Trở về


Truyện đã hoàn thành

Phần 31

“Không tồi, đẹp lắm.”

“Thật không?”

“Thật chứ sao? Em xem anh mặc vào đẹp trai ngời ngời thế này cơ mà, ánh mắt bạn gái anh đúng là quá chuẩn, chất liệu này mặc vào cũng thoải mái nữa.”

Tiết Tử Ngang đương nhiên biết những gì Triệu Ngu nói trong điện thoại chỉ là thận trọng thăm dò, bộ quần áo này không thể là cô vô tình thấy rồi lại nhất thời xúc động mà mua, có khi cô còn đã phải lựa chọn rất lâu, mới chọn món này làm quà đáp lễ cho quà của hắn.

“Ai là bạn gái anh hả?” Triệu Ngu nổi giận trừng hắn một cái, trên mặt lại không thể che giấu được vẻ tươi cười.

“Sao nào? Vừa mời bò dậy từ dưới người anh mà còn không chịu nhận là bạn gái à?” Tiết Tử Ngang dùng một tay kéo cô vào lòng, khóe môi nhẹ cọ bên tai cô, “Hay là muốn cảm nhận lại cảm giác anh ở bên trong em?”

“Đồ không biết xấu hổ.” Triệu Ngu hờn dỗi, đấm mấy cái lên ngực hắn, lại bị hắn chuẩn xác bắt lấy.

Nhìn thấy vết sẹo đã nhạt màu trong lòng bàn tay cô, Tiết Tử Ngang nhẹ nhàng vuốt ve: “Sắp khỏi rồi.”

“Miệng vết thương đã khỏi rồi, vết sẹo này chắc cũng mờ nhanh thôi, nhờ thuốc mờ sẹo của anh đó.”

Bàn tay Tiết Tử Ngang lần dọc theo lòng bàn tay cô, dần lên cánh tay, nơi đó vốn có vài vết sẹo nông sâu bất đồng, nhưng hiện giờ đã không còn nhìn thấy nữa.

“Về sau mà dám tự hại mình, anh nhất định sẽ đét em nát đít.”

Triệu Ngu ngoan ngoãn gật đầu: “Sẽ không.”

Tuy rằng cô ra tay với bản thân đủ tàn nhẫn, nhưng kỳ thật những miệng vết thương đó đều không sâu, còn lâu mới khủng bố bằng dấu vết khi Từ Miểu tự hại mình.

Năm đó Tiết Tử Ngang quả thực cũng rất yêu Từ Miểu, bất kể Từ Miểu có làm mình bị thương thành thế nào, bất kể đoạn tình cảm kia làm hắn mệt mỏi bao nhiêu, nhưng đối với Từ Miểu, hắn vẫn là đau lòng cùng yêu chiều vô hạn.

Nhưng nếu Triệu Ngu dám làm như vậy, phỏng chừng Tiết Tử Ngang sẽ lập tức coi cô là bệnh nhân tâm thần, xách quần chạy tám hướng thì có.

Hơn nữa cô cũng đủ hiểu, ngoại trừ có một số người có đam mê đặc thù, còn lại không có bất cứ người đàn ông nào thích trên người phụ nữ có sẹo cả, cho nên khi ra tay cô cũng tự biết giữ nặng nhẹ.

Bị Tiết Tử Ngang ôm vào trong ngực, cùng hắn lẳng lặng ôm nhau một lúc lâu, Triệu Ngu mới hơi nặng nề nói: “Ngày mai là phải đi làm rồi.”

Tiết Tử Ngang cười: “Sao vậy? Luyến tiếc kỳ nghỉ à?”

“Đương nhiên, nghỉ ngơi sảng khoái hơn nhiều chứ.”

“Vậy có muốn anh lợi dụng chức quyền, cho em nghỉ thêm một tháng không?”

“Em không cần.”

“Vậy anh đây lợi dụng chức quyền làm thêm với em một phát.”

“Không phải vừa mới làm xong… A… Đừng… Tiết Tử Ngang… Đừng liếm…”

Diệp Tử đã bị đuổi việc, Triệu Ngu lại nhân tai nạn lao động mà nghỉ phép, một tháng này, người đi theo bên Tiết Tử Ngang chính là vị thư ký mới nhậm chức Hạ Nam.

Người là do Tiết Tử Ngang bảo Triệu Ngu tìm kiếm, Triệu Ngu cảm thấy cô gái này làm việc lưu loát, tính cách cởi mở, liền đề cử với Tiết Tử Ngang.

Thời gian thử việc lại có thể đi theo bên người vị “Hoàng trưởng tôn” này, Hạ Nam tất nhiên cũng rất hưng phấn, cũng vẫn luôn đặc biệt cảm kích Triệu Ngu.

Công việc của Triệu Ngu cùng Hạ Nam không giống nhau lắm, những việc mà Tiết Tử Ngang lo liệu không hết, hoặc khi hắn không ở công ty, cô đều thường xuyên phải thay mặt xử lý, thậm chí là tự làm ra quyết sách.

Khi bên Khoa học kỹ thuật Y Trình phái người tới để bàn chuyện hợp tác, Tiết Tử Ngang đang không ở công ty, thế nên Triệu Ngu phải đi tham gia hội nghị.

Hơn nữa, Hứa Thừa Ngôn cũng tới.

Kỳ thật loại hợp tác bình thường này đều có các người đồng cấp với bên Hoa Xán tự đến bàn việc, có thế nào cũng không tới lượt vị CEO như Hứa Thừa Ngôn phải ra mặt.

Sở dĩ lần trước hắn đi theo tới, là vì có chuyện đầu tư muốn nói với Tổng giám đốc Hoa Xán, cũng chính là mẹ của Tiết Tử Ngang, chẳng có quan hệ gì với Triệu Ngu hết.

Nhưng còn lần này, cũng khó mà nói được.

Rời khỏi vị trí công việc, Triệu Ngu còn cố ý lấy chiếc kính gọng vàng trong ngăn kéo ra đeo lên.

Hạ Nam thấy thế cũng tò mò hỏi: “Hóa ra chị Triệu Ngu cũng bị cận thị à? Em không phát hiện ra đấy.”

Triệu Ngu cười: “Cũng không hẳn, chắc là chỉ 0 phẩy mấy thôi, nhưng gần đây cảm thấy thị lực hơi giảm, chị sợ phòng họp quá rộng lại không thấy rõ màn hình nên mới chuẩn bị.”

Thật ra cái cô mua chỉ là kính phẳng, làm gì có độ cận?

Hạ Nam hỏi: “Sao em thấy giống kinh nam vậy?”

“Vậy sao? Kính cũng phân biệt nam nữ à? Chị cũng không chú ý.” Triệu Ngu cười, ôm văn kiện đi về hướng thang máy.

Hội nghị lần này, bộ phận marketing cũng không phải vai chính, Triệu Ngu làm đại diện cho bên marketing, chỉ cần đưa ra số liệu đã được chuẩn bị tốt, rồi tóm tắt lại để các bộ phận khác tham khảo là được.

Cho nên chỗ ngồi của cô ở vị trí hàng đầu, vừa vặn đối diện với chỗ ngồi bên B của Hứa Thừa Ngôn, tạo thành một đường chéo.

Từ khi bắt đầu vào cửa, ánh mắt của Hứa Thừa Ngôn đã thỉnh thoảng dừng trên mặt cô.

Hoặc chính xác mà nói, là dừng trên chiếc kính gọng vàng cô đang đeo.

[Quà tặng cho anh, lần sau đeo nó mà làm tôi.]

Đây là tin nhắn lần trước cô gửi cho hắn, thứ trong ảnh chụp cũng chính là cặp kính giờ phút này cô đang đeo.

Mà mới cách đây chưa được bao lâu, ở phòng thử đồ cách vị hôn thê của hắn chỉ một cách cửa, cô còn dùng bộ ngực sữa kẹp lấy dương vật hắn thọc vào rút ra, còn nhấc váy lên tự thủ dâm ngay trước mặt hắn, còn dùng đầu lưỡi liếm lên đỉnh dương vật hắn, làm hắn phải bắn tinh hết lên cặp vú trắng nõn của cô. Sau đó lại còn nhẹ nhàng sờ lên khóe mắt hắn, nói rằng nơi đó còn thiếu một cặp kính gọng vàng chuyên dành cho kẻ văn nhã bại hoại.

Rõ ràng cô chẳng nói gì, cũng chưa hề làm gì, chỉ nghiêm túc ngồi bên bàn họp, nhưng chỉ bằng cặp kính kia, lại có thể làm người ta mơ màng tưởng tượng ra rất nhiều thứ.

Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Triệu Ngu hơi mỉm cười, như chào hỏi với cấp lãnh đạo, lịch sự, thậm chí còn có điểm câu nệ, cũng ngay lập tức dời tầm mắt đi.

Nhưng chỉ nửa phút sau, Hứa Thừa Ngôn lại nhận được Wechat của cô: [Hứa tổng sẽ không nhìn thấy tôi rồi cứng đấy chứ.]

Hứa Thừa Ngôn không trả lời, tắt di động đặt sang một bên, nhưng chưa được bao lâu, Triệu Ngu từ chỗ ngồi đứng dậy, lặng yên không một tiếng động rời khỏi phòng họp.

Trong lúc mở họp có người rời đi cũng là chuyện bình thường, có thể là đi toilet, cũng có thể có cuộc điện thoại quan trọng, căn bản không ai để ý cô đi làm việc gì.

Nhưng khi cô quay lại, Hứa Thừa Ngôn lại nhạy bén phát hiện, gương mặt cô có hơi phiếm hồng, tuy không rõ ràng, nhưng hắn theo bản năng mà cảm thấy không bình thường.

Quả nhiên, chưa gì cô đã lại nhắn tin tới: [Anh không thấy cứng, nhưng tôi lại ướt mất rồi, chỉ có thể tư đi toilet giải quyết đó.]

Hứa Thừa Ngôn lại lần nữa nhìn về phía cô, ánh mắt cô vẫn chỉ dừng trên màn hình lớn như cũ, dáng vẻ cũng rất nghiêm túc đoan trang.

Nhưng tay phải cô đang chống cằm lại chợt dịch sang, khi ngón trỏ đáp lên bờ môi, đầu lưỡi lại hơi vươn ra, không biết vô tình hay cố ý mà khẽ liếm trên ngón tay.

Toàn bộ những động tác này cô làm rất lưu loát tự nhiên, người khác có nhìn, cũng khẳng định sẽ không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng Hứa Thừa Ngôn biết, Triệu Ngu là đang khiêu khích hắn.

Là cô đang ám chỉ, vừa rồi mình dùng chính ngón tay kia tự an ủi.

Hơn nữa, khi cô khẽ liếm đầu ngón tay, dáng vẻ cũng cực kỳ giống với khi liếm dương vật hắn ngày đó.

Hứa Thừa Ngôn bất động thanh sắc đặt hai chân giao nhau, thay đổi cái dáng ngồi, cũng dời tầm mắt lên màn hình lớn.

Nhưng di động trên bàn chưa gì đã lại rung lên.

Hắn biết chắc là tin nhắc của cô, cũng khẳng định lại là một lời nhắn cực kỳ khiêu khích lộ liễu, nhưng vẫn không nhịn được, một lần nữa mở ra Wechat.

[Cũng may còn có cặp kính này, vừa rồi khi tự thủ dâm, tôi vẫn luôn nhìn mắt kính rồi nghĩ đến bộ dáng anh đeo nó làm tôi, mới có thể cao trào nhanh như vậy.]

[Còn chảy nhiều nước nữa, quần lót cũng ướt đẫm.]

[Giờ phía dưới người ta chẳng mặc gì cả, mát mẻ lắm, anh nói xem liệu có bị người khác phát hiện không.]

Kha phó tổng ngồi bên cạnh Hứa Thừa Ngôn đang phát biểu thao thao bất tuyệt, lại chợt nghe thấy “Độp” một tiếng, thấy Hứa Thừa Ngôn xem xong điện thoại lại đập mạnh xuống mặt bàn, hắn còn tưởng mình đã nói sai chỗ nào, sợ tới mức lập tức im bặt.

Sau mấy giây im lặng, hắn mới thu được một ánh mắt “Tiếp tục đi” của Hứa Thừa Ngôn, nhưng hình như tâm tình vị sếp của hắn giờ đã hơi kém, làm hắn có nói tiếp cũng không khỏi cẩn thận dè chừng hơn rất nhiều.

Phương hướng khóe mắt của Hứa Thừa Ngôn khẽ liếc tới, là Triệu Ngu đắc ý nở nụ cười, tiếp tục chuyên tâm vào cuộc họp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Thông tin truyện
Tên truyện Trở về
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc
Ngày cập nhật 29/07/2024 03:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô con dâu nhà họ Chu
Phần 25 Cách Tết âm lịch chỉ còn mấy ngày, mấy anh em nhà họ Chu đều trở về nhà, người một nhà vô cùng náo nhiệt vội vàng chuẩn bị ăn tết, Trương Tiểu Phúc cũng vô cùng vui sướng, có năm gã đàn ông cường tráng để cho mình lâm hạnh... Nhưng mà cô phát hiện gần đây mình càng ngày càng thích ngủ, thích ngủ thôi thì cũng không nói làm gì, đằng này còn mơ cùng một giấc mộng, trong mộng có một bóng trắng mơ mơ hồ hồ, điều này làm cho cô vô cùng khó chịu, bởi vì chất lượng giấc ngủ của mình bị ảnh hưởng. Còn năm ngày nữa là đến tất...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Dâm thư Trung Quốc Đụ lỗ đít Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình
Viên thuốc tàng hình - Tác giả Huyền Vú Xệ
Phần 4 Tôi bắt đầu đi học anh em ạ. Cao đẳng du lịch Hà Nội. Sau này tiện cho công việc bên trung tâm du lịch của bố tôi cũng như nghe nói trường này nhiều gái xinh lắm. Chưa đi học đã rạo rực rồi. Tôi tìm phòng trọ ở gần trường. Không tiện nghi đầy đủ như ở nhà nên cũng chưa được thoải mái lắm. Xóm có 4 tầng mỗi tầng 5 phòng. Tôi thích thoáng đãng không ồn ào nên tôi chọn phòng trên tầng 4. Có đến 20 phòng mà tận 15 phòng là nữ anh em ạ. Thế có chết tôi không cơ chứ. Nhưng cũng vì vậy mà chúng nó ngại chẳng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện không loạn luân Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex phá trinh
Dục Uyển
Phần 31 Chuyện làm cho Dục Uyển cảm thấy ân hận nhất, là khi nãy ở khách đã quá nhẹ tay với Hoắc Phi, nếu biết trước thiệt hại hắn gây ra ảnh hưởng trực tiếp đến ví tiền của cô thì kết cuộc của Hoắc Phi nhất định đã rất thê thảm. Nhưng nói gì bây giờ thì cũng đã quá muộn... “Năm chục... một trăm... một trăm bảy, cô đếm lại xem đã đủ chưa” “Đủ rồi, cảm ơn bác tài” Dục Uyển mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt với bác tài xế taxi, cho đến khi chiếc xe taxi biến mất thì nụ cười thân thiện vừa nãy cũng không còn, thay vào đó là dáng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện tiên hiệp

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng