Trở về


Truyện đã hoàn thành

Phần 34

Sáng sớm hôm sau Triệu Ngu tỉnh lại, người bên cạnh đã sớm không thấy đâu.

Cô vừa mới ra cửa phòng, đã nghe thấy phòng bếp truyền đến một tiếng “Bùm” trầm đục. Chờ cô đi ra, lại nhìn thấy trên mặt đất là một đống bừa bộn, cùng Tiết Tử Ngang vẫn đang ngơ ngác.

Triệu Ngu ngẩn người, vội chạy tới kéo Tiết Tử Ngang ra cẩn thận kiểm tra: “Có bị thương không?”

Ánh mắt Tiết Tử Ngang vẫn ngơ ra lắc lắc đầu, phỏng chừng vẫn chưa từ trạng thái ngây ngốc phản ứng lại được.

Nhìn thấy phản ứng đáng yêu này của hắn, lại thấy đống vụn trứng bắn tóe trong lòng vi sóng cùng vết bẩn màu vàng trên quần áo của hắn, Triệu Ngu lập tức không nhịn nổi, cười to thành tiếng: “Ha ha ha ha ha…”

Tiết Tử Ngang có chút quẫn bách, trừng mắt với cô một cái: “Cười cái gì cười? Anh cũng chưa dùng bao giờ mà.”

Trong nhà vẫn luôn có người nấu cơm cho, chứ đã khi nào đến lượt hắn phải xuống bếp?

Thấy Triệu Ngu vẫn không thèm thu liễm nụ cười, ngược lại càng cười càng lớn tiếng, hắn càng thêm ảo não, bổ sung nói: “Trên cái đĩa có ghi là đồ chuyên dụng cho lò vi sóng mà.”

“Không phải vấn đề ở cái đĩa.” Triệu Ngu đã cười đến gập cả eo, giờ đã sắp thở không ra hơi.

“Trứng gà sống không thể bỏ vào làm nóng được, đây là thường thức đó đại thiếu gia. Không phải anh vẫn dùng được máy nướng bánh bình thường sao, sao lại có thao tác dở hơi thế này, lò vi sóng của em sắp nổ tung banh nắp mất? Cũng may anh cao, chứ không lại nổ bắn lên cái bản mặt đẹp trai này mất.”

Tiết Tử Ngang tiếp tục trừng cô: “Còn không phải vì muốn làm bữa sáng cho em sao.”

“Được được được, em biết rồi, em cảm kích lắm nè, anh mau đi thay quần áo đi, bữa sáng để em làm nốt nhé?”

Bị Triệu Ngu nửa đẩy từ phòng bếp ra, hắn còn chưa đi đến cửa phòng ngủ, đã lại nghe được tiếng cười ầm lên không khống chế được truyền đến từ phòng bếp.

Tiết Tử Ngang: “…”

Chờ khi hai người một trước một sau đến công ty, Tiết Trạm đã ở chờ trong văn phòng của Tiết Tử Ngang.

Triệu Ngu đưa tài liệu đã sửa sang hoàn chỉnh vào cho hai chú cháu, mới vừa xoay người đi được vài bước, đã nghe thấy Tiết Trạm hỏi ở phía sau: “Trên người cậu có mùi gì vậy?”

Tiết Tử Ngang tự cúi đầu hít ngửi thử: “Cháu đã thay quần áo mà sao chú còn ngửi được nhỉ?”

Nhớ lại cái bộ dáng dính đầy vụn trứng của hắn buổi sáng, Triệu Ngu lại không nhịn được mà bật cười “phụt” một tiếng.

Cũng không màng có Tiết Trạm ở đây, Tiết Tử Ngang hung hăng trừng mắt với cô: “Buổi tối trở về sẽ chỉnh em một trận.”

Nhìn sang Tiết Trạm đang nghiêm túc đọc báo cáo, Tiết Tử Ngang đột nhiên hỏi: “Chú hai, chú có biết dùng lò vi sóng không?”

Tiết Trạm kỳ quái nhìn lại hắn.

Tiết Tử Ngang cố nín cười, ý vị thâm trường vỗ vỗ vai Tiết Trạm: “Lần sau chú có thể tự mình thử làm bữa sáng, trứng gà dùng lò vi sóng quay đặc biệt ngon đấy.”

Tiết Trạm: “…”

Cùng Tiết Trạm nói chuyện công việc cả nửa ngày, Tiết Tử Ngang đau lưng đấm đấm vai đi ra, lại nhìn thấy Triệu Ngu đang cầm bút cúi đầu hí hoáy, cũng không biết đang mân mê cái gì trên mặt bàn.

Hắn lặng yên không tiếng động đến gần, đứng phía sau cô khom người nhìn ngó, mới phát hiện cô đang vẽ tranh, hơn nữa, còn là đang phác họa vẽ hắn.

Cô quả thực rất tập trung, mỗi một bút đều miêu tả cực kỳ tinh tế, cũng vẫn chưa phát hiện ra hắn ở đằng sau.

Chờ cô hoàn thành, Tiết Tử Ngang mới thẳng người lại, lui lại mấy bước, ho khan một tiếng.

Triệu Ngu giật mình nhảy dựng lên, lập tức cầm lấy một tập văn kiện bên cạnh che lên phác họa, làm bộ làm tịch nhìn vào máy tính.

“Đi cùng anh xuống tầng.”

“Ừ.”

Triệu Ngu vừa rời chỗ ngồi, Tiết Tử Ngang đã lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai tiến lên, rút ra bức vẽ trên bàn: “Đây là cái gì?”

Triệu Ngu lại thẹn thùng lại xấu hổ: “Em… Em tùy tiện vẽ chơi thôi.”

“Phải không?” Nụ cười trên mặt hắn càng nhìn lại chỉ càng thấy có ý xấu.

Triệu Ngu đứng thẳng eo: “Đúng vậy, nhàn rỗi nhàm chán, dù sao mọi việc em cũng đã làm xong, em cũng không làm chậm trễ công việc.”

“Anh không tin.” Tiết Tử Ngang cố nén nụ cười, nghiêm trang nhìn cô, “Thời gian công tác mà lại đi làm việc tư, cái này, tịch thu.”

Thấy hắn cầm bức tranh đi thẳng về hướng văn phòng, Triệu Ngu vội vàng đuổi theo: “Anh trả cho em.”

Tiết Tử Ngang chạy trốn so với con thỏ còn nhanh hơn, vừa bước vào đã nhanh tay khóa cửa lại, chặn Triệu Ngu ở bên ngoài, vừa thưởng thức bức tranh trong tay vừa vui vẻ huýt sáo.

Tiết Trạm vất vả lắm mới được lúc yên tĩnh, giờ bất đắc dĩ ngẩng đầu liếc hắn: “Yên lặng.”

Tiết Tử Ngang trừng hắn một cái, lại không nhịn được vẻ đắc ý mà đưa tranh ra trước mặt hắn: “Chú xem đẹp trai không?”

Tiết Trạm tiếp tục xem văn kiện, không thèm để ý đến hắn.

Tiết Tử Ngang vẫn tiếp tục cầm tranh khoe khoang: “Siêu đẹp trai chứ gì nữa, bạn gái cháu vẽ đấy, đừng ghen tị nhé.”

Đến một ánh mắt Tiết Trạm cũng không thèm cho hắn, chỉ thấp giọng mắng một câu: “Nhàm chán.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Thông tin truyện
Tên truyện Trở về
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc
Ngày cập nhật 29/07/2024 03:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chuyện người mẹ hoang dâm (Update Phần 21)
Phần 21 Như thường lệ tối đến tôi lại nằm vào cái chỗ gọi là giường của tôi trong phòng trại giam. Mở máy lên lướt web ồ tin nhắn báo về từ zalo của mẹ dường như mẹ đang sợ thì phải. Mẹ: Từ giờ cậu và tôi sẽ ngừng chuyện tình dục. Lái xe: Sao vậy bà chủ. Mẹ: Con tôi đã biết chuyện mình lên ngừng không cậu sẽ phải gánh hậu quả đó. Lái xe: Dạ cháu biết rồi ạ. Rồi lại đến tin nhắn mẹ gửi cho tôi. Mẹ: Hôm nay con khỏe chứ. Tôi: Con vẫn khỏe... mẹ đang làm gì vậy. Mẹ: Mẹ đang ở nhà mẹ nhớ con. Tôi: Mẹ không đi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Sextoy Truyện bú cặc Truyện mút lồn
Hắc Long – Quyển 2
Trời thu mát mẻ với những cơn gió nhẹ thổi lướt qua. Hôm nay con đường trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết, tết Nguyên Tiêu đã cận kề nên ai nấy đều hối hả nhất là lũ trẻ con với những chiếc đèn lồng mà bố mẹ chúng mua cho. Nơi góc phố, trên chiếc bàn rượu nhỏ của một tiểu quán. Một người trung niên đang say mê nấc từng vò rượu không có điểm dừng, ít ai nhân ra được hắn vì hắn đã thay đổi quá nhiều, nhất là sau chuyến đi dài không kết quả...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Hắc Long
Hệ thống trên chiếc điện thoại thần bí (Full) - Tác giả Vincent
Phần 34: Bản Chất Con Người Khi Rơi Vào Cùng Cực 9 giờ 30 phút sáng, ngày thứ 2 đại dịch bùng phát: Tâm: “Anh Thắng, bây giờ chúng ta đi đâu?” Thắng: “Có lẽ là thành phố Vin Future, ở đó quân đội được trang bị vũ khí hạng nặng, có tường thành cao, khả năng rất cao bên đó sẽ phòng thủ được” Phong: “Haizzz... má nó 10 năm... 10 năm tận tâm phục vụ quân đội, đổi lại được gì... má...” Tâm: “Mày bình tĩnh lại đi, chuyện xảy ra đâu ai muốn” Phong: “Mày bình tĩnh được đúng rồi, mày cứu được vợ mới cưới, chị Nhung vợ anh Thắng thì làm chung trong quân...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Truyện bóp vú Truyện sex có hình ảnh Truyện sex ngoại tình Vợ chồng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng