Vẽ em bằng màu nỗi nhớ

Phần 51

3 năm sau…

– Khanh đâu rồi! Có điện thoại từ Việt Nam nè con. – Mẹ Hai gọi tôi từ phòng khách.

– Dạ! Con ra ngày! – Tôi từ từ mở cửa phòng bước ra.

– Để mẹ đỡ con! – Mẹ chạy lại nắm lấy tay tôi, dẫn tối đi từ từ đến chiếc điện thoại bàn.

– Alo! Khanh nghe đây.

– Anh! – Tiếng nói quen thuộc ngày nào, đó chinh là con bé ú của tôi đây mà. Đã 3 năm qua, đây là lần đầu tiên tôi lại được nghe tiếng của em. Bao nhiêu xúc cảm lại tràn về.

– Tr…Trinh đó hả em?- Tôi không kìm được cảm xúc và hơi ấp úng.

– Dạ! Anh nè! Cuối năm nay anh có về nước để… để dự đám cưới của em được không anh?

– Đám… đám cưới.

– Dạ! Anh sao vậy?

– Ừ.. à… không có gì đâu em, nghe em sắp thành hôn. Anh vui lắm!

– Là Mạnh hả em?

– Dạ! Là anh Mạnh.

– Ờ… ừ…để anh cố sắp xếp rồi trả lời em sau nhe!

Tôi gác máy điện thoại, và nở trên môi một nụ cười mãn nguyện. Tôi đã đợi ngày này rất lâu rồi, ngày mà em tìm được hạnh phúc thật sự.

– Mẹ Hai sao vậy? – Tôi nghe có tiếng thúc thít của mẹ.

– Không có gì đâu con! Hix.. hix.

– Mẹ đang khóc đó hả? Đừng dối con, con nghe được mà!

– Hix.. hix…

– Thôi mà mẹ, chuyện đã cũ rồi! – Tôi tiến đến rồi ôm mẹ.

– Con định giấu chuyện này đến bao giờ?

– Sẽ không lâu nữa đâu mẹ à, khi mà người con yêu đã được hạnh phúc.

– Hix… khổ thân con trai tôi quá! Cuộc đời nó sống đối với mọi người như bát nước đầy! Tại sao ông trời lại đối xử với con trai tôi như thế? – Không biết mẹ đã khóc bao nhiều lần vì tôi rồi?

Cuộc đời không phải lúc nào cũng màu hồng. Khi tác giả đặt bút viết nên câu chuyện này, chỉ hy vọng mang đến cho người đọc một tình yêu đẹp, ở đó chỉ tồn tại những tiếng cười hạnh phúc. Nhưng trong cuộc sống, bên cạnh sự hạnh phúc, không thể thiếu những đau thương, mất mát. Phải chấp nhận một sự thật rằng, cuộc sống này có rất nhiều dư vị khác nhau. Dù muốn hay không, tác giả vẫn phải viết tiếp những dòng nhật ký còn sót lại cuối cùng, những dòng nhật ký từ những trang đâu tiên mà tác giả đã cố tình giấu đi.

Ngày…tháng…năm

Đây là ngày tôi bắt đầu viết những dòng chữ đầu tiên vào quyển tập này. Quyển tập khá dầy, còn rất nhiều trang giấy trắng. Nếu chỉ dùng để viết bệnh án thì phí thật. Dù sao cuộc đời tôi cũng có nhiều thứ để viết, thôi thì ráng viết được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Để đến một ngày không còn viết được nữa lại hối tiếc…

Ngày…tháng…năm

Đã là lần thứ 3 phải phẫu thuật khối u ở tuyến yên. Cứ mỗi lần phẫu thuật, ánh sáng lại quay trở lại với tôi, lại cho tôi thêm nhiều hy vọng. Nhưng sau đó thì khối u lại tiếp tục to dần và to dần, màn đêm lại cứ quấn lấy tôi không buông, và từ từ dập tắt đi mọi hy vọng đó…

Ngày…tháng…năm

“Ba mẹ ơi! Hôm nay con gặp một giấc mơ đáng sợ lắm! Một ngày đẹp trời, bỗng nhiên con mở mắt và chỉ một màu đen bao trùm. Con sợ lắm ba mẹ à! Xin lỗi ba mẹ vì con đã mua vé máy bay về Việt Nam mà không báo cho ba mẹ biết! Con hiểu được tình trạng hiện giờ của con, con phải về quê viếng mộ mẹ, phải về gặp lại những người thân yêu của con khi còn có cơ hội!”

Ngày…tháng…năm

Hôm nay vui thật! Tự nhiên lại gặp một cô tiểu thư xinh đẹp, kiều kì ở quán hủ tiếu nhỏ. Cô ấy làm quen với tôi bằng một cách khá hài hước. Mà sao nhìn cô ấy giống bé ú của tôi ngày nào quá…

Ngày…tháng…năm

“Hôm nay thấy em bị bầm tím ở tay, không hiểu sao lòng anh đau lắm Miu à! Phải nói rằng biển đêm hôm nay rất đẹp, cảm giác rất bình yên khi được ngồi cùng em ngắm biển. Nhưng khi anh nhìn về phía màn đêm nơi chân trời, anh lại sợ mình không có khả năng mang lại hạnh phúc cho em. Có lẽ anh và em nên có một khoảng cách sẽ tốt hơn?”

Ngày…tháng…năm

“Hôm nay cuối cùng con cũng được viếng mộ mẹ, mẹ thấy người con gái ấy thế nào? Có thể làm dâu của mẹ được không? Cô ấy cứ thế, cứ xuất hiện bất ngờ. Ở cạnh cô ấy, con cảm thấy vui lắm mẹ à!”

Ngày…tháng…năm

“Ngồi trên cầu Thủ Thiêm, nhìn gương mặt thiên thần của em ngủ mà lòng thấy hạnh phúc biết bao. Không lẽ anh đã có tình cảm với em rồi sao Miu?”

Ngày…tháng…năm

“Không biết em đi đâu biệt tăm, từ buổi sáng trời mưa cho đến giờ. Ngày nào anh cũng ngồi ở nhà chờ đợi em xuất hiện. Sao em không trả lời điện thoại? Có biết anh lo cho em lắm không?”

Ngày…tháng…năm

“Hôm nay em vừa khóc vừa băng vết thương cho anh, tự nhiên nhìn những giọt nước mắt ấy, anh không còn cảm thấy đau tí nào nữa. ”

Ngày…tháng…năm

“Cuối cùng anh đã gặp lại con bé ú của anh. Hôm nay anh đã hôn em, anh không ngờ lại có ngày anh hôn em Trinh à! Nhưng không hiểu sao nụ hôn ấy nó ngọt ngào lạ thường. Như anh được gặp một nửa kia thật sự của cuộc đời mình. Anh đã thật sự yêu Miu rồi, và khi biết được Miu lại chính là bé ú ngày nào vẫn luôn chở đợi anh, cảm xúc của anh càng vỡ òa. ”

Ngày…tháng…năm

Nhận được cuộc điện thoại từ Mỹ của mẹ Hai, tôi như bừng tỉnh từ một giấc mơ đẹp. Tôi đã quá sa đà vào giấc mơ này rồi. Có lẽ nên kết thúc tại đây, để mọi chuyện không thể lún sâu hơn nữa.

Ngày…tháng…năm

“Trinh à! Em có biết những gì anh làm cho em ngày hôm nay, hoàn toàn là những điều thật lòng nhất. Đó không phải là một vở diễn, anh không phải là một diễn viên đâu. Anh thật sự yêu em lắm! Hơn cả bản thân của anh nữa! Vì vậy anh phải xa em thôi Trinh à!”

Đêm hôm đó, tôi cẩn thận mở hộp quà của em ra. Một cái hộp to bên trong chứa đầy những que kem, sợi dây chuyền cỏ 4 lá và một bức thư.

Em viết:

“Anh Khanh nè! Đây là món quà em đã ấp ủ muốn tặng anh từ lâu. Em đã giữ lại những que kem mỗi khi mình ăn cùng nhau. Cũng không biết em bắt đầu giữ chúng từ khi nào, chỉ biết là lúc đó, em vẫn là con bé béo ú hay lẽo đẽo theo anh. Cứ hai que kem sẽ tượng trưng cho một lần mình ở cạnh nhau anh nhé!

Em trả lại anh sợi dây chuyền cỏ 4 lá này. Em xin lỗi! Em sợ phải nhìn thấy nó, sợ lại nhớ và không quên được anh. Có lẽ anh nên tặng lại nó cho chị Linh, người chủ đích thực của sợi dây chuyền.

Chỉ một câu hỏi cuối cùng… Anh chưa bao giờ yêu em phải không?”

Đọc xong bức thư, con tim tôi như tan nát. Tôi như vỡ òa sau bao nhiêu ngày phải kìm nén cảm xúc của mình. Tôi ngồi bệt ra đất và dựa vào tường để tìm một điểm tựa. Không cần phải chờ đến những cơn mưa mới cho phép bản thân cay mắt. Trong màn đêm u tôi của căn phòng, tôi đã khóc như chưa bao giờ được khóc. Không phải vì sự yếu đuối của bản thân, chỉ vì tôi đã cố gắng mạnh mẽ quá nhiều trước khi em đi.

“Con bé này ngốc thật!

Phải rồi, anh chưa bao giờ yêu em đâu! Chỉ là… từng giây từng phút, hình ảnh em luôn trong tâm trí anh.

Phải rồi, anh chưa bao giờ yêu em đâu! Chỉ là… anh luôn nghĩ về em dù vui hay buồn.

Phải rồi, anh chưa bao giờ yêu em đâu! Chỉ là… mỗi khi ở cạnh em, anh như được sống thật với con người mình. Anh cảm nhận được hạnh phúc và bình yên thật sự.

Phải rồi, anh chưa bao giờ yêu em đâu! Chỉ là… anh có thể đánh đổi tất cả để em được hạnh phúc.

Phải rồi, anh chưa bao giờ yêu em đâu! Chỉ là… anh sẽ không bao giờ đánh bạc với số phận, dù có 1% anh bị mù lòa, 99% anh sẽ chữa lành căn bệnh này. Anh vẫn không muốn đánh bạc tình yêu của em dù chỉ một lần. ”

Ngày…tháng…năm

Đã lâu rồi tôi chưa viết nhật ký, chính xác là tôi không còn đủ anh sáng để viết nữa. Đây chỉ là những dòng sau cuối, những dòng nguyệt ngoạc, viết vội cuối cùng để kết thúc quyển nhật ký cuộc đời tôi. Cũng không nhớ rõ từ bao giờ, anh sáng đã hoàn toàn tắt hẳn trước mắt tôi. Mọi thứ bây giờ đối với tôi chỉ là một màu đen đáng sợ.

Hôm nay, tôi nhận được tin em sắp cưới. Tôi thật sự vui sướng và hạnh phúc lắm! Vì người con gái tôi yêu, cuối cùng cũng tìm được bến bờ cuộc đời. Nó như một ánh sáng rực rỡ, soi rọi màn đêm âm u bao trùm lấy tôi suốt một thời gian dài.

“Trinh à! Hôm nay anh lại được nghe giọng nói của em. Nỗi nhớ em lại dâng trào trong anh. Anh nhớ em nhiều lắm! Nhớ nhất là cái hình ảnh con bé béo ú của anh ngày xưa. Những ngày tháng chúng ta cùng ăn kem, cùng cắt bánh sinh nhật. Và anh biết một điều, rời xa em là một lựa chọn hoàn toàn đúng đắn của anh. Nếu ngày xưa anh không dứt khoát, có lẽ bây giờ em sẽ khổ vì anh nhiều lắm!

Em có biết không?

Hình ảnh của em trong anh, luôn là một người con gái tuyệt vời nhất.

Tuy khái niệm màu sắc đã không còn tồn tại trong anh từ lâu.

Nhưng anh vẫn luốn nhớ đến em bằng một màu sắc đặc biệt.

Anh sẽ Vẽ Em Bằng Màu Nỗi Nhớ. ”

Tác giả: X

— Hết —

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Thông tin truyện
Tên truyện Vẽ em bằng màu nỗi nhớ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Ngày cập nhật 06/11/2020 08:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hành trình huấn luyện nô lệ - Tác giả PQStyle
Tác giả: PQStyle Tôi là Kiên, hiện là sinh viên năm cuối của một trường Đại học tại Tp Hcm. Nhà tôi thì chỉ có mình tôi và cũng thuộc dạng khá giả có điều kiện nên rất được cưng chiều. Cách đây không lâu thì tôi vừa chia tay với cô bạn gái quen nhau suốt những năm đầu đại học nên tâm trạng cũng khá buồn. Đi học về chỉ biết cắm đầu vào game, lướt fb like dạo thả tim ảnh gái và đi thả thính dạo. Dạo gần đây tôi có quen 1 cô bé trên game, chơi game cùng cũng gần cả tuần nên tôi chủ động làm quen, gạ gẫm, tán tỉnh các thứ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 7
Phần 26 Tại một nơi nào đó vô cùng bí ẩn, trong một tòa lâu đài tràn ngập khí tức u ám và đầy vẻ kì dị, bầu trời xung quanh đây thật kì lạ, không một tia sáng mặt trời nào đủ sức lọt vào đây, những đám mây đen cứ lượn lờ nhưng không có mưa hay sét, cứ vài phút lại xuất hiện những luồng năng lượng đầy âm hiểm lượn qua lượn lại rồi biến mất một cách đầy huyền bí. Bên trong tòa lâu đài ấy, tại một căn phòng rộng lớn, ở đây chỉ được thắp sáng bởi vài ngọn nén, một người thanh niên có khuôn mặt khá âm hiểm, ánh mắt rắn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Liên Minh Huyền Thoại
Chuyện tình nơi gác trọ (Full)
Phần 47 Tối nay tại KĐ, gia đình tôi tổ chức buổi tiệc nhỏ mừng vợ tôi có bầu. Đại diện các bộ phận của Phú Khang và KĐ Azshows đều có mặt. Riêng tôi còn mời thêm cả Mỹ Linh để cảm ơn nàng. Mọi người đến khá đông đủ, buổi tiệc diễn ra trong không khí khá ấm cúng tại khu vực nhà hàng của KĐ. Vợ chồng tôi đến từng bàn để nhận lời chúc mừng của mọi người. Đến chương trình văn nghệ, các PG và các ca sĩ cây nhà lá vườn biểu diễn khá nhiều tiết mục đặc sắc làm cho buổi tiệc thêm phần long trọng và hoành tráng. Tôi lúc này tay...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Some Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex ở nhà trọ Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng