*Ngày đầu tiên không có em
Lợi Lợi, anh nhớ em nhiều, nhớ nhiều lắm. Lúc nào xung quanh anh cũng u tối, mây đen che khắp trời, tựa như ngày hôm qua, ngày mà em bỏ anh mà đi. Anh thấy cuộc sống giờ đây thật vô vị, không còn chút ý nghĩa.
Giờ này em đang làm gì? Có nhớ đến anh không?
*Ngày thứ 3 không có em
Hôm nay nhận được e-mail của em, lòng anh vui mừng không tả được. Em phải giữ gìn sức khỏe, đừng khóc nữa, anh đã từng nói khóc nhè xấu lắm mà. Anh không muốn thấy em khóc, anh bảo em phải cứng rắn như anh đây, nhưng tại sao mắt anh lại nhòe đi thế này.
*Ngày thứ 31 không có em
Đã một tháng từ khi em ra đi, giờ đây em có vẻ đã nguôi ngoai, đã biết pha trò chọc anh cười. Anh mừng lắm, mạnh mẽ lên em nhé.
*Ngày thứ 100 không có em
Tối hôm nay anh lại ngồi hóng gió trên bến tàu. Cách đây chưa lâu thôi, vẫn còn 3 người ngồi nói chuyện cười đùa. Nhưng sao giờ đây chỉ còn mình anh?
Anh nhớ những cái xoa đầu của anh Cái, nhớ những cái bĩu môi hờn dỗi và nhớ cả những nụ cười hồn nhiên của em. Anh nhớ nhiều lắm…
*Ngày thứ 300 không có em
Em nói cuộc sống gia đình em đã có phần ổn định, tuy không dư giả, nhưng lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười. Ngày xưa em thường ganh tị với anh điều đó, bây giờ thì không cần nữa em nhỉ, hình như chúng ta đang đổi chỗ cho nhau phải không em?
*Ngày thứ 366 không có em
Ngày nào của anh cũng như cái ngày mà cách đây 1 năm vậy. Anh cảm thấy chán cuộc sống hiện giờ lắm rồi, anh chỉ muốn đánh đổi tất cả tiền bạc vật chất mà anh đang có, để trở về với ngày xưa thôi em à. Anh nhớ lắm những buổi chạy bàn mệt nhọc, những buổi rong chơi cùng em, nhìn những con hạc giấy em tặng, lòng anh thật xót xa, vật còn đây nhưng người đâu mất rồi? Tại sao dạo này em không gửi mail thường xuyên cho anh nữa? Có chuyện gì phải không em?
*Ngày thứ 400 không có em
Hôm nay anh lại đánh nhau, lại đổ máu. Anh cũng đã dần quen với cảm giác tự lo 1 mình như em nói, nhưng anh vẫn thèm được em chăm sóc, được em băng bó vết thương như ngày xưa. Nhưng có lẽ chỉ là trong mơ thôi phải không em?
*Ngày thứ 500 không có em
Em bảo anh hãy quên em đi, và hãy tìm 1 người con gái tốt hơn em để chăm sóc cho anh, có thể cùng anh đi tiếp con đường sau này. Em không muốn thấy anh chờ đợi trong vô vọng nữa. Thế này là thế nào hả em? Anh không cần ai hết, chỉ cần một mình em thôi. Em có hiểu không?
*Ngày thứ 600 không có em
Giờ này em đang làm gì? Bất chợt hôm nay, anh đi về nơi xưa, nơi lưu lại tuổi thơ của anh và của em. Từng con hẻm, từng góc phố đều gợi cho anh những bước chân của hai ta, những kỷ niệm không thể phai nhạt theo năm tháng. Nhưng tại sao anh vẫn không nhận được thêm chút tin tức nào của em nữa, mặc cho anh ngày nào cũng vô vọng ngồi gục trên bàn phím, em cũng không trả lời. Vậy là em đã quên anh thật rồi sao?
*Ngày thứ 700 không có em
Khoảng thời gian này đã dễ thở hơn với anh, anh đã quen được 1 cô gái, cô bé có đôi mắt hệt như em nhưng tính tình sôi nổi, dễ cười mà cũng dễ khóc. Anh thấy hình bóng ngày nào của em trong cô bé. Nhưng liệu anh có thể quên được em như em từng mong ước không?
*Ngày thứ 757 không có em
Cô bé đã nhận lời làm bạn gái của anh trong biết bao ánh mắt ghen tức của cả trường. Nắm chặt tay cô ấy, anh có cảm giác những ngày tháng bên em đang từng chút ùa về. Để theo đuổi cô bé, anh đã từ bỏ tất cả, từ những đêm chìm trong tiếng nhạc ép tim, cho đến những buổi xung đột vô bổ. Thằng dê già phản đối kịch liệt nhất, nhưng cuối cùng nó cũng tôn trọng quyết định của anh. Anh muốn làm lại từ đầu và sống tốt hơn. Đây có phải điều em mong muốn không Tiểu Lợi?
*Ngày 784 không có em
Hôm nay là Noel, cũng là lần đầu tiên anh hôn cô ấy, anh đã nghĩ cô ta sẽ thẹn thùng e ngại như lần đầu tiên anh hôn em vậy. Nhưng không phải, cô ấy chỉ vui sướng rồi đáp lại cuồng nhiệt, và còn muốn nhiều hơn thế nữa. Anh đã ngạc nhiên thật sự. Phải rồi, cô ấy đâu phải là em…..
*Ngày 791 không có em
Mấy đêm nay anh trằn trọc suy nghĩ, anh đã vứt bỏ cả lòng tự tôn của mình, chịu sự chèn ép bắt nạt của những đứa không ra gì để đến bên cô ấy. Liệu nó có đáng không? Có phải anh đang coi cô ta như vật thay thế của em không? Bởi anh thường hỏi cô ấy những câu mà ngày xưa anh đã từng hỏi em, những câu hỏi làm cô bé bật ra cười tinh nghịch và trả lời sáo rỗng.
*Ngày 835 không có em
Anh đã có một ngày Valentine hạnh phúc bên cô ấy. Hôm nay là ngày anh vui nhất kể từ khi em đi xa. Lúc này anh hiểu được 1 điều, cô ấy không phải là em, không thể và cũng sẽ không bao giờ thay thế cho em được. Nhưng trong tim anh, nơi dành cho cô ấy ngày càng lớn, và anh tin sự lựa chọn của mình không sai lầm. Anh hi vọng mình sẽ không phải viết tiếp những trang nhật ký này nữa. Nó sẽ được đóng lại, để em vẫn mãi mãi là mối tình đầu của anh, mối tình đẹp nhất mà cũng nhiều cay đắng nhất. Tiểu Lợi, anh thầm mong ở nơi xa, em tìm được hạnh phúc như anh.
*Ngày 843 không có em
Lợi Lợi, anh lại phải viết tiếp những trang giấy buồn này rồi. Bọn anh đã chia tay. Cô ấy đã hiểu lầm anh, chỉ vì nghe những lời dèm pha của kẻ khác. Anh không trách đâu, anh sẽ chờ đến lúc cô ấy hiểu được, như đã từng chờ em vậy.
*Ngày 872 không có em
Hóa ra tất cả chỉ là lừa dối. Chỉ là cái cớ thôi em à. Cô ấy giả dối đến mức như vậy sao?
Thì ra đồng tiền quan trọng như vậy sao? Nếu muốn tiền, anh có thể cho cô ấy mà. Nhưng bất kì những thứ gì thuộc về tâm hồn, nếu xây dựng bằng tiền thì có còn bền vững nữa không em? Anh sẽ buông tay, theo đúng mong muốn của cô ấy. Nhìn anh đau khổ, những kẻ khốn nạn kia ắt hẳn vui lắm. Nhưng anh sẽ lại đứng dậy thôi, anh đã lớn rồi. Anh sẽ không để em phải lo thêm nữa. Anh sẽ không gục ngã, lạc lối như ngày xưa nữa đâu.
Mà quên mất, à ừ, đã đến lúc thanh toán nợ nần sòng phẳng rồi nhỉ, những anh chàng choai choai hay ganh tị đáng yêu…
*Ngày 880 không có em
Thật thoải mái khi anh dọn được hết những đống rác dơ bẩn tồn tại trong cái trường được mỗi danh tiếng hư ảo này. Có lẽ sau này, thầy hiệu trưởng không còn được chứng kiến thêm 1 lần nào trường bị lật tung lên như vậy nữa. Hóa ra những năm tháng lạc lối ngày xưa cũng không hẳn vô ích, nó mang lại cho anh những bài học, trên hết là những người bạn sẵn sàng giúp đỡ anh lúc anh cần, những ông bố nuôi quyền thế sẵn sang che chở anh lúc cần thiết và luôn yêu thương anh hết mực.
Hơn lúc nào hết, anh nhớ em, Lợi Lợi. Hãy chờ anh thêm một lần nữa. Một lần nữa thôi. Anh đã từng quên em, anh đã từng lầm lỗi. Nhưng giờ đây anh hiểu được, không 1 người con gái nào tốt với anh như em, không một người con gái nào có thể thay thế được em.
Và trên tất cả, người anh yêu nhất chỉ có mình em thôi. Mình em mà thôi, Lợi Lợi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vé một chiều… |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 11/04/2017 03:39 (GMT+7) |