Tô Như, Điền Bất Dịch và các đệ tử khác đều đang đứng ở đây, chỉ thiếu mỗi đại sư huynh Tống Đại Nhân. Trương Tiểu Phàm liếc nhìn suốt lượt mọi người, thấy Điền Linh Nhi còn đỡ, chứ các vị sư huynh ai nấy đều có vẻ buồn rầu chán nản, bèn khe khẽ hỏi Đỗ Tất Thư đang đứng ngay bên: “Lục sư huynh, sao thế?”
Đỗ Tất Thư liếc Điền Bất Dịch, thấy lão không ngó lại đằng này, bèn thì thào bảo: “Vừa rồi ngoài đại sư huynh ra, chúng ta đều dự đấu, kết quả là có mỗi tiểu sư muội thắng, nên sư phụ đang tức giận.”
Trương Tiểu Phàm đờ người, nhất thời không biết nên nói sao mới được.
Tô Như đứng một bên, nhìn đám đệ tử rón rén sợ sệt, nhìn Điền Bất Dịch xanh xám mặt mày, lắc đầu thở dài, dịu dàng hỏi Trương Tiểu Phàm: “Tiểu Phàm, con về rồi đấy ư, kết quả ra sao?”
Trương Tiểu Phàm trù trừ một lúc, khẽ khàng thưa: “Sư nương, con, con may mắn thủ thắng ạ!”
Tô Như: “Ồ, cũng không sao, thua thì thua, coi như là mở rộng…” giọng bà chợt nhỏ đi, ngó Trương Tiểu Phàm, kinh ngạc hỏi: “Con vừa nói gì kia?”
Mọi người, kể cả Điền Bất Dịch, cùng quay đầu lại phía Trương Tiểu Phàm. Trương Tiểu Phàm đỏ mặt, nhưng lần đầu tiên đứng trước nhiều ánh mắt chăm chú, nhất là trước ánh mắt kinh ngạc của Điền Linh Nhi lúc này đang ở bên cạnh Tô Như, hắn chợt cảm thấy một nỗi hưng phấn hư vinh, bèn cất cao giọng, nhìn Điền Bất Dịch nói: “Sư phụ, sư nương, con vừa rồi, đã may mắn thủ thắng!”
Tất cả ồ lên.
…
Người của Đại Trúc Phong giờ đến tụ tập dưới đài quẻ Khôn, xem Tống Đại Nhân, người cuối cùng trong ngày hôm nay thi đấu. Trên đài, Tống Đại Nhân và đối thủ đang kịch chiến, tiên kiếm Thập Hổ như hoá ra vô số hổ to hung tợn trong không trung, phát ra tiếng vang làm đất chuyển núi rung, kiếm nào cũng phách thẳng vào đối thủ, hoàn toàn chiếm được ưu thế.
Ở dưới đài mọi người vui mừng quá, nhưng vẫn không có cách nào tiếp nhận nổi sự thực mà Trương Tiểu Phàm vừa kể ra.
“Tiểu sư đệ, đệ bảo là trong trận đấu ban nãy, đệ vốn sắp thua rồi, không ngờ cái gã đối thủ tên là Sở Dự Hồng gì đó bỗng nhiên phát bệnh, tứa máu đầy mặt mà ngất đi phải không?”
“Vâng ạ, tứ sư huynh, huynh và nhị, tam, ngũ sư huynh đã hỏi đệ đến hai mươi hai lần rồi, còn gì mà hỏi nữa? Lục sư huynh, mau bảo bọn họ đi, những điều đệ nói đều là sự thực đấy!”
Đỗ Tất Thư: “…Tiểu sư đệ, đệ bảo là trong trận đấu ban nãy, đệ vốn sắp thua rồi, không ngờ cái gã đối thủ tên là Sở Dự Hồng gì đó bỗng nhiên phát bệnh, tứa máu đầy mặt mà ngất đi phải không?”
Trương Tiểu Phàm ôm đầu rên siết: “… vâââng, lần thứ hai mươi ba!”
Điền Linh Nhi ở bên cạnh trách cứ: “Các huynh đừng có ép y, Tiểu Phàm đâu thể nào nói dối?” đến đây, cô ta lắc lắc đầu: “Có điều Tiểu Phàm ạ, số đệ tốt như vậy, phải chăng là hơi thái quá, trách nào người ngoài chẳng tin!”
Trương Tiểu Phàm á khẩu tắt tiếng.
Mặc đám đệ tử lao xao không ngớt đằng sau lưng, Điền Bất Dịch và Tô Như vẫn cứ nhìn thẳng lên lôi đài. Giây lát, Tô Như chợt thấp giọng hỏi:
“Huynh thấy thế nào?”
Điền Bất Dịch cau mày, hỏi lại: “Nếu nói y nhờ vào bản lĩnh mà thắng, muội có tin không?”
Tô Như cười cười: “Gã đồ đệ này của chúng ta, số mệnh tốt lạ lùng!”
Điền Bất Dịch khẽ hừ.
“Rầm rầm!” một tiếng vang cực lớn, Tống Đại Nhân bỗng nhiên gầm lên, chỉ thấy Thập Hổ tiên kiếm toả ánh vàng ngợp trời, sáng chói đến mức khiến người ta cơ hồ không mở nổi mắt, kéo theo thanh thế hung mãnh như chém núi bạt sông, đối thủ cuối cùng không đương cự nổi, bị đánh gục, miệng phún máu tươi bay vọt ra sau.
Người của Đại Trúc Phong hoan hô như sấm dậy, khuôn mặt Điền Bất Dịch rốt cục cũng rạng một nụ cười.
Tống Đại Nhân rời khỏi võ đài, quay về với đồng môn, trước hết đến gặp qua Điền Bất Dịch và Tô Như, sau đó là sự chúc mừng chan chứa nhiệt thành của các sư đệ sư muội.
…
“Ha ha, may quá may quá! Lục sư đệ đừng có nịnh cái kiểu khiến người ta lộn mửa lên thế! Í, tiểu sư đệ cũng về rồi à, hôm nay kết quả ra sao, không bị thương chỗ nào đấy chứ, nhìn cái bộ dạng đệ kìa, nghe đại sư huynh nói này, đệ tu chân chưa được bao lâu, cơ hội sau này còn nhiều, đừng để tâm gì một trận thắng bại… Hả, các đệ làm sao đều nhìn ta vậy?”
Điền Bất Dịch quay mình bước tách ra, Tô Như cười cười với đại đồ đệ, rồi cũng bỏ đi theo trượng phu, Tống Đại Nhân vò đầu, nhìn mọi người hỏi: “Chuyện gì thế?”
Điền Linh Nhi lại gần kể với y một lượt, Tống Đại Nhân ngoảnh đầu nhìn, không thể tin nổi, Trương Tiểu Phàm sợ hãi co rút người lại, nói: “Đại sư huynh, đệ biết số đệ tốt quá thật chẳng hay ho gì, nhưng sự thể nó đã như thế, đệ cũng chẳng có cách…”
Tống Đại Nhân mở to mắt: “… Tiểu sư đệ, đệ bảo là trong trận đấu ban nãy, đệ vốn sắp thua rồi, không ngờ cái gã đối thủ tên là Sở Dự Hồng gì đó bỗng nhiên phát bệnh, tứa máu đầy mặt mà ngất đi phải không?”
Trương Tiểu Phàm tuyệt vọng ngã nhào.
…
Ngày tiếp theo, Thất Mạch Hội Võ sẽ chỉ còn 16 người dự đấu, trong đó, thật vượt xa sự dự liệu của nhiều người, Đại Trúc Phong vốn thoi thóp từ xưa tới nay lại chiếm đến ba chỗ, hơn hẳn tất cả các kỳ đại thí trước. Bất kể nội bộ như thế nào, Điền Bất Dịch ngoài mặt vẫn rất hớn hở, suốt ngày hôm đó cứ cười ha ha, làm bọn đệ tử phải lào xào bàn tán.
Đỗ Tất Thư: “Mọi người xem cái bộ dạng cao hứng của sư phụ kìa, cứ hí ha hí hửng!”
Ngô Đại Nghĩa: “Còn gì nữa, đại sư huynh và tiểu sư muội quả thực đã làm lão nhân gia người được mở mày mở mặt!”
Hà Đại Trí: “Nói ra quả là xấu hổ, tiểu sư muội tuổi còn nhỏ, mà chí khí đã vượt xa tứ sư huynh ta đây, sau này tiền đồ thật không thể tiên lượng!”
Trịnh Đại Lễ: “Các người đừng có quên mất tiểu sư đệ chứ, y cũng vào được vòng ba đó!”
Đỗ Tất Thư: “Hay là chúng ta lại đánh cược, xem khả năng tiểu sư đệ xông được qua cửa nữa bao lớn, các huynh có dám tham gia không?”
Ngô Đại Nghĩa, Hà Đại Trí, Trịnh Đại Lễ, Lữ Đại Tín: “Ta cược y thua! Đặt gấp đôi!”
Đỗ Tất Thư: “… He he, í, thoáng một cái đại sư huynh đã biến mất tăm! Á, tiểu sư đệ? Tiểu sư muội? Thế quái nào ấy nhỉ, người đi đâu hết cả rồi?”
Hà Đại Trí nghĩ một lúc, nói: “Tiểu sư đệ và tiểu sư muội thì ta đây không biết, nhưng đại sư huynh, ta đoán chắc đến mấy phần là đã tới chỗ…”
Mọi người nhìn nhau, đồng thanh kêu: “Văn Mẫn sư tỷ bên Tiểu Trúc Phong!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tru Tiên |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện cổ trang |
Ngày cập nhật | 16/03/2015 06:38 (GMT+7) |