Truyện dịch loạn luân hay nhất

Phần 21

Vào một đêm sau buổi gặp mặt đặc biệt của tình yêu, hai chị em tôi đang nằm trên giường thư giãn trước khi tắt đèn để đi ngủ. Tôi nằm ngửa, còn chị Colleen cuộn mình trong vòng tay tôi. Đầu chị tựa lên ngực tôi, đùi chị gác ngang chân tôi, cái bụng chửa đang phình to ra thì áp vào hông tôi. Tay chị đang nhẹ nhàng xoa ngực tôi trong khi tôi vuốt ve lưng chị.

Dựa theo ngôn ngữ cơ thể của chị Colleen, tôi biết chị đang suy nghĩ điều gì đó nên tôi không muốn làm phiền chị, đến khi chị sẵn sàng chia sẻ với tôi.

“Bobby à, chị có thể hỏi em một chuyện được không?”

“Tất nhiên rồi bà chị duyên dáng của em, chị muốn biết điều gì?”

Mặt chị Colleen cau mày và nhăn nhó giống như những cô gái mà tôi đã trông thấy vô số lần khi họ đang cố lấy can đảm để nói gì đó.

“Em có bao giờ nghĩ về chuyện của tụi mình chưa?”

“Tất nhiên là có chứ, lúc nào em cũng nghĩ về chị.”

“Không, không phải là chị mà là… chúng ta.”

“Ý chị là sao?”

Chị Colleen ngồi dậy và nhìn xuống tôi.

“Ý chị là em có nghĩ về chúng ta, hai chị em mình với nhau, như là một cặp đôi không?”

Tôi ngồi dậy và nhìn chị Colleen.

“Có gì để suy nghĩ nữa sao?”

“À, có một thực tế rằng chúng ta là hai chị em ruột. Chúng ta đã có con với nhau và sắp có thêm một đứa con nữa. Đây là bang California chứ không phải Arkansas, nhưng chị khá chắc chắn rằng điều này là bất hợp pháp trong tất cả 50 tiểu bang. Liệu chuyện đó có làm phiền đến em không?”

“Ồ, chuyện loạn luân đó à.”

Tôi ngừng nói để sắp xếp lại những suy nghĩ của mình, vì đây là chuyện quan trọng mà lần đầu tiên tôi mới nhận ra.

“Em sẽ phải chịu đựng chuyện đó với chị, vì chị thực sự không biết em có thể giải thích chuyện này sao cho mọi người đều hiểu được.”

Nói xong, chị Colleen ngồi đợi nghe tôi nói.

“Đêm đó vào ngày đầu tiên hò hẹn của chúng ta, và rồi cả tuần lễ sau đó, em không nghĩ gì về chuyện đó cả. Nhưng sau khi Meghan và Molly về nhà, đó là tất cả những gì em có thể nghĩ đến. Chị còn nhớ đã nói gì về việc chúng ta đang ngủ ở hai phòng ngủ tách biệt nhau không? Chị đã nói với em rằng chị không thể chịu nổi khi không có em ngủ cùng giường với chị mỗi đêm. Đúng, và em cũng cảm thấy giống như vậy. Chị còn nói một khi chúng ta bắt đầu thì đó sẽ là một con đường dài, và chị nói đúng. Chị có nghĩa là cả thế giới đối với em, và tâm hồn em sẽ chết nếu hai chị em mình không thể sống cùng nhau như một cặp đôi.”

Nói xong tôi cúi xuống hôn vào mũi chị rồi nói tiếp:

“Chị nhìn đi, chúng ta đã lớn khi làm chuyện đó. Không thể nói là chúng ta không biết những gì đang xảy ra, khi cả hai chị em mình đều đã từng lập gia đình. Và không giống như một người lớn bệnh hoạn lợi dụng một đứa trẻ vô tội… À, vì chị lớn tuổi hơn em nên tất cả đều là lỗi của chị, còn em thì hoàn toàn vô tội nhé.”

Tôi cười với chị, chị lè lưỡi với tôi và lẩm bẩm:

“Vô tội cái lỗ đít tui nè.”

“Vậy, em có nghĩ về chúng ta hay không à? Có, mọi lúc luôn. Rồi em có nghĩ về chúng ta như là hai chị em bình thường hay không? Không, em không nghĩ vậy. Em chỉ nghĩ rằng em yêu chị nhiều biết bao nhiêu và cuộc sống của em sẽ trống vắng ra sao nếu không có chị.”

Đầu chị Colleen cúi xuống khi lắng nghe, ngón tay của chị vẽ những vòng tròn chậm chạp vào chân tôi khi chị nghĩ ngợi.

“Chị cũng cảm thấy giống như em, Bobby à. Nhưng đôi lúc chị tự hỏi rằng chúng ta có đang làm điều đúng đắn hay không.”

“Đó không phải là một câu hỏi của đúng hay sai, chỉ là hỏi thôi. Em biết rằng với người khác thì có vẻ kỳ quặc và đại loại vậy, nhưng em chưa bao giờ cảm thấy điều gì rất có ý nghĩa như điều này, như chị và em. Dưới những điều kiện cá biệt khác, cuộc sống của chúng ta có lẽ đã đi theo con đường khác, nhưng sự việc đang đi theo con đường của nó. Khi em từ Chicago đến đây, nếu anh Bill vẫn còn sống, hoặc Barbara không làm những chuyện đó, thì chúng ta vẫn có mối quan hệ như vầy không? Em nghi ngờ điều đó, nhưng chị không thể nói gì vì không có cách nào để thay đổi quá khứ. Anh Bill chết và Barbara đã làm chuyện đó. Em sẽ không dành phần còn lại trong đời mình để chơi trò”nếu như”. Điều duy nhất mà em quan tâm là em yêu chị và chị yêu em. Và có 3 cô gái bé nhỏ ở ngay đây, những người mà chúng ta rất yêu thương. Đó gọi là gia đình.”

Tôi đưa tay ra vuốt ve cái bụng bầu căng phồng và láng mướt của chị Colleen rồi nói tiếp:

“Và em nóng lòng chờ đợi để được gặp thành viên kế tiếp của gia đình chúng ta.”

Chị Colleen giơ tay lên vuốt lòng bàn tay chị vào má tôi. Sau đó chị thủ thỉ:

“Chị yêu em nhiều lắm, Bobby ạ… Thỉnh thoảng chị tự hỏi… liệu chị có thực sự yêu anh Bill hay không?”

Tôi kéo chị Colleen lại gần và ôm chặt lấy chị.

“Em không nghi ngờ rằng chị yêu anh Bill, em có thể nhìn thấy điều đó trong mắt chị mỗi khi chị nhìn ảnh. Và ảnh cũng yêu chị, đó là lý do tại sao em rất thích ảnh, vì ảnh tốt đối với chị. Chị không thể so sánh tình yêu mà chị dành cho anh Bill với tình yêu mà chị dành cho em, vì chúng ở hai thời điểm khác nhau.”

Chị Colleen im lặng rồi thì thầm câu hỏi lớn nhất trong đêm.

“Em có bao giờ nghĩ về Barbara không?”

Tôi ngập ngừng trước khi trả lời. Tôi biết chị Colleen sẽ cảm thấy dễ bị tổn thương cực kỳ nếu tôi không cẩn thận. Tôi có thể làm tổn hại đến chị rất tồi tệ.

“Khi lần đầu tiên em tới đây, Barbara là tất cả những gì em nghĩ đến. Nhưng rồi chị, cùng với rất nhiều sự giúp đỡ từ Meghan và Molly, đã cho em thấy rằng có một cuộc sống khác ở ngoài kia, trên thế giới này. Điều đó làm cho em không chỉ có thể, mà còn mong muốn vượt qua mọi thứ để tìm thấy một hạnh phúc khác. Đó là khi em hiểu rằng, chỉ có chị là người đã xua tan những ký ức tồi tệ ra khỏi tâm trí em. Câu trả lời cho câu hỏi của chị là”KHÔNG”. Em không cảm ơn Barbara. Thực sự là có đôi lúc em đã ngạc nhiên với chính mình khi nhận ra rằng em đã từng kết hôn. Nó gần giống như một câu chuyện mà em đọc trong một cuốn sách xưa, và đó là chuyện xảy ra với một nhân vật hư cấu, chứ không phải là em.”

Tôi thấy rằng chị Colleen cần được tôi trấn an thêm nữa nên tôi tiếp tục nói.

“Em đã từng yêu Barbara rất nhiều khi tụi em kết hôn, đó là sự thật không thể phủ nhận. Nhưng tình yêu đó không tồn tại nữa. Nó biến mất giống như anh Bill đã mất đi. Cả hai đều đã chết và không bao giờ trở lại. Chị và em đã được thả ra để tiếp tục với cuộc sống của mình ở đây và bây giờ, chứ không phải ở đâu đó trong quá khứ.”

“Em có nghĩ rằng mình nên ở lại Chicago và cố làm lành với cô ta? Nói chuyện với cô ta, ít nhất là để cho cô ta nói cho em biết tại sao cô ta lại làm như vậy?”

“Không, không có gì để biện minh trong chuyện đó. Nó giống như thế này. Nếu có một kẻ say đi ra khỏi quán nhậu, chạy xe với vận tốc 60 dặm một giờ và giết chết một đứa nhỏ ở ngã tư, dù kẻ say nói gì hay giải thích gì, thì đứa trẻ cũng đã chết rồi. Người lái xe biết những hậu quả có thể xảy ra trước khi uống rượu, nhưng anh ta đã chọn uống và lái xe. Đối với anh ta, để cố gắng biện minh cho bất cứ điều gì và che giấu một số lý do tồi tệ rằng anh ta đã không tỉnh táo do rượu, cũng không thay đổi được thực tế là đứa trẻ đã chết.

Tình yêu là một thứ đang sống và thở. Lúc làm lễ cưới, Barbara và em cùng nhau thề nguyện rằng, “thề một lòng chung thủy”. Cô ta biết có thể tự do lựa chọn, nhưng cô ta đã lựa chọn em. Tình yêu của em dành cho cô ta cũng đã chết giống như đứa trẻ ở ngã tư đó.

Liệu cô ta sẽ nói gì để biện minh đây? Rằng đó chỉ là tình dục chứ không phải tình yêu? Rằng cô ta yêu em nhưng phải có con cặc của ai đó trong lồn cô ta? Rằng sự không chung thủy có thể được chấp nhận trong hôn nhân? Rằng vì em yêu cô ta nên em hãy chấp nhận cô ta có thể đụ bất cứ ai vào bất cứ lúc nào mà cô ta cảm thấy có nhu cầu? Kiểu quan hệ đó có thể được chấp nhận ở một số người, nhưng với em thì không. Em không tin bất cứ điều gì vừa nói. Tất cả đều là những sự dối trá của những người không thừa nhận trách nhiệm khi mối quan hệ của họ bị đổ vỡ.

Em nghĩ rằng ở một mức độ nào đó, có lẽ Barbara vẫn yêu em khi cô ta có thai với người đàn ông khác… Cô ta còn yêu em, nhưng không đủ để đưa em lên vị trí hàng đầu, là số một trong cuộc sống của cô ta. Nếu có gì sai trái trong mối quan hệ của cô ta và em, rõ ràng là cô ta không yêu em đủ để đến với em và cố để giải quyết chuyện đó, chỉ là cô ta không quan tâm. Đó là lý do tại sao tình yêu của chị thì rất khác biệt, vì em biết mình là số một đối với chị. Em không mảy may nghi ngờ dù chị cảm thấy như thế nào. Em biết chị sẽ không bao giờ phản bội em.”

Tôi phải tạm dừng một chút để tự tiêu hóa những gì tôi vừa nói vào trong tâm hồn mình. Chị Colleen ban cho tôi một nụ hôn nhẹ nhàng trên môi và ngồi xuống, chờ tôi tiếp tục. Tôi nói với chị:

“Barbara không bao giờ nói ra, nhưng em biết cô ta ghen tị với chị đó.”

“Với chị à? Tại sao?”

“Ai mà biết. Có lẽ vì chị đẹp một cách tự nhiên. Cô ta luôn cảm thấy phải làm cho mình được quyến rũ. Em nghĩ cô ta ghen vì hai chị em mình thân mật quá… có lẽ đó là lý do mà cô ta đã làm những chuyện đó… em cũng không biết nữa. Điều đáng buồn là cô ta không có lý do gì để ghen tị… Em đã yêu cô ta, nhưng cô ta đã chọn cách hủy diệt điều đó.”

Chúng tôi ngồi trên giường đối mặt nhau, chỉ im lặng khi chị Colleen cầm hai tay tôi trong hai tay chị và siết chúng lại. Chị mỉm cười và nói:

“Khi mình còn nhỏ, chị thường khoe với tất cả bạn bè của chị rằng em trai tôi dễ thương làm sao… và chị vẫn có thể thêm vào. Chị yêu em và không bao giờ cảm thấy giống như cách mà chị yêu hai đứa em sinh đôi. Tụi nó luôn là hai đứa em trai của chị, nhưng em lại là đứa em trai đặc biệt đối với chị. Luôn luôn là như vậy, sẽ luôn là như vậy.”

Tôi gật đầu đồng ý.

“Đúng, cũng như ở đây. Khi chuyện loạn luân xảy ra, nó thực sự không phải là một phần của phương trình này. Em không có hứng thú với việc nhảy vào giường với mẹ…”

“Làm ơn đi, đó không phải là một cảnh tượng tốt đối với chị.”

“… Và em không đứng quanh đây chảy nước miếng với ý nghĩ về những đứa cháu gái đang lớn lên…”

Chị Colleen cười nói:

“Điều đó chắc chắn làm cho tâm trí của chị được thoải mái.”

“… Điều quan trọng duy nhất là chúng ta yêu nhau, bất kể mối quan hệ sinh học của chúng ta là gì. Em thực sự không hiểu điều mà mọi người gọi là”bạn đời về tâm hồn”, nhưng em nghĩ rằng chị với em có nghĩa là cùng bên nhau ngay từ lúc bắt đầu. Thực tế rằng chị với em là hai chị em chỉ là một tai nạn xấu về phần trạng thái tự nhiên thôi. Em muốn nói với chị điều mà anh Mike đã nói với em từ lâu rồi.”

“Là điều gì?”

“Có một đêm khi tụi em còn học đại học, anh Mike với em đang ngồi nói chuyện, về triết học, để giải quyết tất cả những vấn đề trên thế giới và cuối cùng tụi em nói chuyện về gia đình và những thứ khác. Anh Mike nói,”Anh xin lỗi Bobby, em là em trai anh nhưng Jimmy là bạn anh”. Em chưa bao giờ thực sự hiểu những gì mà ảnh đã nói, đến khi em từ Chicago đến đây. Chị không phải là chị của em, em không nghĩ chị đã từng như vậy. Chị luôn luôn là bạn em, và giờ là người yêu của em. Liệu có gì trong điều này tạo ra một ý nghĩa nào đó không?”

“Có chứ.” Chị nghiêng người tới hôn nhẹ tôi. “Cảm ơn em, chị đã cảm thấy tốt hơn nhiều rồi.”

Chị Colleen nằm xuống, kéo tôi nằm cùng chị. Chị vươn tay ra tắt đèn ngủ. Trong sự tĩnh lặng của bóng đêm, chị nắm tay tôi và thì thầm:

“Chị sẽ không bao giờ rời xa bạn mình.”

Mối quan hệ giữa chị Colleen và tôi luôn tốt đẹp, nhưng cuộc trò chuyện đêm đó đã giải quyết rất nhiều vấn đề còn vương vấn trong tâm trí chúng tôi. Nó thêm vào một chiều hướng và chiều sâu mới cho tình yêu của chúng tôi. Nhưng…

Dần dần, có một thứ khác đã bắt đầu len vào phía sau tâm trí tôi. Tôi không thể biết rõ nó là gì, tôi chỉ cảm thấy có gì đó đang mất đi và tôi biết cái gì. Càng nghĩ về nó thì nó càng lẩn tránh tôi. Trong vài tuần, tôi đã phải vật lộn với nó, cố tìm ra câu trả lời. Ngay cả Peterson và Jennings cũng bình luận rằng dường như tôi đang bị phân tâm khi làm việc.

Nghe có vẻ giống như một cảnh trong một bộ phim kinh phí thấp, nhưng câu trả lời đã đến với tôi trong một giấc mơ lúc nửa đêm. Tôi giật mình, ngồi bật dậy trên giường và hét lên, vẫn còn nữa tỉnh nữa mê. Chị Colleen mở mắt ra và hỏi tôi với giọng ngái ngủ:

“Chuyện gì vậy?”

“Không có gì đâu chị yêu, ngủ tiếp đi.”

Tôi nằm xuống và nhìn chằm chằm lên trần nhà. Giờ thì tôi biết mình sai lầm điều gì rồi, tôi phải tìm cách để sửa chữa. Tôi phải dành ra mấy tuần lễ kế tiếp để vạch ra những tình huống khác nhau trong tâm trí, từ chối hầu hết trong số đó, tìm kiếm kế hoạch hoàn hảo để khắc phục mọi thứ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Thông tin truyện
Tên truyện Truyện dịch loạn luân hay nhất
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ máy bay, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện dịch, Truyện loạn luân, Truyện người lớn
Ngày cập nhật 23/10/2018 12:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dục vọng (Update Phần 13) - Tác giả Henry Nguyễn
Bình minh ló dạng sau tán cây, từng ánh nắng len lỏi qua khung cửa sổ cùng tiếng chim hót ríu rít phía ngoài vườn. Tại căn biệt thự nơi quận hai có một người phụ nữ trung niên đang nằm ngái ngủ rúc đầu vào nách chàng trai trẻ. Không ai khác ngoài Nga và Dũng, hôm nay ông Lâm có việc về quê nên chỉ có hai người tận hưởng buổi sáng êm đềm cùng nhau như đôi tình nhân mới cưới. Từ dạo đụ nhau với Thành thì Mai cũng dâm hơn hẳn, Thành về lại Đà Nẵng bỏ lại Dũng với hai con cái dâm đãng làm Dũng đôi khi phải vất vả lắm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện sex ngoại tình
SunShine
Phần 21 Thằng Nam trầm mặc nhìn ra phía cửa sổ, rồi nhìn vào tôi... Đến khi 2 đứa kia đã đi mất, nó mới lên tiếng... Mày có chắc sẽ mày lại không gục xuống giống như với Hương không? Im lặng, thử hỏi làm sao mà tôi có thể dứt khoác trả lời với nó, bởi hiện thời, tôi không nghĩ giữa tôi và Quỳnh sẽ tan vỡ, tuyệt nhiên không muốn nghĩ tới. Đến lúc đấy, tao vẫn còn có mày là đứa bạn thân ở bên mà. Nó phì cười, rồi thôi thể hiện cái nét lo lắng trên khuôn mặt hiền lành của mình. Là cuộc sống, là lựa chọn của tôi, nhưng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Đụ gái cơ quan
Phần 21 Những ngày rộn ràng trong đơn vị đang là thời cao điểm nhất, tình yêu cũng như công việc đều tất bật và căng thẳng. Hai điều tôi vui nhất đó là tôi đang yêu, yêu người mà tôi thầm ngưỡng mộ từ lâu, và mọi công việc tôi đang làm khiến cho nhiều người vui, tôi biết chắc là như vậy. Ca 3 rộn ràng, nam thanh nữ tú trong cái thời gian khuya khuắt đó, cảm giác gần như gần nhau hơn, kể cả trong công việc, cái thời gian mà đa số mọi người đều chìm trong giấc ngủ êm đềm hay đang mơ những giấc mơ đẹp. Đằng này vẫn phải nhìn nhau với...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Làm tình nơi công cộng Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng