Vĩnh Hằng - Quyển 16

Phần 100

Cho đến nhiều năm sau, hắn không chỉ biết tiên giới tồn tại chín tầng trời. Chỗ ở của mình, chỉ là dưới ba tầng trời, còn mơ hồ trở thành người xuất sắc trong tu sĩ tiên giới ba tầng trời dưới. Ở trong tia sáng vạn trượng kia, ca ca của hắn xuất hiện, mang theo một trận châu chấu màu đen so với năm đó còn muốn khủng khiếp hơn rất nhiều, bao trùm toàn bộ ba tầng trời dưới. Hễ là người bị châu chấu cắn nuốt, đều sẽ trở thành vì một phần tu vi của ca ca hắn.

Loại tà pháp khủng khiếp này, cuối cùng khiến cho tu sĩ ba tầng trời dưới khủng hoảng. Vì vậy một hồi bao vây tấn công giằng co thật lâu, xuất hiện… trong thời gian khó khăn, nguy hiểm đáng sợ này, cho đến hiện tại, hình như cũng đến lúc chung kết.

– Ta cho dù buông tha khả năng thăng cấp ba tầng trời giữa, cũng nhất định phải bảo vệ ca ca… Ca, đi theo ta đi…

Bạch Tiểu Thuần vừa nói đến đây, trong mắt của người trung niên áo đen này mang theo phức tạp. Hồi lâu sau hắn lắc đầu.

– Tiểu Trần… Từ này về sau, chúng ta… không quen biết nữa!

Nói xong câu đó, trong mắt tu sĩ áo đen trở nên băng lạnh. Hắn lạnh lùng nhìn tất cả tu sĩ bốn phía xung quanh một chút, khóe miệng thoáng lộ ra một sự châm chọc. Thời điểm hắn xoay người, bước từng bước một đi về phía sơn cốc sương mù màu đen phía sau.

Bốn phía xung quanh có mấy vạn người, nhưng không có ai đi ngăn cản. Hình như theo bọn họ, tiến vào sơn cốc này, bản thân lại là đại biểu cho tử vong cùng diệt sạch!

Hình như xác minh phán đoán của mọi người, sau khi người thanh niên mặc áo đen tiến vào sơn cốc sương mù này, ở dưới sương mù này ăn mòn, hắn ở trong sự run rẩy, thân thể đang nhanh chóng mục nát. Thậm chí có nơi, cũng dần dần thấy được xương trắng… Mà ở trong sự mục nát này, có số lượng lớn châu chấu màu đen phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, từ trong cơ thể hắn không ngừng bay ra. Nhưng chúng cũng không bay xa, lại lập tức bị sương mù này xóa bỏ…

Ở bên ngoài, mỗi một người ở bốn phía xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Duy nhất chỉ có Bạch Tiểu Thuần ở đây, ở trong một chớp mắt này tim hắn đau đớn đến cực hạn. Mắt thấy ca ca của mình ở trong sự ăn mòn đi xa, Bạch Tiểu Thuần chợt đi ra, hướng về phía sương mù sơn cốc quát to lên.

– Ca, đây rốt cuộc là vì sao? Ca ca nói cho ta biết, vì sao?

Thời điểm âm thanh mang theo tình cảm mãnh liệt, truyền vào sơn cốc, tu sĩ áo đen đang khó nhọc đi về phía trước, bước chân thoáng dừng lại một chút, đôi môi mở ra, giống như muốn nói cái gì đó. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không truyền ra bất kỳ lời nói nào, cúi đầu. Ở dưới sự ăn mòn này, khuôn mặt của hắn đã có thể nhìn thấy được xương. Toàn thân dữ tợn vô cùng. Duy nhất chỉ có hai mắt, lúc này giống như cất chứa một ngọn lửa điên cuồng, mang theo chấp nhất, đi sâu về phía bên trong sơn cốc sương mù này… đi từng bước một, tiếp tục đi đến!

Mơ hồ, dường như có thể nhìn thấy được, ở điểm cuối của sơn cốc sương mù màu đen này, hình như tồn tại một con quái vật khổng lồ… Mơ hồ, giống như một chiếc… chiến thuyền!

Hình ảnh trong mắt Bạch Tiểu Thuần sau khi mơ hồ nhìn thấy được chiến thuyền ở bên trong sương mù màu đen, đã biến mất.

Sau khi nó biến mất, Bạch Tiểu Thuần một lần nữa khôi phục lại sự tỉnh táo. Hắn lại từ bên cạnh đầu của chúa tể, bị uy áp của nó đẩy ra ngoài. Chỉ có điều lần này so với trước, Bạch Tiểu Thuần rõ ràng ung dung hơn nhiều. Hắn còn nhận thấy được rõ ràng, lại có hơn hai phần số mệnh, từ bên trong đầu của chúa tể tản ra, ở trong lúc mình lui ra phía sau, dung nhập vào trong cơ thể.

Lần này tiểu khí linh đã không nói gì nữa. Nó nhìn tất cả những điều này, trong mắt lộ ra hào quang sáng ngời. Sau khi Bạch Tiểu Thuần trở lại bảo quạt, sử dụng mấy ngày nghỉ ngơi dưỡng sức. Lúc mở mắt ra, trong mắt hắn lộ ra sự chấp nhất. Thoáng lắc một cái, hắn lại tới gần đầu của chúa tể.

Theo tay hắn va chạm, theo thần thông đạo pháp của hắn thi triển ra, theo sự mê man lại một lần nữa hiện lên, Bạch Tiểu Thuần đã có phần quen thuộc đối với tất cả những điều này. Trong lòng hắn bình thản, tùy ý cho mình ở trong sự mê man này, dần dần mất đi ý thức.

Không biết qua bao lâu, hắn tỉnh lại. Hoặc nói, Chu Trần, tỉnh.

Hình ảnh ký ức thứ ba trong đầu của chúa tể này, hình như cách cảnh thứ hai đã qua năm tháng quá lâu. Chu Trần mặc dù thoạt nhìn vẫn trung niên, nhưng rõ ràng ở trên người của hắn, đã tràn ngập uy nghiêm. Giờ phút này, hắn đang đứng ở trong tinh không. Bên cạnh hắn, có một nữ tử xinh đẹp làm bạn. Nữ tử này rất đẹp, tóc dài phấp phới. Đó là đạo lữ của hắn, đó là tiên hậu của hắn!

Ở phía sau của hắn, lúc này thình lình tồn tại đại quân mấy ngàn vạn tu sĩ thậm chí càng nhiều hơn!

Mà ở phía trước hắn, ma ảnh nặng nề, sương mù màu đen tràn ngập, hoàn toàn không có một chút sức sống nào tản ra. Cho dù là nam tử thân mặc trường bào màu đen cao lớn đứng ở trước sương mù màu đen nơi này, cũng vẫn hoàn toàn không có chứa sức sống.

Trên người nam tử áo bào đen này, giống như tồn tại lực cắn nuốt nào đó, lại hút hết tất cả ánh sáng ở bốn phía xung quanh tới, khiến cho chỗ khu vực của hắn, không ngừng vặn vẹo.

Một mái tóc đen tung bay, không che được hai mắt lạnh như băng giống như hoàn toàn không có một chút tình cảm nào của hắn. Lúc này hắn đang lạnh lùng nhìn Chu Trần cùng với… nữ tử bên cạnh đứng ở phía trước đại quân tiên giới, giống như hai quân đối chọi!

Khi nhìn thấy được nữ tử này, trong mắt nam tử mặc áo bào màu đen này có một tia phức tạp hiện lên, rất nhanh lại biến mất. Ánh mắt hắn lại rơi vào trên người Chu Trần.

– Chu Trần… Không đúng, có lẽ ta phải gọi ngươi là… Đạo Trần!

Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, trong lòng dâng lên từng trận phẫn nộ cùng với… bi thương không khống chế được. Ký ức trước kia, vào giờ phút này hiện lên ở trong đầu hắn. Từ sau khi ca ca tiến vào sơn cốc sương mù màu đen, tất cả hình như trở lại quỹ đạo. Hắn lựa chọn thăng cấp, rời khỏi ba tầng trời dưới, đi tới ba tầng trời giữa. Dựa vào tư chất kinh diễm tuyệt luân cùng với cố gắng của hắn, dần dần ở trong năm tháng, ở trong ba tầng trời giữa, hắn thành tựu Thiên Tôn!

Sau đó hắn còn trở thành một trong số tu sĩ rất ít thấy ở tiên giới, thăng cấp ba tầng trời trên. Ở nơi đó, hắn bái tiên tôn chúa tể Thời Tổ đời trước làm môn hạ, trở thành đệ tử của tiên tôn!

HẾT QUYỂN 16


Bạn vừa đọc xong Quyển 16, đọc tiếp Quyển 17 tại đây: http://truyensextv1.com/vinh-hang-quyen-17-full/


Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Vĩnh Hằng” tại đây: http://truyensextv1.com/tag/tuyen-tap-vinh-hang/

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 06/12/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 24
0 Sau khi bàn bạc ước định thêm một số việc, cuối cùng Hàn Lập cũng cáo từ rời khỏi căn phòng đá. Chỉ một lát sau, trên đại điện bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, một chiếc thuyền lớn màu đen phá không bay về phương xa. Hàn Lập đứng trên đầu mũi thuyền, ngắm nhìn không trung phía xa xa, nét mặt thoáng hiện vẻ do dự. “Phu quân, vị Minh đạo hữu kia tìm chàng có chuyện gì quan trọng vậy?” Tiếng bước chân sau lưng vừa mới vang lên thì một thanh âm dịu dàng đã truyền đến, đúng là Nam Cung Uyển đang thướt tha đi tới, thân thiết hỏi một câu...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Miêu Nghị – Quyển 5
0 Số đệ tử Thương Hải môn còn lại ngẩng đầu nhìn lên cự chùy, trong ánh mắt vẻ hoảng sợ khó có thể hình dung, không còn ai dám tái chiến, lập tức quay đầu bỏ chạy. Triệu Linh Đồ cười gằn xòe rộng bàn tay, cự chùy lún sâu dưới đất lập tức bay lên, quay trở về tay y. Bên trong cái hố dưới đất có năm đống máu thịt bầy nhầy, máu thịt người và long câu lẫn lộn vào nhau, ngay cả hộ thân bảo giáp cũng bị đập hỏng mất. Hiện tại không thể phân biệt được ai là Ba Văn Cảnh nho nhã trước đây, chỉ có thể phán đoán từ vị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Phần 71 Với độc châm do sư phó tỷ tỷ cấy vào cơ thể Ngọc Già, tánh mạng nàng chỉ còn vài ngày nữa. Nhìn ánh mắt phờ phạc của Ngọc Già, trong lòng Lâm Vãn Vinh như bị ngàn cân cự thạch đè lên, hít thở khó khăn, mãi lâu sau vẫn không nói nên lời. Oa lão công, ta hỏi ngươi một việc! Ngọc Già nhìn hắn hỏi. Lâm Vãn Vinh thở dài, nắm chặt bàn tay, giữa ngón tay ẩn ẩn màu đỏ bầm: Nếu ngươi không gọi tên Đột Quyết của ta, ta có thể trả lời ngươi mười việc! Ta gọi là việc của ta, liên quan gì đến ngươi? Ngươi không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng