Vĩnh Hằng - Quyển 16

Phần 47

– Đáng chết, lẽ nào chuyện này lại khó giải quyết như vậy sao?

Tà Hoàng thở dốc. Hắn có chút không cam lòng, trong mắt lộ ra hàn quang. Hắn thật sự có kích động, muốn bất chấp thương thế, đi tiêu diệt Bạch Tiểu Thuần.

– Ánh sáng Thái Cổ của hắn không có khả năng không có giới hạn. Chỉ cần ta có thể tìm kiếm ra giới hạn, như vậy… Ở dưới tình huống khiến mình không hao tổn, giết chết hắn, lại khiến cho Thánh Hoàng lo lắng không dám dễ dàng ra tay… Cũng không phải không có khả năng!

Nghĩ tới đây, sát cơ trong mắt Tà Hoàng mãnh liệt hơn. Thân thể hắn thoáng lắc một cái, hai tay bấm quyết. Nhất thời toàn thân hắn cùng với mặt trời đỏ này, trực tiếp dung hợp lại với nhau!

Trong tiếng nổ lớn, ánh sáng của mặt trời đỏ đang từ ảm đạm, lại tăng vọt. Sau khi cùng mặt trời đỏ dung hợp, Tà Hoàng đã đạt tới trạng thái mạnh nhất. Hắn chính là mặt trời đỏ, mặt trời đỏ chính là hắn!

Lúc này dưới một bước, tốc độ nhanh hơn. Hơi nóng như lửa ngập trời khuếch trương ra. Mặt đất khô hạn, hư vô vặn vẹo. Trên mặt đất, không ít người trực tiếp phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, với mắt thường có thể thấy được đang từ từ khô lại trở thành xác khô!

– Bạch Tiểu Thuần, bản hoàng lại đánh cược ngươi… không phát ra được mấy ánh sáng Thái Cổ!

Tà Hoàng gầm khẽ, tốc độ bay nhanh. Dưới tiếng nổ lớn, khoảng cách giữa hắn và Bạch Tiểu Thuần càng lúc càng gần.

Mắt thấy Tà Hoàng này cố chấp như thế, Bạch Tiểu Thuần nheo cặp mắt lại. Hắn biết mình còn lại mười hai đạo. Hắn hiểu rõ ngàn vạn không thể lộ ra điểm mấu chốt. Vì vậy hắn lại nở nụ cười. Trong mắt hắn thoáng lộ ra một sự ung dung, thản nhiên mở miệng.

– Lại bị ngươi nhìn thấy, nỗ lực lên nỗ lực lên, kiên trì một chút nữa. Ta không lừa ngươi, còn có một đạo cuối cùng!

Hắn nói, tay phải chỉ lên trời cao. Nhất thời một đạo ánh sáng Thái Cổ ầm ầm hạ xuống. Còn không kết thúc, theo âm thanh này của Bạch Tiểu Thuần lại vang vọng, đạo ánh sáng Thái Cổ thứ năm cũng đột nhiên đến!

Liên tục hai đạo ánh sáng, nhất thời khiến cho trong lòng Tà Hoàng chấn động mãnh liệt. Hắn phát hiện mình có thể nhìn không thấu được nội tình của Bạch Tiểu Thuần. Hắn biết rất rõ ràng, đối phương không có khả năng sử dụng vô hạn. Nhưng hết lần này tới lần khác… lại không tìm hiểu rõ ràng cụ thể!

Mà bất luận nhìn thế nào, số lượng cụ thể của đối phương hình như đều nhiều hơn, khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi!

Nhất là lúc này, ở dưới tâm thần của hắn lại một lần nữa bị chấn động, tay áo của Bạch Tiểu Thuần khẽ vung lên, cằm hất lên, ngạo nghễ mở miệng.

– Lần này thật sự là một đạo cuối cùng!

Những tiếng động ầm ầm vang vọng ngập trời. Trên trời cao, sau khi hai đạo ánh sáng Thái Cổ vừa rồi xuất hiện, lại có một đạo ánh sáng Thái Cổ bỗng nhiên biến ảo. Tất cả những điều này, lại giống như cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà, khiến cho tâm thần Tà Hoàng dâng lên sóng lớn.

– Hắn đến cùng có bao nhiêu đạo vậy!

Trong lòng Tà Hoàng thầm ủy khuất, còn có bi thương căm phẫn. Nếu như Bạch Tiểu Thuần không thừa nhận thì cũng thôi. Nhưng hết lần này tới lần khác Bạch Tiểu Thuần thể hiện bộ dạng thừa nhận như vậy, cái này khiến cho Tà Hoàng căm tức đồng thời, càng tìm không trúng.

Lúc này hắn nhanh chóng né tránh. Nhưng mặt trời đỏ quá lớn. Ánh sáng Thái Cổ lại quá nhanh. Lúc này trong tiếng nổ lớn, tất cả hạ xuống, khiến cho mặt trời đỏ gần như muốn tan vỡ. Tà Hoàng càng phun ra máu tươi. Mặt trời đỏ không thể không tiêu tan. Thân thể hắn nhanh chóng lùi về phía sau.

Cho tới bây giờ, một trận chiến này cuối cùng lại khiến cho hắn nhiều lần bị thương. Lúc này hắn không thể không lui về phía sau. Trong lòng hắn đầy áp lực còn có cảm giác muốn phát điên. Hiện tại hắn thật sự không có cách nào xác định được, Bạch Tiểu Thuần còn có bao nhiêu đạo.

Mà trong chớp mắt khi hắn lui về phía sau, đã bị Thánh Hoàng quan tâm. Trong lòng của hắn cũng dâng lên sóng lớn kinh thiên, hít thở càng lúc càng gấp gáp. Hắn nhấc chân lên lại hạ xuống, liên tục nhiều lần. Cuối cùng lại không cách nào quyết đoán.

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần cũng thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại hắn còn lại chín đạo. Mấy chữ này, hắn biết bất kể như thế nào, cũng không thể thử đi ra. Lúc này đứng trên bầu trời, Bạch Tiểu Thuần chắp tay sau lưng, nhìn ngược lại Tà Hoàng, thở dài.

– Ta thật sự chỉ còn lại có một đạo cuối cùng…

– Thật sự nãi nãi ngươi!

Tà Hoàng vừa nghe những lời này, trong lòng tức giận cũng không có cách nào áp chế. Lúc này cuối cùng hắn không lui về phía sau nữa, mà chợt xoay người. Trong mắt hắn thoáng lộ ra một sát cơ mãnh liệt, lập tức lao thẳng đến Bạch Tiểu Thuần!

Nhưng ngay khi hắn vọt tới, theo Bạch Tiểu Thuần gầm khẽ một tiếng, nhất thời trên trời cao, một đạo, hai đạo, ba đạo… Liên tiếp ba đạo ánh sáng Thái Cổ giống như tiêu xài, ầm ầm hạ xuống!

Ba đạo ánh sáng Thái Cổ này khiến cho do dự trong lòng Tà Hoàng, hoàn toàn tan vỡ. Trong lúc hắn gầm thét giận dữ, đồng thời lùi về phía sau. Trong tiếng nổ vang, ba đạo ánh sáng Thái Cổ đập xuống. Trong tiếng nổ kinh thiên, giọng điệu của Bạch Tiểu Thuần, mang theo tiếc nuối, lại truyền ra.

– Hiện tại thật sự không…

– Bạch Tiểu Thuần!

Tà Hoàng vừa nghe những lời này, chợt xoay người, lại vọt tới. Nhưng ngay khi hắn tới gần, trong chớp mắt… lại có ba đạo ánh sáng Thái Cổ, đột nhiên hạ xuống!

Tà Hoàng phun ra máu tươi, ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng. Một tia do dự cuối cùng trong lòng hắn… cũng đềuở trong một tích tắc này, tiêu tan. Hắn không muốn đi thử nữa. Hắn thấy, đây căn bản thử không ra…

Nhất là lúc này âm thanh đê tiện của Bạch Tiểu Thuần lại vang vọng…

– Hiện tại, thật sự không con. Ngươi yên tâm…

Bạch Tiểu Thuần lại nói dối… Hắn hiện tại không phải là không còn, tuy nhiên chỉ còn lại ba đạo ánh sáng Thái Cổ mà thôi.

Chỉ là Tà Hoàng không biết, một trận chiến này đối với hắn mà nói, từ khi vừa mới bắt đầu hắn đã bị động. Bạch Tiểu Thuần hết lần này tới lần khác không dựa theo lẽ thường. Hắn chẳng những không có phủ nhận, còn chủ động nói cho hắn biết… Chỉ là mỗi lần chủ động mở miệng, đều nói là một đạo cuối cùng…

Kể từ đó, liền khiến cho Tà Hoàng ở đây, thế nào cũng không có cách nào đi phán đoán cụ thể. Bày ra ở trước mặt hắn, đã không phải là phán đoán của mình hắn, mà biến thành hắn có tin Bạch Tiểu Thuần hay không…

Hắn đương nhiên có chết cũng sẽ không tin Bạch Tiểu Thuần… Nhưng hết lần này tới lần khác, ngươi không tin, lại chứng minh Bạch Tiểu Thuần nói dối, hắn nói dối lại đại biểu… Hắn vẫn có nói thật nhiều lần!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 06/12/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đường Môn – Quyển 4
Phần 47 Hiệu quả cường đại của Thập vạn niên hồn cốt tuyệt không thể nghi ngờ, kỹ năng Thuấn di mặc dù là tiêu hao một lượng hồn lực đáng kể, nhưng dưới tác dụng của hồn cốt, Đường Tam thuấn di căn bản là không cần thời gian súc lực. Thiên Nhai ngay khi cảm nhận được áp lực cường đại phủ xuống người mình, đã nháy mắt nhảy tránh sang một bên. Nga Khảo mặc dù không có được tốc độ như Thiên Nhai, nhưng phản ứng của hắn cũng không chậm, vội lăn người một cái, đã thoát được ra ngoài. Tuy là mặt mày đã xám tro, nhưng một chùy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Hướng Nhật – Quyển 9
Phần 47 Hướng Nhật vừa dứt lời thì vẻ kiên nhẫn của Hà Thiên Hoành cũng biến mất, nhìn Tô Úc nói: Tô tiểu thư, tôi đã nể mặt cô. Ý tứ rõ ràng, sau đây sẽ không còn nể mặt nữa. Hà tiên sinh, tôi cũng sẽ không rời bỏ bạn của mình. Mặc dù biết uy thế của người này nhưng Tô Úc vẫn kiên quyết. Sắc mặt Hà Thiên Hoành âm trầm, quay sang nói với Ngưu Tam: Cứu công tử nhưng đừng làm tổn thương Tô tiểu thư. Có Ngưu Tam nên Hà Thiên Hoành rất yên tâm, dù cô bé con như Tô Úc muốn ngăn cản cũng không có thực lực...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Hàn Lập – Quyển 5
Phần 47 Khi Nguyên Dao nghe xong hai vấn đề đầu của Hàn Lập, thần sắc vẫn bình thường không có gì thay đổi, tựa hồ sớm đã đoán trước được việc này. Nhưng nghe tới vấn đề cuối cùng liền ngẩn người ra, rút cuộc cũng lộ ra một tia kinh hoảng, miễn cưỡng cười nói: “Lời đạo hữu thật có ý tứ, ta sao lại có phiền phức gì chứ. Vừa rồi sợ hãi như vậy chỉ là do...” “Nguyên cô nương nếu không định nói thật thì không cần nói nữa. Tại hạ cũng không muốn nghe những lời dối trá!” Hàn Lập không chờ nàng nói xong, đã khoát tay chặn lại, nhàn nhạt lên tiếng...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng