Vé một chiều…

Phần 3

Cứ như thế, từng ngày trôi qua lặng lẽ. Cho đến khi tôi nhìn thấy 1 chàng trai đến nhà em, mang theo những bông hoa hồng đỏ thắm. Dạo này anh ta thường đến đây. Em ngập ngừng đón nhận những bông hoa đó rồi trò chuyện với anh ta. Mặc dù em vẫn cười, nhưng không còn là nụ cười của ánh nắng ban mai mà tôi thường hay gặp, mà nó thoáng chút gì đó buồn bã xa xăm.

Theo lời anh Cái, cậu ta là con trai bạn hàng lâu năm của bố em. Nhà giàu có, ăn mặt bảnh bao, đi trên chiếc xe mà có lẽ tôi không bao giờ mua nổi. Lòng tôi đau thắt, có những đêm tôi giật mình tỉnh giấc, tim đau đến nỗi không ngủ tiếp được. Phải chăng tôi sắp mất em???

“Lãng, Lãng…Nghe em nói không?” tiếng em vẫn trong trẻo nhu tiếng họa mi

“Sao?Có chuyện gì vậy?” tôi thờ ơ đáp lại

“Dạo này anh sao thế? Sao không qua tìm em? Có chuyện gì ah?”

“Không có gì đâu. Dạo này anh bận quá, bài vở nhiều…”

“Nhưng giờ thi xong rồi mà, sắp nghỉ hè rồi, sao vẫn không thấy anh đâu…” giọng em trầm xuống, đôi mắt như hồ thu pha lẫn chút buồn.

“Thì anh bận đi làm, kiếm thêm tiền. Anh đâu được giàu có như ai kia. Không cần làm gì cũng vẫn tiêu xài không hết !” tôi cố lẩn tránh ánh mắt của em

“Ai cơ chứ?Anh đang nói ai?”

“Không, chắng nói ai cả…”

“4 ngày nữa sinh nhật em…”

“Vậy ah? Nhanh nhỉ?” tôi vẫn cố gắng hờ hững.

“Anh quên rồi sao? Vậy hôm đó anh có đến không?”

“Không biết được, để anh xem đã.”

“Không nhưng nhị gì hết. Anh Cái hôm đó cũng đến mà. Anh phải đến nhé, nhé.” Em lay lấy tay tôi, đôi mắt long lanh hi vọng.

“Uhm, anh đến…” Làm sao tôi có thể từ chối đôi mắt ấy được.

“Vậy nhé, anh hứa rồi nhé. Anh mà không đến em nghỉ chơi anh.” Em tươi cười le lưỡi trêu tôi.

Uhm, anh sẽ đến. Làm sao anh có thể quên được… Anh hứa anh sẽ đến…

Hôm nay là sinh nhật em, năm nào đến ngày này tôi cũng vui mừng bồn chồn. Nhưng năm nay sao mà nó lại buồn đến thế? Anh Cái vỗ vai tôi.

“Nhóc ah, anh biết mày đang nghĩ gì. Anh biết !”

“Làm sao anh biết?”

“Từ nhỏ đến giờ, có gì mày qua mắt được anh chưa?”

“……..” tôi im lặng

“Nhưng mà anh nói này. Dù thế nào đi nữa. Mày cũng phải nói ra lòng mình. Không có gì mà khổ bằng mật mờ không rõ ràng. Tao thấy Lợi Lợi đâu phải người ham tiền ham vẻ bề ngoài.”

“Uhm.”

“Vậy mày còn đắn đo gì? Mày còn trẻ, lại học giỏi, tương lai còn dài. Sau này mày giàu có, lo gì không xứng. Lúc đó đừng quên thằng anh này. Ha ha. Đi thôi.”

Anh biết không? Đến tận bây giờ, em vẫn không quên. Không bao giờ quên được. Em vẫn nhớ mãi lúc anh đưa cho em cái bánh trung thu. Bọn mình có 5 người nhưng chỉ có 2 cái bánh. Anh không ngần ngại đưa em 1 cái, còn anh và 3 người bạn chia nhau cái còn lại. Anh biết không? Em vốn rất ghét ăn đậu xanh. Nhưng đó là cái bánh trung thu đậu xanh duy nhất và ngon nhất mà cả đời em ăn được. Em sẽ không quên giây phút đó, nhưng giờ anh đã không còn nữa……

Đến nhà em, hôm nay không khí thật náo nhiệt. Bạn em tới rất đông. Hôm nay em thật xinh đẹp với chiếc đầm màu xanh nhạt, nụ cười luôn thường trực trên môi.

“Đến rồi ah? Vào đi…” mẹ em hững hờ. Bố mẹ em không thích tôi và anh. Tôi biết điều đó. Họ chê tôi nghèo, không xứng để chơi với em. Nhưng trước giờ em hoàn toàn mặc kệ điều đó, chưa hề than vãn, vẫn thân thiết với tôi và anh.

“2 anh đến rồi ah? Vào với em.” Nhận ra chúng tôi, em mừng rỡ.

“Chà chà, Lợi Lợi ra dáng thiếu nữ lắm rồi. Hết là con bé hay khóc nhè lẽo đẽo theo mình rồi nhỉ? Xinh lắm, hèn chi cu cậu nhà mình chao đảo. Ha ha” Anh huých vai tôi mỉm cười.

“Anh này…” Mặt em đỏ bừng lên như bông hoa hàm tiếu e ấp dưới nắng mai.

“Lợi ơi !Ai đến vậy?’ tiếng bạn em vang lên

“Suýt quên mất. 2 anh theo em vào đây….. Đây là bạn với anh của mình. Còn đây là bạn của em, 2 anh làm quen nhé.”

“Chà, có bạn đẹp trai như vậy mà giấu kĩ nha, không giới thiệu. Định chiếm làm của riêng hả ?” bạn em châm chọc

“Bạn tên gì vậy? Học trường nào?” cô bé cất tiếng hỏi

“Mình tên Lãng, học trường ***. Rất vui làm quen với bạn.”

“Wah, giỏi quá. Mình tên Quỳnh, là bạn thân của Lợi Lợi. Lợi Lợi kể mình nghe nhiều về bạn rồi.” cô bé nháy mắt với tôi.

“Ê, cho tao hỏi chuyện với. Làm gì giành hết vậy?” mấy đứa kia nhao nhao…

Thấy mấy đứa con gái bu hết vào tôi. Anh cất tiếng:

“Chà, làm gì mà ái mộ ghê vậy? Bộ anh không đẹp trai ah?”

Câu nói của anh khiến cả đám phì cười.

Một lát sau, ngoài cửa xuất hiện 1 bóng người. Là người hay đến tặng hoa cho em. Mẹ em gọi em ra, cả đám con gái cũng nhao nhao ra theo. Anh ta hôm nay thật bảnh bao, mang theo lẳng hoa và món quà tặng em, một sợi dây chuyền lấp lánh bằng vàng trắng, một thứ quá xa xỉ đối với tầng lớp như tôi. Em tươi cười đón nhận, long tôi như thắt lại.

Buổi tiệc bắt đầu, mẹ em có ý xếp cho anh ta ngồi gần em, suốt buổi tiệc, lúc nào anh ta cũng chỉ chú ý đến em, luôn nói chuyện với em. Bọn bạn của em xì xầm:
“Ganh thật. Cái anh này tốt thật. Đẹp trai nhà lại giàu nữa. Nhìn chiếc xe của anh ta mình phát ganh. Ước gì anh ấy để ý đến mình nhỉ?”

“Uhm, tao cũng mong như mày.”

“Bọn bây thích người ta hay thích ví của người ta thế?” Quỳnh khó chịu. Cô bé quay sang hỏi tôi : “Bạn sao vậy? Từ khi cái gã đó đến thấy bạn không vui.”

“Không có gì đâu. Mấy người kia nói đúng đó chứ?”

“Xì, tớ chả ham cái loại chỉ được mỗ cái mã đó đâu. Mà tớ biết Lợi Lợi cũng nghĩ như tớ vậy.”

Câu nói cô bé làm tôi thấy ấm lòng. Tan tiệc, mọi người ra về. Riêng anh ta được bố mẹ em giữ lại. Tôi đành bước đi với lòng nặng trĩu. Mà nghĩ lại, anh ta tốt thật, rất xứng với em, nên bố mẹ em niềm nở như thế cũng đúng thôi. Tôi chẳng có gì so sánh được với anh ta cả.

Dòng sông về đêm, gió vẫn mang theo những con sóng chạy nối đuôi nhau vào bờ. Mọi khi có chuyện buồn chán, tôi lại cùng anh đến đây. Ngồi nhìn những chiếc du thuyền cập bến mang đón đưa những dòng người sang trọng, trong gió đêm mát mẽ, chúng tôi tự nói với nhau sau này mình sẽ được lên đó, được hưởng cảm giác của người thượng lưu. Mỗi lần như vậy, chúng tôi lại phấn chấn và cùng nhau quyết tâm. Điều đó đã cho tôi nghị lực bước hết những ngày nhọc nhằn đầy mồ hôi cực khổ mà sau này tôi muốn được 1 lần nếm lại cũng không được.

Ngồi đã lâu nhưng sao lòng vẫn chưa lặng…. Anh lấy bao thuốc ra, châm lửa…

“Anh, cho em 1 điếu.”

“Điên, tao đã cấm mày hút thuốc, chưa đủ tuổi, đua đòi làm gì?”

“Nhưng em buồn quá, hút vào có đỡ hơn không?”

“Không có gì phải buồn hết em ah. Mọi chuyện đã xong đâu? Chả lẽ mày định mang cái bộ mặt sầu não này gặp tao mỗi ngày hả? Làm chuyện gì cũng phải biết đấu tranh đến cùng chứ. Nếu mà có thất bại thì cũng không nuối tiếc. Hiểu không?”

“Nhưng em làm thế nào mà bì được với người ta?”

Anh rít 1 hơi dài : “Trong mắt anh, thằng em là nhất. Hơn cả thằng kia. Uh thì nó có tiền. Nhưng tiền phải của nó đâu? Nó sinh ra tốt số, được vào gia đình giàu có. Mình số khổ, nhưng có làm sao? Miễn là biết phấn đấu. Thế nếu được lựa chọn, mày có muốn đánh đổi những thứ mày đang có, cả gia đình, cả anh em xóm giềng để được làm nó không?”

“….”
Anh nói phải, không gì bằng khi mình được làm chính mình, làm sao tôi có thể đổi tất cả những gì mình có, những gì mình trân trọng nhất để được làm người khác chứ. Như thế tôi sẽ không còn là tôi nữa rồi.

“Không chứ gì? Thằng em hiểu ra vấn đề rồi đó. Mà hình như không chỉ có mình tao nghĩ như vậy.” Anh mỉm cười ngoảng đầu ra phía sau.

Tôi ngoái đầu nhìn lại, là em, vẫn nụ cười đó. Nó như tia nắng giữa bầu trời đêm đầy lạnh lẽo.

“Anh…..” em dịu dàng lên tiếng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Thông tin truyện
Tên truyện Vé một chiều…
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Ngày cập nhật 11/04/2017 03:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Loạn giao cung đình (Update Phần 35)
Phần 3 Hôm nay hoàng thượng hạ triều sớm, liền rảnh rỗi triệu tập hậu cung đến ngự hoa viên ngắm cảnh. Các phi tần sung sướng lắm, xưa nay hoàng thượng chỉ nghỉ lại ở tẩm cung hoàng hậu, nào có lúc nào để mắt tới bọn họ. Vì vậy ai cũng ăn mặc thiếu vải để câu dẫn hoàng đế, được ngài rót tinh, có cơ hội hoài thai long chủng. Hoàng hậu cùng quý phi vì kịch liệt hầu hạ cả đêm qua nên giờ đang ở trên giường nghỉ ngơi giữ sức, đám phi tần nhẹ nhõm vì không có hai đối thủ nặng ký ở đây. Hoàng thượng ngồi trong đình hóng mát, bên cạnh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Đụ lỗ đít Đụ tập thể Some Thuốc kích dục Truyện bú cặc Truyện cổ trang
Vợ tôi cho sếp đụ
Phần 3 Một lúc lâu sau tôi mới bảo được vợ tôi lên xe về nhà, trên suốt quãng đường về vợ tôi không thèm nói một câu nào và vừa về đến nhà vợ tôi ôm mặt khóc nức nờ và trèo lên giường quay mặt vào trong. Một lúc lâu sau khi vợ tôi hết thút thít tôi tìm cách dỗ dành thì vợ quay sang nói “Em không ngờ anh lại cư xử như vậy”. “Anh xin lỗi lúc đó anh quá bực mình khi thấy hắn vỗ mông em”. “Anh bị sao thế, anh ý chỉ đùa 1 cái vậy mà anh đã đánh anh ấy tóe cả máu mũi, anh ghen tuông thái quá, anh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Đụ lỗ đít Đụ tập thể Sextoy Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex bạo dâm Truyện sex cuckold Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hay Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Vợ chồng
Ngọc – Phú
Phần 3 Phú nằm trên giường thở phì phò sau khi đã xuất một đống tinh binh lên tường. Đã thỏa mãn nên lúc này anh chỉ muốn thằng Hùng đi về để anh hỏi tội con vợ đĩ về những điều vừa nãy nghe thấy. Nằm được một lúc thì Ngọc như tên trộm bước nhẹ nhàng lên từng bậc cầu thang đi về phía chiếc giường nơi Phú đang nằm. Thấy vợ đã xuất hiện thì Phú mừng rỡ hỏi ngay: Thằng Hùng về chưa? Ngọc ngồi bên giường tay vuốt ve nơi hạ bộ của chồng trả lời rất nhỏ: Chưa, ông ấy đang nằm nghỉ trong phòng vì vẫn chưa được ra. Thôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Đụ lỗ đít Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện NTR

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng