Vĩnh Hằng - Quyển 1

Phần 90

Thầy trò hai người Bắc Hàn Liệt rời đi, đám đệ tử ở bên chiến đài giữa hai bờ Nam Bắc, giờ phút này đều trợn mắt há mồm, trong đầu từng người đều ù ù, không biết nên nói cái gì, trong đầu đều là một màn hình ảnh cái con Đại Cẩu kia bò lên trên người Bắc Hàn Liệt…

Không chỉ có bọn hắn lúc này đang bối rối, mà ngay cả chưởng môn cùng với chưởng tọa của tất cả các ngọn núi ở trên đài cao, và cả những trưởng lão kia, từng người lúc này đều giống như choáng váng, ngơ ngác nhìn xuống Bạch Tiểu Thuần vẻ mặt vô tội đang đứng ở trên chiến đài.

Chu trưởng lão cũng ở trong đó, thân hình của lão run rẩy, tròng mắt đã phồng cả lên, ánh mắt phức tạp… Ngay cả con chim phượng ở giữa không trung kia, giờ phút này cũng kêu lên vài tiếng, bộ dáng rất muốn nói cho tất cả mọi người biết rằng lúc trước nó không có vu oan cho Bạch Tiểu Thuần.

Hồi lâu, bờ Nam truyền ra vô số âm thanh hít thở. Tất cả đệ tử ngoại môn của bờ Nam, ở trong khoảnh khắc này, khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần đều lộ ra vẻ cổ quái cùng líu lưỡi.

Tất cả nữ đệ tử, từng người mặt đỏ bừng, vẻ mặt khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần đều đã cổ quái đến cực hạn, cũng có không ít người trực tiếp hứ lên một tiếng rồi đi ra ngoài.

Nhưng so với các nàng, những người cảm thông nhất vẫn là những nam đệ tử kia. Ở trong khoảnh khắc này, hầu như tất cả mọi người theo bản năng đều quắp chân lại, cảm thấy trên trán có mồ hôi lạnh, thậm chí trong lòng đều đồng tình với Bắc Hàn Liệt rồi.

“Bạch… Bạch sư thúc… Thần nhân!! Bắc Hàn Liệt kia… Đoán chừng cả đời này đều sẽ lưu lại oán hận…”

“Ngàn vạn lần không thể trêu chọc Bạch sư thúc. Hắn… Hắn thật sự là quá tà môn rồi!”

“Đan dược này không phải là miếng mà con chim phượng của Chu trưởng lão nuốt vào hay sao? Viên thuốc này có thể làm cho hung thú động dục… Ta thật sự không cách nào tưởng tượng ra được, đến cùng Bạch sư thúc căn cứ vào nguyên nhân gì để… luyện chế ra viên thuốc này!”

Rất nhanh, phía bờ Nam đã bộc phát ra âm thanh xôn xao. Mặc kệ là Bạch Tiểu Thuần đã dùng thù đoạn gì, dù sao cũng đại biểu cho bờ Nam giành chiến thắng. Phải biết rừng từ lúc bắt đầu thiên kiêu chiến đến nay, đây là lần thứ hai bờ Nam giành được chiến thắng. Điều này làm cho tất cả đệ tử của bờ Nam thấy không được tự nhiên, nhưng đồng thời cũng đều vì Bạch Tiểu Thuần mà hoan hô reo hò khen hay.

Thượng Quan Thiên Hữu lau xuống mồ hôi lạnh, cho dù lúc trước gã có xem thường như thế nào, nhưng lúc này khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần cũng đều hít vào một ngụm khí. Gã nghĩ tới cảnh tượng thê thảm của Bắc Hàn Liệt lúc trước, suy nghĩ nếu đổi lại là mình… Gã không dám nghĩ tiếp nữa rồi.

Chu Tâm Kỳ sớm đã sớm trống mắt líu lưỡi, trong đầu ong ong.

Nhưng ngay sau đó, âm thanh xôn xao mãnh liệt, giống như là lôi đình giáng xuống, từ trong đám đệ tử của bờ Bắc bạo phát đi ra. Loại xôn xao này, loại nổ vang này, trước đó chưa từng có. Cho dù là lúc trước bờ Bắc có thắng liên tiếp nhiều trận, khí thế như cầu vồng, cũng còn xa mới bằng được bây giờ.

‘Điên rồi!! Đó là cái đan dược gì, chết tiệt, loại đan dược này làm sao lại có thể tồn tại ở trên thế gian. Phải tiêu diệt Bạch Tiểu Thuần, diệt sạch đan dược này.

