể nghe được tiếng nói cười vui vẻ của cô.

Bọn họ cùng nhau nấu cơm trong phòng bếp, cùng nhau tắm rửa trong phòng tắm, cùng nhau làm việc trong thư phòng, cùng nhau ngắm cảnh đêm từ ban công…

Lồng ngực cứ có cảm giác vô cùng đau đớn, không biết có phải do miệng vết thương còn chưa hoàn toàn khép lại hay không, nhưng giờ phút này, hắn lại đột nhiên rất muốn uống rượu.

Hắn nhớ rõ lần đầu tiên Triệu Ngu tới nhà hắn, là bởi vì cô uống say. Lần thứ hai tới nơi này, cô ở trên ban công uống bia cùng hắn, đánh cờ cùng hắn trong phòng khách.

Nhưng khi Kỷ Tùy mở tủ lạnh ra, bên trong tất cả đều trống rỗng.

Cũng đúng, hắn đã quên mất, trước lúc bị thương vào mấy ngày sau khi biết được chân tướng, hắn đã một mình trốn trong nhà mượn rượu giải sầu, tất cả rượu có thể uống được đều đã bị hắn uống sạch, nơi nào còn rượu mà tìm nữa?

Hắn xoay người ra cửa, muốn xuống cửa hàng tiện lợi dưới tầng để mua, nhưng mới đi được vài bước đã dừng lại.

Hắn còn nhớ rõ mình đã nói với cô, mượn rượu giải sầu là vô dụng, chỉ là không biết sao bản thân lại đã quên mất.

Di động vang lên, màn hình hiển thị một dãy số xa lạ, mi tâm hắn không tự chủ được nhướng lên, trong đầu đột nhiên không thể hiểu hiện lên một ý niệm: Có khi nào là cô gọi đến hay không? Là nói lời tạm biệt với hắn, hay là muốn nói điều gì khác?

“Chào.” Kỷ Tùy phát hiện, cổ họng hắn đã hơi nghẹn lại.

“Kỷ tiên sinh, chào anh, tôi là Tiểu Vương người môi giới nhà đất, anh còn nhớ tôi không?”

Đáy lòng dường như có gì đó mất mát, Kỷ Tùy ngẩn người, nói: “Ừm, có việc gì sao?”

“Kỷ tiên sinh chuyện là vầy, có một vị khách đã nhìn trúng căn chung cư của anh, sau khi xem hình xong liền quyết định muốn mua, giá cả tùy anh quyết định, càng nhanh càng tốt, anh xem anh có ý kiến gì không?”

Ngước mắt lên nhìn xung quanh một vòng, Kỷ Tùy nắm chặt di động, sau một hồi lâu do dự, nói: “Thật ngại quá, tôi… Không muốn bán nữa.”

Hắn vốn đã chuẩn bị bán căn nhà này, đem tiền trả cho Trang gia, nhưng vào lúc này đây, lại đột nhiên luyến tiếc.

Phóng tầm mắt nhìn lại, trên bàn còn có ly nước Triệu Ngu uống dở, cả sách vở, máy tính, hắn đứng dậy đi vào phòng ngủ, tủ quần áo hơn phân nửa đều là quần áo của cô, trong phòng tắm vẫn còn để đồ vệ sinh cá nhân và mỹ phẩm dưỡng da của cô nữa.

Tất cả mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, tất cả đồ đạc của cô đều còn ở đây, nếu không phải cơn đau nơi ngực hắn quá mức chân thật, có khi Kỷ Tùy đã cho rằng, mình chỉ đang nằm mơ.

Trở lại phòng khách uống vài viên thuốc giảm đau lần nữa, Kỷ Tùy lặng lẽ ngồi trên sô pha ngây người một lúc lâu, lại bỗng có điện thoại gọi đến.

Vẫn là một dãy số xa lạ, hắn cho rằng có khi liên quan đến người môi giới, sau khi nhận cuộc gọi mới phát hiện đây là giọng của Thương Lục.

Thương Lục nói: “Cổ phần ở Lan Tỉ của anh tôi sẽ trả lại nguyên vẹn, nhưng theo quy định, anh phải chờ sau mấy tháng nữa, muốn cổ phần hay là tiền, anh cứ quyết định.”

Giờ này, hẳn là hắn vẫn còn ở chỗ đó…

Không biết vì sao lại hiện lên suy nghĩ như vậy, Kỷ Tùy tự giễu cười hỏi: “Là ý của cô ấy?”

“Cô ấy không nói đến việc này, là ý của tôi, Tiết Trạm cũng tán thành.”

Triệu Ngu không đề cập đến, nhưng Thương Lục biết cô sẽ bởi vậy mà áy náy, vì thế mới đưa ra quyết định này thay cô, Tiết Trạm cũng hiểu và quan tâm cô như thế, cho nên cũng đồng ý.

Những lời này có ý gì, Kỷ Tùy hiểu rõ.

Ánh mắt hắn dừng trên chiếc bình giữ ấm cô hay dùng, chậm rãi nói: “Những thứ đó đã không còn quan hệ gì với tôi, muốn giải quyết thế nào, tùy các anh.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Thông tin truyện
Tên truyện Trở về
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc
Ngày cập nhật 29/07/2024 03:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Truyện sex do một người phụ nữ kể lại (Update Phần 32) - Tác giả nữ
Phần 32 Câu nói như khiêu khích của tôi đã phát huy tác dụng ngay tức khắc, không cần đến 30′ mà ngay trong tích tắc Hùng đã theo chân và ra đến bên ngoài khi tôi vừa kịp đến cửa, quay lưng lại như một phản xạ tự nhiên và nhìn anh chăm chú, chưa kịp lên tiếng thì giọng anh đã dõng dạc vang lên: Em muốn nói gì thì nói đi, tôi không có nhiều thời gian đâu... Cục tức khi nãy chưa kịp tan biến thì giờ lại có thêm vấn đề khiến nó bùng phát mạnh mẽ hơn, tôi không còn đủ bình tĩnh để kìm giữ lòng mình nữa, lên tiếng trong tức...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh
Chị Hai - Tác giả Why Not Me
Sau lần đó, tôi cảm thấy không yên tâm chút nào! Tôi chỉ sợ là trong tương lai, tôi sẽ không tự kiềm chế được trước những đòi hỏi càng ngày càng phức tạp của con Trâm. Tôi mong là nó kéo được thằng bồ của nó vào cuộc, như vậy tôi sẽ không còn bị nó chi phối nữa. Nhưng tôi vẫn sợ là mình sẽ mềm lòng trước con Trâm nên tôi lấy quyết định là sẽ không về Việt Nam nữa trong một khoảng thời gian dài để tránh không bị con Trâm cám dỗ. Trở lại chuyện hai vợ chồng chúng tôi thì với thời gian, Mẹ đã dần dần chấp nhận và xem...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện loạn luân Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Chu Hổ (Update Phần 34)
Phần 34: Thuyền hoa kích tình Trận chiến năm đó, giữa Đại Lực Thần Tôn Ngộ Không và Ngọc Hoàng Đế Thích Thiên còn được người đời sau gọi là trận kiếp Đại Khuynh Thiên, khiến cho trời đất dao động, tai kiếp diễn ra liên tục, làm chết không biết bao nhiêu người. 5 năm sau Đại Khuynh Thiên, thiên hạ bắt đầu có dấu hiệu biến động. Nhưng tiêu biểu nhất vẫn là việc Xích Quỷ Quốc thống nhất Long Tiên Lục Địa, tiêu diệt trọn vẹn liên hợp phương nam, chinh phục thảo nguyên và hủy diệt Vũ Thiên Quốc. Vì giữ lời hứa với Vũ Trọng Đế, nên Kinh Thần không giết đi huyết...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Thuốc kích dục Truyện tiên hiệp

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng