Vĩnh Hằng - Quyển 12

Phần 37

Cảm nhận được sự dao động này, trong lòng Bạch Tiểu Thuần cảm thấy ngạo nghễ. Hắn cảm thấy bối cảnh cùng thân phận của mình, không đi khi dễ người khác thì thôi. Nhưng hiện tại ở bắc mạch này, lại còn bị người khác khi dễ, trong lòng càng bất bình.

– Cho nên, nếu như nàng lừa gạt ta, kẻ địch của nàng từ đó về sau, không chỉ là Thiên Tôn, còn có hai vị kia.

Bạch Tiểu Thuần chậm rãi nói, đầy sự uy hiếp, khiến cho nữ hài nhi kia cũng phải trầm mặc. Nàng có bí pháp, có thể cảm nhận được lời Bạch Tiểu Thuần nói là thật hay giả.

Hồi lâu, giọng nói của nữ hài nhi lại vang vọng ở trong đầu Bạch Tiểu Thuần. Lần này rõ ràng nàng đã bình tĩnh hơn nhiều.

– Vì soa Thiên Tôn giết ta? Ta chỉ là tàn hồn, ký ức không đầy đủ. Cần chờ sau khi cùng pháp bảo hoàn toàn dung hợp, có thể có thể tìm về tất cả nhân quả.

– Về phần lần trước ta nói ngươi trở thành chủ nhân của ta… Ngươi có thể xem đó như là một giao hẹn, Giao hẹn này, chờ sau khi ngươi giúp ta chém giết Thiên Tôn, mới có thể thực hiện!

– Trừ điều đó ra, ta không có bất kỳ chỗ nào giấu diếm ngươi. Linh Khê Tông bảo vệ ta hơn vạn năm, ta còn không đến mức… Lấy oán trả ơn. Điều ta muốn chỉ có một… Ta muốn báo thù!

Theo ý thức đầy khí phách của nữ hài nhi truyền ra, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, trong mắt lộ ra sự quyết đoán.

– Ta đồng ý với yêu cầu của nàng, giúp cho nàng dung hợp thế giới chi bảo. Chỉ có điều chuyện chém giết Thiên Tôn, tạm thời không nói tu vi của ta không đủ. Ngoài ra ta cùng Thiên Tôn không có thù oán. Ta cũng không muốn lừa nàng, ta rất khó làm được.

– Ngươi sẽ làm…

Nữ hài nhi dường như đang cười. Nụ cười kia có chút ý vị thâm trường, khiến cho Bạch Tiểu Thuần sửng sốt. Hắn đang muốn truy hỏi, nhưng nữ hài nhi lại tránh đề tài này, không nhiều lời, mà nói đến chuyện liên quan tới dung hợp thế giới chi bảo.

– Bắc mạch là nhà của ta… năm đó ta sinh ra ở bắc mạch. Đối với ta mà nói, hàn khí nơi đây chính là tẩm bổ lớn nhất trên thế gian này.

– Muốn dung hợp thế giới chi bảo, cần làm được hai chuyện… Đầu tiên, phải đi tới lối vào của thế giới chi bảo. Lối vào này không ở trong tông này, mà là ở trên Băng Nguyên của bắc mạch. Đến thời cơ thích hợp, ta sẽ nói cho ngươi biết vị trí cụ thể.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Hắn làm việc từ trước đến nay theo đuổi ổn thỏa. Hiện tại hắn bị bắc mạch đè ép lợi hại, mới vội vàng quyết định chuyện này. Nhưng trên thực tế trong lòng hắn vẫn còn có nghi ngờ, nhưng không có biểu lộ ra.

Chỉ là… câu nói của nữ hài nhi… Ngươi sẽ làm.

Ba chữ này, khiến cho trái tim Bạch Tiểu Thuần đột nhiên dâng lên sự bất an.

– Thứ hai, mở ra cửa lớn của thế giới chi bảo, cần thân thể Chân Linh ta thức tỉnh trăm hơi thở đã. Mới có thể có đầy đủ thời gian đi chống đỡ cửa lớn mở ra.

– Cho nên… Ta cần ngươi cho ta ngưng tụ đủ hàn khí bắc mạch…

Nữ hài nhi nói đến đây, túi đựng đồ của Bạch Tiểu Thuần chợt chấn động. Thần thức của hắn đảo qua, lập tức nhìn thấy được từ bên trong quan tài của nữ hài nhi, lại có thể từ trong hư vô ngưng tụ ra một mảnh lá cây màu xanh lục. Lá cây này bay ra quan tài, bay ra khỏi túi đựng đồ, rơi vào trước mặt Bạch Tiểu Thuần.

– Hàn khí?

Bạch Tiểu Thuần có chút do dự. Trong ước pháp tứ chươ ng đã nói, hắn không thể đi hấp thu linh khí thiên địa của bắc mạch. Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một chút, cảm thấy hàn khí cũng không tính là gì. Dù sao linh khí thiên địa đến từ chính Thông Thiên Hải. Hàn khí này lại là đến từ toàn bộ Băng Nguyên ở bắc mạch.

Ở trong lúc Bạch Tiểu Thuần đang suy nghĩ tìm hiểu, giọng nói của nữ hài nhi, vẫn ở vang vọng ở trong đầu Bạch Tiểu Thuần.

– Hút hàn khí, dung nhập vào bên trong lá cây này. Khi miếng lá cây này trở thành băng lá… Bên trong ẩn chứa hàn khí, có thể chống đỡ ta… Thức tỉnh khoảng trăm hơi thở!

– Khi ngươi làm được tất cả những điều này, chính là thời khắc chúng ta đi mở ra thế giới chi bảo. Về phần làm thế nào để thu thập hàn khí, xem như là thử thách ta dành cho ngươi.

Nữ hài nhi nói đến đây, khí tức lại suy yếu xuống.

– Thần hồn của ta đã suy yếu, cần phải một lần nữa ngủ say. Chỉ có khi miếng lá cây này của ngươi hóa thành lá băng, dung nhập quan tài, ta mới có thể lại thức tỉnh… hy vọng ngươi… Tự giải quyết cho tốt…

Những lời này nói xong, khí tức của nữ hài nhi hoàn toàn biến mất.

Bạch Tiểu Thuần trợn trừng mắt. Sau khi xác định khí tức nữ hài tử này tiêu tan. Hắn thở phào nhẹ nhõm. Tất cả những gì trước đó, hắn lấy đe dọa làm chủ. Thật ra hắn cũng không muốn vì chuyện này, xuất hiện khả năng mâu thuẫn cùng nữ hài tử này.

Quả thực giống như lời hắn nói, điều này đối với hắn, đối với nàng, đối với Nghịch Hà Tông đều không phải là chuyện tốt.

Bạch Tiểu Thuần nhìn mảnh lá cây trong tay, không lo lắng tới chuyện của nữ hài nhi. Dù sao tất cả mọi chuyện, đều phải chờ mảnh lá cây này trở thành lá băng, mới có thể tiến hành.

– Làm sao để lá cây này hấp thu hàn khí đây?

Bạch Tiểu Thuần cúi đầu nhìn mặt đất dưới chân một chút. Vân Tông thành lập ở trên một mảnh mây trắng mênh mông. Bên trong mây trắng này cũng ngưng tụ ra hàn khí. Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một chút, đặt phiến lá này ở mặt đất. Nhìn hồi lâu, cũng không thấy nó hấp thu hàn khí.

Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuần cau mày. Nếu như không có ước pháp tứ chươ ng này, hắn có quá nhiều biện pháp. Nhưng bây giờ, chuyện này cũng có chút không dễ làm.

Sau một hồi lâu, Bạch Tiểu Thuần thở dài. Hắn đang muốn để lá cây này vào bên trong túi trữ vật. Nhưng bỗng nhiên, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào bên trong túi đựng đồ của mình, có đặt… Một hạt giống.

– Hoa ánh trăng… Ta có thể chiết cái lá cây này ở trên cái cây đó!

Hai mắt của Bạch Tiểu Thuần nhất thời sáng lên. Khi ở trên chiếc thuyền xương phát hiện hoa ánh trăng, Bạch Tiểu Thuần trước đó đã từng nghiên cứu qua, nhận được kết luận là thời điểm loài hoa này sinh trưởng, sẽ hấp thu hàn khí ở bốn phía xung quanh.

– Trong ước pháp tứ chươ ng, không có điều nào không cho phép ta trồng hoa…

Bạch Tiểu Thuần lập tức kích động.

– Chiếc thuyền xương cùng Quỷ Mẫu đều là đến từ thiên ngoại. Đóa hoa này… Hiển nhiên cũng là đến từ thiên ngoại.

Bạch Tiểu Thuần vỗ vào túi đựng đồ. Trong tay hắn xuất hiện hạt giống của hoa ánh trăng.

Sau khi nhìn chằm chằm vào hạt giống này, trong đầu Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một lần nữa về kế hoạch của chính mình, mắt càng lúc càng sáng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 16/11/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mùi vị quê hương
Phần 37 Bắt muồm muỗm Mỗi khi vào mùa lúa chín rộ, ấy là lúc bắt đầu mùa muồm muỗm. Những chú muồm muỗm to, béo, cánh xanh mướt luôn là đối tượng tìm kiếm của lũ trẻ trong làng chúng em. Thoạt trông, chúng có vẻ giống con cào cào, nhưng nhìn kỹ thấy mình nó thon, cánh nhỏ gọn hơn nhiều. Người ta bảo muồm muỗm thường ăn các loại trứng sâu, muỗi... trong các ruộng lúa nên được xếp là một loại “thiên địch”, là bạn của người nông dân. Vào buổi chiều, khi nắng đã xế tà, những con muồm muỗm thường đậu trên đỉnh ngọn lúa, chúc đầu xuống, hai càng giơ thẳng lên, hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Phần 37 Ngoài cửa sổ một tia sáng mờ chiếu vào, trời sắp sáng, nhìn bốn bề một lượt, trong phòng đã thu dọn sạch sẽ, không vương chút bụi, trên bàn nến sắp cháy hết, hoa Đỗ Quyên nở rộ đêm qua cũng bị mang đi, nơi đây người đi nhà trống, đã không còn dấu vết nữa. Khó trách hôm qua thanh tửu kia có vẻ quái lạ, hóa ra là bị Đại Trường Kim hạ thuốc mê, cả ngày bắn nhạn, còn để nhạn mổ mù mắt. Vỗ vỗ cái trán hơi đau nhức, Lâm Vãn Vinh uốn éo đứng dậy, ánh mắt quét tới đóa hoa đỏ tươi trên giường kia, thần tình sửng sốt, tức...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Miêu Nghị – Quyển 34
Phần 37 Hai mắt Hắc Thán nhắm lại, thản nhiên đỡ một kích này, mở mắt ra lập tức vẫy đuôi đắc chí nói: Lão tạp chủng, đang gãi ngứa cho ta sao? Ngươi có tin ta sẽ hủy đi ao Long diễm này không? Thấy hắn không có việc gì, Miêu Nghị có chút kinh ngạc, không biết thực lực của Hắc Thán hiện giờ đã tới mức nào. Ngươi dám? Đầu rồng liệt diễm gần lên. Hắc Thán cười gian nói: Ngươi đang cầu ta sao? Miêu Nghị quay đầu lại quát: Câm miệng, không được vô lễ với long thần đại nhân! Hắc Thán lập tức giải thích: Đại nhân, ngươi không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng