Kiều Linh đang nhấp nhổm cái mông trên con cặc giả làm bằng silicon, dâm thuỷ túa ra từng đợt từ mép lồn hồng hào, bỗng nhiên nàng run rẩy một trận dữ dội. Một tiếng rên thánh thót phát ra từ chiếc cổ họng cao ngạo “Aaaah!”. Kiều Linh đã lên đỉnh sau cơn thủ dâm, nàng ngã người ra ghế sofa khi con cặc giả vật đang rung lắc dữ dội. Kiều Linh rút dương vật giả ra ném “bịch” một tiếng ra sàn.
“Hừ. Đồ giả thì vẫn cứ chỉ là đồ giả”
Kiều Linh vắt tay lên trán nghĩ về cuộc sống của nàng, nàng đang tự hỏi mục đích sống của bản thân là gì? Nàng đã có được hạnh phúc đích thực của một người đàn bà hay chưa. Những câu hỏi đang luôn quẩn quanh trong đầu nàng.
“Cộc, cộc” tiếng gõ cửa vang lên làm Kiều Linh trở lại với thực tại.
“Ai vậy?”
“Là con. Mẹ mau mở cửa đi” – bên ngoài vang lên tiếng của Giang.
Kiều Linh kéo nhẹ làn váy xuống bước ra mở cửa cho Giang.
“Ôi trời. Mẹ lại nữa?” – Giang nhướng mày hỏi.
“Không có ai thì chả tự làm” – Kiều Linh cũng không để tâm đến việc Giang biết nàng thủ dâm. Hai mẹ con Linh – Giang dường như là một đôi chị em chứ không phải mẹ con vậy.
“Hihi… mẹ có một tình trẻ đấy còn gì!” – Giang trêu chọc Kiều Linh.
“Bơn bớt lại. Điều tra ra sao rồi?” – Kiều Linh hỏi Giang.
“Không có gì đặc biệt. Ông Quân đi Nam Mỹ không biết làm cái gì, thằng nhóc con kia vẫn ở nhà bám đít mẹ nó, thi thoảng có tên Vũ – giám đốc công ty Vạn An đến chơi. Chưa rõ ràng lắm mối quan hệ giữa thằng Dũng và tên Vũ kia nhưng có vẻ như tên Vũ kia hậu trường rất mạnh, công ty của hắn có tận hơn 2000 người mà lại còn được xuất khẩu lao động sang Ả rập. Bà Phượng thì vẫn vậy, ngoại trừ thi thoảng đi chơi thì luôn ở nhà. Trong nhà lão Quân con không thu được tin tức gì.” – Giang cầm chiếc dương vật giả vừa đùa nghịch vừa nói.
“Tên này làm cái gì nhỉ? Lạ thật đấy. Không lẽ hắn ta có vấn đề về não thật. Thời gian này toàn thấy hành động ngu ngốc không mục đích, thằng Dũng thì chẳng phải lo, một thằng con nít vắt mũi chưa sạch. Còn con điếm Phượng kia cũng sẽ sớm thành một con đàn bà vạn người cưỡi mà thôi” – Kiều Linh đay nghiến.
“Ủa. Vắt mũi chưa sạch nhưng chim nó to nha.” – Giang vẫn một bộ hi hi ha ha như thường ngày.
“Nghiêm túc” – Kiều Linh nhăn mặt.
“Ble… con chỉ nói sự thật thôi. Mà tại sao mẹ cứ nhắm vào lão Quân vậy. Con thấy từ trước đến nay lão ta luôn đối tốt với mẹ mà?” – Giang thắc mắc, tay Giang vẫn không ngừng vuốt ve dương vật giả vẫn còn dính đầy chất nhờn của Kiều Linh.
“Sau khi xong việc con sẽ biết. Nếu con là mẹ thì con còn không giữ được bình tĩnh đến bây giờ đâu” – Kiều Linh cụp đôi mắt đẹp xuống. Có vẻ như chuyện của ông Quân và nàng gây cho nàng xúc động rất lớn.
“Thôi. Chả làm phiền mẹ nữa. Con đi chơi đây” – Giang lau lau tay vào tờ giấy ướt rồi bước ra cửa…
…
Đại bản doanh Độc Long Hội.
Quyên đang ngồi nói chuyện với một phụ nữ mặc bộ đồ đen tuyền. Bộ đồ bó sát làm tôn lên dáng người lồi lõm của người phụ nữ, vòng ngực căng tròn nhìn qua vô cùng mẩy, cặp mông vểnh lên như mông bọ ngựa như muốn xé rách lớp vải đen mỏng manh ra.
“Mọi chuyện là như vậy đó mẹ” – Quyên vừa kể với người phụ nữ mặc đồ đen về chuyện ngày hôm trước được Dũng giúp đỡ. Người đàn bà này tên là Nhung, có biệt danh Hắc Quả Phụ, vợ của Độc Nhãn Long, hiện giờ bà ta đang là Hội chủ của Độc Long hội nhưng vì trước đây không có nhiều sức ảnh hưởng nên Độc Long hội mới tan đàn xẻ nghé như ngày hôm nay.
“Dũng sao? Cái tên này quá lạ. Mẹ cũng không biết gì về hắn ta” – nhung nhíu nhíu cặp mày liễu.
“Thôi kệ đi. Con nghĩ chỉ là một người bình thường thôi” – Quyên lại không nghĩ ngợi gì nhiều vì ấn tượng của Dũng với Quyên là vô cùng tốt. Đúng chuẩn hình tượng bạch mã hoàng tử trong lòng cô.
“Mẹ sẽ cho người điều tra. Không thể không phòng bị, người của Hội Tam Hoàng rất lắm trò, nếu không phải do sự xâm nhập của bọn nó thì hội ta cũng không tan vỡ như bây giờ” – Nhung bóp trán nói, từ ngày chồng bà ta chết bà luôn chịu áp lực lớn từ bang hội. Nay lại đến việc con gái bị tập kích làm lòng Hắc quả phụ không thể bình tĩnh.
“Vâng. Con về phòng đây” – Quyên nói xong liền đứng dậy.
“Con gọi Nhị Long qua đây cho mẹ” – Nhung nói khi Quyên rời khỏi.
“Vâng” – Quyên đi ra ngoài tìm Nhị Long.
Nhị Long là một người anh em kết nghĩa của Độc Nhãn Long, hắn ta cũng là người trung thành nhất kể từ ngày Độc Nhãn Long chết, nếu không có Nhị Long thì Nhung và Quyên có khi còn không có nơi mà ở.
“Hội chủ gọi tôi?” – Vài phút sau khi Quyên rời đi thì Nhị Long đã tới.
“Đúng. Tôi có việc cần nhờ anh. Anh điều tra giúp tôi một người tên Dũng cao tầm… blaa… bla” – Nhung kể ra các đặc điểm của Dũng, kể cả về xe cộ và đồng bạn.
“Vâng. Hội chủ yên tâm. Chỉ cần là việc của hội chủ tôi sẽ hết sức” – Trong ánh mắt của Nhị Long lóe lên từng tia say đắm.
“Anh vẫn vậy. Đã hơn 20 năm rồi. Tại sao anh còn chấp nhất như vậy chứ?” – Nhung quay mặt đi thở dài.
“Tôi…” – Nhị Long nói không ra lời. Một Nhị Long hét ra lửa với người khác nhưng khi đứng trước mặt Hắc Quả Phụ thì như một đứa trẻ vậy.
“Thôi. Anh đi điều tra hộ tôi. Sau ngày sang cát của chồng tôi có thể tôi sẽ suy nghĩ lại” – Nhung thả cho Nhị Long một tia hy vọng.
“Được. Tôi chắc chắn sẽ làm tốt những việc cô giao.” – Nhị Long mừng rơi nước mắt bước ra ngoài.
Nhung thả lỏng người khi thấy Nhị Long đã rời đi, mỗi lúc đối mặt với Nhị Long thì Nhung đều vô cùng căng thẳng.
…
Kim Phượng và Dũng đang cùng nhau dùng bữa trưa tại nhà, bất chợt điện thoại của Kim Phượng vang lên từng hồi chuông, là ông Quân gọi về cho Phượng.
“Alo. Có chuyện gì vậy anh?”
Kim Phượng hơi lo lắng khi đột nhiên có điện thoại của ông Quân, mặc dù khoảng thời gian ông Quân không có nhà rất thuận tiện cho việc tình tứ của nàng và Dũng nhưng trong sâu thẳm thâm tâm của Kim Phượng vẫn rất quan tâm và lo lắng cho ông Quân.
“Anh không sao. Anh vừa check mail, có một thư mời đi dự tiệc. Ngay buổi tối mai. Em có thể đi giúp anh được chứ?” – Ông Quân nói luôn vào trọng tâm.
“Dạ hội sao? Em không thích lắm. Anh biết chuyện đó mà” – Kim Phượng biết ông Quân vẫn an toàn và khỏe mạnh liền an tâm, nhưng việc đi dự tiệc với đám giới thượng lưu thì nàng luôn không thích.
“Em đi đại diện giúp anh đi. Nếu như em không an tâm thì có thể để con nó đưa đi. Anh đang có kế hoạch lớn” – ông Quân nói với giọng hơi trầm.
“Được. Vậy em sẽ đi. Anh nên nói cho em biết rằng kế hoạch của anh là gì?” – Kim Phượng hỏi dò.
“Ừm… Ở đây không tiện nói. Đợi anh chút” – ông Quân dường như không muốn tiết lộ chuyện bí mật của mình cho đám người ông Thắng và Thành biết.
“Được. Em đợi” – Kim Phượng nói xong liền cúp máy.
Vài phút sau ông Quân gọi lại cho Kim Phượng, giọng của ông mang theo một chút hưng phấn.
“Đây rồi. Sắp tới anh đang muốn vào làm trong nhà nước, có một con đường tắt.”
Kim Phượng rất bất ngờ trước dự định của ông Quân, trước nay Kim Phượng chưa hề thấy ông Quân quan tâm đến chuyện quan trường, ông chỉ muốn làm kinh tế mà thôi.
“Anh định dấn thân vào quan trường?”
“Đúng vậy. Anh đã thương thảo với ông Bí thư, ông ta sẽ giúp anh lên làm Tổng giám đốc của Công ty xây dựng Dương Hà. Đây là công ty Quốc doanh, khoảng 1 năm nữa sẽ bầu cử nhiệm kỳ mới. Ông ta sẽ tiến cử anh vào Sở xây dựng, sau đó sẽ phụ thuộc vào mình.” – Ông Quân trầm giọng nói.
“Thôi được, tùy ý anh vậy. Mai em sẽ đi dự tiệc.”
“Ừ. Cố gắng một chút đừng làm phận lòng ông Bí thư và tên Chủ tịch” – ông Quân dặn thêm.
“Em tự biết xử lý ra sao” – Kim Phượng nói với giọng hơi khó chịu.
Kim Phượng cúp máy xong thái độ hơi hằn học.
“Chuyện gì vậy mẹ? Bố muốn mẹ đi dự tiệc thôi mà” – Dũng thấy Kim Phượng thái độ khác lạ liền hỏi.
Kim Phượng kể cho Dũng những gì ông Quân vừa nói và cũng bày tỏ thái độ của mình, nàng không ngăn cản việc ông Quân bước vào chốn quan trường nhưng việc đi dạ hội thì nàng rất căm ghét. Đơn giản bởi vì trong những bữa tiệc đó những tên đàn ông luôn nhìn nàng với ánh mắt dâm dục, mà cơ thể này Phượng chỉ muốn để cho Dũng và ông Quân thưởng thức.
“Ôi dào. Con còn tưởng gì to tát. Mẹ có thể mặc kín đáo lại là được mà”
“Nhưng mẹ thích mặc đồ bó sát và hở hang một chút. Như vậy người khác mới biết mẹ hấp dẫn” – Kim Phượng hậm hực.
Dũng lập tức im mồm, nó biết bây giờ lên tiếng chỉ có mang vạ vào thân. Phụ nữ là loài động vật gì đó rất khó hiểu. Không muốn những tên đàn ông nhìn nàng bằng ánh mắt dâm dục nhưng lại thích mặc đồ hở hang vì muốn khoe những đường nét hấp dẫn của bản thân.
…
Tối hôm sau.
Kim Phượng mặc một chiếc váy đen xẻ bạo, chỉ có một đường vải kéo từ eo qua cổ rồi đi đến eo bên kia, đường vải không che hết được cặp vú ngoại cỡ trắng mịn, hai bên mép vú lồi ra ngoài như muốn mời chào những tên dâm tặc tới nắn bóp, phần dưới của váy có chút kín đáo hơn nhưng cũng bó sát lấy cặp mông phì nhiêu luôn luôn trong tư thế vểnh ngược lên. Bên ngoài chiếc váy Kim Phượng khoác hờ một chiếc đầm suông, chiếc đầm suông vừa che bớt những phần hở quá nhiều vừa tôn lên dáng vẻ quý phái của nàng.
…
Dũng nhìn cách ăn mặc của Kim Phượng cũng chỉ biết lắc đầu bất lực. Nó không dám bình luận bất kỳ điều gì…
“Mẹ đã xong chưa đây” – Dũng hơi mất kiên nhẫn, nó đã phải đợi Kim Phượng hơn 1 tiếng đồng hồ để nàng chuẩn bị.
“Ok rồi. Đi thôi. Khoan đã. Con bảo mẹ nên đi đôi nào đây?” – Kim Phượng nhìn nhìn đống giày dép trong tủ giày hỏi Dũng.
Dũng nhìn hàng dài từng dãy giày dép, mặt Dũng ngơ ngác không nói lên lời. Dù là một công tử nhưng Dũng cũng chỉ có 7 – 8 đôi giày mà nó cũng phải lựa chọn mất khoảng 15 phút, nhìn lại bộ sưu tập của Kim Phượng phải đến hàng trăm đôi. Chỉ đứng nhìn kỹ từng đôi cũng mất cả tiếng đồng hồ chứ chưa nói đến chuyện lựa chọn đi đôi nào. Dũng nói cũng chả thèm nói, nó lập tức chạy như bay tới gara để trốn.
Nửa tiếng sau Kim Phượng cũng đã chọn xong một đôi giày cao gót cho mình. Dũng thở dài như trút được gánh nặng.
Tiếng “Brum” vang lên từ ống xả của chiếc Roll – Royce Dawn vang lên, xe đã chuyển bánh. Không khí trong lành sau cơn mưa bão của thành phố ven biển làm tâm tình sốt ruột của Dũng cũng nguôi đi.
Chỉ hơn 15 phút sau Dũng và Kim Phượng đã có mặt tại nhà hàng sang trọng bậc nhất thành phố biển Dương Hà.
Kim Phượng sửa sang lại váy áo một chút liền có nhân viên ra mở cửa cho nàng. Kim Phượng bước vào cửa liền thu hút toàn bộ ánh mắt trong buổi tiệc.
Bữa tiệc ngày hôm nay đa số toàn những quan chức cấp cao của thành phố Dương Hà, mọi ban ngành đều có mặt đầy đủ, đây là buổi dạ hội thường niên của đám quan chức trong thành phố. Tất nhiên cũng có sự góp mặt của những ông chủ doanh nghiệp lớn nhất thành phố Dương Hà.
Ông Hà nhìn thấy Kim Phượng và Dũng đã đến liền bỏ qua một vài vị khách mà ra tiếp đón.
“Chào cô Phượng. Hôm nay ông Quân bận hay sao mà chỉ có cô và cháu tới?”
Kim Phượng nhẹ bắt tay ông Hà đúng theo tiêu chuẩn quý tộc.
“Chồng tôi hiện không ở Việt Nam. Không thể về kịp nên tôi mạn phép thay mặt chồng để tham dự bữa tiệc. Ông không phiền chứ?”
“Không phiền… không phiền. Người một nhà cả, cô khách sáo gì chứ. Trước đây không có ông nhà hậu thuẫn thì tôi cũng không thể ngồi lên vị trí này được” – ông Hà vô cùng khách khí nói.
“Cảm ơn ông. Tôi đi chào hỏi một số người quen. Không làm phiền ông nữa” – Kim Phượng nhẹ nhàng nói, nàng không thích tiếp xúc với lão Bí thư này.
“Được. Tôi cũng phải đi chào hỏi mọi người. Cô cứ tự nhiên” – ông Hà cũng gật gật đầu rồi di chuyển ra cùng một nhóm người khác.
Kim Phượng liếc nhìn xung quanh một hồi rồi quay lại nói với Dũng.
“Con có quen ai không? Nếu muốn đi kết giao một chút thì xung quanh đây cũng đều là con nhà thế gia cả. Cứ tự tin lên.”
“Con không. Toàn những cậu ấm cô chiêu, con không thích” – Dũng lắc đầu.
“Vậy thì đi cùng mẹ ra chào hỏi các cô. Ở đây cũng có một số người chơi cùng với mẹ” – Kim Phượng cũng không ép buộc Dũng. Nàng cảm thấy Dũng giống mình ở việc không thích tham gia những bữa tiệc luôn phải chưng ra bộ mặt mà mình không muốn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Uống nhầm thuốc |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú vú, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân |
Ngày cập nhật | 10/08/2021 15:39 (GMT+7) |