Vẽ em bằng màu nỗi nhớ

Phần 32

Sau khi kết thúc gala…

– Chở Ly về cẩn thận nhe Huy!
Nhìn con nhóc buồn lắm, không nói lời nào suốt từ nãy đến giờ. Có lẽ đây là lần đầu tiên nó thua cuộc. Tôi cảm thấy buồn vì không thể giúp con nhóc giành lấy chiến thắng. Thằng Huy đã chạy xa dần, con nhóc ngồi trên xe vẫn với khuôn mặt ủ rũ. Hy vọng hai đứa nó chay về quê an toàn.

– Đi thôi! Nhìn hoài vậy? – Nhỏ Miu ngồi sau xe và khều tôi.

– Ừ! Tụi anh diễn được không em?

– Hay lắm anh! Nhưng tiếc là không thắng.

– Ừ! Nhìn con nhóc buồn anh thấy thương quá!

– Con đó xưa giờ là vậy mà, luôn luôn muốn mình là nhất.

– Nhà em ở đâu? Anh đưa em về. – Tôi hỏi nhỏ, nhưng nhỏ không trả lời. Vậy là tôi lại chạy vòng vòng ngắm phố phường.

– Sao em im lặng vậy? Nhà em ở đâu anh còn chở về, đi vòng vòng hoài đến khi nào đây? – Chạy được 10 phút thì tôi hỏi nhỏ một lần nữa.

Nhỏ vẫn không nói gì, ngón tay nhỏ cứ cọ cọ vào lưng tôi, cảm giác như nhỏ đang vẻ hoặc viết cái gì đó.

– Là sao? Em vẻ cái gì trên lưng anh đó?

– Chưa muốn về. – Tiếng nhỏ lí nhí.

– Vậy giờ em muốn đi đâu?

– Đi đâu cũng được, miễn sao đừng về thôi. – Nhỏ lại lí nhí, không ngờ cũng có ngày nhỏ dở chứng thế này nhỉ.

Tôi chạy xe vòng vòng một lúc thì cũng quyết định ra đường Đồng Khởi, quận 1. Tôi dẫn nhỏ đến nhà hát Thành Phố di dạo, và chúng tôi ngồi xuống các bậc thang trước nhà hát ngắm nhìn đường phố Sài Gòn về đêm. Nhà hát Thành Phố là một trong những biểu tượng của Sai Gòn, tuổi thọ của nó chắc cũng đã trên 100 năm, cảnh trí rất đẹp nên mọi người thường đến đây chụp hình.

– Anh cũng rành Sài Gòn quá nhỉ?

– Ừ! Ngày xưa anh thích đi dạo phố lắm! Cứ rảnh là chạy vòng vòng một mình về đêm.

– Một mình hay mấy mình?

– Haizzz… một mình chứ mấy mình. Chỉ có lúc đi một mình thì mới cảm nhận được hết không khí nơi đây. Anh rời xa cái đất Sài Gòn này cũng khá lâu, tên đường thì anh cũng dần quên hết rồi, chỉ biết đi theo quán tính thôi. Mà anh nghĩ em là dân Sài Gòn chứ?

– À…ờ… có nói dân Sài Gòn bao giờ đâu? – Nhỏ ấp a ấp úng.

– Vậy ấy là dân ở đâu đây? – Tôi nhìn nhỏ và cười.

– Thì cùng quê với anh chứ ở đâu.

– Thiệt hả? Sao trước giờ anh không thấy em?

– Quê mình đâu phải nhỏ, anh làm như ai anh cũng quen. – Nhỏ lè lưỡi trêu tôi.

– Anh!… em…em muốn ăn kem. – Hôm nay nhỏ lạ thật, không còn xưng tui như mọi hôm nữa. Mà chứ em phát ra cũng buồn cười ghê, cứ như lần đầu tiên tập nói vậy.

– Em… em… em muốn ăn kem gì? – Tôi cũng bắt chước nói từ em ngượng ngạo để chọc nhỏ.

– Ấy da! Ấy da! – Nhỏ cười và đánh tôi.

– Sao chọc em hoài vậy?

– Thấy lạ thôi! Hôm này chữ tui biến đâu mất rồi nhỉ?

– Bây giờ sao? Có đi mua kem không hả?

– Dạ! Đợi em tí chị hai. – Tôi đứng dậy chay đi mua 2 cây kem que mang về.

– Nè, kem của em đây.

– Dạ! Em cảm ơn. – Mặt nhỏ tươi rói lên, cứ như là lâu lắm rồi mới được ăn kem vậy.

– Anh!

– Sao em?

– Mai em phải về quê nội rồi.

– Vậy hả? Em đi bao lâu?

– Chắc 1 tháng lận. – Nhỏ nói với vẻ mặt khá buồn.

– Ừ!

– Ê để nó cho em!
Tôi định quăng que kem đi thì nhỏ nói. Nhỏ lấy que kem của tôi và của nhỏ, dùng khăn giấy lau sạch rồi cất vào túi xách.

– Em giữ làm gì vậy? Đừng nói là sưu tập đủ bộ để trúng thưởng nhe.

– Kệ em, không được sao?

Ngồi một chút thì tôi cũng chở nhỏ về, trên đường về nhỏ cứ viết viết cái gì đó lên lưng tôi hoài.

– Nhột quá! Em làm gì vậy?

– … – Nhỏ thì thầm trong miệng, tôi chả nghe được gì.

– Hả?

– … – Nhỏ lại lí nhí trong miệng.

– Là sao?

– Em sẽ nhớ anh lắm! – Nhỏ khẽ nói bên tai tôi bằng tiếng gió, ôm tôi thật chặt và tựa đầu lên vai tôi.

– Xạo! – Tôi cũng bắt chước nói khẽ bằng tiếng gió của nhỏ.

– Ấy da!- Nhỏ cắn vào vai tôi một cái thật mạnh.

– Anh cho em xuống đây!

– Đâu? Em ở đâu? Anh chở đến đó luôn.

– Thôi ở đây được rồi, nhà cô em gần đầy thôi, em đi bộ về được.

– Chắc không đó?

– Dạ! Anh về quê cẩn thận nhe!

Tôi chạy đi một chút lại ngoái lại nhìn nhỏ, nhó vẫn đứng đó nhìn tôi. Thấy tôi quay lại, nhỏ vẫy tay chào và cười. Nhưng nhìn trong đôi mắt ấy, dường như tâm trạng nhỏ không được vui.

Vừa chạy xe vừa suy nghĩ về nhỏ, vậy là sẽ không gặp nhỏ một tháng. Cảm thấy thiếu vắng một cái gì đó, tôi không biết mối quan hệ này là gì nữa. Có phải là một thứ tình yêu vừa chớm nở, tôi có nên ngừng nó lại khi đang còn trong trứng nước? Thở dài một hơi khi nghĩ đến những chuyện tương lại, tôi lại thấy buồn và mệt mỏi. Có lẽ tôi lại suy nghĩ nhiều rồi, 1 tháng nữa thì mọi thứ sẽ trở lại như cũ thôi. Hy vọng mọi chuyện sẽ ổn.

Khí trời về đêm dần buốt lạnh, đường quốc lộ trở nên rông lớn vô cùng. Có những đoạn đường mà tưởng chừng chỉ có một mình tôi đọc bước. Tuy vẫn là con đường cũ, cảnh vật cũ nhưng cảm giác lại khác khi chạy từ thành phố về lại quê. Cảm giác như được chạy về vòng tay của mẹ, một cảm giác dễ chịu và thân quen. Cũng gần đến ngày giỗ của mẹ rồi, đó cũng chính là một trong những nguyên nhân tôi quyết định trở lại Việt Nam lần này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Thông tin truyện
Tên truyện Vẽ em bằng màu nỗi nhớ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Ngày cập nhật 06/11/2020 08:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cỏ dại ven đường (Full) - Tác giả 69deluxe
Phần 32: Sa ngã chiêu đãi tại nhà Sáng thứ bảy, 10h30... Ánh sáng tràn ngập căn phòng chiếu lên chiếc giường lớn có một thân hình tuyệt đẹp đang mê mệt ngủ. Thùy Trang như một con mèo nhỏ lười biếng mê ngủ, hai mí mắt khẽ chớp động hé mở. Nàng khẽ cựa mình rồi ngồi dậy vươn vai để lộ ra hai bầu vú căng tròn tuyệt đẹp. Sau những đêm hoang lạc rã rời chìm vào giấc ngủ sâu, Thùy Trang mỗi sáng thức dậy đều thấy cơ thể mình như tràn ngập năng lượng. Cảm giác thoải mái nhẹ nhõm lan tỏa cả cơ thể làm nàng muốn phát ra tiếng rên rỉ. Phát...
Phân loại: Truyện sex dài tập Some Trao đổi vợ chồng Truyện sex Full Truyện sex hay Truyện sex ngoại tình Truyện swing
Hành trình loạn luân (Update Phần 77)
Phần 32 Ba giờ chiều tỉnh dậy, ngáp dài một cái mò sang phòng chị chả thấy ai bèn đi xuống nhà. Mẹ đang lau dọn phòng khách, tôi hỏi các chị và con út đi đâu rồi mẹ. Mẹ giật mình ngập ngừng nói chị đi học thêm, con út đang ngủ say. Mẹ biết mình nói hớ định chạy trốn nhưng tôi nhanh hơn, lao tới như con thú ôm lấy tìm cách tụt quần mẹ ra. Mẹ khóc lóc van xin: Đừng làm ở đây, nhỡ ai đến thì sao? Tôi biết mẹ nói dối, mẹ luôn đóng cửa cả ngày lẫn đêm phòng kẻ lạ đột nhập, làm gì có chuyện ai đó vào nhà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ chị gái Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân
Nô lệ
Phần 32 Trung hơi bất ngờ trước quyết định của Loan, tay anh run run chuyển vô lăng đưa xe rời thành phố đến một resort sang trọng. Thời điểm này không phải mùa du lịch nên rất vắng vẻ, thỉnh thoảng mới bắt gặp vài ba gia đình đi nghỉ mát. Do mỗi khu có khuôn viên rất rộng được bao bọc bởi tường rào nên chúng nằm tách biệt thành từng ngôi biệt thự mini trải dọc bãi biển. Trên đường đi, Trung đã liên hệ trước qua điện thoại nên khi xe vừa đến là được nhân viên hướng dẫn chạy thẳng vào bãi đỗ. Nếu ai đó muốn bắt gặp chiếc xe màu trắng đánh cua...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng