Vĩnh Hằng - Quyển 1

Phần 23

Trời khuya, Hương Vân Sơn bị bao phủ ở trong màn đêm đen kịt, đưa tay không nhìn thấy năm ngón, bốn bề yên tĩnh, chỉ có tiếng gió núi nức nở thổi qua. Dường như ngay cả chim thú cũng không phát ra tiếng động.

Ở trong đêm đen, Bạch Tiểu Thuần lấy ra dải lụa mà Chu Tâm Kỳ đưa cho buộc vào cánh tay, nhanh chóng đi về phía trước, theo con đường nhỏ đi thẳng tới khu chăn nuôi Linh Vĩ Kê. Bóng dáng ấy lướt đi cực nhanh, không bao lâu đã xuyên qua bụi cỏ, đi tới gần kề.

Từ xa xa đã có thể nhìn thấy những Linh Vĩ Kê kia ở trong sân, đại bộ phận đang nghỉ ngơi, chỉ lác đác vài con là đang đi lại, nhất là có một con Linh Vĩ Kê lại đang đi thẳng tới chỗ này.

Bạch Tiểu Thuần ngồi xổm ở trong bụi cỏ, liếm môi chờ đợi. Lúc con Linh Vĩ Kê kia tới gần hàng rào, hắn đang định lấy ra trúc ve sầu thì đột nhiên tâm thần khẽ động, trong mắt lộ ra cảnh giác.

Cùng lúc đó, cách đó không xa phía sau hắn bỗng nhiên có một tiếng gầm nhẹ truyền đến. Từng đạo thân ảnh nháy mắt xông ra, còn có cả mấy quả cầu lửa chói mắt được người thi triển ra, chiếu rọi tứ phương.

“Tên trộm gà chết tiệt, ngươi rốt cục đã xuất hiện rồi!”

“Ta đã chờ ở chỗ này nhiều ngày, bố trí xuống thiên la địa võng. Xem ngươi trốn như thế nào!” Tiếng hô vang lên quanh quẩn, bảy tám đạo thân ảnh trong chốc lát đã lao tới chỗ Bạch Tiểu Thuần, bao vây hắn lại.

Bảy tám người này chính là những đệ tử chăn nuôi gà. Bọn hắn đã khổ công chờ đợi mấy ngày, không nghĩ rằng hôm nay lại có được thu hoạch như thế. Cả đám đều rất hăng hái, rất muốn đem tên tên trộm gà này hành quyết ngay tại chỗ.

Nhưng khi lời của bọn hắn truyền ra, thân ảnh cũng đã tới gần, Bạch Tiểu Thuần vốn cả kinh, rồi sau đó đảo tròng mắt, đột nhiên hừ lạnh một tiếng.

“Câm miệng. Các ngươi nói nhỏ lại một chút!” Hắn không chút khách khí, ngôn từ chính nghĩa mở miệng, không có bất cứ né tránh nào, mà nghêng ngang đứng lên, cố ý làm lộ ra dải lụa ở trên cánh tay.

Một màn bất thình lình này làm cho bảy tám người vọt tới đều hoàn toàn sững sờ.

“Các ngươi nhìn cho rõ, ta là tiểu đội trưởng đội bắt trộm.” Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, nhìn bảy tám người ở trước mặt, lộ ra vẻ mặt không vừa lòng.

Bảy tám người đệ tử này ban ngày đã gặp Bạch Tiểu Thuần, lúc này hơi cẩn thận đánh giá, lập tức do dự.

“Là Bạch sư đệ… Đã muộn như vậy rồi, ngươi còn tới nơi này làm gì?” Trong bảy tám người này, có một người đệ tử lộ ra hoài nghi, nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần. Gã hỏi như vậy khiến mấy người khác cũng đều đem ánh mắt hoài nghi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

“Chu sư tỷ đã để cho ta làm tiểu đội trưởng đội bắt trộm, thì Bạch mỗ nhất định đem hết toàn lực tới bắt tên tên trộm gà này. Cho nên đêm khuya bỏ dở tu hành đi tới nơi này thủ hộ. Nhưng bị các ngươi rống lên như vậy, đoán chừng tên trộm gà thực sự cũng bị dọa chạy rồi.” Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, một bộ vì bắt trộm mà cúc cung tận tụy, tay áo nhỏ hất lên, không vui nói.

Những đệ tử nuôi gà này hai mắt nhìn nhau, không ít người còn lộ ra vẻ xấu hổ. Mà vị đt hoài nghi Bạch Tiểu Thuần sớm nhất kia, thì vẻ nghi ngờ trong mắt cũng đã ít đi hơn phân nửa, nhưng dường như vẫn còn bán tín bán nghi.

Thấy đối phương còn chưa có triệt để cởi bỏ nghi hoặc, Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, không chờ đối phương hỏi tiếp, hắn đã lớn tiếng dọa người, một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

“Khó trách Linh Vĩ Kê mất nhiều như vậy. Các ngươi quá sơ suất rồi. Các ngươi xem chỗ này, chỗ này đã bị đập hỏng cả rồi!” Bạch Tiểu Thuần chỉ vào hàng rào ở sau lưng. Chỗ đó hoàn toàn chính xác là có bị tổn hại một ít, nhưng không quá rõ ràng. Đó là do lần đầu tiên hắn trộm gà, bị con Linh Vĩ Kê kia giãy giụa làm hỏng.

Đám đệ tử chăn nuôi gà rối rít nhìn lại chỗ Bạch Tiểu Thuần vừa chỉ, nhìn kỹ, đều thấy được hàng rào bị tổn hại. Cả đám đều lắp bắp kinh hãi, những điểm nhỏ nhặt này, lúc trước quả thật là bọn hắn không quá lưu ý tới.

“Còn có con Linh Vĩ Kê kia nữa, cũng đã chạy tới rồi, các ngươi thủ hộ như thế nào vậy!” Bạch Tiểu Thuần càng thêm không vừa lòng, âm thanh lại lớn hơn một chút, làm cho cả đám đệ tử chăn nuôi gà kia nghe mà xấu hổ.

“Dựa theo quan sát của ta, khu vực này là chỗ hẻo lánh nhất, phải chú trọng thủ hộ. Nhưng ta ở đây đã nửa ngày thì các ngươi mới xuất hiện.” Bạch Tiểu Thuần càng nói càng tức giận, cuối cùng thở dài một tiếng.

“Các ngươi như vậy thì làm sao mà bắt trộm được. Theo kinh nghiệm bắt trộm của ta, nếu ta đoán không nhầm thì chỗ này là chỗ mất gà nhiều nhất.” Câu nói này của hắn vừa ra khỏi miệng, đám đệ tử chăn nuôi gà đều chấn động tâm thần. Bọn hắn nhìn nhau một cái, đều thấy được vẻ giật mình trong mắt đối phương. Bởi vì căn cứ theo bọn hắn được biết thì đích thực nơi này là chỗ mất gà nhiều nhất.

Cho nên bọn hắn mới thủ hộ ở chỗ này, thế mà lại bị Bạch Tiểu Thuần một câu nói toạc ra, khiến cho bọn hắn khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, thì trong mắt đều chậm rãi lộ ra kính nể.

Dù vị đệ tử lúc trước đã hoài nghi kia lúc này cũng cảm thấy đuối lý. Gã thấy Bạch Tiểu Thuần đã vì bọn hắn mà không tiếc thời gian tu hành tới đây bắt trộm, lại nghĩ tới nhiệt tâm nghĩa bất dung từ của Bạch Tiểu Thuần lúc ban ngày, vội vàng thở sâu, ôm quyền cúi đầu.

“Lúc trước đã đắc tội, Bạch sư đệ đừng để ở trong lòng. Đa tạ nghĩa cử của Bạch sư đệ. Chúng ta nhất định sẽ nhanh chóng sửa chữa nơi này, ngày sau sẽ chú trọng canh gác nơi đây!”

Những người khác cũng đều rối rít ôm quyền, đáy lòng đều cảm thấy Bạch Tiểu Thuần này có nhiệt tâm rất đáng quý, là thật lòng muốn đi trợ giúp bọn hắn. Cả đám lại càng xin lỗi về sự lỗ mãng lúc trước.

Bạch Tiểu Thuần than nhẹ một tiếng, sau đó rất là nghiêm túc cẩn thận chỉ điểm vài câu, lúc này mới cất bước rời đi. Phía sau hắn, bảy tám tên đệ tử kia lại cúi đầu một lần nữa. Khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần thì đều đã bị lòng nhiệt tình của hắn làm cho cảm động.

“Bạch sư đệ là người tốt a.”

Bạch Tiểu Thuần mới vừa đi ra khỏi mảnh khu vực này, bị gió thổi qua, phát hiện ra lưng áo của mình đã ướt mồ hôi lạnh, trong lòng thầm hô thật nguy hiểm. Chỉ là bụng rất đói, vì vậy sau khi nghĩ ngợi, vẫn quyết định đi tới hai chỗ khác xem có cơ hội ra tay được không.

Bạch Tiểu Thuần vừa đi ở trên đường nhỏ trong núi vừa nhìn xung quanh, vẻ mặt rất nghiêm túc, trong lòng thì đang cân nhắc xem đi tới chỗ nuôi gà kế tiếp thì làm thế nào để trộm. Gió thổi qua, dải lụa trên tay hắn bay bay, dần đi xa.

Cùng lúc đó, ở giữa không trung đen kịt, có một thân ảnh của một cô gái mà không ai phát hiện ra. Nàng đang đứng ở trên một lẵng hoa màu xanh quan sát toàn bộ Hương Vân Sơn. Bỗng nhiên nàng giật mình, chú ý tới Bạch Tiểu Thuần đang nhìn ngó xung quanh. Thời gian dần trôi qua, vẻ tán thưởng trong mắt cô gái này càng nhiều thêm một ít.

“Vị tiểu sư đệ này, chính xác là người nhiệt tình có trách nhiệm.” Cô gái này dĩ nhiên chính là Chu Tâm Kỳ. Nàng đã đi kiểm tra tất cả các khu vực rồi. Ban đầu còn có người tuần tra, nhưng khi đêm xuống thì đại bộ phận đều lo tu hành. Chỉ có Bạch Tiểu Thuần này là thực sự ra ngoài, chân thành đi bắt trộm.

“Có hắn ở đây, chắc chắn là tên trộm gà kia sẽ phải thu liễm rất nhiều.” Chu Tâm Kỳ thu hồi ánh mắt, yên tâm bay trở về động phủ.

Một lúc lâu sau, Bạch Tiểu Thuần đã đi được một vòng lớn. Lúc trở về sân nhỏ của mình, hắn vỗ túi trữ vật, hai con Linh Vĩ Kê hiện ra. Hắn hặc hặc cười, nhổ lông rồi ném vào trong nồi. Rất nhanh đã có mùi thơm bay ra, Bạch Tiểu Thuần nuốt xuống một ngụm nước bọt, bất chấp cả nóng, ăn như hổ đói gặm lấy gặm để.

Cuối cùng hắn ợ lên một cái, vỗ bụng nằm xuống, trên mặt lộ ra vẻ say mê.

Rất nhanh đã qua một tháng. Một tháng này, Bạch Tiểu Thuần có chút nghiêm túc, thường xuyên nhìn thấy bóng dáng nghiêm nghị của hắn ở trong đêm, qua lại từng chỗ chăn nuôi gà.

Nhưng mặc dù thế, gà vẫn thường xuyên bị mất, dường như đối phương đến vô ảnh, đi vô tung, thần bí khó lường. Những đệ tử chăn nuôi gà kia càng cảm thấy mất mặt, phát động tinh thần, nhiều lần thề nhất định phải bắt được tên trộm gà.

Lại nhìn Bạch Tiểu Thuần, dường như còn tận chức tận trách hơn cả bọn hắn, gắt gao thủ hộ tại một chỗ, giống như là không bắt được tên trộm gà thì thề không bỏ qua. Thậm chí có một lần, hắn còn canh giữ tại một chỗ nuôi gà bốn ngày bốn đêm liên tiếp.

Cái loại chấp nhất này dường như đã tạo thành một sự uy hiếp mãnh liệt, khiến cho sự tình ăn trộm gà đã ít đi một tí, nhưng vẫn không triệt để biến mất. Linh Vĩ Kê của Hương Vân Sơn đã ít đi hơn phân nửa, còn lại không nhiều lắm, phần lớn là gà con chưa trưởng thành.

Đến cuối cùng, ngay cả đệ tử chăn nuôi gà cũng cảm thấy không bằng… Thường cảm khái rằng nếu tất cả đệ tử của tiểu đội bắt trộm mà đều giống như Bạch sư đệ, vậy thì nhất định là đã có thể bất được tên trộm gà rồi.

Chu Tâm Kỳ cũng đã sốt ruột. Vào một ngày, Bạch Tiểu Thuần đang ngồi khoanh chân ở một chỗ nuôi gà, ánh mắt cảnh giác nhìn bốn phía, thì có một lẵng hoa màu xanh tiến đến, Chu Tâm Kỳ xuất hiện.

“Chu sư tỷ.” Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy thì lập tức đứng dậy nhu thuận bắt chuyện.

“Bạch sư đệ khổ cực rồi.” Đôi mắt dễ thương của Chu Tâm Kỳ nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, nở nụ cười.

Rất nhanh, những đệ tử khác ở nơi đây đều chạy đến, túm tụm xung quanh Chu Tâm Kỳ. Bạch Tiểu Thuần cũng bị vây ở bên trong.

“Những ngày này, đa tạ chư vị đồng môn đã tương trợ, việc này Chu Tâm Kỳ xin tâm lĩnh. Nhưng tên trộm gà này vẫn hung hăng càn quấy như trước. Những ngày tiếp theo, ta sẽ cùng các ngươi thủ hộ ở nơi này.” Chu Tâm Kỳ nhẹ giọng mở miệng. Sau đó lại cùng với mọi người đi kiểm tra một phen, nàng nhăn lại đôi mi thanh tú.

“Tên trộm gà này hẳn là có quan hệ với sư tôn? Nếu không thì sao mấy tòa núi khác cũng có Linh Vĩ Kê mà kẻ này lại không đi trộm, hết lần này tới lần khác lại chỉ nhìn chằm chắm vào Linh Vĩ Kê của sư tôn ta!”

Bạch Tiểu Thuần nghe được câu nói này thì hai mắt sáng ngời, thiếu chút nữa thì vỗ đùi, cảm thấy đối phương nói rất là có đạo lý. Chính hắn cũng đã suy nghĩ rất nghiêm túc về cái vấn đề này, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Tử Đỉnh Sơn ở xa xa, hai mắt nheo lại, sâu bên trong dần dần phủ lên một vòng tặc quang.

Chu Tâm Kỳ đi tới nơi này, bốn phía liền có vô số người hâm mộ, khiến cho toàn bộ khu chăn nuôi Linh Vĩ Kê của Hương Vân Sơn người ta ra vào tấp nập.

Tên trộm gà dường như đã thật sự không có chỗ ra tay, khiến cho những ngày sau đó Linh Vĩ Kê, một con cũng không có mất.

Nhưng dù như vậy thì thanh danh của tên trộm gà thần bí khó lường này cũng đã được lan truyền, sớm đã được gọi là cuồng ma trộm gà, ở trong hàng đệ tử cực kỳ oanh động. Thậm chí có người còn đem gã đặt song song với Tiểu Ô Quy, trở thành hai người thần bí nhất ở Hương Vân Sơn, kể cả đệ tử ngoại môn của Thanh Phong Sơn và Tử Đỉnh Sơn cũng đều biết tới.

Thấy tên trộm gà đã biến mất, Chu Tâm Kỳ cũng vui mừng. Mặc dù vẫn không tóm được tên trộm gà, nhưng nàng nhớ tới hơn một tháng nghiêm túc này của Bạch Tiểu Thuần, nên cuối cùng vẫn phái người đem miếng ngọc bội kia tới, gọi là động viên.

Việc này rốt cục kết thúc một giai đoạn. Còn sự nghiêm túc chấp nhất của Bạch Tiểu Thuần cũng đã làm cho không ít đệ tử ngoại môn nhớ kỹ vị đồng môn trắng tinh, rất nhu thuận, lại cực kỳ nhiệt tình này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/09/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 31
Phần 23 Thật sự có thể thành công sao? Nam thúc hỏi Lục Thiếu Du. Có lẽ có thể. Lục Thiếu Du gật đầu, Mẫu Đơn nói hẳn là thật. Tình huống lúc trước Mẫu Đơn sẽ không gạt hắn. Huống chi lúc này trên người Mẫu Đơn còn có ấn ký linh hồn của hắn. Không phải là có lẽ có thể mà là tuyệt đối có thể, thế nhưng quá trình lại cửu tử nhất sinh. Mẫu Đơn ngẩng đầu nói với Lục Thiếu Du: Linh hồn ngươi một khi xuất hiện trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm sẽ tan thành mây khói chứ đừng nói tới chạm vào linh hồn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 3
Phần 23 Trên đường tới đây, Dương Khánh cũng không có tiết lộ tin tức trước, mọi người còn tưởng rằng phủ chủ triệu tập mọi người là muốn lệnh cho mọi người chuẩn bị một chút, dẫn dắt người rút lui khỏi Thường Bình trở về Nam Tuyên. Ai ngờ phủ chủ lại ném ra một tin tức tốt động trời, điện chủ lại để cho phủ chủ thân kiêm hai phủ. Chuyện này có ý nghĩa thế nào... Phủ chủ ăn thịt, ít nhất mọi người cũng có nước canh húp, nếu không phủ chủ chiếm hết lợi ích, sau này còn ai chịu bán mạng ra sức cho y?! Vậy có thể nào địa bàn Thường Bình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hướng Nhật – Quyển 8
Phần 23 Nghe Hướng Nhật giải thích, cô nàng đã tin đến tám phần, thật ra thì đối với ba kẻ ngoại quốc đột nhiên mua nhà hàng xóm, mà còn mua với giá cao thì trong lòng cô nàng đã nghi ngờ. Giờ đã biết đối phương là “phần tử nguy hiểm” thì nghi ngờ này liền được sáng tỏ. “Nếu như anh muốn đi vào thì... có lẽ tôi có thể giúp anh” Lời cô nàng nói làm Hướng Nhật giật mình, vấn đề khó khăn của hắn nàng lại có cách giải quyết? “Cô nói thật?” Hướng Nhật kích động, khó tin nhìn đối phương. “Dĩ nhiên, dì Vương là hàng xóm với nhà tôi lâu năm...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng