Trở về


Truyện đã hoàn thành

Phần 80

Toàn thân Triệu Ngu căng chặt, căn bản không dám nhúc nhích.

Tuy rằng kết quả Kỷ Tùy hôn mình này là do tự cô tìm mọi cách tính kế, nhưng nếu cô biểu hiện quá chủ động hoặc quá tùy tiện, thiết lập nhân vật sẽ hỏng bét.

Cho nên ngay cả Kỷ Tùy cũng rõ ràng cảm giác được thân thể cô cứng đờ.

Đây là một tín hiệu, nhắc nhở rằng, hắn vừa vượt rào.

Đột ngột rời khỏi môi cô rồi đứng dậy, lại nhìn thấy cô chân tay luống cuống, hắn cũng lập tức hoảng loạn đến không biết nên phản ứng thế nào nữa.

Vừa rồi hắn bị làm sao vậy? Sao có thể xúc động như vậy? Sao có thể làm ra việc này với cô?

Hắn thì luôn miệng nói Tiết Tử Ngang ức hiếp cô, nhưng hiện tại việc hắn vừa làm, không phải cũng là trần trụi ức hiếp cô sao?

Ảo não, hối hận, tự trách, nghĩ đã thấy sợ… Mọi cảm xúc đan chéo rối loạn bên trong, làm hô hấp hắn vốn đã thô nặng lại càng dồn dập thêm. Hắn mấp máy môi, giãy giụa ấp ủ cả nửa ngày mới mở miệng: “Xin lỗi… Anh…”

Giờ khắc này, hắn thậm chí đã nghĩ, cho dù Triệu Ngu có quăng cho hắn một bạt tai cũng đáng đời.

Nhưng hắn lại không nhịn được mà nghĩ, cô có đánh hắn, mắng hắn cũng đều được, nhưng nếu cô từ đây không còn để ý tới hắn, hay không còn gặp hắn nữa… Chỉ mới nghĩ đến đây, đáy lòng đã chợt trào dâng một cảm giác khủng hoảng mãnh liệt.

“Triệu Ngu…”

Không đợi hắn nói xong, cô đã vội lắc đầu: “Không cần… Không cần xin lỗi… Em…”

Cô cắn môi, trên mặt cũng có đồng dạng hoảng loạn như hắn, thậm chí so với hắn còn càng thêm thẹn thùng, “Em… Em không trách anh…”

Nói đến đây, cô lại như sợ hắn hiểu lầm, vội vàng giải thích, “Ý em là… Là… Em biết anh là người rất tốt, là chính nhân quân tử…”

Hắn mà là chính nhân quân tử sao?

Nghe thấy bốn chữ này, Kỷ Tùy không lại không nhịn được hung hăng thóa mạ bản thân dưới đáy lòng một lần.

Hắn mà gọi là chính nhân quân tử gì chứ?

Nếu thật là thế, vừa rồi hắn sẽ không đường đột mà hôn cô như vậy. Huống hồ cô căn bản còn không biết, vừa rồi khi bôi thuốc cho cô, trong đầu hắn đã hiện lên những dục niệm xấu xa cỡ nào.

“Thuốc… Thuốc đã bôi xong sao?” Cô cúi gằm đầu, không dám nhìn hắn.

“Ừ, đã được rồi.”

Triệu Ngu vội vàng kéo cổ áo lên, hoang mang luống cuống vội vã ngồi dậy đi về phía cửa: “Vậy em… Em về trước nhé.”

Kỷ Tùy cũng vội đứng dậy theo, hắn muốn giữ cô lại, nhưng lại không biết phải mở miệng thế nào.

Tới thềm cửa, Triệu Ngu lại như nhớ ra cái gì, xoay người cúi đầu chạy vào căn phòng cho khách mình ở đã nhiều ngày, mau chóng xách chiếc túi ra, nhưng vẫn không dám nhìn hắn như cũ: “Em… Em là tới để lấy đồ, cái mấy thứ để quên ở đây, mấy ngày nay cảm ơn anh đã chiếu cố, em… em về đây, hẹn gặp lại.”

Dứt lời cũng không quay đầu mà đi ra khỏi cửa. Lúc này đây, là thật sự rời đi.

Kỷ Tùy ngơ ngác nhìn theo dáng vẻ hoảng hốt của cô, thấy cô mở cửa ra rồi đóng lại, thấy căn phòng lập tức bỗng trở nên trống vắng, hắn chỉ cảm thấy sức lực toàn thân bỗng nhiên bị rút cạn.

Hoang mang lo sợ ngã ngồi xuống sofa, nhìn thấy lọ thuốc mỡ bị bỏ ở một bên, hắn lại lần nữa cảm thấy hối hận.

Vì sao mình lại càn rỡ như vậy? Về sau… liệu có khi nào cô không muốn nhìn thấy mình nữa hay không?

Nhưng mà… vừa rồi cô cũng không nói gì trách móc hắn, hơn nữa ngượng ngùng trên mặt cô, phản ứng của cô, cũng xác thật không giống như có ý tứ trách hắn, ngược lại càng như là…

Hoặc là, cô cũng có cảm giác đặc biệt nào đó với hắn? Bằng không vì sao lại tín nhiệm hắn đến thế? Còn dám đến ở trong nhà hắn? Lại đồng ý để hắn bôi thuốc cho mình?

Sau một hồi hối hận cùng lo lắng, hắn lại không cầm được lòng mà thắp lên một ngọn lửa hy vọng.

Những ngày tiếp theo, Triệu Ngu không gặp lại Kỷ Tùy, cũng không nói chuyện quá nhiều với hắn trên Wechat, thậm chí còn chặn cả Thi Vũ xem được status của mình, để Kỷ Tùy không thể nhìn thấy bất kỳ động tĩnh của cô.

Bản thân cô tự biết rõ ràng, chiếu theo tiến độ phát triển trước mắt, nếu cô muốn ngủ với Kỷ Tùy sẽ rất đơn giản, nhưng thứ cô muốn, là trái tim của hắn.

Tiến triển quá nhanh, khó tránh khỏi sẽ làm hắn nảy sinh nghi ngờ, cũng không phù hợp với thiết lập cô diễn trước mặt hắn, mà cô cứ càng rụt rè, càng như gần như xa, hắn sẽ lại càng quan tâm.

“Gọi cơm hộp hay là đi ra ngoài ăn nhỉ?” Còn chưa tới 12 giờ, Hạ Nam đã không nhịn được nhỏ giọng dò hỏi.

Từ sau khi Tiết Tử Ngang đã chuyển đến tầng cao nhất, cô cũng dọn đồ lên theo, ba người tụ lại cùng một chỗ thành ra lại càng tiện làm việc riêng cùng nhau.

“Đi ra ngoài ăn đi, gọi nhiều cơm hộp quá cũng chán, không biết gọi hàng nào nữa.” Vương Kỷ giơ giơ lên mấy tấm voucher khuyến mãi trong tay, “Lần trước còn thừa nè, đừng để lãng phí.”

“Em nhớ hình như mình cũng còn mấy tấm.” Triệu Ngu ngăn kéo ra tìm kiếm bên trong chốc lát, không tìm được voucher, lại thấy một đôi giày da bóng loáng ngừng trước mặt cô.

Rõ ràng khuôn mặt vẫn luôn mang theo vẻ tươi cười, nhưng khi nhìn thấy đôi giày da này xong, sắc mặt cô nháy mắt đã lạnh xuống: “Xin hỏi Tiết tổng có gì phân phó?”

“Muốn hẹn em ăn cơm.”

“Tôi không rảnh.”

Vương Kỷ cùng Hạ Nam đối với chuyện này cũng không hề phản ứng, dù sao tiết mục như vậy đều đã trình diễn lặp đi lặp lại không biết bao lần trước mặt bọn họ. Một cái mặt nóng dán vào, một cái mặt lạnh chào đón, rất có cảm giác “Bá đạo tổng tài cùng cô vợ nhỏ khó chiều” ở bên nhau.

Kỳ thật ngay từ đầu, Triệu Ngu ngược tên Tiết Tử Ngang thích tìm thế này như vậy, các cô còn cảm thấy rất sảng khoái, nhưng về sau xem nhiều cũng thấy chết lặng, không những thế, hiện giờ họ ngược lại càng muốn xem một màn “Gian tình bí mật của chú hai bá đạo cùng cháu dâu” hơn.

Đáng tiếc người chú kia gần đây bận tối mày tối mặt, hình như cũng chưa từng tiếp xúc với vị “cháu dâu” này lần nào.

Mấy người đang nhiệt tình hừng hực chat trên QQ, lại đột nhiên nghe được điện thoại trên bàn Triệu Ngu vang lên, sau khi cô nhận điện thoại lại chỉ mỉm cười đáp câu: “Vâng Tiết đổng, tôi lập tức tới ngay.”

Sau đó hoàn toàn không cho Tiết Tử Ngang có cơ hội nói chuyện, đứng dậy đi thẳng về phía văn phòng của Tiết Trạm, giày cao gót dẫm vang lộp cộp, sau khi tiến vào còn đóng chặt cửa lại.

Liếc trộm đến sắc mặt đã xanh mét của Tiết Tử Ngang, Vương Kỷ cùng Hạ Nam liếc nhìn nhau, lập tức đã hiểu ý tứ trong mắt cả hai: Trò vui đến rồi.

Triệu Ngu cũng không biết Tiết Trạm tìm cô có chuyện gì.

Tuy nói hiện tại xác thật cô cũng được xem như một thư ký của hắn, nhưng vẫn là danh không chính ngôn không thuận, ngày thường có yêu cầu công việc cũng là do Tiết Trạm đặc biệt nói trợ lý Cố Thư Dương phân phó cho cô, căn bản cũng không cần Tiết Trạm phải tự mình mở miệng.

Chờ cô đi đến trước bàn làm việc của mình, Tiết Trạm mới ra hiệu cho cô ngồi xuống ghế dựa phía đối diện: “Ngồi đi.”

Triệu Ngu ngoan ngoãn ngồi xuống, lại thấy Tiết Trạm đẩy một tấm thẻ ngân hàng đến trước mặt cô: “Đây là Vu gia bồi thường cho cô, Vu Phỉ cũng đã đáp ứng, sẽ tự mình đến xin lỗi với cô.”

Sự việc bị dị ứng lần trước, cô đã nói tất cả để Tiết Trạm làm chủ, Tiết Trạm cũng chưa từng hỏi lại cô, không ngờ đã có kết quả xử lý rồi.

Thấy cô nhất thời không phản ứng, Tiết Trạm lại nói: “Hay là, cô muốn bồi thường bằng phương thức khác?”

Triệu Ngu cười, quyết đoán thu hồi thẻ ngân hàng: “Không cần, tôi rất lòng, trên đời này không có thứ gì chân thực hơn so với tiền. Còn việc để vị tiểu thư kia xin lỗi, thôi không cần đâu, người như cô ta, cho dù có đồng ý tới xin lỗi tôi thì cũng là do bị các nhân tố khác cưỡng bách, chứ không phải do cô ta thật sự cảm thấy có lỗi với tôi. Trên thực tế, từ đầu đến cuối có khi cô ta còn cảm thấy, thân phận mấy người như chúng tôi, bị tùy ý trêu cợt hay tùy ý giẫm đạp cũng đều xứng đáng, hình thức xin lỗi dối trá như vậy, vẫn xin miễn đi thì hơn.”

Lời này của cô mặt ngoài là đang nói Vu Phỉ, nhưng nghe vào trong tai Tiết Trạm, lại rõ ràng chính là đang nói kháy sang Tiết Tử Ngang.

Yên lặng nhìn cô vài giây, Tiết Trạm đột nhiên hỏi: “Cô đã nghĩ kỹ? Sẽ không cho hắn có cơ hội nữa?”

Triệu Ngu không đáp, nhưng lại lớn mật hỏi lại: “Nếu có một ngày, Tiết đổng cũng bị một người phụ nữ coi là thế thân, hết năm lần bảy lượt bị chơi đùa như công cụ tiết dục, Tiết đổng cũng sẽ tha thứ cho cô ta sao? Còn sẽ cùng cô ta hòa hảo trở lại như cũ sao?”

Tiết Trạm trầm mặc, nhưng đáp án đã rất rõ ràng.

Triệu Ngu tự giễu mà cười: “Tôi biết, Tiết đổng ngài là chú ruột của hắn, khẳng định sẽ đứng bên phía hắn, nhưng tôi… Rất xin lỗi, đã để ngài phải thất vọng rồi.”

Tiết Trạm cũng nhẹ nhàng mỉm cười: “Cô dựa vào đâu mà cảm thấy tôi đang làm thuyết khách cho hắn?”

Triệu Ngu sửng sốt: “Chẳng lẽ không phải sao?”

“Không phải.” Tiết Trạm đứng dậy, gỡ áo khoác từ một bên giá treo xuống mặc vào, “Đi ăn trưa cùng tôi.”

Triệu Ngu lại không khỏi sửng sốt lần nữa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Thông tin truyện
Tên truyện Trở về
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc
Ngày cập nhật 29/07/2024 03:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mùa hạ đầu tiên (Update Phần 70)
Phần 70 Vứt chiếc cặp một cách hờ hững lên bàn học, tôi ngã lưng ra giường, hướng mắt lên trời mông lung những điều vớ vẩn. Tôi có thể làm gì đây? Giả như Toàn không xuất hiện trong cuộc tình của tôi ngày đó, giả như Diệp đáp lại tình cảm của tôi một cách nhẹ nhàng như giọng nói của em, một cách vui tươi như ánh mắt tỏa nắng đó, một cách rạng rỡ như nụ cười em say mê... Có khi nào, có khi nào mọi thứ lại khác đi đến vô cùng. Nhưng đáng tiếc rằng những kết quả mà tôi hằng mong muốn, hằng tưởng tượng, hằng mòn mỏi đợi chờ đã không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Làm thuê (Full) - Tác giả Ngọc Linh
Phần 42 Không lâu sau thì Lan không thể nào chịu nổi được nữa rồi lên khép chặt cái chân của mình để cho cái lồn kẹp chặt vào con cặc của tôi rồi lên lên: Ui đã qua sướng quá... không thể nào chịu được nữa rồi anh ơi... sướng quá... đi mất thôi. Aaa... Dễ chịu quá... thích thật đấy anh ạ... ui... ê quá... nước của em chảy ra nhiều rồi đây này aaa... aaa... Tôi cố gắng nhấp mạnh lên nữa rồi đồng thời cũng bảo Lan. Em nhún tiếp... đi em... đang sướng mà... anh không thể nào chịu nổi... được cái cảm giác sướng... Tôi vừa nói vừa luồn tay vào bên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện sex phá trinh
Bà ngoại dâm đãng của tôi
Phần 2: Em là con đĩ của anh Hoàng ơi cháu về rồi à Bà gọi... Vâng cháu về rồi à thuốc của bà đây này Tôi trả lời... Nói rồi tôi cầm thuốc xuống cho bà thực chất tôi đổi hết đống này thành thuốc kích dục liều trung bình. Bà cảm ơn cháu ăn cơm một mình nhé, bà ăn rồi. Tôi ngồi ăn cơm còn bà uống thuốc xong thì ngồi xem tin tức, thực chất tôi đang đợi tác dụng của thuốc. Một lúc sau ăn cơm xong tôi đứng trước mặt bà nói: Cháu ăn xong rồi... Vậy à để bà ra dọn khuôn mặt bà lúc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ bà Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện loạn luân

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng