Vĩnh Hằng - Quyển 14

Phần 4

Nghe được tiếng cười, vị tu sĩ trước đó đưa ra câu hỏi kia có chút xấu hổ đỏ mặt. Một lão nhân bên cạnh hắn hiển nhiên là ở bên trong Thánh Hoàng Thành lâu dài, tu vi đã là Nguyên Anh. Bản thân hắn cũng có một chút uy vọng. Lúc này hắn mứi mang theo đắc ý, giải thích một phen.

– Tất cả Thiên Long Ngư, trong thiên trì này đều là vật cá nhân của Thánh Hoàng bệ hạ. Mỗi một con cá đều có ấn ký. Có người nào dám đến bên trong Thánh Hoàng Thành ta trộm cá chứ?

– Chuyện trộm cá, tuyệt đối không thể phát sinh. Nếu thật sự có can đảm lớn đến mức độ này, dám đến đây trộm cá, kết cục của hắn nhất định vô cùng thê thảm!

– Đừng nói trộm, cho dù là làm thương tổn những con Thiên Long Ngư này, cũng tuyệt đối không được phép!

Lão nhân ngạo nghễ mở miệng, lời nói truyền khắp bốn phía xung quanh. Mấy tu sĩ mới tới Thánh Hoàng Thành này đều gật đầu.

Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, cảm thấy có chút vướng tay chân.

Mắt thấy bốn phía xung quanh thu hút càng nhiều người chú ý như vậy, lão nhân càng đắc ý hơn. Hắn lại tiếp tục truyền ra lời nói.

– Chỉ có điều Thánh Hoàng bệ hạ nhân từ hào phóng, không muốn của mình mình quý. Tất cả đều chú ý tới duyên phận. Lão nhân gia ta từng có một con. Muốn phương pháp thu được Thiên Long Ngư, ngoại trừ là bản thân Thánh Hoàng bệ hạ ban thưởng ra, cũng chỉ có thể đi câu!

– Câu?

Bên cạnh có tu sĩ sửng sốt, kinh ngạc hỏi.

– Không sai, chính là câu! Không thể dùng bất kỳ pháp lực nào. Chỉ có thể giống như người phàm câu cá, đi câu!

Lão nhân vội ho một tiếng.

– Long ngư có linh. Nếu như nó cùng ngươi hữu duyên, nguyện ý bị ngươi ăn, sẽ tự nhiên cắn lưỡi câu, để ngươi câu đi.

Lão nhân sờ sờ râu mép, chỉ về phía một ví trí sát mép lá sen ngoài xa. Mơ hồ có thể thấy được ở nơi đó hình như có người đang ngồi tĩnh tọa, cầm cần câu, vẫn không nhúc nhích.

– Các ngươi nhìn nơi đó đi. Đó chính là Hải Thần Đại Tôn. Lão nhân gia ngài ấy đã ở nơi đó câu hơn một trăm năm, một con cũng chưa từng câu được. Điều này nói rõ hắn còn không có gặp phải long ngư hữu duyên với hắn.

Lão nhân giới thiệu không ít. Mọi người ở bốn phía xung quanh, phần lớn đều biết việc này. Trong thần sắc bọn họ lộ rõ sự tự hào. Những tu sĩ mới tới đều vội vàng cáo từ cảm tạ. Rất nhanh, mọi người lại tản đi. Lão già kia cũng ngẩng đầu, chắp tay sau lưng đi về phía xa.

Duy nhất chỉ có Bạch Tiểu Thuần còn đứng ở sát mép lá sen, nhìn những con Thiên Long Ngư đang thảnh thơi bơi lội ở bên trong hồ nước. Hắn lại nhìn một chút vị Bán Thần phía xa đã câu cá hơn trăm năm kia.

– Thánh Hoàng này quả nhiên là ra vẻ đạo mạo.

Bạch Tiểu Thuần sờ sờ cằm, suy nghĩ một chút về những lời lẽ nghe được trước đó. Trong lòng hắn đã rõ ràng.

Hắn biết trong ý chỉ Thánh Hoàng, vì biểu hiện ra sự hào phóng nhân từ, ngoài mặt cho ra phương pháp có thể thu hoạch long ngư, nhưng trên thực tế muốn câu cá ra… Không phải là không có khả năng. Nhưng độ khó lại rất lớn. Sợ là mấy chục năm có thể câu ra một con, cũng đã là may mắn.

Dù sao những con Thiên Long Ngư này đều ăn thiên tài địa bảo, đã sinh ra linh trí. Không nói chúng thành tinh nhưng cũng không kém hơn là bao nhiêu. Muốn khiến cho bọn họ dựa theo cách nói của Thánh Hoàng, vì hữu duyên với người kia, lại cam tâm bị ăn… Loại chuyện như vậy, lừa gạt tu sĩ bình thường thì cũng thôi. Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ, nghĩ đến không chỉ là mình, sợ là rất nhiều cường giả Thánh Hoàng Triều, đều đã nhìn ra được chỗ mánh khóe này.

Bgười chấp nhất giống như Bán Thần Hải Thần kia, rất hiếm thấy.

Muốn câu ra, lại không thể sử dụng tu vi. Chuyện này quá khó khăn.

Bạch Tiểu Thuần có chút rầu rĩ. Có lòng muốn ăn cá, cũng có thể nhìn thấy những con cá này, thậm chí chỉ cần khoát tay, liền có thể với tới. Nhưng hết lần này tới lần khác không thể làm như vậy.

Do dự nửa ngày, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy có thể mình trách lầm Thánh Hoàng. Hắn đơn giản cũng đi mua một cần câu, tìm một vị trí thử câu cá. Sau khi thử vài lần, Bạch Tiểu Thuần thở dài, lựa chọn buông tha.

– Loại long ngư này căn bản cũng không có khả năng bị câu ra!

Bạch Tiểu Thuần nhìn những cá này ở dưới mặt nước, vòng quanh lưỡi câu của mình. Thậm chí lúc ánh mắt của chúng từ dưới mặt nước rơi vào trên người mình, Bạch Tiểu Thuần cũng không biết có phải là ảo giác hay không, lại cảm giác được trong mắt một con Thiên Long Ngư này, giống như mang theo sự giễu cợt.

– Cá cũng dám cười nhạo ta!

Bạch Tiểu Thuần nhất thời nổi giận, trừng mắt về phía mặt nước. Trong mắt hắn lộ ra sự hung tàn. Nhưng rất nhanh, thân thể Bạch Tiểu Thuần lại chấn động, thua trận.

Ở trên thần thông đấu ánh mắt này, Bạch Tiểu Thuần luôn luôn đều là người thắng. Nhưng hôm nay… sau khi ở dưới mặt nước ngưng tụ chừng trên trăm con Thiên Long Ngư, ở trong trăm ánh mắt trào phúng, Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ mặt như đưa đám. Hắn mang theo sự không cam lòng cùng tức giận bất bình, chật vật lui lại vài bước.

– Khinh người quá đáng!

Bạch Tiểu Thuần không cam lòng, nhưng cũng rất bất đắc dĩ. Hắn chỉ có thể ném cần câu, trở về động phủ.

Mấy ngày sau, sứ giả của Tà Hoàng Triều đến, cùng Thánh Hoàng thương nghị chuyện đổi Công Tôn Uyển Nhi trở lại. Cuối cùng bọn họ lấy địa phương ba châu, đạt được nhất trí cùng Thánh Hoàng Triều.

Khi Bạch Tiểu Thuần biết chuyện này, hắn nhìn lên chiến thuyền rắn mối xương trắng trên không trung đang dần dần đi xa. Trên chiến thuyền còn có Công Tôn Uyển Nhi đang đứng. Hắn từ phía xa ôm quyền, đưa tiễn. Hắn cũng hy vọng đối phương ở bên trong Tà Hoàng Triều, có thể tất cả thuận lợi.

Dù sao Tà Hoàng đổi về… Quỷ Mẫu cũng không phải là Quỷ Mẫu ban đầu!

Công Tôn Uyển Nhi bị đưa đi. Thánh Hoàng Triều từ trên xuống dưới rất phấn chấn. Vô số con dân tu sĩ, tâm tình đều sung sướng, có loại cảm giác mở mày mở mặt.

Dù sao lần này Tà Hoàng vì đổi lấy Công Tôn Uyển Nhi, đã đưa ra địa phương ba châu. Mặc dù ba châu này đã từng thuộc về Thánh Hoàng Triều. Nhưng ở nhiều năm qua, trong mâu thuẫn cùng xung đột phạm vi nhỏ, những nơi này đã từ từ bị Tà Hoàng Triều nuốt hết.

Nhưng hôm nay, Tà Hoàng Triều không thể không nhổ ra những nơi đã chiếm lấy. Đối với những tu sĩ không biết chuyện mà nói, chuyện này giống như dưới tình huống hai triều khai chiến, thu được một lần đại thắng.

Chỉ có điều ở trong mắt quyền quý của Thánh Hoàng Triều cùng với Thánh Hoàng, chuyện không phải như vậy. Tuy là địa phương ba châu, nhưng vì mấy năm liên tục tranh chấp, khiến cho ba châu này đã trở nên cằn cỗi vô cùng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/11/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 12
Phần 4 Hạ Tưởng còn chưa nói chuyện, còn chưa cùng Đàm Quốc Thụy rời khỏi, phó chủ tịch Hội đồng nhân dân tỉnh Lô Quốc Viễn bỗng nhiên lên tiếng: Lãnh đạo cũng là người, cũng có sai phạm, có sai thì phải chỉ ra, có gì không đúng? Đồng chí Hạ Tưởng, ông đánh giá đồng chí Phạm Tiến, còn có chỗ không hợp lý. Tất cả mọi người lại sợ ngây người, Phó chủ tịch Lô cùng Phó chủ tịch tỉnh Đàm cùng tới chơi, chắc hẳn quan hệ với Phó chủ tịch Đàm cũng không tệ, y làm sao có thể sau khi Phó chủ tịch tỉnh Đàm rời đi, lại tiếp tục không tha...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Mảnh đất lắm người nhiều ma - Tác giả Nguyễn Khắc Trường
Phần 4 Làng Giếng Chùa lại rộ lên bàn tán về việc chôn lại lão Quềnh. Dạo này đói bụng, nhưng đến là nhiều chuyện để bàn! Nhiều lúc quên cả những cơn réo trong dạ dày! Bà con khen người nào đó đã kịp thời tố cáo lên huyện để ngăn chặn những hành động bạc đãi với những người cô quả, vì làng này còn đến dăm hộ đơn côi không nơi nương tựa. Trong số ấy có cả cha mẹ của liệt sĩ sống rất vất vả. Mỗi suất liệt sĩ được 632 đồng một tháng, nhưng lại lĩnh theo quý. Còn số thóc mua giá điều hòa theo chính sách ưu tiên, thì làng này chỉ...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Full Truyện xã hội
Hàn Lập – Quyển 1
Phần 4 Nhạc đường chủ đứng trước mọi người lớn tiếng nói: ‘Mọi người nghe cho kỹ, đi theo con đường nhỏ trong rừng trúc phía trước là có thể đi tới luyện cốt nhai của Thất huyền môn. Đoạn đường đầu tiên là trúc lâm đoạn lộ, đi qua đó sẽ là giải đất bích nhai, và cuối cùng sẽ đến một cái sơn nhai. Ai có thể lên được đến đỉnh sơn nhai thì có thể tiến vào được Thất huyền môn. Trước chính ngọ không thể tới đích, tuy không thể chính thức trở thành đệ tử nhưng nếu biểu hiện khá thì cũng có thể trở thành ký danh đệ tử. Hàn Lập tự nhiên không...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng