Vào một hôm, trong giờ làm việc, điện thoại Dung có tin nhắn của Tạo.
Tạo: Hello chị đẹp, chiều nay đi cafe với em được không?
Dung: Bồ đâu không rủ mà hôm nay rủ chị vậy nhỏ?
Tạo: Hôm nay em muốn mời chị đi cafe thôi, Bồ em cho nó ở nhà. Haha…
Dung: Gan quá ha, dám vậy luôn, chị méc nó đó nha. Chiều anh Mạnh đón chị rồi đi ăn luôn, đi chung luôn nha.
Tạo: Thôi, có anh Mạnh thì hẹn chị hôm khác, em muốn gặp mình chị thôi á.
Dung: Eo ôi, lại muốn gì đây ông giặc kia.
Tạo: Muốn cafe với chị thôi, gặp rồi mới dám nói muốn gì.
Dung: Thôi đi, hỏi vậy thôi chứ biết ông muốn gì rồi, quên đi nha nhóc. Haha…
Tạo: Muốn cafe thôi mà, chị đừng suy nghĩ bậy bạ nha.
Dung: Ơ, cafe trong sáng à?
Tạo: Dạ, trong sáng, hứa.
Dung: Vậy đâu có vui. Haha…
Tạo: Vậy chị muốn sao mới vui?
Dung: Chị giỡn thôi, chị có hẹn với anh Mạnh rồi, nếu muốn cafe thì cafe cùng anh chị nè.
Tạo: Dạ, đành vậy thôi, cafe quá ABC nha chị, 7h gặp.
Dung: Ok, 7h anh chị qua đó luôn.
Vinh đi ra ngoài ăn trưa, Vinh vẫn đang tìm cách tán tỉnh Dung mặc dù có bà vợ rất ghen, Vinh quay lại công ty thì thấy Dung đang ngồi tại quầy lễ tân nhắn tin nên tới trêu ghẹo.
Vinh: Nhắn tin với bạn trai phải không?
Dung: Dạ, anh Vinh mới đi ăn về à?
Vinh: Ừ, anh có mua cho em ly nước mía nè.
Dung: Ồ, cảm ơn anh nha, anh Vinh là số một nè, đi ăn mà cũng nhớ mua nước cho em.
Vinh: Anh lúc nào cũng nhớ tới em hết, hihi…
Dung: Dạ, em biết mà.
Vinh: Em làm việc nha, anh vào làm.
Dung: Dạ, cảm ơn anh.
Thời gian trôi nhanh, thoắt 1 cái đã hết giờ làm việc. Mạnh chờ Dung trước cửa công ty, Dung đang tiến lại phía chỗ Mạnh thì bỗng có tiếng gọi.
Vinh: Dung… Dung em lại đây một chút.
Dung quay lại thấy Vinh gọi: Dạ anh.
Dung đi lại chỗ Vinh đang đứng chờ sẵn trong nhà xe, Vinh kéo Dung lại 1 góc trong nhà xe nói.
Vinh: Có phải cậu Mạnh? Em và cậu ta quen nhau thật à.
Dung: Dạ, bạn trai em mà, em có giới thiệu với anh chị rồi.
Vinh nhìn ra phía Mạnh rồi nắm tay Dung, vì bất ngờ trước hành động của Vinh nên Dung vội rút tay lại.
Dung: Anh Vinh… anh… anh…
Vinh: Anh cứ ngỡ là hôm đó em nhờ cậu ấy đóng giả bạn trai em để giúp anh thôi, ai ngờ đâu là thật.
Dung: Thật thì sao anh?
Vinh: Thì anh thấy phí, em đồng ý làm bạn gái anh nha, ngoại trừ việc đã có vợ, anh hơn cậu ấy tất cả.
Dung: Dạ thôi, em sợ bị ghen lắm… anh về với vợ anh đi.
Dung chào Vinh rồi đi vội ra chỗ Mạnh, Vinh vẫn chưa từ bỏ ý định nên vội đi theo sau, Vinh tiến đến nói với Mạnh.
Vinh: Hello Mạnh, công ty có chút việc gấp, nên anh cần Dung quay lại giúp anh giải quyết cho xong việc, em cảm phiền nhé.
Mạnh: Dạ, vậy em chờ ở đây, khoảng bao lâu xong ạ.
Vinh nhìn qua Dung, thấy Dung không phản ứng gì mà cưới cười nhìn Vinh với ánh mắt có vẻ như trêu ghẹo.
Vinh: À, ờ, có lẽ khoảng hơn 15 phút gì đó.
Dung liếc mắt lườm Vinh rồi nói: Em không nghĩ nhanh vậy đâu anh… em nghĩ… cũng phải 30 phút mới xong… hihi…
Vinh nhìn ánh mắt Dung như vậy bắt đầu thấy bối rối, nhưng cũng thấy mừng thầm trong đầu, Vinh lắp bắp nói.
Vinh: À, ờ… 30 phút… anh sẽ cố gắng…
Dung: Anh Vinh giỏi mà… sẽ được thôi…
Mạnh: Vậy em vào đi, anh chờ ở đây.
Vinh ra vẻ ga lăng với Mạnh: Mạnh chạy vào trong sân để xe ở kia rồi ngồi ở chỗ ghế đá chờ cho mát kìa.
Dung cười cười lườm yêu Vinh: Vậy anh xin bảo vệ cho anh Mạnh vào đi… chỉ chỗ cho anh Mạnh ngồi luôn nha, chu đáo quá ha… không có thời gian mà còn…
Vinh gượng cười: Ờ, à… vậy để anh dẫn Mạnh vào… em chờ anh nhé…
Dung: Không, em vào trước… anh vào sau nha… nhanh đó…
Dung lườm yêu Vinh rồi quay lưng đi, Vinh nhìn theo Dung với anh mắt dán chặt vào cặp mông to tròn phía sau chiếc váy ngắn công sở bó sát, cặp đùi trắng nõn nà, Vinh thầm nghĩ trong đầu…
“Ôi mẹ ơi, sắp được thúc con cu vào giữa 2 cái đùi kia rồi…”
Sau khi chỉ cho Mạnh ngồi chờ, Vinh nhanh chóng đi vào trong công ty, Vinh liên tục đảo mắt dò xét xem có còn ai ở lại trong công ty hay không, thật may mắn là không còn ai. Vinh ngang qua quầy lễ tân không thấy Dung ở đó, nhanh chóng đi về phòng mình vì nghĩ rằng Dung đã đến đó chờ, vào phòng cũng thấy Dung đâu, Vinh vội lấy điện thoại ra gọi Dung, điện thoại đổ chuông nhưng Dung không nghe máy, gọi lại thêm 2 lần nữa cũng không thấy Dung nghe máy, Vinh vồi nhìn qua cửa sổ xem Mạnh còn ngồi dưới sân không, Mạnh vẫn ngồi đó, Vinh bắt đầu suy nghĩ lung tung…
“Hay là mình bị nhỏ này chơi khăm rồi… mà cũng lạ… thằng Mạnh vẫn ngồi đó chờ mà… vậy là nó đi đâu chứ… hôm nay anh phải thúc con cu vào chim em Dung à…”
Vinh sốt ruột đi ra ngoài tìm quanh các phòng xem Dung đang chơi trò gì với mình. Phía cuối hành lang, phòng sếp Kiên còn sáng đèn, Vinh thầm nghĩ…
“Chết cha, sếp vẫn còn ở đây… cũng may là lão không biết gì…”
…
Vinh lấy điện thoại ra tiếp tục gọi cho Dung, thì bỗng nhiên nghe thấy trong phòng sếp Kiên có tiếng nói, Vinh tò mò tiến lại gần nghe xem thế nào, tiếng sếp Kiên vọng ra kèm theo tiếng bạch bạch của da thịt va chạm vào nhau:
Kiên: Sắp ra… mút hết nha…
Dung: Dạ… chú… bắn… báo con biết…
Vinh đứng hình, chân tay bủn rủn khi phát hiện ra được bí mật động trời, như một quán tính Vinh vội vàng đi nhanh về phía cửa sổ, thât may mắn chiếc rèm cửa sổ vẫn còn hở 1 khe nhỏ, Vinh ghé mắt nhìn vào bên trong. Tại chiếc ghế bành dành cho sếp Kiên, Dung đang ngồi quay lưng với sếp Kiên, chiếc áo sơ mi công sở được cởi hết nút, để lộ ra cặp vú to trắng với đầu ti hồng của Dung đang được sếp Kiên nắn bóp liên tục, Dung đang ngoan ngoãn nhún đều đặn, tiếng Dung rên khẽ khẽ theo từng đợt nhún khiến con cu Vinh cứng ngắc, tim Vinh đập nhanh vì quá hồi hộp.
Dung: Hơ… hơ… chú bắn đi… đánh vào mông con…
Sếp Kiên vỗ vào mông Dung chát chát vài cái… chuẩn bị… nhún nhanh lên…
Dung: Dạ… hơ… hơ… sướng…
Kiên… sướng không… A… a… bắn…
Dung nhún thật nhanh vài cái cuối rồi nhanh chóng nhỏm người ra phía trước, rồi thật nhanh quay lại vồ lấy con cu sếp Kiên mút thật nhanh, sếp Kiên rùng mình bắn liên tục tinh trùng vào miệng Dung, tay sếp Kiên ấn mạnh đầu Dung khiến cho con cu nằm trọn trong miệng Dung, vài giây sau sếp Kiên buông lỏng đầu Dung ra, nhưng Dung vẫn chưa chịu buông tha, Dung lấy tay sục con cu của sếp Kiên, miệng vẫn mút 1 cách đều đặn. Nhìn cái đầu Dung nhấp nhô giữa 2 chân của sếp Kiên, Vinh thầm nghĩ…
“Mẹ kiếp, con bé này chuyên nghiệp rồi… dâm vãi… giá nào chút nữa ông cũng sẽ bắn hết vào miệng em…”
Một lúc sau, sếp Kiên đứng lên kéo quần, chỉn chu lại quần áo rồi nói 1 câu ngắn gọn.
Kiên: Chú ra trước, nhớ tắt đèn khi ra nhé.
Dung: Dạ chú…
Dung cũng đứng lên cài lại nút áo và chỉnh lại chiếc quần lót đã bị kéo lệch qua 1 bên, sếp Kiên bỗng như sực nhớ ra việc gì quay lại hỏi.
Kiên: À, sao biết chú về trễ mà qua vậy?
Dung: À… dạ… hôm nay con muốn… nhớ chú… nên qua phòng xem thế nào… chớ đâu biết trước…
Kiên: Haha… hôm nay con may mắn đấy… bắn nhiều mà, phải không?
Dung tiến lại ôm lão Kiên nũng nịu: Nhiều quá trời… con thích… thích chú bắn mạnh vậy á.
Kiên khoái chí cười to, tay thì bóp mạnh vào mông Dung: Haha… con bé này dâm quá…
Dung hôn nhẹ lên môi lão Kiên, nói khẽ… chú không thích con dâm hả?
Kiên: Đâu có… haha… để chú sắp xếp cho con đi công tác với chú… khi đó cho con tha hồ thỏa mãn…
Dung: Dạ… thích chú á…
Kiên vỗ 1 cái mạnh vào mông Dung, hôn ngấu nghiến, rồi buông ra nói: Chú về đây, nhớ tắt đèn.
Sếp Kiên đi ra, Vinh vội vàng chạy nhanh qua phòng kế bên nấp, bỗng điện thoại Vinh đổ chuông.
Dung: Alo anh, anh đang ở phòng nào?
Vinh: À… ơ… anh ở phòng anh nè… em đi đâu nãy giờ vậy?
Dung: Em bị chột bụng á. Đi toilet. Hihi… sorry anh nha. Bây giờ em qua phòng anh… nói chuyện nhé.
Vinh: Ok, anh chờ.
Vinh nhanh chóng quay lại phòng mình, Vinh đang rất rối bời và cũng rất hứng vì chứng kiến những gì mình vừa xem, đang suy nghĩ xem phải làm thế nào khi Dung qua tới thì Dung mở cửa bước vào, Vinh nhìn Dung khẽ nhếch mép cười, Dung cũng cười nhẹ với Vinh rồi ngồi xuống chiếc ghế dành cho khách tại bàn làm việc của Vinh.
Dung: Sorry anh, vừa nãy em không tiện nghe điện thoại.
Vinh: Không sao em.
Vinh thầm nghĩ…”mẹ kiếp… lo bú mút không mà, miệng đâu mà nghe điện thoại… bây giờ phải làm sao đây ta… con bé này dâm quá mà… nhào tới ôm hôn nó… không được, miệng nó mới mút của lão Kiên…”
Dung: Anh… anh có nói gì không?
Vinh: À… anh… anh không nói… anh làm… được không?
Dung cúi mặt, lí nhí: Làm… làm gì em??
Vinh lấy hết can đảm, đứng lên đi lại phía Dung, Vinh đứng đó run run mà không biết làm gì, Dung vẫn cúi mặt ngồi im chờ đợi điều gì đó. Bỗng điện thoại Dung đổ chuông, Dung đứng lên mở túi xách lấy điện thoại nghe.
Dung: Alo, em nghe nè.
Mạnh: À, anh không dám phiền em, nhưng anh gọi để hỏi em có ăn bắp nướng không?
Dung: Bắp… hơ… hơ… á… Bắp gì…
Mạnh: Ừ, Bắp nướng…
Khi Dung vừa đứng lên lấy điện thoại, Dung quay lưng lại nên Vinh có can đảm, Vinh vội bóp mông Dung rồi rất nhanh kéo váy Dung lên để lộ ra chiếc quần lót lọt khe bé xíu với cái lồn nhòe nhoẹt nước, rất nhanh chóng Vinh móc con cu ra rồi thúc vào con chim đang rỉ nước của Dung. Dung đang nghe điện thoại nhưng cũng kháng cự lại làm chi, Dung chống 1 tay xuống bàn, khẽ hẩy mông về phía sau cho Vinh dễ dàng hành động. Vì quá hứng từ nãy giờ nên Vinh thúc rất nhanh, Dung ú ớ vì kích cỡ của con cu Vinh to hơn hẳn của sếp Kiên, Dung vẫn chưa hiểu được ý Mạnh muốn nói gì vì lúc này đang đầu óc Dung đang bận quan tâm tới kích cỡ con cu của Vinh…
Dung: Ơ… dạ… cái gì… em… em cũng ăn… em đang… bận…
Mạnh: Em đang làm gì mà nói chuyện có vẻ khó vậy?
Vì quá hứng từ nãy giờ nên Vinh cũng không chịu đựng được lâu, Vinh nhấp mạnh hết sức lực, ấn sâu con cu vào sâu nhất có thể, Vinh đẩy sát Dung về phía chiếc bàn, khiến Dung gần như nằm sấp trên bàn, Vinh kéo 1 chân Dung gác lên bàn, thục thật mạnh và sâu, Dung càng thêm ú ớ và mụ mị, mặc dù điện thoại vẫn đang ở chế độ nói chuyện.
Mạnh: Alo… em có ăn bắp không?
Dung… Á… á… ăn… ăn gì…
Mạnh: Trời ạ, ăn bắp nướng không?
Dung: Hơ… hơ… bắn… anh… mút á… Em có…
Lúc này Vinh rút con cu ra và kéo đầu Dung xuống con cu mình, Dung không ngờ Vinh lại bắn nhanh thế nên buột miệng hỏi, mà quên mất đang nói chuyện cùng Mạnh qua điện thoại. Vinh đang trong cơn hứng cực độ nên cũng không còn e ngại chuyện gì nữa, Vinh nhanh chóng túm lấy đầu Dung rồi nhét nhanh con cu vào miệng Dung bắn tinh trùng ào ạt, Dung khá bất ngờ nhưng cũng như một thói quen Dung mút thật chặt con cu Vinh, tay còn lại Dung sục liên hồi.
Mạnh: Ok, để a ra mua, khi nào em ra ăn nha.
Dung: Chụt… chụt… dạ… em… bye…
Dung tắt điện thoại rồi mút cu tiếp tục, Vinh rùng mình thêm 1 lần nữa để cho Dung mút hết số tinh trùng cuối rồi mới rút ra khỏi miệng Dung.
Dung: Ưm… anh ác quá… em chưa kịp chuẩn bị mà anh đã…
Vinh kéo Dung đứng lên: Sorry, tại nhìn em dâm quá.
Dung: Hứ… Có dâm đâu, anh dâm thì có.
Vinh: Haha… có thời gian thì anh muốn làm tiếp 1 cái nữa, chứ vừa rồi anh hứng quá, nên nhanh.
Dung: Thôi anh, Mạnh chờ em cũng lâu rồi, hơn 30 phút rồi, trễ 10 phút rồi.
Vinh: Tại em qua trễ chớ bộ, phải bù cho anh.
Dung: Dạ, tại… tại xui lúc nãy… em đau bụng.
Vinh: Thì anh nói phải bù cho anh đó.
Dung: Dạ, lúc khác nha anh… em phải về.
Vinh: Ok, để sau cũng được.
Dung: À, nhưng mối quan hệ của tụi mình chỉ thế này thôi nhé, em giao kèo với anh 3 điều: 1: Không đc yêu em rồi gen với anh Mạnh. 2: Không nhắn tin cho em khi đang ở nhà với chị. 3: Không được dẫn em đi hotel.
Vinh: Anh đồng ý 2 điều, nhưng điều thứ 3 thì không đc, không đi hotel thì sao a chịu nổi.
Dung: Kệ anh, hên xui đi.
Dung nói rồi vội chỉnh lại quần áo đi rồi ra ngoài, 1 lần mây mưa quá chóng vánh khiến cho Dung cũng có ấn tượng gì với Vinh. Trong đầu Dung lúc này bận suy nghĩ đến việc ra gặp Mạnh thật nhanh rồi 2 đứa đi ăn tối, sau đó có cuộc hẹn với Tạo, thằng nhóc mà Dung có ấn tượng với nói nhất trong đám bạn của Mạnh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tuyết Dung |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Đụ công khai, Đụ tập thể, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Thác loạn tập thể, Thầy đụ trò, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện liếm đít, Truyện người lớn, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex hay, Truyện sex học sinh, Truyện sex mạnh, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 13/02/2024 05:59 (GMT+7) |