Ngay khi tòa thành trì xuất hiện, Công Tôn Uyển Nhi liền biến sắc, nàng đã bị nó định vị, thân thể lại bị xiềng xích trói lại chẳng thể giãy giụa. Lúc này tòa thành trì hạ xuống đất mà nàng bị nó trói buộc, cũng theo đó mà rơi xuống.
Có thể dùng mắt thường thấy được, trong khi rơi xuống, thân thể Công Tôn Uyển Nhi đang bị thu nhỏ lại!
Cho đến khi mức độ thu nhỏ đã đến cực hạn Công Tôn Uyển Nhi trở thành một người tí hon bị cho vào trong thành trì kia. Vĩnh hằng phong ấn, thuật pháp này chính là đòn sát thủ của Hồng Trần Nữ!
Lúc này nàng mới chỉ khai triển ra một nửa, vẫn còn cần phối hợp nốt một nửa còn lại mới có thể thi triển ra toàn bộ uy lực của nó.
Đòn sát thủ này còn khủng bố hơn so với Pháp huyết thuật pháp lúc trước. Thế nhưng cái giá phải trả cũng rất lớn, muốn khải triển ra thì phải tiêu hao thọ nguyên. Mà Hồng Trần Nữ còn đang trọng thương, lúc này lại miễn cưỡng sử dụng thuật pháp đó, nàng phun máu tươi, toàn thân suy nhược, hô hấp đứt đoạn, thân thể lảo đảo. Nàng cắn đầu lưỡi cố gắng làm cho bản thân tỉnh táo, hai tay bấm niệm pháp quyết, muốn hoàn toàn triển khai đòn sát thủ này.
Bạch Tiểu Thuần thấy được chiến cuộc có thể xoay chuyển, ánh mắt nhìn vô cùng chăm chú.
Công Tôn Uyển Nhi lúc này đang không ngừng rơi xuống, không ngừng thu nhỏ lại, đến khi chỉ bằng một nửa so với ban đầu thì nàng bỗng nở nụ cười.
– Hay cho một Cự Quỷ thuật pháp, Hồng Trần Tử Mạch… Ngươi muốn liều mạng sao… Cũng được, ta muốn xem xem, cái mạng của ngươi còn được bao nhiêu, có đủ để triển khai hoàn toàn nó ra không!
Vừa nói, Công Tôn Uyển Nhi vừa nâng tay phải lên, thân thể dường như lại thu nhỏ một chút, ngón tay nàng bỗng chuyển thành màu đen, chỉ về hướng Hồng Trần Nữ.
Dưới cái chỉ tay này, thiên địa nổ vang, trời đất quay cuồng, xung quanh Hồng Trần Nữ lại xuất hiện một quầng sáng màu đen. Nó vừa xuất hiện thì Hồng Trần Nữ toàn thân chấn động mạnh mẽ, từ thất khiếu của nàng, từ vô số lỗ chân lông ở da đầu tràn ra rất nhiều sinh cơ, hóa thành khí trắng chỉ trong chốc lát liền bị quầng sáng kia hấp thu.
Hồng Trần Nữ hơi thở hỗn loạn, mặt cắt không còn hột máu. Nàng dùng một tay bấm niệm pháp quyết, hồng mang trên toàn thân lóe ra, đụng vào quầng sáng màu đen ở quanh người. Nó chấn động, dường như suy yếu đi, thế nhưng vẫn còn tồn tại, tiếp tục hấp thu.
Lực hút của quầng sáng quá mạnh dù Hồng Trần Nữ có giãy giụa thế nào cũng không được. Quầng sáng bị nàng liên tục đánh vào, càng lúc càng suy yếu thể nhưng nó giống như không thể bị tiêu diệt mà vẫn cứ tồn tại.
Thương thế Hồng Trần Nữ đã nghiêm trọng đến cực hạn, mà đòn sát thủ lúc trước cũng tiêu hao rất lớn. Nàng vốn đã suy yếu vô cùng lại bị giảm bớt thọ nguyên. Thành ra lúc này Hồng Trần Nữ đã gần như ở trạng thái dầu hết đèn tắt.
Nàng cười thảm một tiếng, lần này nàng đã quá chủ quan. Vốn nghĩ đối phương có mai phục thế nên mới mang theo hơn vạn binh lính Cự Quỷ Quân Đoàn, cho rằng bắt buộc phải như vậy. Nàng nào ngờ, hơn vạn binh lính đó lại chính là nguyên nhân khiến nàng tử vong!
Đối phương khi chưa cắn nuốt bọn họ thì tu vi chỉ là Nguyên Anh, cắn nuốt xong rồi, tu vi bỗng biến thành Thiên Nhân một cách quỷ dị. Sau đó nàng ta chẳng những có thể nghiền áp mình mà còn làm cho mình lâm vào thế tử cục đã định.
Lúc trước, Hồng Trần Nữ cũng không nghĩ tới, ngày hôm nay lại chính là ngày chết của mình.
Hồng Trần Tử Mạch kia chính là đòn sát thủ của nàng, vốn là nàng định dù mình có chết cũng phải phong ấn đối phương lại, nhưng chẳng ngờ được mình chỉ có thể triển khai có một nửa.
Quầng sáng lực hút quá lớn, sinh cơ của nàng không ngừng bị hút ra, lúc này mái tóc đã bạc trắng, dung nhan tuyệt đẹp dần xuất hiện nếp nhăn, nàng đã sắp trở thành bà lão rồi.
Sinh mệnh, hồn phách tu vi của nàng, toàn bộ đều bị hút ra. Ý thức của nàng cũng dần trở nên mơ hồ, sắp hấp hối. Nàng không cam lòng, chỉ là không cam cũng vô dụng, lúc này nàng chẳng còn cách nào để triển khai nửa còn lại của đòn sát thủ nữa.
– Sắp chết rồi sao…
Hồng Trần Nữ chua xót than thở, dần dần mí mắt nàng nặng trĩu, ngay đến chút sức lực để mở ra cũng không có.
Công Tôn Uyển Nhi vẫn còn đang bị thu nhỏ lại, thế nhưng tiếng cười của nàng lại truyền ra khắp bát phương.
Xung quanh đều lặng im, mặt đất chỉ còn sót lại dưới mười người, toàn bộ đều đã tuyệt vọng. Bạch Tiểu Thuần thì hơi thở trở nên dồn dập, nội tâm hắn vô cùng mất bình tĩnh. Hắn giả chết chứng kiến tất cả, nhìn thấy Hồng Trần Nữ đang già đi, lúc này dù là vì mình hay vì Hồng Trần Nữ thì hắn cũng biết mình không thể tiếp tục giả chết.
Dù cho thân phận bại lộ hắn cũng phải ra tay, nếu không thì Hồng Trần Nữ sẽ chết mà Công Tôn Uyển Nhi khi thoát vây cũng sẽ không bỏ qua bản thân hắn cùng với đám người kia.
– Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt!
Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đã tràn ngập tơ máu, thân thể run rẩy, từ dưới đất bay lên. Tiếng gào thét từ miệng hắn phát ra, trán nổi gân xanh, tốc độ của hắn trong phút chốc liền bùng nổ tới cực hạn. Dưới sự sửng sốt của Công Tôn Uyển Nhi, hắn nhanh chống lao ra.
Ngay khi đó, hắn nâng tay phải lên rồi nắm chặt lại. Ở phía trước nắm đấm xuất hiện một cơn lốc màu đen dường như hút hết sinh cơ và thể lực của hắn vào đó. Đồng thời ở phía sau hắn cũng xuất hiện một thân ảnh Chí tôn mặc đế bào, đội đế quan!
Vô thượng khí phách từ trên người hắn ầm ầm bộc phát, Bạch Tiểu Thuần rống lên, tốc độ của hắn cực nhanh, nhanh chóng phóng tới gần Hồng Trần Nữ, đấm thật mạnh về phía quầng sáng màu đen kia!
Bất Diệt Đế Quyền!
Một quyền gấp đôi thể lực điên cuống đánh ra. Bầu trời nổ vang, mây cuốn kịch liệt, mặt đất nổi lên cơn lốc, gió lớn rít gào, cát bay đá chạy, không trung xung quanh quay nhanh hình thành lốc xoáy.
Nhất là Đế ảnh ở sau lưng Bạch Tiểu Thuần khí thế bá đạo vô cùng, cũng đánh mạnh xuống một quyền. Mà bá ý của y giống như ý chí trực tiếp xâm nhập mảnh thiên địa này, trở thành ý chí thứ ba của nơi đây!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 06/11/2019 03:29 (GMT+7) |