“Trời ạ, Bắc sư huynh rõ ràng bị hung thú của hắn chộp cho một cái. Cái này… Cái này…”

“Đả đảo Bạch Tiểu Thuần, hắn đã làm ra nỗi sỉ nhục lớn nhất trong vô số năm qua của bờ Bắc chúng ta! Cái loại đan dược này phải bị liệt vào cấm dược, phàm là có được đều phải bị triệt để diệt sạch!!” Đệ tử của bờ bắc, cho dù là những đệ tử nội môn đến đây xem, ở trong khoảnh khắc này, cũng đều điên cuồng, hai mắt đỏ bừng, gào rú ngập trời.

Bọn hắn không cách nào không điên cuồng, nam đệ tử của bờ nam còn thấy cảm động lây, thậm chí đồng tình đáng thương cho Bắc Hàn Liệt. Nhưng đối với bờ bắc, bọn họ mới thật sự là đồng cảm a… Bọn hắn mỗi một người đều có chiến thú của riêng mình, thậm chí giờ phút này, ở bên trong sự phẫn nộ điên cuồng gào rú, mỗi người bọn hắn theo bản năng đều nhìn thoáng qua chiến thú ở bên cạnh, nhớ tới Bắc Hàn Liệt, lập tức cảm thấy cả người cũng đều không tốt rồi…

Vì vậy mà bọn hắn lại càng gào rú điên cuồng hơn, càng thêm nhiều người hò hét, dựng lên động trời.

“Kẻ thù của bờ bắc, Bạch Tiểu Thuần!!”

“Đả đảo Bạch Tiểu Thuần. Người này nếu như còn thì bờ bắc vĩnh viễn bị sỉ nhục!!”

“Chết tiệt, ta muốn giết hắn, ta muốn tiêu diệt hắn. Hắn làm cho bờ bắc chúng ta tồn tại bóng ma vĩnh hằng!!” Có thể tưởng tượng, từ nay về sau, mỗi người khi nhìn thấy chiến thú của chính mình, đều không nhịn được mà nhớ tới sự thê thảm của Bắc Hàn Liệt.

Công Tôn huynh muội, giờ phút này cũng hít vào một ngụm khí, khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, đã lộ ra kiêng kị trước đó chưa từng có, càng có lửa giận ngập trời. Bị thương là Bắc Hàn Liệt, nhưng loại bị thương này, mang đến là sỉ nhục của cả bờ bắc.

Còn có Từ Tung, thân hình hơi mập của gã lúc này đang run lên, thần sắc phẫn nộ. Mặc dù gã và Bắc Hàn Liệt nhìn nhau không vừa mắt, nhưng lúc này đáy lòng của gã đang vô cùng đồng tình. Thậm chí sâu trong sự đồng tình này, còn có cả sợ hãi.

“Bắc Hàn Liệt chỉ có một con hung thú… Ta… Ta có năm con…” Nghĩ tới đây, Từ Tung sắp khóc rồi, nghiến răng nghiến lợi, đỏ mắt chửi bới Bạch Tiểu Thuần.

Cho dù là Quỷ Nha mặc áo đen, lúc này thân hình cũng khẽ chấn động, trong mắt lộ ra ngưng trọng, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

Nhìn thấy mình giống như đã chọc phải tổ ong vò vẽ, đưa tới phản ứng lớn như vậy, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình là người vô tội, vì vậy hắn đứng ở trên đài, hướng về phía những đệ tử của bờ bắc đang phẫn nộ kia, vội vàng giải thích một câu.

“Không trách được ta a. Lúc vừa rồi khi ta lên sàn đấu đã nhắc nhở Bắc Hàn Liệt rồi, kêu hắn nhận thua, nhưng hắn không nghe a. Ta đã nói rồi… Một khi ta ra tay, chính mình cũng sợ hãi.” Bạch Tiểu Thuần thật sự cảm thấy rất ủy khuất, nhưng hắn lại không giải thích được cho tốt, giải thích như vậy giống như là đổ thêm dầu vào lửa…

“Bạch Tiểu Thuần, ngươi rõ ràng lại gọi là Bạch Tiểu Thuần. Chết tiệt, ngươi một chút cũng không tinh khiết!!”

“Đồ vô sỉ, hèn hạ đến cực điểm, ngươi lại còn đến nhục nhã chúng ta!!”

“Đả đảo Bạch Tiểu Thuần!!”

Đám đệ tử bờ bắc điên rồi. Từng người đều đỏ mắt, toàn bộ bước lên phía trước vài bước. Mấy vạn người đồng thời đi về phía trước, giống như là muốn xông lên trên chiến đài bắt lấy Bạch Tiểu Thuần.

Cảnh tượng này lập tức khiến cho Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía, vội vàng lui về phía sau, bước nhanh nhích tới gần bờ nam. Hắn thở dài, cái cằm nhỏ vênh lên, hất tay áo nhỏ, bày ra bộ dáng cao thủ tịch mịch.

“Ta vốn thuần lương, không biết vì sao thế nhân lại vu oan. Mà thôi, mà thôi.” Bạch Tiểu Thuần than nhẹ, vội vàng nhảy xuống chiến đài. Phía sau hắn, vô số người của bờ bắc đang cường liệt gào thét. Một ánh mắt kia, nếu như ánh mắt có thể giết người, thì giờ khắc này Bạch Tiểu Thuần đã chết nhiều tới mấy vạn lần rồi.

Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, về tới chỗ mọi người của bờ nam. Đệ tử của bờ nam thần sắc đều cổ quái, bọn họ thật sự cảm nhận được Bạch Tiểu Thuần có được lực hấp dẫn sự phẫn nộ khủng bố đến cỡ nào.

Giờ phút này, tất cả mọi người của bờ bắc, địch nhân của bọn hắn đã không còn là bờ nam nữa rồi, mà địch nhân của bọn hắn chỉ có một, đó chính là Bạch Tiểu Thuần kia!

Thậm chí có thể tưởng tượng, lần này coi như là bờ bắc thật sự giành được thắng lợi, nhưng có một màn kia của Bắc Hàn Liệt, bờ bắc thắng cũng là thua…

Phía trên đài cao, chưởng môn sắc mặt lúng túng, cúi đầu hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần ở phía dưới, đáy lòng nổi lên từng trận cảm giác vô lực. Lão cảm thấy, hình như chỉ cần chỗ mà Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, vô luận là sự tình nghiêm túc cỡ nào, cuối cùng cũng đều thay đổi mùi vị… Về phần năm chưởng tọa còn lại lúc này, ba người của bờ bắc đều không biết nên lộ ra cái biểu lộ gì, cả đời này bọn hắn cũng chưa từng thấy qua chuyện như vậy…

Sắc mặt của Lý Thanh Hậu lúc xanh lúc hồng, trong mắt cũng có mờ mịt. Cảnh tượng lúc vừa rồi quá rung động, thế cho nên bốn vị Thái Thượng trưởng lão ở trên đỉnh Chủng Đạo Sơn kia, lúc này thần thức cũng khẽ nhúc nhích, phân không rõ tâm tình lúc này đang lên xuống như thế nào.

Nhìn thấy bờ bắc phẫn nộ, cục diện có vẻ như sắp không khống chế nổi, giọng nói của Âu Dương Liệt bỗng nhiên từ trên không truyền đến. Khi âm thanh xuất hiện, còn có một cỗ đại lực đánh lên trên chiến đài, khiến cho những đệ tử bờ bắc đi tới gần kia đều bị đẩy cả ra.

“Trận chiến thứ bảy, bắt đầu!” Âu Dương Liệt cũng đành chịu. Sau khi lão nói ra, ở trong mấy người có được tư cách xuất chiến của bờ bắc, lập tức có một người lao ra. Đây là một đại hán, tròng mắt của gã đỏ bừng, sau khi lên chiến đại thì lập tức rống lên.

“Bạch Tiểu Thuần, ta muốn hướng ngươi khiêu chiến!”

“Chờ ngươi tiến vào được mười thứ hạng đầu, thì có tư cách chiến với ta một trận.” Bạch Tiểu Thuần hất cằm lên, bày ra bộ dáng cao thủ, hờ hững mở miệng. Đại hán của bờ bắc kia gầm nhẹ, hai mắt tràn ngập tơ máu. Cùng lúc đó, một đệ tử đạt được tư cách chiến của bờ nam đứng bên cạnh Thượng Quan Thiên Hữu, cắn răng đi ra, bước lên chiến đài.

Một trận chiến này, tiếng nổ vang lên không ngừng. Bờ bắc điên rồi… Nhất là đại hán này, là người đầu tiên xuất chiến sau khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện. Tất cả phẫn nộ đối với Bạch Tiểu Thuần đều bị phát tiết ra, khiến cho tên đệ tử của bờ nam liên tiếp bại lui, không thể không nhận thua.

Từ đó về sau, trận chiến thứ tám, trận thứ chín… Đệ tử của bờ bắc giống như hăng tiết gà, cả đám đều sát khí ngập trời, lên chiến đài là ra tay điên cuồng. Trong lòng mỗi người bọn hắn đều mắc nghẹn một hơi, muốn tiến vào mười thứ hạng đầu, muốn cùng Bạch Tiểu Thuần đánh một trận chiến, xóa sạch đi sỉ nhục!

“Nhất định phải thắng, sau đó trong trận chiến trước mười bắt lấy Bạch Tiểu Thuần, để cho hắn cũng phải bị nếm thử một chút, bị chiến thú bổ nhào là thê thảm thế nào!”

“Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, lão tử thà vi phạm môn quy cũng phải phế hắn đi!”

“Giết hắn, sư tôn cũng sẽ không xử phạt quá nặng. Bởi vì vô luận là ai diệt được tên Bạch Tiểu Thuần này, thì chính là anh hùng của bờ bắc!” Những gã đệ tử xuất chiến, mỗi một người đều xuất ra tất cả thủ đoạn, trong khoảng thời gian ngắn bộc phát ra chiến ý ngập trời.

Về phần trận chiến thứ mười, bởi vì bờ bắc có nhiều hơn hai người, vì vậy trận chiến này là bờ bắc chiến với nhau, mặc dù cũng kịch liệt, nhưng rõ ràng lại hòa hoãn hơn rất nhiều.

Rất nhanh, vòng thứ nhất này chỉ còn một trận chiến cuối cùng. Chu Tâm Kỳ thở sâu, dưới chân lấp lánh ánh sáng tím, bồng bềnh rơi lên chiến đài, cùng với một người đệ tử có được tư cách chiến cuối cùng của bờ bắc, bắt đầu khai chiến.

Trận chiến này không có kinh tâm động phách. Chu Tâm Kỳ dù sao cũng là một trong những thiên kiêu, còn gã đệ tử của bờ bắc, dù có chỗ không tầm thường, nhưng so với Chu Tâm Kỳ thì vẫn còn kém hơn không ít. Hai người ra tay, chỉ trong thời gian mười hơi thở, tên đệ tử của bờ bắc kia đã phun ra máu tươi, không cam lòng nhận thua.

Chu Tâm Kỳ chiến thắng, lạnh nhạt trở về. Bờ nam lập tức bộc phát ra những tiếng hoan hô mãnh liệt. Bạch Tiểu Thuần nghe những tiếng hoan hô này mà trong lòng có chút chua xót, thầm nghĩ mình cũng thắng a, vì sao không có được hoan hô nhiều như Chu Tâm Kỳ.

Đến đây, vòng thứ nhất ngoại môn hai bờ nam bắc thiên kiêu chiến chấm dứt, còn sót lại mười một người, trong đó bờ bắc có tám người, bờ nam chỉ có vẻn vẹn ba người!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/09/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 7
Phần 90 Ba người Miêu Nghị lập tức cùng nhau chắp tay cảm tạ, đi theo ra khỏi đại lao, bên trong truyền tới tiếng gào thét khản cổ của Hô Diên Thọ: Chuyện không liên quan đến ta, mau thả ta ra! Cha, cứu con... Không ai để ý tới y, cũng không ai chú ý tới bên trong ngục giam mới vừa rồi nhốt ba người xuất hiện một con bọ ngựa nấp trong góc tối. Ba người ra khỏi đại lao chờ ở bên ngoài, mấy tên ngục tốt vào buồng giam nữ không lâu, sáu nàng hình dung có hơi tiều tụy cũng được thả ra. Vừa thấy mặt ba người, sáu nàng quỳ xuống...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hàn Lập – Quyển 17
Phần 90 “Là Hoá Huyết Điệp! Chúng ta có cơ hội rồi!” Hàn Lập từ lâu đã không còn là kẻ chân ướt chân ráo bước chân vào Linh giới nữa, khi nhìn thấy hình dáng của đám lục điệp này thì thất thanh kêu lớn nhưng lập tức lại lộ ra vẻ mừng như điên nói. “Thật sự là loại hung điệp này! Tốt quá, loại điệp này là thiên địch với đám trùng kia.” Liễu Thuý Nhi cũng thi triển bí thuật, sau khi nhìn kỹ hình dáng của lục điệp thì đồng dạng mừng rỡ. “Đích xác là có cơ hội chạy thoát rồi nhưng phải cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để bị dính vào tràng...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 9
Phần 90 Các ngươi này là muốn chết! Hạo Thiếu Quân giận không kiềm được, đột nhiên dữ dội lên, thân thể bành trướng ngàn vạn lần, hóa thành một Cự Nhân, một cước hung hăng hướng ba người đạp xuống! Sâm La Ấn! Giang Nam một ấn xông lên trời, cùng chân to rơi xuống ầm ầm đụng nhau, thân thể hai người rung mạnh, riêng phần mình thối lui, Diệu Đế tiểu hòa thượng quơ lấy Hàng Ma Xử liền hướng ót của Hạo Thiếu Quân ném tới, quát lên: Đánh hắn! Đúng! Giang Nam đứng vững thân hình, cánh tay run lên, thân hình tà tà bay lên, lấy tay một trảo, Ngự...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng