Sơ mi trắng, quần âu màu đen, bước chân không nhanh cũng không chậm, hơn nữa còn ở một phút cuối cùng tiến đến.
Vừa kéo cửa xe ra ngồi vào bên ghế phụ, hắn liếc mắt nhìn Triệu Ngu một cái, hỏi: “Uy hiếp tôi?”
Ngón tay thon dài của cô vừa châm lửa cho điếu thuốc thứ hai, hút một hơi vào miệng, Triệu Ngu chậm rãi nhả ra một vòng khói với hắn, cười nói: “Không phải anh cũng tới sao?”
Hứa Thừa Ngôn hơi nhăn mày. Tuy rằng hắn ngẫu nhiên cũng hút thuốc, nhưng lại không chịu nổi người khác ở bên cạnh có mùi khói thuốc nồng như vậy, đặc biệt là không khí trên xe cô giờ phút này, đều đã ám khói bí bách.
Triệu Ngu cười khẽ, dí tắt điếu thuốc trong tay đi, bật điều hòa lên cho dễ thở, một tay lại lấy hộp áo mưa kia ra trước mặt hắn: “Có làm không? Không làm thì tôi biến luôn đây.”
Hứa Thừa Ngôn cho rằng đây lại là chiêu trò mới cô dùng để ve vãn hắn, nhưng nhìn thấy dáng vẻ cùng đôi mắt của cô, hắn lại cảm thấy có chút kỳ quái.
Bất kể có đổi thủ đoạn để quyến rũ thế nào, cũng hẳn là nên ăn mặc gọn gàng xinh đẹp, trang điểm tinh xảo, xuất hiện bằng trạng thái tốt nhất trước mặt hắn mới đúng.
Nhưng hiện tại, cô chỉ mặc một chiếc váy liền áo rất bình thường, cũng không trang điểm, trong mắt thậm chí còn có tơ máu hồng lên, nhìn khí sắc cực kỳ không ổn.
Nhẽ cô thật sự tự tin vào mình thế sao?
Không nghe được câu trả lời của hắn, Triệu Ngu liền phối hợp bò sang ghế phụ, mở ra hai chân dạng ra ngồi trên người hắn, ôm lấy cổ hắn chậm rãi tiến sát lại: “Hứa tổng đây là lại muốn chơi lạt mềm buộc chặt với tôi sao?”
Mùi khói thuốc trên người cô quả thật rất nồng, Hứa Thừa Ngôn hơi nghiêng đầu, nhưng cũng từ lần tiếp xúc gần gũi này, hắn đã nhận ra điểm khác thường của cô.
Giờ phút này, cả người cô đều lộ ra cảm giác cực kỳ sa sút, rõ ràng là đang nhìn hắn cười, nhưng đáy mắt lại vô cùng lạnh lẽo.
Nghĩ đến hai tin nhắn vừa rồi cô gửi cho hắn, khóe môi Hứa Thừa Ngôn hơi cong lên mỉa mai: “Tâm tình không tốt nên tới tìm tôi phát tiết sao? Hay cũng coi tôi là vịt?”
Triệu Ngu cười: “Đúng vậy, hơn nữa còn là vịt chất lượng cao… Miễn phí.”
Hứa Thừa Ngôn cũng không giận, chỉ vươn ngón trỏ lên ngăn trên đôi môi định dán tới của cô, nhẹ nhàng đẩy đầu cô ra: “Một người quá tự tin, cũng không phải tốt đâu.”
“Một người quá tự phụ, càng không phải tốt đâu.”
Triệu Ngu vươn tay, nắm lấy ngón trỏ hắn đang đặt bên môi, cô kéo xuống dưới, cuối cùng kéo chui vào trong váy, đặt lên giữa hai chân cô.
Quần lót của cô đã ướt sũng, dính dấp dán chặt lên bộ phận sinh dục, chỉ mới kéo ngón trỏ của hắn nhẹ dùng sức sờ lên trên một chút, cô đã sảng khoái đến rùng cả mình, thiếu chút nữa đã cứ như vậy leo lên cao trào.
Hứa Thừa Ngôn nhìn lại biểu tình sung sướng lại cố kiềm chế của cô, đồng tử hơi co lại: “Không phải cô định làm thế để nói với tôi, cô nghiện ngập gì đấy chứ?”
“Thế thì sao? Nếu tôi nghiện thì anh cũng không dám chạm vào tôi à?” Triệu Ngu khiêu khích mà cười, bàn tay sờ đến giữa háng hắn, cách quần cầm lấy dương vật còn chưa cương cứng xoa bóp.
“Phép khích tướng vô dụng với tôi.”
“Vô dụng mà anh còn ở chỗ này giả vờ đứng đắn với tôi? Anh có thể xuống xe luôn và ngay nha, tôi cũng đâu ngăn được anh.” Cảm giác được dương vật trong tay dần dần cứng lên, tươi cười trên mặt Triệu Ngu càng thêm tươi tắn, “Hứa tổng mê chơi lạt mềm buộc chặt như vậy, về sau tôi nhất định sẽ chơi thật vui cùng ngài.”
Dương vật vừa dài vừa cứng đã chống căng quần hắn, hiện lên hình dạng rõ ràng, Triệu Ngu cởi bỏ khóa kéo, thành thạo móc khối dục vọng đang kêu gào muốn phóng thích ra, dùng hai bàn tay lạnh lẽo cầm lên, nhẹ nhàng vuốt ve chơi đùa.
Hứa Thừa Ngôn phát ra tiếng thở dốc trầm thấp, ngón tay dài cũng tìm được bắp đùi trong của cô, dán lên lớp quần lót ướt át vuốt ve qua lại.
Triệu Ngu đã run đến không kiềm chế được nữa, dâm dịch như thủy triều tuôn ra mãnh liệt, chưa gì đã chảy đầy tay hắn.
Nhìn đôi mắt đã đỏ ngầu lên của cô, cùng vẻ mặt tựa như thống khổ lại tựa như sung sướng, Hứa Thừa Ngôn khó có khi không tra tấn lúc cô đã cận kề cao trào, hai ngón tay ngược lại vân vê âm đế đã cương cứng nhô lên, dùng sức day ấn, nháy mắt đã khiến cô phải cắn môi tiết ra.
Hô hấp Triệu Ngu hổn hển dồn dập, ngay cả đôi tay đang cầm lấy dương vật của hắn cũng đã run lên, hơn nữa xúc cảm quá lạnh lẽo này, làm cô nhìn có vẻ rất bệnh.
“Triệu Ngu, nếu có bệnh thì đi gặp bác sĩ, tôi không phải đại phu.”
Cô vừa thở dốc lại vẫn nhìn hắn cười, phun tất cả hơi thở dồn dập lên mặt hắn: “Anh có biết cái dáng vẻ trách trời thương dân hiện tại này của anh, nhìn lại càng giống với kẻ văn nhã bại hoại hay không?”
Cô nghiêng thân mình vươn tay đến bảng điều khiển, vặn điều hòa ấm lên, thuận tiện cầm lấy hộp bao cao su, lưu loát mở ra đội lên cho hắn, lại chống vai hắn ngồi thẳng lên dương vật cứng như thép.
Hắn nếu đã không muốn chạm vào cô thì sẽ không xuống dưới, cho nên, từ một khắc từ khi hắn xuất hiện kia, cô đã thắng.
Hắn không phải đại phu, nhưng giờ phút này, hắn là thuốc giải tốt nhất của cô.
Chỉ cần tưởng tượng đến hắn là vị hôn phu của Trang Diệc Tình, nghĩ đến tương lai sẽ có một ngày, Trang Diệc Tình biết người đàn ông mình vẫn luôn muốn chinh phục, lại bị ả đàn bà mà cô ta xem thường nhất ngủ qua, trên mặt sẽ là dáng vẻ vừa không thể tin nổi vừa hận đến nghiến răng thế nào, Triệu Ngu đã cảm thấy có thể lập tức cao trào xuất ra.
Nghe được tiếng thở dốc đè nén dồn dập của cô, Hứa Thừa Ngôn bỗng nhiên đưa tay sang chỗ ngồi bên cạnh, để lưng ghế hạ hoàn toàn xuống, nâng eo Triệu Ngu ôm sang bên, ấn lấy thân thể bắt cô phải quỳ bò, thẳng lưng hung hăng đâm vào từ phía sau.
Vừa rồi là tư thế nữ thượng vị, Triệu Ngu chỉ biết ăn phần đỉnh quy đầu vào trong, nhưng hiện tại động tác của hắn vừa nhanh chóng, lực đạo lại còn cực mạnh, như lập tức muốn đâm thẳng vào chỗ sâu nhất trong tử cung.
Triệu Ngu sướng đến run rẩy, hai tay chống ngang trên lưng ghế, nhếch bờ mông lên cao, còn không cần cô phải vặn eo hùa theo, hắn đã đâm vào cực sâu rồi lại rút ra, cứ thế đưa đẩy.
Quả nhiên cảm giác giờ phút này hắn mang lại cùng ngày thường khác một trời một vực, nhiễm lên tình dục, hắn cứ như sói đói hung ác, mỗi một lần cắm vào đều vừa nặng vừa tàn nhẫn, cứ như muốn thọc nát luôn hoa huyệt của cô.
Khi bị lấp đầy có bao nhiêu sung sướng, thì đến rút ra liền có bấy nhiêu hư không, Triệu Ngu thậm chí còn cảm thấy, khoảnh khắc ngắn ngủi không đầy nửa giây khi hắn rút dương vật kia ra, với cô mà nói đã vô cùng tra tấn.
Cô theo bản năng co chặt lại vách thịt, tầng tầng nếp uốn liều mạng cắn mút lấy hắn, muốn để hắn vĩnh viễn như vậy, chôn dương vật trong thân thể của cô.
Hứa Thừa Ngôn nặng nề than nhẹ, tay to không thèm khách khí đánh lên mông thịt vun đầy của cô: “Thả lỏng.”
Giọng hắn đã khàn khàn, hơn nữa có cảm giác như phải nghiến răng nghiến lợi, Triệu Ngu nghe xong không khỏi cười nhẹ ra tiếng: “Hóa ra Hứa tổng cũng sẽ sợ bị bắn sớm à? Tôi cũng quên hỏi, Hứa tổng năm nay bao nhiêu tuổi nhỉ? Nếu đã trên 30, có khi năng lực làm tình cũng đã bị suy giảm mạnh rồi nha.”
Đáp lại cô, là Hứa Thừa Ngôn càng thêm điên cuồng cắm rút.
Một khắc khi cao trào kia, toàn thân Triệu Ngu đều như bị rút cạn sức lực, mềm oặt đổ xuống chỗ ngồi, nước mắt cùng mồ hôi đều đã tuôn ra, làm cô không mở được mắt.
Thở dốc một hồi lâu, cô mới hỏi: “Anh cũng làm tình với Trang Diệc Tình như thế sao?”
Hứa Thừa Ngôn từ trên cao liếc nhìn xuống cô, ánh mắt kia tựa hồ đang nói cho cô biết, cô đã vượt rào khi hỏi vấn đề này, hoặc là trắng phớ ra mà nói, cô đúng là không biết tự lượng sức mình đến đâu.
Triệu Ngu lại vẫn nở nụ cười thỏa mãn như cũ, trong lòng ngược lại có thêm sự thổn thức đối với người đàn ông này.
Nếu hắn chỉ đơn thuần coi Trang Diệc Tình là đối tượng liên hôn thì tốt, chứ nếu đã động cảm tình, hoặc là cũng muốn chinh phục người phụ nữ kia, vậy về sau cũng không biết hắn còn có thể tự phụ thế này được nữa hay không.
Bởi vì Triệu Ngu có thể khẳng định, một khi Trang Diệc Tình biết người đàn ông này đã từng bị cô ngủ qua, vậy tuyệt đối sẽ không muốn hắn nữa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Trở về |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc |
Ngày cập nhật | 29/07/2024 03:55 (GMT+7) |