Vĩnh Hằng - Quyển 12

Phần 42

Hắn ăn bản không có cách nào rời khỏi nơi này. Điều khiến cho hắn cảm thấy bất đắc dĩ, là cứ cách mấy canh giờ, đều sẽ có số lượng lớn tia chớp từ bốn phía xung quanh gào thét lao đến, trực tiếp xuyên qua mười trượng cấm chế này, không ngừng công kích về phía hắn.

Những tia chớp này rất nhiều, thoạt nhìn lại kinh thiên động địa. Sợ là Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể khuếch tán tu vi đi chống lại. Nhưng ở chỗ bên trong lôi ngục này, linh lực thiên địa bị cắt đứt. Bạch Tiểu Thuần đã nhìn ra, sợ là không bao lâu nữa, khi linh lực của mình khô cạn, sẽ không có cách nào ngăn cản tia chớp đến nữa.

– Vậy phải làm sao bây giờ?

Bạch Tiểu Thuần nhăn mặt, nhíu mày. Càng nghĩ hắn càng cảm thấy ủy khuất. Cuối cùng hắn thở dài một tiếng. Hắn chỉ có thể hy vọng Đỗ Lăng Phỉ mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, bản thân mình cũng có thể nhanh chóng rời khỏi đây.

– Bắc mạch, ta nhớ các ngươi rồi. Chờ đấy cho ta. Chờ sau khi ta trở thành Bán Thần, ta nhất định phải báo thù!

Bạch Tiểu Thuần cắn răng, hét lớn một tiếng về bốn phía xung quanh.

Nhưng tiếng gào thét này của hắn vừa phát ra, một tiếng cười nhạo từ một phía bên trong mây đen truyền ra.

– Trở thành Bán Thần? Cho dù ngươi trở thành Bán Thần, cũng không báo được thù.

– Ai?

Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, chợt nhìn lại. Hắn ở chỗ này ba ngày. Tuy rằng thần thức bị hạn chế, nhưng sự nhạy bén của hắn vẫn như trước. Từ trước đến nay hắn không phát hiện ra, bên cạnh mình lại còn có những người khác.

Lúc này trong sự cảnh giác, theo ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn lại, khắp nơi mây mù vẫn cuồn cuộn. Sau khi chậm rãi loãng ra, lộ ra nơi Bạch Tiểu Thuần đang đứng, chỗ khu vực này ước chừng hơn một trăm trượng.

Bốn phía xung quanh có sóng cấm chế dao động, ngăn cản tất cả mọi người ra vào. Đồng thời, có số lượng lớn tia chớp qua lại ở bên trong khu vực mười trượng, thỉnh thoảng xuyên qua nơi này. Một bóng người gầy gò ngồi khoanh chân ở chỗ kia!

Từ bóng dáng ấy có thể nhìn ra đó là một lão già, quần áo lam lũ, gầy giống như chỉ còn da bọc xương. Ngay cả khí tức cũng yếu ớt. Mỗi lần tia chớp xuyên qua bên trong thân thể hắn, thân thể của hắn đều sẽ run rẩy vài cái, nhưng thần sắc lại hoàn toàn không thay đổi. Hiển nhiên hắn bị hành hạ lâu dài. Tuy không có cách nào miễn trừ sự thống khổ của thân thể hắn, nhưng ý thức của hắn đã sớm quen thuộc với loại thống khổ khi tia chớp cắn xé thân thể.

Lúc này hắn giơ tay phải lên. Cánh tay giống như gảy một cái. Hình như cấm chế mười trượng này cũng không có cách nào ngăn cản được ý chí của hắn. Hắn có thể dễ dàng điều khiển sương mù cuồn cuộn ở bốn phía xung quanh.

Theo ánh mắt Bạch Tiểu Thuần quan sát, lão già kia cũng chậm rãi ngẩng đầu. Ánh mắt hắn lại giống như điện chớp. Bạch Tiểu Thuần chỉ liếc mắt thoáng nhìn, hai mắt lại lập tức đau đớn, hít vào một hơi.

– Tiểu gia hỏa, lão phu chính là Bán Thần, không phải cũng bị trấn áp tại ở đây sao? Cho nên nếu ngươi muốn thề, ta khuyên ngươi vẫn nên xác định cho mình một mục tiêu cao hơn, thì thỏa đáng hơn. Ví dụ như trở thành Thiên Tôn?

Lão già nhếch miệng cười. Ở dưới những tia chớp chiếu rọi, lộ ra một hàm răng vàng. Phối hợp với ánh mắt u ám của hắn, khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần run lên.

– Lão phu ở chỗ này bị trấn áp quá nhiều năm tháng. Người tới nơi đây đều bị trấn áp. Cho tới hôm nay còn dư lại cũng không có mấy người. Lại nói tiếp, đã lâu không thấy được người mới.

– Tới đây tới đây. Tiểu gia hỏa, ngươi biết khiêu vũ không? Nhảy cho lão phu xem một chút kỹ thuật đẹp mắt để giải buồn một chút. Nếu như lão phu nhìn thấy cao hứng, nói không chừng sẽ truyền cho ngươi một ít bí pháp, có thể khiến cho ngươi ở nơi này bớt nhận một ít thống khổ do Lôi Đình cắn xé thân thể.

Trong mắt lão già lộ ra áh sáng tà dị. Hắn quan sát Bạch Tiểu Thuần từ trên xuống dưới. Tiếng cười mang theo sự uy nghiêm đáng sợ cùng quỷ dị.

Vừa mới bắt đầu, Bạch Tiểu Thuần bị dọa cho giật mình. Lúc này hắn khôi phục lại, ý thức được người này cùng giống như mình, đều bị giam giữ ở chỗ này. Sau đó lá gan của hắn cũng lớn lên, trừng mắt.

– Câm miệng, lão gia hỏa, Bạch gia ngươi năm đó đã từng trải qua lao ngục. Lão già phạm tội như ngươi, không biết đã bị ta thu thập bao nhiêu đâu.

Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, hất cằm lên.

– Ta lại thích con ngựa nhỏ quật cường giống như ngươi. Ha ha, nhớ chỗ lao ngục này, ở ba ngàn năm trước cũng từng giam giữ một con ngựa nhỏ. Đáng tiếc, chỉ một tháng, đã khóc lóc kêu than, giãy giụa ở trước mặt ta, chỉ vì để cho lão phu truyền thụ cho hắn một ít bí pháp. Ta chờ ngươi.

Lão già cười ha ha một tiếng. Hiển nhiên, Bạch Tiểu Thuần đến, khiến cho hắn cảm thấy cuộc sống thoáng cái có sắc thái.

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần lại cảm thấy muộn phiền. Ánh mắt cùng tiếng cười của lão già này, lại khiến cho hắn cảm thấy chán ghét. Sau khi trừng mắt vài lần, hắn liền không để ý tới nữa. Hắn ngồi ở chỗ đó, suy nghĩ có thể không cần chờ Đỗ Lăng Phỉ hoàn thành nhiệm vụ. Chỉ cần Đỗ Lăng Phỉ trở về, bản thân mình nói không chừng cũng có biện pháp rời khỏi nơi này.

Thời gian trôi qua. Một lúc lâu sau, bỗng nhiên, tia chớp ở bốn phía xung quanh bên trong mây mù này, thoáng cái nhiều hơn. Chúng từ bốn phía xung quanh gào thét lao tới gần, giống như một trận gió bão tia chớp.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến đổi. Trận gió bão tia chớp như vậy, mỗi ngày hắn đều phải trải qua nhiều lần. Lúc này tu vi nhất thời vận chuyển, hình thành phòng hộ trong chớp mắt. Bốn phía xung quanh có vô số tia chớp chuyển bị xuyên qua cấm chế, phát ra tiếng nổ lớn lao đến.

Trong lúc tu vi của Bạch Tiểu Thuần khuếch tán, toàn lực ngăn cản. Hắn nhìn vô số tia chớp ở bốn phía xung quanh này, hãi hùng khiếp vía. Bên trong những tia chớp này ẩn chứa lực hủy diệt. Một đạo không tính là gì cả. Nhưng Bạch Tiểu Thuần tính toán sơ lược, bốn phía xung quanh chí ít có hơn mười vạn đạo. Điều này khiến cho da đầu hắn tê dại.

Chẳng những là hắn ở đây nhận lực của tia chớp, lão già ở bên cạnh cũng như vậy. Ở trong những tia chớp, toàn thân hắn run rẩy, nhưng thần sắc lại không hề thay đổi. Ngược lại hắn không có thiện ý nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

– Ngươi bây giờ còn có linh lực, có thể đi chống lại. Chỉ có điều sau khi qua mười ngày nữa, linh lực của ngươi sẽ không còn… Đến lúc đó, ngươi sẽ biết tư vị.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 16/11/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 7
Phần 42 “Tuân mệnh, công tử” Mộ Phái Linh khuôn mặt ửng hồng, nhỏ giọng nói. “Ngươi quay về thu thập một chút, chọn một phòng trong động phủ. Đây là cấm chế lệnh bài ở đại trận phụ cận. Mang trên người có thể tùy ý ra vào bên trong pháp trận mà ta bố trí. Chờ an bài thỏa đáng ta sẽ thi triển cấm thần thuật, lúc đó mới trở thành thiếp của ta chính thức. Nhưng nói trước mặc kệ ngươi trước kia là gì, người trong lòng hoặc đã có như ý lang quân thì phải dứt bỏ. Nếu mà có chuyện qua lại thì đứng trách ta không khách khí. Người nếu có đổi...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 23
Phần 42 Thiếu nữ này hào hứng, vui mừng khôn xiết, kêu lên: Gia hỏa lợi hại như thế, đánh chết hắn, nhất định phải đánh chết hắn! Ma Ha cùng Trọng Quang tiên quân ngẩng đầu, liếc nhìn Băng Liên thánh mẫu dứng ở trên tế đàn một cái, Trọng Quang tiên quân cười nói: Giáo chủ, đây là nữ nhi của ngươi a? Quả nhiên là băng tuyết khả ái, liền là có chút không biết trời cao đất rộng. Giang Nam kinh ngạc, đang muốn phủ nhận Băng Liên thánh mẫu là con gái của mình, Ma Ha cổ thần cười lạnh nói: Tiểu nha đầu, đừng nói ngươi, coi như là cha ngươi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 7
Phần 42 Sơn Hải Đỉnh của hắn đã hoàn toàn đốt hủy, chỉ còn lại có một Ngũ Sắc Kim cầu trôi ở trong hư không, loại thần hỏa này bộc phát uy năng, đừng nói đạo văn trong đỉnh, cho dù là đạo tắc cũng sẽ bị thiêu hủy sạch sẽ. Hắn tâm niệm hơi động, trong Minh Đường Thần Phủ lại có một ngụm Sơn Hải Đỉnh bay ra, miệng Sơn Hải Đỉnh này là pháp bảo dự phòng của hắn. Thất Bảo của hắn đều có pháp bảo dự phòng, chẳng qua là uy lực hơi không bằng. Giang Nam vốn cho là mình không dùng đến những pháp bảo dự phòng này, bất quá giờ phút...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng