Vĩnh Hằng - Quyển 14

Phần 45

Cho dù là đám Thiên Tôn Cổ Thiên Quân cũng như vậy. Thậm chí vì tu vi cường hãn, sự cuồng nhiệt hy vọng của bọn họ giống như còn lớn hơn so với những người khác. Vì vậy sự cuồng nhiệt, từ lâu đã ngập trời.

Bạch Tiểu Thuần cũng giống như vậy. Vừa rồi hắn nhìn như mất đi ý thức, nhưng trên thực tế, lại có một đạo ý chí ở trong đầu của tất cả mọi người, đều lưu lại những tin tức tỉ mỉ cùng đáp án có liên quan tới cây quạt này. Tất cả những điều này, khiến cho ánh mắt hắn trợn trừng. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, quạt tàn này… Cùng với phán đoán của mình trước đó, lại hoàn toàn khác nhau. Đây căn bản cũng không phải là khắp nơi chôn những nguy cơ. Đối với đám người bọn họ mà nói, đây sợ là một lần… tạo hóa tuyệt thế, cả đời này bọn họ cũng rất khó có thể gặp được!

– Trở thành… chủ nhân của quạt tàn này!

Tim Bạch Tiểu Thuần đập loạn, ngực nhấp nhô lên xuống. Chợt bên cạnh hắn có tiếng gào thét, chợt vang lên. Từng bóng người, rốt cuộc lao thẳng đến những cái xương quạt này, mỗi người lựa chọn một cái, nhanh chóng lao đi!

– Theo lời đồn đại… Là thật…

Bạch Tiểu Thuần nhìn mọi người bên cạnh, bao gồm đám người Quảng Mục Thiên Tôn, lúc này đều không lại dây dưa cùng mình nữa, mà trong mắt lộ ra sự cuồng nhiệt. Từng người bước vào một con đường xương quạt.

Trái tim của hắn đập thình thịch. Lúc này trong đầu của hắn còn đang vang vọng dư âm của thần niệm truyền tới trước đó. Tâm thần hắn dâng lên gió bão, thật lâu không tiêu tan.

Cây quạt này thực sự không phải là chí bảo Thái Cổ, mà là… Một thế giới chi bảo đến từ một vị Chúa Tể nào đó!

Chúa Tể Cảnh, đối với vô số tu sĩ trong toàn bộ Tiên Vực của Vĩnh Hằng mà nói, đây là một cảnh giới đủ để cho bọn họ điên cuồng, khiến cho bọn họ nguyện ý bỏ ra tất cả để có thể thu hoạch được!

Bất luận là tu sĩ Ngưng Khí, hay hai vị Hoàng giả Thái Cổ, đều như vậy!

Phải biết rằng từ cổ chí kim, trong toàn bộ tinh không này, cũng chỉ xuất hiện qua ba vị Chúa Tể. Ba người này ngã xuống, diễn hóa ra Tà Hoàng Triều, Thánh Hoàng Triều cùng với Khôi Hoàng Triều vốn nên xuất hiện!

Có thể tưởng tượng được, Chúa Tể Cảnh đó là tồn tại chí cao vô thượng tới mức nào!

Mặc dù trong Chúa Tể Cảnh cũng có mạnh yếu. Ví dụ như người khổng lồ đứng ở bên ngoài Tiên Vực của Vĩnh Hằng, giống như tử vong, lại giống như đang ngủ say. Hiển nhiên hắn chính là người mạnh nhất trong Chúa Tể. Gọi hắn là chí tôn, cũng hoàn toàn không khoa trương!

Mà phóng tầm mắt ra toàn bộ bên trong tinh không, vốn tồn tại vô số thế giới. Ở trong bất kỳ một thế giới nào, cũng có thể sinh ra Chúa Tể. Cho đến hiện tại, theo một trận tai họa lớn hạ xuống, kẻ địch Thiên Ngoại trong truyền thuyết của Tiên Vực Vĩnh Hằng, vị người khổng lồ Chúa Tể kia đích thân hủy diệt toàn bộ tinh không này, sau đó ở bên trong biển sao mênh mông này, tất cả thế giới, tất cả tồn tại, đều trở thành tối tăm, trở thành tử vong.

Mà cây quạt này, lại là một vị Chúa Tể nào đó năm đó, cho dù hình thần câu diệt, nhưng lại lưu truyền thừa chi bảo này lại. Mặc dù pháp bảo này đã không trọn vẹn, chỉ còn lại có phân nửa, nhưng nó vẫn là… Truyền thừa chi bảo!

Cái gọi là truyền thừa, chính là chính thống!

Đây là một… truyền thừa chính thống của một vị Chúa Tể nào đó… chí bảo kinh thiên!

Chủ nhân ban đầu của nó, vị Chúa Tể không rõ kia sau khi ngã xuống, lại trước sau phiêu đãng ở trong tinh không tối tăm này, từng năm từng tháng, vòng đi vòng lại. Có lẽ vì ở bên trong bầu trời sao này không có sinh linh, cho nên nó trước sau không được mở ra. Cho đến hiện tại, nó cũng không có tìm được người chủ nhân thứ hai!

Mà muốn trở thành chủ nhân của nó, trở thành truyền nhân cách một thế hệ của vị Chúa Tể không biết kia, thu được biện pháp chính thống của hắn, chỉ có một!

– Bảo quạt này… Mỗi một cây xương quạt đều là một con đường truyền thừa. Trên mỗi một con đường đều tồn tại trăm cửa ải. Thời gian mở ra là ba tháng. Ở trong ba tháng này, ai xông cửa ải nhiều nhất… Người đó chính là chủ nhân của pháp bảo này!

– Dựa theo cách nói của ý chí vừa rồi truyền vào đầu óc ta, trăm cửa ải này, ở trên mỗi một con đường xương quạt đều là giống nhau. Đồng thời mỗi khi xông qua một cửa ải, đều sẽ thu được một ít phần thưởng… Dù sao, mục đích của pháp bảo này là để tìm ra người thừa kế, mà không phải là giết chóc!

Bạch Tiểu Thuần hít vào một hơi. Điểm này, cũng chính là một nguyên nhân khác khiến cho những tu sĩ tới từ Tà Hoàng Triều cùng Thánh Hoàng Triều đó phấn chấn kích động.

Cũng chính là trọng điểm khiến những tu sĩ Thiên Nhân đó đều cuồng nhiệt.

Bọn họ không cầu có thể cùng Thiên Tôn cướp giật trở thành chủ nhân của cây quạt, thu được đạo chính thống của Chúa Tể. Điều bọn họ muốn, là phần thưởng sau khi xông qua cửa ải. Mặc dù rốt cuộc sẽ thưởng cái gì, về điểm này không có người nào biết. Nhưng đây là bảo vật của Chúa Tể. Nghĩ đến cho dù lại là phần thưởng rất nhỏ, cũng đều đủ để khiến cho Thiên Nhân thậm chí Bán Thần mừng rỡ như điên.

Mắt thấy gần như tất cả mọi người ở bốn phía xung quanh, lúc này đều một người một cái con đường xương quạt, nhanh chóng lao đi. Người nhanh nhất đã nhìn không thấy bóng dáng. Bạch Tiểu Thuần cũng vội vàng lựa chọn một con đường xương quạt trống không, nhanh chóng tới gần.

Theo con đường xương quạt, Bạch Tiểu Thuần một đường đi về phía trước. Không bao lâu hắn đã đến chỗ vị trí mặt quạt. Hắn đang muốn bước vào. Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên, phía xa có một xương quạt đột nhiên tản ra ánh sáng. Trong nháy mắt, bóng dáng của một vị tu sĩ Thiên Nhân Thánh Hoàng Triều đã bị truyền tống đi ra, sau khi rơi xuống còn phun ra một búng máu, lảo đảo lui ra phía sau vài bước. Trong mắt hắn mang theo sự không cam lòng, ngồi xuống khoanh chân, bắt đầu ngồi tĩnh tọa điều dưỡng.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy được cảnh tượng như vậy, trong lòng hắn thất kinh.

– Gia hỏa này thoạt nhìn là thất bại? Hắn nói như thế nào cũng là Thiên Nhân. Đây là thất bại ở cửa ải thứ mấy vậy?

Bạch Tiểu Thuần lập tức cảnh giác, không hành động thiếu suy nghĩ. Mà hắn thoáng lắc mình một cái, rút lui trở về, đến bên cạnh vị tu sĩ Thiên Nhân kia.

Tu sĩ này vừa nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần. Cho dù Bạch Tiểu Thuần là người của thế giới Thông Thiên, nhưng tu vi Thiên Tôn, hắn không thể nào bỏ qua. Hắn vội vàng đứng dậy bái kiến.

– Ngươi ở bên trong gặp phải cái gì? Thất bại? Cửa ải thứ mấy?

Bạch Tiểu Thuần vội vàng hỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/11/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 15
Phần 45 À, bỏ chạy thoát. Lăng Tiếu lên tiếng. Đầu tiên hắn lấy ra một viên Thú Đan Thất Giai Hỏa Chúc tính cho con Sư Hổ Thú, để cho nó nuốt chửng nhằm phục hồi chỗ bị thương. Sau đó lại nói với Xích Cương. Xích trưởng lão đi lột da con rắn này. Thôi, có lẽ mang nó trở về bán đấu giá cũng không tệ! Lăng Tiếu vẫn tiếc rẻ không xả thịt thi thể bạch xà này. Cứ để nguyên mang về cho hội đấu giá để tăng thêm trò hay then chốt cho hội đấu giá cũng được. Ngay tại lúc Lăng Tiếu muốn rời khỏi Nam Cổ Lĩnh, Xích Cương có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 38
Phần 45 Đại hán này cung kính gật đầu, sau đó mới phất tay dẫn theo hai người khác lặng lẽ theo đuôi đám người Lục Thiếu Du. Tiểu Nhã tiểu thư, hiện tại tiểu thư đã có thể yên tâm được rồi. Hoàng Sa nói với Tôn Tiểu Nhã. Tôn Tiểu Nhã dịu dàng hạ thấp người rồi nói: Đa tạ Hoàng thiếu gia. Không cần khách khí với ta, ta đưa tiểu thư trở về. Hoàng Sa nói, nhìn bóng lưng đám người Lục Thiếu Du rời đi, trong mắt hắn hiện lên vẻ nghi hoặc không thôi. Không phải ở cùng với Hoàng gia, thanh niên kia rốt cuộc có địa vị gì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Quan Trường – Quyển 12
Phần 45 Hạ Tưởng bước đến trước mặt Cổ Ngọc, một tay đưa lên vuốt mái tóc Cổ Ngọc, một tai nắm lấy cánh tay của cô, kéo lại bên mình, nhìn thẳng lão Cổ mà nói: Tôi tuyệt đối không buông tay, bởi vì làm như vậy sẽ khiến Cổ Ngọc đau lòng, sẽ làm tổn thương đến cô ấy. Cổ Ngọc “Oa” một tiếng khóc kìm không đặng, cuối cùng cũng nấc lên, không còn chú ý đến sự có mặt của lão Cổ ở đó, vùi đầu vào trong lòng Hạ Tưởng, khóc không thành tiếng. Ánh sáng đầu xuân chiếu rọi vào trong nhà, im lặng mà hài hòa, trông như một buổi yến tiệc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng