Tru Tiên

Phần 97

Đám người Trường Sanh Đường ai nấy nhìn nhau, giờ này ai cũng nhìn ra được, lại liều đấu thì chỉ có một con đường chết mà thôi, bị ba môn phiệt lớn của ma giáo vây đánh, trong khi bản thân lại ở nơi sơn cùng thủy tận, còn có đường sống ở đâu nữa.

Ngọc Dương Tử tan nát trong lòng, quả nhiên không quá một khắc, liền có người hô to: “Ta hàng, ta chịu hàng……” nói dứt liền chạy nhanh ra, hướng về chỗ Tần Vô Viêm chạy tới.

Đã có người đi đầu, mọi người liền rúng động, trong giây khắc hầu như mọi người đều bỏ chạy cả, xét cho cùng thì đâu có ai cam tâm đợi chết, Ngọc Dương Tử vừa sợ vừa giận, luôn miệng quát ngừng, nhưng ở lúc sống chết treo đầu này, ai còn đoái hoài tới lão, môn nhân Trường Sanh Đường bỏ chạy càng đông, cục diện rối loạn, dĩ nhiên không cách nào kiềm chế.

Ngọc Dương Tử khí giận đầy ngực, mắt lộ hung quang, rống lớn một tiếng, nhảy vào đám người ấy, tùy tiện chộp lấy một tên đệ tử Trường Sanh Đường, muốn giết đi lập oai, mọi người thấy vậy, la lên một tiếng, ngược lại càng bỏ chạy nhanh hơn, chỉ còn tên quỷ không may ở trong tay phải, sợ đến thân thể đều mềm nhũn ra.

Ngọc Dương Tử mặt mày dữ tợn, mắt nhìn cơ nghiệp mấy trăm năm của Trường Sanh Đường hủy đi trong một sớm, tức giận gần như nổ tung lồng ngực, trên tay dụng sức muốn bóp chết tên môn nhân nọ, song thấy kẻ đó khiếp sợ tột độ, hầu như kêu gào không ra tiếng.

Ngọc Dương Tử nhìn hắn, lại chợt xoay đầu nhìn xem những tên tự mình chạy trốn ra xa, đột nhiên trong lòng nguội lạnh, nới lỏng tay ra, môn nhân nọ rủ người xuống trên đất. Kẻ nọ vừa lượm lại được tính mệnh, cơ hồ cả chính mình cũng không dám tin, cứ bò la bò lết trên đất mà chạy đi, rời xa người này chừng nào tốt chừng đó.

Phút chốc sau, khoảng đất đó hiện thời chỉ còn một mình Ngọc Dương Tử cô độc lẻ loi. Quỷ Lệ, Tần Vô Viêm, Kim Bình Nhi đồng loạt bước tới phía trước. Hiện trường bỗng nhiên yên tĩnh lại, Ngọc Dương Tử thân ảnh bơ vơ, ánh mắt quét qua, từ Tần Vô Viêm đến Kim Bình Nhi lại nhìn Quỷ Lệ, mấp mái môi, chợt nói: “Thôi rồi, hết rồi.”

Quỷ Lệ ba người đi đến nơi còn cách Ngọc Dương Tử một trượng thì dừng lại, ba người thành vòng tròn, cầm Ngọc Dương Tử ở tại giữa. Kim Bình Nhi mở miệng đầu tiên, mỉm cười nói: “Thế nào rồi, Ngọc Dương Tử sư thúc, người có còn gì để nói chăng?”

Ngọc Dương Tử thoáng hiện qua vẻ oán độc nơi mắt, nhưng trên mặt vẫn như không, sau một khắc từ từ nói: “Như nay ta cùng đường hết lối, cái danh Trường Sanh Đường, coi như đến hôm nay đã hết.”

Tần Vô Viêm vỗ tay nói: “Sư thúc quả nhiên sáng mắt!”

Thân hình Ngọc Dương Tử rung lên, lão là người thế nào, hôm nay lại chịu khuất nhục với đám vãn bối này, thiệt là sống không bằng chết, nhưng lão không ngờ vẫn cứ nhịn được, từ tốn nói: “Ta giờ đã không còn đường nào để đi nữa, bỏ đi, ta hàng các ngươi thôi, với một thân đạo hạnh của ta, đối với các ngươi xem có chỗ dùng chăng?”

Lời ấy vừa ra, Tần Vô Viêm cùng Kim Bình Nhi tức thì động dung, Ngọc Dương Tử một thân đạo hạnh, không dưới Quỷ Vương và Độc Thần, đặc biệt là tối nay lão từng một người đánh lại mười nhân vật tối ưu của chánh đạo, chúng nhân ma giáo trông coi từ trong bóng tối ở nơi xa không ai không biến sắc. Nếu không là mắt thấy Trường Sanh Đường và chánh đạo khai chiến trước một trận, muốn trừ khử Trường Sanh Đường, chỉ sợ không đơn giản như thế này. Nếu như là được sự giúp đỡ của Ngọc Dương Tử, không cần nói cũng biết là một cường viện đệ nhất, ngày sau đấu nhau trong ma giáo, tự nhiên là chiếm lấy một tiện nghi rất lớn.

Nghĩ đến chỗ đó, Tần Vô Viêm và Kim Bình Nhi đều là những người dã tâm bừng bừng, nhịn không được đều để lộ vẻ do dự trên mặt. Liền trong lúc ấy, Quỷ Lệ một mực im lặng bỗng lên tiếng: “Đạo hạnh người cao thế này, dã tâm lớn dường ấy, bối phận lại cao hơn bọn ta, nếu là về với Quỷ Vương Tông bọn ta, chỉ sợ sau này ngược lại cưỡi trên đầu ta, chuyện như thế, người dám lắm chăng?”

Lời hắn nhàn nhạt, nhưng mục quang sắc nhọn, lạnh lùng quét qua Ngọc Dương Tử, Ngọc Dương Tử thấy ớn lạnh, Tần Vô Viêm cùng Kim Bình Nhi đều là những kẻ thông minh, dĩ nhiên nhìn thấu đầu mối trong chớp mắt, trên mặt liền hiện lên nụ cười nhạt. Song ở trong mắt Ngọc Dương Tử, lại không khác gì quỷ quái. “Sư thúc quả nhiên thông minh tuyệt đỉnh, giờ phút này lại còn có kế sách tuyệt diệu thế này, bội phục, bội phục!”

Kim Bình Nhi chúm chím cười, thế nhưng cùng lúc mỉm cười, ở bên tay phải nàng, luồn ánh sáng màu tía từ từ chiếu sáng lên. Cũng như vậy, gần như là một lúc, Phệ Hồn của Quỷ Lệ cùng Tần Vô Viêm, đều hướng về phía Ngọc Dương Tử tiến lên một bước. Gió đêm vù vù, buốt lạnh thấu xương. Ngọc Dương Tử nhìn trông bốn hướng, trong lòng chợt phẫn hận khó nén, hú một tiếng dài, tung mình lên, vùng vẫy lần cuối, tuyệt không chịu bó tay chờ chết!

Ở nơi xa, chỗ chánh đạo vừa dừng chân ổn định, Tiêu Dật Tài lần này đặc biệt phái mấy tên sư đệ gác đêm, cũng có thể thấy tâm tư gã thận trọng thế nào. Ở bên một nơi yên vắng, Lục Tuyết Kỳ an tĩnh ngồi trên đất, không lâu lắm, Văn Mẫn đi trở về, ngồi xuống ở kế bên nàng, hơi vảnh môi, giọng rầu rầu nói với nàng: “Tống Đại Nhân đó, thật là ngốc ngếch”.

Lục Tuyết Kỳ ánh mắt chớp động, trông ngóng về đằng xa, chỉ thấy Tống Đại Nhân ngồi bên đống lửa ở nơi xa đó, sắc mặt ngượng nghịu, không biết vừa rồi cùng Văn Mẫn nói gì, cứ chốc chốc trộm nhìn về phía này, thần sắc tựa hồ như đầy gấp rút mà lại không dám bước qua.

Trong mắt Lục Tuyết Kỳ cũng hiện lên một tia tiếu ý, đối Văn Mẫn nói: “Sư tỷ, tỷ lấn lướt người ta bấy lâu nay, khó được ra ngoài một lần, còn không đối tốt với y một chút.”

Văn Mẫn hứ một tiếng, nàng và Lục Tuyết Kỳ vẫn luôn tốt với nhau, ở trước mặt người sư muội này trước giờ vẫn không giấu diếm gì cả, hừ nhẹ một tiếng, nói: “Cái con người đó, thiệt là thành thật quá mức. Thật không biết Điền Bất Dịch Điền sư thúc hồi trước như thế nào, lúc trước nghe nói người dụ dỗ Tô Như sư thúc của Tiểu Trúc Phong chúng ta… Không, sau đó lấy làm vợ, đấy đúng là khôn khéo hết sức, thế nào lại dạy ra đồ đệ, toàn là một lũ cục kịch……”

Lục Tuyết Kỳ cười nhẹ, thu hồi ánh mắt lại, qua một lúc sau, bỗng nhiên thấp giọng nói: “Tỷ nói đấy, đệ tử Đại Trúc Phong bọn họ, thuở đó có ít nhiều người thật thà……” Nói đến đoạn sau, không biết sao, tiếng nói từ từ nhỏ đi, Văn Mẫn hơi rung lên, nhìn lấy Lục Tuyết Kỳ, bất chợt cũng thở ra một tiếng, nhè nhẹ vỗ vào vai nàng, nói: “Muội không nên nghĩ nhiều.”

Lục Tuyết Kỳ không nói một lời, chỉ cuối đầu lặng câm. Đêm ấy, lặng yên trôi qua. Sau khi trời sáng, Tiêu Dật Tài tụ tập lấy mọi người, thương nghị rằng: “Nay nguyên khí của Trường Sanh Đường thương tổn nặng, chúng ta tạm không có ngoại địch. Vả lại chúng ta tìm kiếm tử trạch này nhiều ngày, song về dị bảo đó, ngay cả một chút tăm hơi cũng không có, không biết chư vị sư huynh, còn có biện pháp nào khác chăng?”

Pháp Tướng trầm ngâm không nói, Lý Tuân lại nhìn lấy Tiêu Dật Tài, nói: “Tiêu sư huynh không phải là nghĩ đến tiến vào nơi nội trạch đầy hung hiểm đó để xét coi chứ?”

Tiêu Dật Tài đã liệu những chuyện ngoài ý, điểm đầu ngay nói: “Không sai. Chúng ta đến chốn này, không thể nào bỏ cuộc giữa chừng.”

Pháp Tướng cau mày, nói: “Lời nói của Tiêu sư huynh tuy nhiên cũng có đạo lý, nhưng chỗ xa của tử trạch, khí ao cực độc, nghe nói bên trong còn có yêu thú trùng độc nhiều vô số kể, hung hiểm vô cùng. Nhiều người đi như thế này, thiệt là quá nguy hiểm đi.”

Tiêu Dật Tài liền gật đầu, nói tiếp: “Không sai, Pháp Tướng sư huynh nói đó, cũng chính là mối lo ngại của đệ, cho nên đệ nghĩ, để lại phần lớn các sư đệ ở ngoại trạch tiếp tục tìm kiếm, mấy người chúng ta, cộng thêm mấy vị đồng môn đạo hạnh cao thâm, tiến vào nột trạch. Hai vị thấy thế nào?”

Lý Tuân trầm ngâm một lúc lâu, gật đầu đáp: “Cũng chỉ còn cách như vậy thôi.”

Pháp Tướng cũng im lặng gật đầu. Sau khi cuộc thương nghị hoàn tất, mỗi người trở về bàn tính xem nhân tuyển, không lâu lắm, Phần Hương Cốc là Lý Tuân, Yến Hồng, Thiên Âm Tự là Pháp Tướng, Pháp Thiện, phần Thanh Vân Môn là nhân số hơi nhiều, ngoại trừ Tiêu Dật Tài, Lục Tuyết Kỳ và Tăng Thư Thư đều ở trong đó, nhưng Lâm Kính Vũ mà đêm qua đã xông xáo đi đầu, cũng hết sức đòi đi, mọi người đối với hắn mến trọng nên cuối cùng cũng chấp nhận. Tám người này sau khi an bài xong trong môn phái mình, do Tiêu Dật Tài đứng đầu, cùng nhau ngự khởi pháp bảo, hướng về phía nội trạch tiến vào.

Nhưng tại phía bờ bên kia của đầm lầy, trước mắt là đầm lầy tĩnh mịch, ba người bọn quỷ lệ đang đứng cạnh nhau, đằng sau là ba hàng nhân mã, tách thành từng nhóm, nhưng giữa bọn họ vẫn lờ mờ có vẻ đề phòng lẫn nhau.

Tần Vô Viêm chợt thờ dài, nói: “Ngọc Dương Tử sư thúc anh hùng một đời, hôm nay tiến vào trong tử trạch này, cũng không nghĩ sẽ chết ở nơi này?”

Quỷ Lệ trầm ngâm, Kim Bình Nhi cười lạnh nhạt, cũng chẳng nói câu nào. Tần Vô Viêm cũng chẳng hề để ý, khẽ cười nói: “Thế nào, tiếp theo nhị vị định thế nào?”

Kim Bình Nhi nhìn hắn một cái, đột ngột chuyển mình, đi đến bên cạnh nói: “Đại sự đã xong, tự nhiên thì đường ai nấy đi!”

Tần Vô Viêm nhìn vào lưng của nàng nói, cất giọng nói: “À, tiên tử không định quay về phục mệnh sao?”

Kim Bình Nhi không nói thêm câu nào, lạnh nhạt cười, Tần Vô Viêm lập tức nói: “Vậy tạ cung kính đợi tiên tử ở bên trong nội trạch, đến khi đó, nhất định xin tiên tử hạ thủ lưu tình!”

Kim Bình Nhi cũng không biết có nghe thấy hay không, cứ thế ung dung bỏ đi, đám môn hạ đệ tử Hợp Hoan Phái cũng vội vàng bám theo nàng. Quỷ Lệ nhìn Tần Vô Viêm một cái, ánh mắt lạnh lẽo, rồi cũng lập tức xoay mình đi vào trong đám người Quỷ Vương Tông.

Tần Vô Viêm đứng nguyên tại chỗ, khẽ cười không nói, nhưng ánh mắt cũng dần dần trở nên lạnh lẽo. Bên trong đầm lầy chết chóc, sắc trời nhìn mỗi lúc một âm u, mây đen dày đặc, dường như một trận bão lớn lại sắp đổ ập xuống.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Thông tin truyện
Tên truyện Tru Tiên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 16/03/2015 06:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 36
Phần 97 Bốn sơn môn, trên trăm vạn người chờ xuất phát, khí thế sắc bén khởi động làm người vây xem căn bản không dám tới gần. Bốn sơn môn chia ra bốn phía, không đứng gần nhau, đều tự đề phòng lẫn nhau. Đội ngũ Long môn chiếm lĩnh địa phương không nhỏ, năm thân ảnh bay ra khỏi doanh địa, ở chung quanh cẩn thận tuần tra. Đội trưởng, lần này chúng ta liên thủ với ba sơn môn kia, muốn tiêu diệt Thất Sát môn không khó đi, tại sao còn phải chờ nhiều ngày như vậy? Một người chợt nói. Ngươi biết cái gì, ta nghe các trưởng lão nói, Thất Sát môn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 9
Phần 97 Hàn Lập hai mắt nhíu lại, đem Thông Bảo quyết tầng thứ nhất công pháp lưu động vận chuyển vào tiểu đỉnh. Một tiếng long ngâm truyền ra, nắp đỉnh hóa thành lam quang Nhất Phi Trùng Thiên đón lấy vạn đạo ngũ sắc linh quang, thanh quang do Thiên Lan thánh nữ xuất ra giống như vạn sông quy về biển lớn, hóa thành một đoàn thanh hà , chợt lóe lên rồi bị bắt vào trong đỉnh. Ngân bào nữ tử thất kinh, Hàn Lập cũng ngẩn người... Ngay tại lúc này, cự đỉnh dưới chân Thiên Lan thánh nữ cũng phát ra tiếng kêu vù vù quái dị, đón lấy thanh...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Ma Vương – Quyển 7
Phần 97: Tiểu Tử Quả Nhiên Có Chút Môn Đạo... Tạp Mai Lệ Tháp dắt Hàn Thạc đi thẳng ra khỏi văn phòng của Thần Vệ, vừa ra ngoài, hắn lập tức thấy trên bầu trời đang có một con phi bức thật lớn đang lơ lửng, trên đó lờ mờ thấy có một nhóm hơn mười người đang đứng, họ mặt trang phục của Thần Vệ gia tộc Tái Nhân Đặc, toàn bộ có thực lực Trung vị thần. Không nói không rằng, Tạp Mai Lệ Tháp mang Hàn Thạc bay thẳng lên con phi bức trên bầu trời. Hai người vừa lên phi bức, Tạp Mai Lệ Tháp lập tức ra lệnh cho đám Thần Vệ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng