Vĩnh Hằng - Quyển 12

Phần 30

Trên thực tế sở dĩ nàng tới bắc mạch, là bởi vì phụ tôn của nào có chuyện giao phó cho nàng. Nhưng nàng không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lại có thể cũng bị lưu lại. Về chuyện này nàng không có cách nào thay đổi, chỉ có thể sử dụng ánh mắt đi an ủi Bạch Tiểu Thuần.

Đúng lúc này, Phùng Trần trong số Thiên Nhân bắc mạch, lạnh lùng liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần. Sau đó, trong mắt hắn có sự âm u lạnh lẽo. Hắn bước một bước đi ra, tiến về phía thiếu niên Bán Thần đang đứng giữa không trung cùng với Đỗ Lăng Phỉ, cúi đầu trước từng người. Lúc ngẩng đầu lên, giọng nói của hắn lang lảnh.

– Lão tổ, Bạch Tiểu Thuần này vừa được sắc phong làm thị vệ Thông Thiên, ở lại bắc mạch ta tất nhiên là có thể. Chỉ có điều… Xét thấy tính nguy hiểm của người này, ta kiến nghị, bắt đầu từ giờ phút này, hạn chế xuất hành đối với người này!

Bạch Tiểu Thuần muốn ngẩng đầu phản bác. Nhưng hiện tại thân thể hắn bị Bán Thần ràng buộc, không thể động đậy được, càng không cần phải nói tới chuyện lên tiếng. Trong lòng hắn chỉ có thể thầm mắng lớn.

– Có đạo lý. Một Thiên Nhân từ bên ngoài đến như thế, cho dù là thân phận thị vệ, cũng không thể tùy ý để hắn hoành hành ở bên trong tông ta!

– Không sai. Lão tổ, này Bạch Tiểu Thuần vừa nhìn đã biết trong lòng hắn có ý định gây rối. Hạn chế hắn một chút vẫn là thỏa đáng hơn.

Mấy Thiên Nhân khác, nhất là Vân Lôi Song Tử lập tức đều mở miệng công nhận.

Bạch Tiểu Thuần sốt ruột, Đỗ Lăng Phỉ cũng nhíu mày.

Phùng Trần mắt thấy mặc dù Bán Thần lão tổ không đồng ý, nhưng cũng không cắt ngang lời nói của mình, trong lòng hắn lập tức có lĩnh ngộ, mỉm cười, ôm quyền lại cúi đầu.

– Lão tổ, ta có một đề nghị. Đối với việc Bạch Tiểu Thuần này ở bên trong Cửu Thiên Vân Lôi Tông ta, ước pháp tam chươ ng!

– Thứ nhất, hắn không có tư cách ở tại quan tài đen, chỉ có thể ở lại Vân Tông. Cũng không thể rời khỏi phạm vi Vân Tông nửa bước. Người vi phạm… Giam giữ tại Lôi Lao của Lôi Tông!

Những lời này vừa ra, trong lòng Bạch Tiểu Thuần thầm kinh hoàng, khí huyết dâng lên. Trong lòng hắn chửi bới đã vô cùng mãnh liệt.

Về phần Phùng Trần, hiển nhiên có thể đoán được thời khắc này Bạch Tiểu Thuần đang ủy khuất. Hắn chẳng những không có không nhìn tới Bạch Tiểu Thuần, ngược lại quay đầu, nhìn chằm chằm vào mắt Bạch Tiểu Thuần, hờ hững mở miệng.

– Thứ hai, hắn không thể ở luyện đan bắc mạch ta. Người này đan đạo quỷ dị, có thể diệt một Nguyên Đầu Tông Môn. Cho nên nhất định phải hạn chế đối với hắn. Một khi hắn vi phạm, sẽ không phải đơn giản là giam giữ trong Lôi Lao nữa. Ta kiến nghị, trực tiếp chém chết!

Những lời này vừa ra, nhất thời một ý lạnh lẽo, bao phủ khắp nơi. Trong lòng Bạch Tiểu Thuần điên cuồng run rẩy, nhất thời ủy khuất. Hắn suy nghĩ, sau những gì mình từng trải ở Tinh Không Đạo Cực Tông, đã không dự định luyện đan…

– Về phần thứ ba… Hừ, linh lực thiên địa bắc mạch ta thuộc về tu sĩ bắc mạch ta, làm sao có thể để cho người mạch khác hấp thu. Cho nên này Bạch Tiểu Thuần ở ta cửu thiên của Nguyên Lôi Tông, chỉ cần dám hít một hơi linh lực của chúng ta, sẽ bị giam giữ trong Lôi Lao!

Ước pháp tam chươ ng này vô cùng tàn khốc, hà khắc đến cực điểm. Lời vừa truyền ra, tu sĩ bắc mạch ở bốn phía xung quanh đều cảm thấy ba đường này gần như phong kín tất cả các con đường của Bạch Tiểu Thuần. Vân Lôi Song Tử cũng giật mình, nhìn Phùng Trần một chút. Trong lòng hắn tất nhiên cũng đồng ý.

Lời Phùng Trần nói lại có lý có tình, bộ dạng còn là suy nghĩ cho bắc mạch. Cho dù là điều thứ ba không hợp lý nhất, cũng khiến cho tất cả tu sĩ bắc mạch đều cảm thấy nên làm như vậy.

Người bắc mạch, hấp thu linh khí thiên địa bắc mạch. Một mình ngươi là Thiên Nhân ở Đông Mạch tới đây thì cũng thôi, dựa vào cái gì cướp giật linh khí của chúng ta!

Lúc này Bạch Tiểu Thuần đã hoàn toàn phát điên, hơi thở của hắn gấp gáp. Thân thể hắn bị ràng buộc cũng run rẩy. Trong mắt của hắn xuất hiện tơ máu. Nội tâm của hắn từ lâu đã rít gào.

– Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!

Nhưng hắn không có cách nào. Hắn không biết Đỗ Lăng Phỉ ở bắc mạch có nhiệm vụ gì. Hắn cũng biết Thiên Tôn làm như vậy, nhất định là trả thù chuyện mình ở địa điểm thí luyện, đi vỗ đầu hắn.

Lạnh lùng nhìn Phùng Trần, trên mặt Đỗ Lăng Phỉ lộ ra tức giận cùng sát khí hoàn toàn không che giấu. Nàng hờ hững mở miệng.

– Chuyện này là sai lầm. Thân là thị vệ Thông Thiên, bị ước pháp tam chươ ng như vậy, buồn cười đến cực điểm!

Phùng Trần có chút do dự, không nói gì. Nhưng thiếu niên Bán Thần ở giữa không trung, lại nở nụ cười.

– Ta ngược lại cảm thấy cũng không tệ lắm. Cứ như vậy đi.

– Tứ sư huynh…

Đỗ Lăng Phỉ nhất thời sốt ruột.

– Tiểu sư muội, ta không biết sư muội cùng Bạch Tiểu Thuần này có quan hệ thế nào. Chỉ có điều sư muội có thể yên tâm một chút. Thân hắn là thị vệ, trừ khi bị giết đệ tử bắc mạch ta, nếu không chắc chắn sẽ không chết ở chỗ này. Mặt khác, có vài điều, ta phải nhắc nhở sư muội… Ở đây… Là bắc mạch.

Thiếu niên Bán Thần mỉm cười, chậm rãi mở miệng. Sau đó, ắn xoay người thoáng một cái, biến mất ở trong thiên địa.

Theo hắn rời đi, ràng buộc trên người Bạch Tiểu Thuần cũng hoàn toàn biến mất. Hắn chợt ngẩng đầu, thở phì phò. Đồng thời, hắn thấy được sự bảo vệ của Đỗ Lăng Phỉ, cũng thấy được sự lãnh đạm của thiếu niên Bán Thần. Trong lòng hắn cũng dâng lên sự bất đắc dĩ.

– Mà thôi mà thôi. Ta lại thành thật ở chỗ này một khoảng thời gian. Hy vọng Tiểu Đỗ Đỗ tuần tra nhanh chóng kết thúc…

Bạch Tiểu Thuần thở dài một tiếng.

Đỗ Lăng Phỉ lộ ra thần sắc lo lắng, sắc mặt biến hóa. Nàng biết, vì phụ tôn bị thương, vì khó coi ở địa điểm thí luyện lần này, sợ rằng trong lòng có chút bất mãn. Không chỉ là một mình Bán Thần bắc mạch…

Lại như vậy, ở trong kết quả không có cách nào thay đổi, vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần như đưa đám, bị ‘đưa’ lên trên đám mây trắng do bức tượng bên trái nâng lên. Cửu Thiên Vân Lôi Tông chuẩn bị chỗ ở cho hắn, nhưng chỉ là căn phòng của đệ tử nhất trọng.

Nơi đây đơn sơ đến cực điểm. Bốn phía xung quanh càng hẻo lánh. Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy, khẽ thở dài một tiếng, nhăn mặt, nhíu mày đi vào ở lại.

Thời gian trôi qua. Rất nhanh đã vài ngày trôi qua. Bạch Tiểu Thuần muốn phát điên, hắn phát hiện bất kể mình đi tới nơi nào ở Vân Tông này, đều có người ta nhìn mình chằm chằm. Đây rõ ràng là những tu sĩ bắc mạch tu vi yếu ớt, một hơi thở của mình cũng có thể tiêu diệt, lại có thể đều dùng ánh mắt giễu cợt, giống như nhìn tù nhân.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 16/11/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 5
Phần 30 “Sàm sỡ sao?” Mạnh Ny vừa hét lên một câu thì tất cả mọi người đều nhìn về phía Hạ Thiên. Con mẹ nó, đúng là cầm thú... Thằng khốn, thích làm gì thì làm sao? Quá vô sỉ, anh khinh... Đập chế mẹ nó đi, dám sàm sỡ với nữa thần gợi cảm của tao... Thằng chó, có tin bố giết mày không? Trên khán đài vang lên những tiếng mắng chửi, thậm chí còn có tên ném cả nước khoáng xuống dưới, tuy không trúng Hạ Thiên nhưng thiếu chút nữa đã trúng Mạnh Ny. À, đại ca siêu nhân, thật ra em cũng mườn sờ con kia vài phát...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Giang Nam – Quyển 21
Phần 30 Nàng sở hửu Vân Châu, ở biên giới Cổ Tiên Giới, tới gần Tạp Đà Châu, tiên khí cùng tiên quáng tuy hơn Tạp Đà Châu, lại không dồi dào bằng những Tiên Giới bộ châu khác. Bởi vì phu quân nàng chết trận, tài phú còn sót lại bị người chia cắt, không có lưu lại bao nhiêu thứ tốt cho góa phụ của vị Tiên Quân này. Giang Nam cùng nàng cất bước đi ra chiến trường, hướng Vân Châu đi đến, đôi mắt dễ thương của Phượng Nghi Tiên Vương nháy động, trong lúc lơ đãng liền có phong tình vạn chủng, cười mỉm nói: Giáo chủ hôm nay danh chấn thiên hạ, không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Dương Thần – Quyển 12
Phần 30 Lý Tinh Tinh vẫn luôn ngồi ngẩn ngơ trên ghế bị làm cho giật mình, đến khi nhìn thấy người xông vào phòng là một người đàn ông, khuôn mặt lập tức trắng bệch, môi run rẩy. Dương Thần quay người, nhìn thấy cô đã bắt đầu trắng bệch, trong mắt đầy vẻ hoang mang không biết phải làm gì, sự kiên quyết và hung hăng lúc đầu giảm dần. Tiến lên phía trước một bước. Á!! Lý Tinh Tinh hét lên, nhảy xuống ghế, rúc vào sau chiếc ghế tựa không dám nhìn Dương Thần. Dương Thần trong đầu hiện ra những lời Jane đã nói một khi đã bắt đầu thì không được dừng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng