Vĩnh Hằng - Quyển 11

Phần 87

Đồng thời ngọc giản truyền âm không ngừng phát ra truyền âm. Với hắn mà nói, cẩn thận một chút, tính mạng sẽ không có vấn đề gì. Nhưng trong lòng Bạch Tiểu Thuần lại lo lắng cho đám người Trương Đại Bàn Hầu Tiểu Muội. Một ngày không tìm được, hắn sẽ có thêm một ngày bất an.

Theo Bạch Tiểu Thuần bước vào đầm lầy, ở dưới sự cẩn thận của hắn, thật sự không gặp phải quá nhiều nguy hiểm. Rất nhanh hắn đã đi qua nửa tháng.

Trong nửa tháng này, Bạch Tiểu Thuần ở trong đầm lầy này gặp phải không ít chuyện nguy hiểm đáng sợ, hắn thấy được trong trời cao đục ngầu thỉnh thoáng có một vài con phi điểu dữ tợn bay qua, cũng thấy được đỉa liên kết thành đàn từ bên trong đầm lầy bắn lên, hút khô những con phi điểu này.

Hắn còn nhìn thấy được bên trong đầm lầy có vô số trùng có hình dạng sợi tơ. Cho dù là thi thể, cũng thấy được bảy tám bộ…

Thậm chí có một lần, Bạch Tiểu Thuần con thấy được một con nhện có kích thước chừng trăm trượng, từ bên trong đầm lầy ló đầu ra, nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần. Dường như nhận thấy được Bạch Tiểu Thuần không dễ trêu chọc, con nhện này lại từ từ chìm xuống.

– Ở đây đối với Nguyên Anh mà nói, chính là một chỗ tuyệt cảnh!

Trên đường Bạch Tiểu Thuần đi tới, trong lòng càng lúc càng nặng nề. Hắn cũng từng trải một lần nguy cơ sinh tử.

Đó là một bàn tay to mục nát đột nhiên từ bên trong đầm lầy phía dưới vươn ra. Bàn tay này giống như cánh tay của người khổng lồ, đã mục nát phân nửa, nhưng tốc độ lại kinh thiên động địa. Trong tiếng nổ lớn, đầm lầy giống như bị đẩy ra, cánh tay kia mang theo tinh phong huyết vũ, trực tiếp chộp về phía Bạch Tiểu Thuần.

Nếu chỉ là một tay cũng không tính là gì cả. Ngay sau khi bàn tay này xuất hiện, từ trong đầm lầy lại tiếp theo xuất hiện một cánh tay nữa giống như vậy. Nếu không phải Bạch Tiểu Thuần không tiếc tiêu hao lực lượng thân thể, nhiều lần triển khai Bất Tử Cấm, còn thi triển phi toa này, liên tục xuyên qua những cánh tay, nếu không sợ là cũng khó có thể thoát đi được.

Sau khi thật vất vả chạy ra khỏi phạm vi này, hơi thở của Bạch Tiểu Thuần cũng trở nên dồn dập. Bên tai hắn truyền đến tiếng rít gào mang theo sự không cam lòng từ bên trong đầm lầy phía sau. Tốc độ của hắn nhanh hơn, chớp mắt đã đi xa.

– Đừng nói là Nguyên Anh, Thiên Nhân ở chỗ này, khắp nơi cũng là nguy cơ mai phục.

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần càng lo lắng hơn. Sau đó, hắn cũng gặp phải một ít tu sĩ của bốn mạch. Chỉ có điều, phần lớn những người trong đó cũng không phải là người của Tinh Không Đạo Cực Tông. Nhưng chỉ cần không phải là Cửu Thiên Vân Lôi Tông, sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy, đều sẽ vươn tay giúp một chút.

Những tu sĩ được cứu giúp này vô cùng cảm kích. Bình thường vào lúc này, Bạch Tiểu Thuần sẽ hỏi bọn họ về hành tung của đám người Trương Đại Bàn. Dù sao, đối phương không biết đám người Trương Đại Bàn, nhưng Bạch Tiểu Thuần có bức họa ngọc giản.

Cuối cùng, dưới sự nỗ lực không ngừng của Bạch Tiểu Thuần, hắn từ trong miệng một người trong đó, tìm được manh mối có liên quan tới Trương Đại Bàn!

– Bạch tiền bối, người trong bức tranh này, dường như hai ngày trước ta đã gặp qua. Đó là ở khu vực phía tây, ta thấy Lôi Nguyên Tử của Cửu Thiên Vân Lôi Tông đang đuổi giết hắn!

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần chợt có hàn quang lóe lên. Người trên bức họa mà đối phương nói tới, chính là Trương Đại Bàn.

– Hai ngày trước… phía tây…

Trong ngực Bạch Tiểu Thuần nhấp nhô lên xuống. Sau khi nói cảm ơn, thoáng một cái, thân thể hắn đã lao thẳng về phía tây. Tốc độ chợt triển khai. Đồng thời, hắn cũng không ngừng thử truyền âm về phía Trương Đại Bàn.

Bạch Tiểu Thuần thân là Thiên Nhân, tốc độ còn nhanh hơn so với Nguyên Anh quá nhiều. Lúc này trong lòng hắn đang lo lắng, tốc độ bay lập tức lại dâng lên từng tiếng nổ mạnh, ở trong thiên địa của đầm lầy này, không ngừng vang vọng trở về.

Hắn không biết hai ngày trước Trương Đại Bàn bị đuổi giết, sẽ bỏ chạy về phương hướng nào. Hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào tốc độ, không ngừng thử tìm kiếm.

Cùng lúc đó, ở phạm vi trong khu vực đầm lầy cách Bạch Tiểu Thuần không quá xa, Trương Đại Bàn thở hồng hộc, đang không ngừng nhổ mười con đỉa đang bám ở trên người xuống. Hắn chịu đựng đau đớn mãnh liệt, thân thể hắn đang run rẩy bay nhanh bỏ chạy.

Hắn không dám bay ở trên bầu trời. Thật ra, sau khi hắn bị truyền tống đến nơi này, ban đầu còn đỡ một chút. Dựa vào lực Niệm Đan của hắn, lại có trực giác nào đó, ở trong đầm lầy này, hắn có thể sớm tránh được rất nhiều nguy hiểm.

Chỉ là, năng lực này của hắn rất nhanh đã bị Lôi Nguyên Tử gặp phải trên đường phát hiện ra. Lôi Nguyên Tử này hiển nhiên hiểu nhầm, cho rằng Trương Đại Bàn nhất định có pháp bảo nào đó. Trương Đại Bàn giải thích, hắn căn bản cũng không tin, trực tiếp đánh tới.

Tu vi của hai người chênh lệch quá lớn. Hơn nữa, bên cạnh Lôi Nguyên Tử còn có hai tu sĩ Cửu Thiên Vân Lôi Tông. Ba người truy sát Trương Đại Bàn, vốn là chuyện dễ dàng như trở bàn tay. Nhưng thời khắc mấu chốt, Trương Đại Bàn lại chạy trốn vào trong đầm lầy này.

Kể từ đó, bước chân hắn hạ xuống hình thành động tĩnh, nhất thời lại đưa tới vô số đỉa cùng với các loại tồn tại hung tàn. Trương Đại Bàn dựa vào trực giác Niệm Đan của hắn, có thể tránh được một ít. Nhưng sau nhiều lần trọng thương, cộng thêm đám người Lôi Nguyên Tử, nguy cơ không ngừng tới.

Đến cuối cùng, bọn họ chỉ có thể phóng lên trên không trung, từ phía xa truy kích Trương Đại Bàn.

Hiện tại, chính là ngày thứ ba. Trương Đại Bàn đã tuyệt vọng. Hắn mệt mỏi không chịu nổi. Trong con mắt đều là tơ máu đầy phẫn nộ và không cam lòng. Tu vi của hắn cũng không ổn định. Toàn thân đã giống như dầu hết đèn tắt.

Nhất là hắn không thể phóng lên trên không trung, chỉ có thể ở trong đầm lầy này. Tuy có trực giác Niệm Đan, nhưng ở đây cuối cùng là nguy hiểm vô tận. Hắn cứ như vậy đã gặp phải vài lần, thiếu chút nữa vùi thân ở trong miệng đỉa.

– Nơi này là nơi quỷ quái gì vậy? Còn có Lôi Nguyên Tử này khinh người quá đáng!

Lửa giận trong lòng Trương Đại Bàn từ lâu đã ngập trời, nhưng lại không có cách nào. Hắn chỉ có thể ủy khuất ở trong đầm lầy này, nhanh chóng đi về phía trước. Đồng thời hắn không ngừng truyền âm, tìm kiếm bạn đồng hành Tinh Không Đạo Cực Tông.

Chỉ là ba ngày, đã là cực hạn của hắn. Dọc theo con đường này nếu không phải là đối phương e ngại những tồn tại hung tàn ở bên trong đầm lầy này, vẫn chưa nóng lòng hạ tử thủ, sợ là mình đã sớm diệt vong.

Trong đoạn đường này, hắn truyền âm quá nhiều lần, cũng không có nhận được bất kỳ hồi phục nào.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/11/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 15
Phần 87 Sớm có quyết định sao? Miêu Nghị vươn tay chạm vào một cành hoa, chậm rãi quay đầu lại nhìn Chung Ly Khoái, hỏi: Bảo ta giao hai thành cổ phần kia ra cho bọn họ? Không có ta làm ra cửa hàng kia cho Chính Khí môn, Chính Khí tạp hóa phô kia căn bản không tồn tại. Chính Khí tạp hóa phô có thể có được như ngày hôm nay có thể nói là một tay ta thôi động. Ta lấy hai thành đã không coi là nhiều. Hai thành kia là thứ của ta, cũng là tiền thu lớn nhất liên quan tới tài nguyên tu luyện của ta. Ta dựa vào cái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 5
Phần 87 Trong hợp cốc giữa núi sâu, Miêu Nghị đang khoanh chân trên giường đá tu luyện, bên ngoài đột nhiên truyền tới một tiếng vù, đồng thời truyền tới ầm một tiếng nổ vang. Miêu Nghị cả kinh nhanh chóng lắc mình ra cửa động, cửa động hai bên bên ngoài cũng có không ít người thò đầu ra ngoài xem là chuyện gì. Chỉ thấy trên một vách núi vốn có một khối nham thạch lồi ra đã biến mất, có một miếng ngọc điệp cắm trên đó. Triệu Phi từ trong động phi thân ra, lấy ngọc điệp kia đáp xuống đất xem, thoáng qua sắc mặt trở nên vô cùng khó coi. Gì vậy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Phần 68 Tần Tiên Nhi sắc mặt đỏ ửng, vội vàng cúi đầu, e thẹn nói: Tướng công, chàng đáng ghét chết đi được, sư phụ còn ở đây, chàng không thể đợi chút nữa hãy nói sao. Nghe tướng công nói những lời này, trong lòng nàng mừng rỡ vô cùng, lại có chút kiêu ngạo, mi mục hàm tình, ánh mắt thâm sâu chăm chú lên mình tướng công. Thấy đồ đệ của mình bị người ta cuỗm mất rồi, An Bích Như chỉ đành tươi cười, duyên dáng nói : Lâm tướng quân, ngươi thật sự có biện pháp. Đâu có, đâu có, cũng như nhau thôi, sư phụ tỷ tỷ cũng có biện...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng