Vào đầu sốc.
Xông pha giang hồ rơi lệ máu
Giang sơn thiên hạ của riêng em
Nhưng sao trong lòng buồn man mác
Bởi thiếu vắng anh, ………. đếu nhớ.
Nhàm lắm em chả kể nữa, ý bức thư là muốn tâm sự lâu dài, cũng để ý em lâu rồi và hỏi có muốn yêu không.
Con gái trường 2 cứ phải nói bạo vcl, có hôm xuất quân đi làm em dương 565 mới vô cũng được nhiều người để ý, có thằng bên đội 15 ngồi gần đội 9 trêu.
– 565 ơi cho anh cái cóc sê.
Cả đám nữ nhìn sang thấy vừa bẩn vừa bựa, cái linh ngoắc mắt phát, con 565 đút tay vòng ra sau áo rồi banh ngực ra thò tay vào rút cmnr cái cóc sê đỏ, cầm đi thẳng sang chỗ thằng đó ném vô mặt nó, xong n đi báo thầy vc, cả trường tròn mắt nhìn bộ vếu vĩ đại thả rông sướng mắt vl luôn, thằng đó ngay lập tức được lôi vô trực ban, hôm đó cả trường đi làm muộn vì T ếch còn bận xử thằng kia, đánh luôn giữa sân mà không vào phòng nữa, cả trường được 1 phen cười như ăn nhầm thuốc, em thì với đội vệ sinh các đội cứ ngồi soi ngực em 565 bàn xem bên nào to bên nào nhỏ, núm vếu có to không .
Đang ngồi bàn tán nhau vui, soi đã mắt thì 1 thằng đội 9 chạy sang chỗ em nói thầm.
– Anh ơi chị linh bảo anh muốn bị mù không.
Ơ đcm em làm lol gì đâu mà dọa, mặt ngơ ra như trên trời rơi xuống, dặn thằng kia về bảo, sao lại thế.
Lúc sau n lại chạy sang thì thầm.
– Chị linh nói anh thích cóc sê của chị ấy không, chị lấy cho.
Em nghệt mặt ra, quay sang nhìn n thì n chả thèm nhìn em cơ vl, dặn thằng nhỏ vài câu rồi bảo nó về không cần sang nữa, bắt tội nó chạy đi chạy lại con linh bị điên cmnr.
Đội xuất quân đi làm hết, vệ sinh các đội về làm tý nữa rồi chờ chấm điểm, đội 9 hôm nay phải nhổ cỏ sau trường, sau khu truyền thống và khu dãy đội em ở đó ạ, con 565 chưa được về đội mặc áo lót cứ thả rông đi làm bước đi n cứ nảy tưng tưng sướng mắt vãi, em làm xong vs nằm chán chưa thấy chấm điểm, mò xuống thư viện mượn ít truyện tranh về đọc, xếp mấy cái hòm nằm đọc, đang đọc thì có mấy viên đá bay qua cửa sổ, đcm dọn vs rồi thằng ml nào troll ông, em chửi
– Đcm thằng cờ hó nào đấy, trêu tao à.
Ngẩng dậy soi qua cửa sổ thấy cái linh đang đứng khoanh tay nhíu mày.
– Đm con cờ hó này đây, có làm sao không.
Em giật mình ngồi cmn xuống không dám đứng dậy, bỏ mịa rồi chửi lộn, sao n làm tới đây nhanh vậy.
N ở ngoài thấy em ngồi xuống trốn n gọi 2 đứa nữa cầm đá đất đáp vào đội em qua cửa sổ, đệt em làm vs sạch lắm rồi troll nhau à, cơ mà đéo dám thò mặt ra, ném chán em không ra n bực.
– Có ra đây bà bảo không, trốn là vào hẳn đội đấy.
Vãi cả bà, em thò mặt lên cười trừ cái.
– T chửi lộn, tưởng thằng nào trêu.
– Ghê nhỉ, định trốn tới bao giờ.
– Đâu trốn đâu, có đất đá ai ném vô nên phải đi dọn ấy.
N cười rồi nói.
– Bà tha cho lần này, lần sau mà thế bà thiến.
Thiến cức em ấy, nghĩ thôi chứ nói ra n cho mấy đứa ném cóc sê vô mẹt thì bm, em thấy có 3 4 đứa với mấy thằng đang nhổ cỏ nên hỏi.
– Ủa làm từ bệnh xá lên mà sao nhanh vậy đã lên tới đây rồi.
– Chưa xong nhưng linh cắt vài người lên đây làm từ 2 đầu vào.
– Ủa đã được quản đội rồi á.
– Ừ cô cho tập dần, chị nga chuẩn bị về rồi.
Vl chả biết nạp cho cô bao nhiu đạn mà lên như diều vậy nhỉ, n mặc áo trường đi làm, áo nhỏ và ngắn nên nhìn phê lắm, đang soi lung tung thì n nói.
– Sáng bàn cái gì mà nhìn 565 xong cười như điên thế.
– Có gì đâu, bọn n soi con 565 mình tát nước theo mưa cho vui ấy mà.
– Này trả lời cho cẩn thận, thằng Chiến vs đội linh nói hết rồi, thằng nào đầu têu cái trò vếu to nhỏ.
Đcm thằng C bán đứng cả mình, lol.
Em đếu nói được gì đành im cmnl, nói ra mang thêm vạ vào thân.
Thấy em im nó nhíu mày, em thì trên cửa sổ trong đội, n đứng ngoài thấp hơn, lại mở 1 nút áo cho mát, nhìn xuống khó chịu vờ lờ, nhưng đéo nhìn nó phí
– Nhìn đủ chưa, tháo thêm nút nữa nhé.
Vc nó đọc suy nghĩ em con tó, ngại vl chả nói gì nhìn ra chỗ bọn kia đang nhổ cỏ.
– Linh không đẹp à.
Em chả hiểu, n thay chủ đề liên tục vậy ai theo kịp, em nhăn trán trả lời.
– Đẹp nhưng sao hỏi vậy.
– Đẹp hơn con 565 không.
– Ờ có hơn nhiều chứ.
– Vậy ti ai to hơn.
Hơ vl thẳng thắn như lol, hỏi thế bố em dám trả lời à, lại im lặng, n gắt.
– Trả lời nhanh bà vào giận cho trận bây giờ.
Vl n bắt ép người quá đáng, vừa phải thôi chứ, ấp úng trả lời cho qua còn đổi chủ đề, em muốn trốn vl.
– Linh tờ o to hơn…
Nói xong em cúi mặt không dám nhòm nó.
– Vậy được rồi, từ sau để bắt được bà chọc mù.
N nói xong xòe tay ra
– Của linh đâu?
– Hả… cái gì cơ?
– Tâm sự trả lời của linh đâu?
Em còn chưa viết vl
– T chưa kịp viết. Tại bận quá…
– Ở nhà vs mà bận gì.
– Thì cứ như ai ném đất vô đội chả bận là gì.
Em xoáy cho câu n không nói được lại nên gắt.
– Viết luôn và ngay tý quay lại lấy, không có thì biết nhá.
Thế đéo nào nó cũng cầm đằng chuôi, không đỡ nổi.
Lol khó tính như bà già
Em lấy giấy bút ra viết, ừ n ngỏ lời rồi giờ lại là sĩ quan, từ chối thì n còn mặt mũi nào nữa, em cũng biết mình thích nó lắm, nhưng lo mình không xứng đáng với những gì được nhận thôi, tình cảm rồi vật chất, bản thân mình lo chưa xong biết cho n cái gì được giờ, tiện tay em viết luôn cho nhỏ vân 1 lá, lúc sau xong việc n đi kiểm tra lại, qua sau đội em n gọi.
– Xong chưa.
– Xong rồi nè.
Em đưa n xong n đứng 8 với em lúc, em nghĩ đưa tờ ts của cái vân cho linh nhờ đưa cũng được, bạn bè thôi có gì đâu.
– À linh đưa cái này cho thằng C hộ T nha.
Em lại không bảo là đưa nhỏ vân.
– Cái gì vậy, con trai cũng tâm sự à, hay bị les.
– Không phải, của nhỏ vân đó, hay linh đưa n luôn cũng được.
N chả nói gì nhăn mặt vò tờ giấy ném mịa xuống ao(sau đội em có cái ao của thầy đội 17)
Vl không đưa hộ thì thôi làm gì dữ vậy.
– Ơ, T trả lời tờ ts của nhỏ thôi, nhỏ gửi 2 lần không trả lời người ta bảo không phải sĩ quan mà kiêu như chó. Về Linh đọc cái T viết cho linh là hiểu mà.
N nói.
– Không cần biết, cứ liệu hồn, tin tối nay về nó bệt như chó không.
Ôi vl chụy tha em đi, mình cũng tự nhiên ngu đưa ra rồi khai của nhỏ vân, đến nản.
– Linh ghen à ?
– Ờ có sao không.
Đm nói chuyện với n đếch thắng được bao giờ, định đâm thóc chọc gạo cho n ngại mà bỏ đi, đúng là gái trường 2 trai trường bộ, thôi thì xl câu vậy.
– Xl chỉ trả lời bảo chỉ là bạn thôi T có ny rồi, có gì to tát đâu.
– Có ny rồi… ai vậy, ở đâu, khi nào, xinh không, bao tuổi.
Vãi nồi bác định đào cả gốc rễ nhà người ta về trồng đây mà, sao không hỏi ông nội bà ngoại nữa luôn đi.
Em chả buồn trả lời ngồi xuống trốn, n gọi í ới mãi không được tức quá bỏ đi, haiz đời là bể khổ, còn em thì cứ bơi trên bể khổ ấy.
Mấy hôm sau em đưa cơm sang, buổi chiều làm cơm xong sớm thầy bảo đem sang luôn không tý trường đi ăn cơm lại đông, tầm 5h hơn gì đó, đưa sang mọi khi bọn n choi choi qua cửa sổ hét cơm kìa, hôm nay thấy im, vòng vào cửa thì ôi thôi, bọ nó đang tắm tiên ở bể ạ, nhìn thẳng cửa vào là bể mà, em với thằng nữa khênh cơm sang đéo gọi nữa, đặt cáng xuống đứng xem cho sướng con mắt, trắng vl ạ, 1 đàn lúc nhúc vếu với lồn, có mấy con còn trắng ởn chưa đen, bọn n đang hét ầm tát nước vào nhau, nhảy tưng tưng, đcm nhà nó, hôm đó chắc là hôm hạnh phúc nhất đời trường của em, thằng nhỏ đéo chịu yên, hai tai nóng bừng người rạo rực khó tả vcc, em để ý cái linh nhất, dáng đẹp eo thon vl, thật sự là phụt máu mũi luôn ạ, đang hoa hết mắt thi cái linh quay ra thấy em đang lồi mắt ra nhìn, nó hét.
– A a a a a a……. a……. a
Rồi đồng loạt quay lại và như tổ ong hét ầm lên, may mà không có gác hay thầy cô nào gần đó không thì toi mạng, cái linh quấn cái khăn tắm vào chạy 1 mạch vô phòng ngủ, bọn kia đếu có khăn lông nhông chạy như vịt, ôi sướng đéo tả được, 1 số con nhảy tùm vào bể ngoi mỗi cái đầu lên, vừa phê vừa buồn cười.
Tả thế nào cho các bác hình dung bây giờ, vếu từ to đến bé đầu vếu thì từ đầu đũa tới ngón tay, từ hồng đến thâm, lúc này là em không cần biết xinh xấu to nhỏ gì hết soi cho lòi con mắt ra thì thôi, mông nở hoa hay trắng múp, lồn đen hay trắng em tia cmn hết.
Mấy đứa mặc quần áo vô người còn ướt còn không kịp mặc cả đồ lót, ngấm ra áo ngoài đm đời, nửa kín nửa hở còn kích dục hơn cả lúc nãy, chúng n vội vàng bê cơm vào, có đứa xấu hổ quá bê nhanh đéo để ý đá vào cái chậu nhôm lăn quay ra đổ mấy gô cơm, đù mẹ buồn cười đéo nhịn nổi, em bụm miệng ngồi xuống ôm bụng ngặt ngẽo cười, con bé ngã lăn đùng ra càng xấu hổ chạy 1 mạch vô phòng, từ sau mỗi lần đưa cơm n thấy mặt em là không dám ra bê cơm vào nữa, đến là hài.
Cái linh cũng mặc vội quần áo không mặc đồ lót chạy ra quát.
– Đm dọn ngay, đổ thì nhịn đói nhá.
Tóc n còn ướt giỏ giọt xuống áo thấm vào nhìn rõ cmn mồn một 2 cái núm, em xin thề với tổ quốc đây là tù chứ ở xh em hấp cnn diêm rồi, n chạy ra chỗ em đéo hiểu sao cứ đứng xa em cả mét, mọi khi thích đứng gần thì thầm lắm mà, n cũng biết là em nhìn cái gì trên người n rồi, n chả buồn để ý chỉ đỏ mặt rồi hỏi, giọng ngọt vcc.
– Thấy gì chưa ?
Em cố trêu n vì lâu nay n có biết ngại là lol gì đâu, nay thấy 2 má hồng hồng em hả dạ vcl
– Thấy gì cơ…. là sao không hiểu.
– Chối à lúc nãy ấy, đứng bao lâu rồi.
– À có thấy gì đâu, mới sang đến vừa đặt cơm xuống chưa kịp gọi thì ai đã hô ầm lên, và 1 tổ bướm bay lung tung.
N càng xấu hổ mím môi hỏi.
– Hỏi thật mà, thấy gì chưa?
– Chưa, bảo mới sang nhìn thấy có tý.
– Tý là thế nào?
– Là tý đó, hỏi thế ai trả lời được trời.
– Vậy nhìn thấy bên trên chưa?
– À có 1 tý :3
– Vậy bên dưới?
– Cũng 1 xíu :v
– Vậy là thấy hết rồi còn gì.
N mếu rồi lấy tay che mặt lại ngồi thụp xuống, nhìn yêu vc ấy, em phì cười rồi nói.
– Thôi bảo chúng n lấy gô không ra, để bạn về rồi vào mặc áo vô đi, để vậy khó chịu lắm.
N nghe vậy nói.
– Từ hãy về đợi chút em bảo.
Xưng em luôn vl
Trong lúc chờ, em điểm gô thấy thiếu những 6 cái đm, đợi n ra em bảo.
– Thiếu những 6 cái làm gì mà thiếu nhiều vậy.
– Ở trên thành bể nước kìa(n cười híp híp mắt kiểu khiêu khích ấy) vào mà lấy.
Ấy đm em chừa rồi nên đưa mắt nhìn nhỏ vân đứng ở cửa phòng ngủ cầu cứu, cái linh quay lại lườm phát, nhỏ vân định bước lên lại thụt lùi vl, linh ơi có cần trả thù vậy không, trong bể vẫn còn 4 5 đứa đang ngâm kìa, chúng n nghe vào lấy gô sợ cứ tròn mắt nhìn em, cái linh thì khoanh tay trước ngực, mẹ kiếp đã không mặc đồ trong áo thấm nước lại ép cho n căng lên, trêu ngươi em đây mà, em ngập ngừng đéo dám bước vào, sai thằng kia n cũng không dám vcl, đứng 1 lúc khá lâu em sốt ruột, thầy thấy đi lâu khéo mò sang thì ăn vả, mà bị vả trước 1 đống con gái, nãy mới cười bọn n xong lại bị cười lại à, sĩ diện hão nữa, ngứa ngáy vl, n thấy em hết nhăn mặt lại đứng không yên thương nên tha, sai con bé nào vào lấy, lấy ra được 5 cái đích thân n cầm ra cho em, đưa 1 gô riêng em hiểu ý dưới đít gô có tâm sự, cầm lấy nhưng em cố bắt lỗi.
– Thiếu 1 gô nè.
– 1 gô chìm dưới đáy bể, dám thì vào lấy đi.
Ờ ở trong bể đang có mấy đứa ngụp ở đó, giá mà được vào em lặn tìm ba ba cmnr.
– Ờ cho nợ đó.
Em từ hôm đó về cứ rỉ tai thầy cho đi đưa cơm nữ sớm, biết đâu số hưởng, lại gặp cảnh đau mắt đó thì còn gì bằng, cơ mà từ đó bọn n cũng chừa cứ tắm là có đứa đứng mắt xanh, đéo gặp được cảnh đó bao giờ, bựa vãi.
Sau khi về em đọc xong tờ thư, vậy là bọn em quyết định đi bước xa hơn, yêu nhau ạ, chả biết n yêu bao nhiu thằng thế này, đâm đầu vô cái ổ khóa mà cái chìa nào cũng mở được liệu có ổn không nhỉ, em nghĩ cần đếu gì, n đã nói làm hậu thuẫn vật chất cho mình chứ có hỏi hay than với mình thiếu cái này cái kia đâu, toàn là mình than với nó, có đợt gia đình thăm gặp n còn nũng mẹ mua bằng được cho em cái áo thu đông trắng, n bảo trời sắp lạnh thay cho quà noel, có 1 ng yêu nv mà trong hoàn cảnh này, em đòi hỏi cao quá rồi chăng.
Em với n có nhiều cái kỉ niệm hài và bựa đừng hỏi để em kể nghe nà…….
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Trường giáo dưỡng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 10/04/2017 03:36 (GMT+7) |