Qua vài giây, cô lại bổ sung: [Muốn tôi rảnh cũng được, thêm tiền.]
Không cần nhìn đến mặt của Hứa Thừa Ngôn, Triệu Ngu lập tức có thể tưởng tượng ra biểu tình của hắn sau khi nhận được tin nhắn của cô.
Không những không làm được mà còn tùy kêu tùy đến, còn có thể cò kè mặc cả như thế, thân là một tình nhân, cô cũng đã đủ ngạo mạn.
Nhưng người đàn ông kia không phải thích chính là loại cảm giác mới mẻ cùng kích thích này sao? Chứ nếu mỗi ngày cô đều ba ba lấy lòng hắn, ngoan ngoãn nghe lời, ôn nhu săn sóc, thời thời khắc khắc ở trên giường hầu hạ hắn đến thoải mái dễ chịu, chỉ sợ hắn đã sớm chán ngấy.
Cô tất nhiên cũng hiểu rõ, Hứa Thừa Ngôn biết cô cố ý đùa giỡn trước mặt hắn, mục đích chính là biểu hiện ra bản thân mình không giống những người thường, hy vọng hắn thật sự có thể bị cô hấp dẫn, thậm chí là yêu cô, cưới cô về nhà.
Đối với việc cô ve vãn hắn, đã sớm chuyển sang công khai, giữa hai người bọn họ càng như một trận đọ sức, một người công, một người thủ, một người tự tin có thể bắt lấy đối phương, một người lại tự tin có thể làm mũi đối phương dính đầy tro mà xấu mặt.
Quả nhiên, Hứa Thừa Ngôn quả thật không mệt mỏi với trò chơi này mà còn cho cô số tiền đủ nhiều, 5 vạn, đây cũng xem như số tiền lớn nhất mà kẻ luôn keo kiệt với cô hào phóng được một lần.
Triệu Ngu lập tức nhận tiền, còn đáp thêm một câu: [Cái này xem như tiền đặt cọc? Làm xong còn có khoản còn lại không?]
Hứa Thừa Ngôn: [Nghĩ quá nhiều rồi đấy.]
Triệu Ngu: [Chung quy thì người dám nghĩ mới có hy vọng, không phải sao? Bằng không tôi làm sao dám câu dẫn Hứa tổng ngài chứ.]
Hứa Thừa Ngôn gửi tới lại một icon mỉm cười.
Triệu Ngu không hề hấn gì, trả lời lại: [Kim chủ yên tâm, nhất định sẽ xuất hiện đúng giờ, tắm rửa sạch sẽ chờ anh làm.]
Làm xong bữa sáng, lại đảm nhận luôn cả việc làm cơm trưa, Kỷ Tùy bưng mâm từ phòng bếp ra, cười nói với Triệu Ngu: “Rửa tay ăn cơm.”
Triệu Ngu cười ngượng ngùng, vội vàng đi lên hỗ trợ xới cơm.
Nguyên liệu nấu ăn ở chung cư của cô không nhiều lắm, hai người cũng không đi ra ngoài mua đồ ăn, Kỷ Tùy tùy tiện làm mấy món, nhưng bằng trình độ của hắn, hương vị cũng sẽ không kém.
Sau một màn nói chuyện buổi sáng kia, cũng coi như là hắn đã thổ lộ với cô, hiện giờ hai người mặt đối mặt ngồi xuống, không khí vẫn như cũ không vứt bỏ được sự xấu hổ.
Nhìn hắn thỉnh thoảng bởi vì ngắm trộm cô lại vừa vặn bị cô đụng phải mà tai liền đỏ lên, Triệu Ngu không khỏi cảm thán ở trong lòng, nếu Hứa Thừa Ngôn và Tiết Trạm cũng có thể dễ lừa giống như Kỷ Tùy, cô cũng không đến mức mỗi ngày phải vắt hết óc như thế.
Hai người đang an tĩnh ăn cơm, điện thoại Kỷ Tùy đột nhiên vang lên, Triệu Ngu ngước mắt lên, nhìn đến cuộc gọi hiện lên chữ “Chị” ở phía trên.
Chị? Trang Diệc Tình sao?
Lúc trước hắn đều gọi trực tiếp là “A Tình”, vậy trên điện thoại hắn khẳng định ghi chú không phải là chị, nhưng hiện tại đã sửa thành thế này, nhìn cũng rất hả dạ khiến người ta vui vẻ.
Kỷ Tùy không giấu giếm, tiếp nhận điện thoại trước mặt cô, nhưng bên kia chưa nói được vài câu, sắc mặt của hắn đã lập tức thay đổi.
Nghe được hắn nói “Tôi sẽ về ngay lập tức”, Triệu Ngu nhìn thấy vẻ mặt của hắn cũng mang theo lo lắng, hắn mới vừa ngắt điện thoại, cô cũng liền quan tâm hỏi: “Có việc gấp?”
“Ừ.” Kỷ Tùy đứng dậy từ trên bàn, đi qua sofa cầm lấy áo khoác, “Xin lỗi, trong nhà xảy ra chút chuyện, tôi phải về gấp.”
Triệu Ngu không hỏi nhiều, ngược lại đứng dậy theo, vừa đi vào phòng bếp vừa dặn dò nói: “Bánh mì buổi sáng vẫn còn, anh mang theo một chút mà ăn trên đường, cơm mới ăn được có 2 miếng, đừng để bụng phải đói đó.”
Kỷ Tùy yên lặng nhìn cô cầm bánh mì ra, hắn mỉm cười, mở miệng nói: “Vừa rồi, là chị của anh, cũng chính là cuộc gọi của Trang Diệc Tình.”
“Ừ, em có thấy.” Triệu Ngu thành thật thừa nhận, vẫn không nhiều lời như cũ.
Kỷ Tùy do dự một lát, đột nhiên đi lên ôm lấy cô, ôn nhu nói: “Hiện tại anh quan tâm cô ấy, chỉ là lấy thân phận em trai mà thôi.”
Triệu Ngu rũ đầu, nhỏ giọng đáp lời: “Ừ.”
Sau đó, khóe môi vụng trộm giơ lên, nhưng lại cố ý để hắn nhìn thấy.
Rõ ràng còn chưa xác định bất cứ quan hệ gì, nhưng tất cả lời nói, động tác, biểu tình của cô, lại đều rõ ràng là thân phận bạn gái, vừa kiềm chế, cũng vừa rất ái muội.
Triệu Ngu nghĩ rằng, cô thật sự đã diễn loại nhân vật “em gái trà xanh” này vô cùng nhuần nhuyễn.
Nhìn thấy biểu tình cô cười trộm, ý cười trên mặt Kỷ Tùy càng đậm, nhịn không được nhẹ nhàng hôn lên trán cô một cái.
Triệu Ngu không biết Trang Diệc Tình hoặc là Trang gia đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy phản ứng của Kỷ Tùy, cùng với lúc hắn vội vàng rời đi, đoán chừng là khá nghiêm trọng.
Vốn cô định chờ sự việc qua rồi lại nói bóng nói gió hỏi hỏi Kỷ Tùy là sẽ biết, ai ngờ buổi tối nàng đang chuẩn bị đi ra cửa thì thấy Wechat của Hứa Thừa Ngôn lại gửi tới: [Không cần tới.]
Chủ động gọi cô đi gặp hắn, hiện giờ lại hủy hẹn, Triệu Ngu theo bản năng cảm thấy khẳng định việc này có quan hệ với Trang Diệc Tình.
Triệu Ngu trả lời: [Sao thế? Hứa tổng chê 5 vạn quá đắt nên hối hận rồi sao?]
Bên kia, Hứa Thừa Ngôn không hề có động tĩnh.
Một hồi lâu sau, Triệu Ngu thử gửi lại tin nhắn: [Hứa tổng là hiện tại muốn tôi trả tiền ở đâu, hay là ghi lại vào sổ để lần sau tính?]
Hứa Thừa Ngôn vẫn không trả lời.
10 giờ tối, Triệu Ngu nhận được email: [“Con chó nhỏ”* mà Trang Diệc Tình bao nuôi giờ lại đi nuôi dưỡng tiểu tình nhân ở bên ngoài bị phát hiện, cả hai người đều bị đánh trọng thương]
(*Là trai bao chuyên dụng)
Có một tấm hình bên dưới văn bản, tuy rằng mơ hồ, nhưng cũng có thể nhìn ra là một nam một nữ đang bị mấy người đàn ông mặc đồ đen quây đánh.
Thủ đoạn này quả thật rất giống với Trang Diệc Tình, ngang ngược, không thèm kiêng nể gì, cho dù người đàn ông kia có bị thiến, Triệu Ngu cũng sẽ không cảm thấy ngạc nhiên gì.
Nhưng phản ứng Kỷ Tùy lớn như vậy, không lẽ lại chỉ là vì chuyện này?
Tiếp tục kéo email xuống, cô liền thấy được tiến triển phía sau: [Trang Như Vân lén lút ghi lại video, post lên trên mạng vạch trần Trang Diệc Tình thuê người giết người, tin tức đều đã bị xóa, cục cảnh sát bên kia cũng bị Hứa gia giải quyết ổn thỏa, ảnh chụp là tôi kịp thời lưu xuống, hiện tại đã không thể tìm thấy.]
Nhìn trên email có ảnh chụp cùng văn bản, Triệu Ngu không khỏi thấy buồn cười.
Trang Như Vân và Trang Diệc Tình là chị em cùng cha khác mẹ, giữa hai người đã luôn tồn tại tranh đấu từ lâu, nhưng tất nhiên, Trang Như Vân hoàn toàn không phải đối thủ. Không chỉ có ở công ty không chiếm được bất cứ thực quyền gì, khắp nơi đều chịu sự chèn ép của Trang Diệc Tình, hiện giờ cô ta xuất ra chiêu này, thoạt nhìn chỉ càng thấy ngu xuẩn.
Trang gia có tiền có thế, giải quyết loại phiền toái nhỏ này quá đơn giản, huống chi còn có Hứa gia liên hôn chống đỡ, mà sau lưng Hứa gia, lại có cả những người thuộc hai giới chính trị và quân sự.
Những người đó không biết đã lén lúc làm bao nhiêu chuyện dơ bẩn, trông cậy dựa pháp luật để trừng phạt được Trang Diệc Tình ấy à? Trang Như Vân này, thật ra so với Đường Hi lúc trước còn muốn khờ dại hơn.
Đối diện với máy tính trầm tư cả nửa ngày, cuối cùng Triệu Ngu bắt đầu gõ chữ trả lời email: Giúp tôi tìm ra mấy tên giang hồ đã đánh người kia, giá cả tùy anh định.
Không phải Trang Diệc Tình thích nhất là vênh váo hống hách mà giáo huấn người khác sao?
Hiện giờ còn liên hôn với Hứa gia, cô ta hẳn là sẽ càng cảm thấy không cần cố kỵ chỗ nào đi?
Vậy chuyện gì sẽ xảy ra nếu mối quan hệ giữa Hứa gia và Trang gia hoàn toàn tan vỡ?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Trở về |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc |
Ngày cập nhật | 29/07/2024 03:55 (GMT+7) |