Vẽ em bằng màu nỗi nhớ

Phần 32

Sau khi kết thúc gala…

– Chở Ly về cẩn thận nhe Huy!
Nhìn con nhóc buồn lắm, không nói lời nào suốt từ nãy đến giờ. Có lẽ đây là lần đầu tiên nó thua cuộc. Tôi cảm thấy buồn vì không thể giúp con nhóc giành lấy chiến thắng. Thằng Huy đã chạy xa dần, con nhóc ngồi trên xe vẫn với khuôn mặt ủ rũ. Hy vọng hai đứa nó chay về quê an toàn.

– Đi thôi! Nhìn hoài vậy? – Nhỏ Miu ngồi sau xe và khều tôi.

– Ừ! Tụi anh diễn được không em?

– Hay lắm anh! Nhưng tiếc là không thắng.

– Ừ! Nhìn con nhóc buồn anh thấy thương quá!

– Con đó xưa giờ là vậy mà, luôn luôn muốn mình là nhất.

– Nhà em ở đâu? Anh đưa em về. – Tôi hỏi nhỏ, nhưng nhỏ không trả lời. Vậy là tôi lại chạy vòng vòng ngắm phố phường.

– Sao em im lặng vậy? Nhà em ở đâu anh còn chở về, đi vòng vòng hoài đến khi nào đây? – Chạy được 10 phút thì tôi hỏi nhỏ một lần nữa.

Nhỏ vẫn không nói gì, ngón tay nhỏ cứ cọ cọ vào lưng tôi, cảm giác như nhỏ đang vẻ hoặc viết cái gì đó.

– Là sao? Em vẻ cái gì trên lưng anh đó?

– Chưa muốn về. – Tiếng nhỏ lí nhí.

– Vậy giờ em muốn đi đâu?

– Đi đâu cũng được, miễn sao đừng về thôi. – Nhỏ lại lí nhí, không ngờ cũng có ngày nhỏ dở chứng thế này nhỉ.

Tôi chạy xe vòng vòng một lúc thì cũng quyết định ra đường Đồng Khởi, quận 1. Tôi dẫn nhỏ đến nhà hát Thành Phố di dạo, và chúng tôi ngồi xuống các bậc thang trước nhà hát ngắm nhìn đường phố Sài Gòn về đêm. Nhà hát Thành Phố là một trong những biểu tượng của Sai Gòn, tuổi thọ của nó chắc cũng đã trên 100 năm, cảnh trí rất đẹp nên mọi người thường đến đây chụp hình.

– Anh cũng rành Sài Gòn quá nhỉ?

– Ừ! Ngày xưa anh thích đi dạo phố lắm! Cứ rảnh là chạy vòng vòng một mình về đêm.

– Một mình hay mấy mình?

– Haizzz… một mình chứ mấy mình. Chỉ có lúc đi một mình thì mới cảm nhận được hết không khí nơi đây. Anh rời xa cái đất Sài Gòn này cũng khá lâu, tên đường thì anh cũng dần quên hết rồi, chỉ biết đi theo quán tính thôi. Mà anh nghĩ em là dân Sài Gòn chứ?

– À…ờ… có nói dân Sài Gòn bao giờ đâu? – Nhỏ ấp a ấp úng.

– Vậy ấy là dân ở đâu đây? – Tôi nhìn nhỏ và cười.

– Thì cùng quê với anh chứ ở đâu.

– Thiệt hả? Sao trước giờ anh không thấy em?

– Quê mình đâu phải nhỏ, anh làm như ai anh cũng quen. – Nhỏ lè lưỡi trêu tôi.

– Anh!… em…em muốn ăn kem. – Hôm nay nhỏ lạ thật, không còn xưng tui như mọi hôm nữa. Mà chứ em phát ra cũng buồn cười ghê, cứ như lần đầu tiên tập nói vậy.

– Em… em… em muốn ăn kem gì? – Tôi cũng bắt chước nói từ em ngượng ngạo để chọc nhỏ.

– Ấy da! Ấy da! – Nhỏ cười và đánh tôi.

– Sao chọc em hoài vậy?

– Thấy lạ thôi! Hôm này chữ tui biến đâu mất rồi nhỉ?

– Bây giờ sao? Có đi mua kem không hả?

– Dạ! Đợi em tí chị hai. – Tôi đứng dậy chay đi mua 2 cây kem que mang về.

– Nè, kem của em đây.

– Dạ! Em cảm ơn. – Mặt nhỏ tươi rói lên, cứ như là lâu lắm rồi mới được ăn kem vậy.

– Anh!

– Sao em?

– Mai em phải về quê nội rồi.

– Vậy hả? Em đi bao lâu?

– Chắc 1 tháng lận. – Nhỏ nói với vẻ mặt khá buồn.

– Ừ!

– Ê để nó cho em!
Tôi định quăng que kem đi thì nhỏ nói. Nhỏ lấy que kem của tôi và của nhỏ, dùng khăn giấy lau sạch rồi cất vào túi xách.

– Em giữ làm gì vậy? Đừng nói là sưu tập đủ bộ để trúng thưởng nhe.

– Kệ em, không được sao?

Ngồi một chút thì tôi cũng chở nhỏ về, trên đường về nhỏ cứ viết viết cái gì đó lên lưng tôi hoài.

– Nhột quá! Em làm gì vậy?

– … – Nhỏ thì thầm trong miệng, tôi chả nghe được gì.

– Hả?

– … – Nhỏ lại lí nhí trong miệng.

– Là sao?

– Em sẽ nhớ anh lắm! – Nhỏ khẽ nói bên tai tôi bằng tiếng gió, ôm tôi thật chặt và tựa đầu lên vai tôi.

– Xạo! – Tôi cũng bắt chước nói khẽ bằng tiếng gió của nhỏ.

– Ấy da!- Nhỏ cắn vào vai tôi một cái thật mạnh.

– Anh cho em xuống đây!

– Đâu? Em ở đâu? Anh chở đến đó luôn.

– Thôi ở đây được rồi, nhà cô em gần đầy thôi, em đi bộ về được.

– Chắc không đó?

– Dạ! Anh về quê cẩn thận nhe!

Tôi chạy đi một chút lại ngoái lại nhìn nhỏ, nhó vẫn đứng đó nhìn tôi. Thấy tôi quay lại, nhỏ vẫy tay chào và cười. Nhưng nhìn trong đôi mắt ấy, dường như tâm trạng nhỏ không được vui.

Vừa chạy xe vừa suy nghĩ về nhỏ, vậy là sẽ không gặp nhỏ một tháng. Cảm thấy thiếu vắng một cái gì đó, tôi không biết mối quan hệ này là gì nữa. Có phải là một thứ tình yêu vừa chớm nở, tôi có nên ngừng nó lại khi đang còn trong trứng nước? Thở dài một hơi khi nghĩ đến những chuyện tương lại, tôi lại thấy buồn và mệt mỏi. Có lẽ tôi lại suy nghĩ nhiều rồi, 1 tháng nữa thì mọi thứ sẽ trở lại như cũ thôi. Hy vọng mọi chuyện sẽ ổn.

Khí trời về đêm dần buốt lạnh, đường quốc lộ trở nên rông lớn vô cùng. Có những đoạn đường mà tưởng chừng chỉ có một mình tôi đọc bước. Tuy vẫn là con đường cũ, cảnh vật cũ nhưng cảm giác lại khác khi chạy từ thành phố về lại quê. Cảm giác như được chạy về vòng tay của mẹ, một cảm giác dễ chịu và thân quen. Cũng gần đến ngày giỗ của mẹ rồi, đó cũng chính là một trong những nguyên nhân tôi quyết định trở lại Việt Nam lần này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Thông tin truyện
Tên truyện Vẽ em bằng màu nỗi nhớ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Ngày cập nhật 06/11/2020 08:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tự truyện của tôi (Update Phần 20)
Phần 20 Cuộc sống vợ chồng trẻ vẫn cứ tiếp diễn như bao ngày thôi. Đợt này mình có mở bán thêm đồ thể thao nam nên cũng khá bận. Mình cũng chuyển vào chung cư ở, hàng hóa thì để cửa hàng luôn. Tầng mình ở có 6 phòng, toàn gia đình trẻ mới cưới như mình. Hầu hết đang có con nhỏ nên tiếng khóc trẻ con suốt ngày. Ở đây thì mình để ý 1 chị, sinh năm 92, có 2 đứa rồi, 1 đứa mới được hơn 1 tuổi đứa đang lớp 1. Anh chồng mình cũng chưa nói chuyện bao giờ nhưng nhìn có vẻ dân xã hội, đi sớm về khuya. Mình với bà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex cô giáo Truyện sex có thật Truyện sex học sinh
Siêu cấp dâm dục (Update Phần 67)
Phần 32 Biệt thự của Triệu Bảo Sơn to chẳng kém gì của Vũ, thậm chí còn có phần sang trọng và giàu có hơn. Theo chân kẻ đã tấn công mình, Vũ và quỷ con vẫn âm thầm truyền âm cho nhau, chủ yếu là quỷ con muốn kể cho gã nghe về sự tích của binh đoàn Sư Hống. “Địa ngục từ xưa đến nay có vô số binh đoàn tự do với đủ mọi quy mô, và luôn trong tình trạng chiến loạn liên miên. Bảy vị Quỷ Vương tuy đã đứng trên đỉnh của quỷ giới, nhưng suốt hàng triệu năm nay vẫn chưa hề can thiệp vào. Dưới trướng 7 chúa quỷ là 49 binh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ thư ký Sextoy Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện NTR
Cô Hạnh (Update Phần 14)
Bữa tối hôm đó tôi với cô trao đổi khá nhiều chuyện, về việc học, dự định cho tương lai của tôi, tôi cũng nói rằng muốn đi tìm một công việc bán thời gian để kiếm thêm ít tiền trang trải cho việc học cũng như tiêu xài cá nhân, mặc dù gia đình tôi vẫn chu cấp đều hàng tháng và cũng như cô ngỏ lời muốn giúp đỡ tôi: Thôi Lâm cứ lo việc học thôi, muốn gì cứ nói cô sẽ giúp cho. Nhưng tôi từ chối, tôi nói rằng tôi muốn tự mình đi làm coi như để tích lũy kinh nghiệm cho công việc sau này, cũng như nếu tôi mời...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Thọc tay vô đít Truyện bú cặc Truyện bú lồn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng