Vĩnh Hằng - Quyển 17

Phần 14

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần hơi nheo lại. Tất cả những điều này cho hắn cảm giác đầu tiên, chính là không thích hợp!

Mấy năm nay, Bạch Tiểu Thuần ở bên trong tinh không này đi qua quá nhiều nơi, cũng đã gặp phải không ít chuyện kỳ quái. Lúc này hắn đứng ở trên bảo quạt, chăm chú nhìn một lúc lâu. Sau đó hắn thu hồi lòng hiếu kỳ, điều khiển bảo quạt lại muốn rời đi.

Cho dù tu vi đến Thái Cổ, nhưng sự ổn thỏa trong tính cách Bạch Tiểu Thuần không có thay đổi. Theo hắn thấy, loại địa phương này rõ ràng có vấn đề. Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình không nhất thiết phải vì một chút hiếu kỳ qua kiểm tra xem xét. Nhất là sóng dao động trong ấn ký của Bạch Hạo, lúc này cũng đã bình tĩnh trở lại. Hắn cảm thấy mặc dù bản thân đã rất mạnh, nhưng hiểu biết trên đường đi tới này, khiến cho Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ, sự mênh mông cùng với thần bí ở trong mảnh tinh không này.

– Tinh không lớn như vậy, bớt một chút lòng hiếu kỳ không sai.

Bạch Tiểu Thuần nói thầm trong lúc điều khiển bảo quạt. Rất nhanh, hắn lại vòng qua mảnh phế tích này, dần dần đi xa. Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị ngồi tĩnh tọa tiếp tục thôi diễn lửa ba mươi màu. Bỗng nhiên, chân mày Bạch Tiểu Thuần lại một lần nữa nhăn lại. Hắn nheo mắt, nhìn chăm chú vào bên trong tinh không tối tăm phía trước, lúc này lại xuất hiện ánh lửa!

Giống hệt với chỗ đã thấy trước đó!

Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, lại điều khiển bảo quạt vòng qua, thần thức cũng tản ra quan sát. Nhưng rất nhanh, tinh không phía trước hắn, lại hiện ra ánh đèn.

– Có chút thú vị.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần có chút khó coi. Sau khi thử mấy lần, hắn đã phát hiện, mình hình như rơi vào trong một vòng tròn. Bất luận vòng qua thế nào cũng không ra được mảnh phế tích này, cứ mỗi lần vòng qua, thời điểm lại một lần nữa xuất hiện, đều cách lầu các trong đống đổ nát này càng gần hơn một ít.

Nhất là lúc này, Bạch Tiểu Thuần thậm chí cũng có thể nhìn thấy được bên trong lầu các, hình như có bóng người…

Dựa vào kiến thức của Bạch Tiểu Thuần, hắn cũng đã nhìn ra, khu vực này chắc là mặc dù đã từng không nhiều nhân khẩu lắm, nhưng hiển nhiên có chúa tể, còn có chỗ tộc quần độc đáo riêng. Bốn phía xung quanh giấu diếm tinh không hình tròn, chính là bộ phận trận pháp của tộc quần này.

Mà mình trong lúc vô ý xông vào, lúc này muốn đi ra ngoài, phải phí một ít trắc trở, lại ở thời điểm Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ xông ra như thế, bỗng nhiên, ngọn đèn của lầu các này thoáng cái sáng ngời lên không ít. Hình như từ bên trong mơ hồ truyền ra từng tiếng cười vui vẻ. Nhất là có một chỗ cửa sổ như vậy, tự nhiên bị đẩy ra, lộ ra một nữ tử mặc cái yếm màu hồng nhạt. Nữ tử này diêm dúa loè loẹt nhiều vẻ, lúc này trong tay còn cầm một khăn tay, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần nhẹ nhàng vẫy.

– Tới đi, qua đi…

Trong âm thanh mềm mại truyền ra, cuối cùng lại lan tràn tới trong tinh không, truyền vào đến trong tai Bạch Tiểu Thuần. Mắt Bạch Tiểu Thuần chợt trợn tròn. Hắn nhìn nữ tử lộ ra ở cửa sổ, lại nhìn lầu các này một chút, nhất thời hoảng hốt.

– Ở đây lại là một thanh lâu?

Bạch Tiểu Thuần trợn trừng mắt, có chút động tâm. Nhưng nghĩ tới không thể có quá nhiều lòng hiếu kỳ, vì vậy hắn hừ một tiếng, điều khiển bảo quạt lại muốn rời đi. Chỉ là hắn ở chỗ này lại lòng vòng hồi lâu, phát hiện muốn rời khỏi nơi đây, chỉ có tìm được mắt trận mới có thể. Chỗ mắt trận kia, chính là thanh lâu.

Bạch Tiểu Thuần thở dài. Mặc dù không muốn, nhưng hiện tại hắn cũng không có biện pháp khác. Hắn suy nghĩ mình bây giờ lợi hại như vậy, ngay cả lão quỷ bà cũng không phải là đối thủ của mình. Những trò xiếc ở nơi đây, chắc hẳn là không đáng ngại.

Cũng chính là vào lúc này, dao động ấn ký của Bạch Hạo lại một lần nữa trở nên mãnh liệt. Thần sắc Bạch Tiểu Thuần nhất thời càng cổ quái hơn một chút. Hắn thầm nghĩ đệ tử này của mình, chẳng lẽ cũng muốn đi thanh lâu này?

– Hạo nhi, ngươi học thói xấu.

Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng. Để ổn thỏa hơn, thần thức hắn tản ra bao phủ thanh lâu trước.

Dần dần, trái tim Bạch Tiểu Thuần cũng yên ổn xuống. Hắn đã nhìn ra được nơi này chính là do một ít hồn đặc biệt ngưng tụ thành. Đối với mình hoàn toàn không có một chút năng lực uy hiếp nào.

– Vậy đi xem thử. Ta tuy rằng không muốn đi, nhưng vì đồ nhi của ta, ta lại đi xem là được.

Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng, triệu hoán hai vị nô bộc Thái Cổ làm thị vệ của mình, lại để cho tiểu khí linh chuẩn bị một chút, một khi thấy không ổn lại tới cứu viện. Lúc này hắn mới ở trong ánh mắt tò mò của tiểu khí linh này, nghênh ngang đi ra khỏi bảo quạt, lao thẳng đến thanh lâu trong đống đổ nát phía dưới.

Theo hắn tới gần, khu thanh lâu này vọng ra tiếng vui cười phóng đãng càng thêm mãnh liệt. Cho đến khi Bạch Tiểu Thuần đến gần lầu các, cửa lớn của lầu các tự mình mở ra. Một nữ tử trang phục tú bà đỉnh đầu nhuốm máu đào, uốn éo người đi ra. Sau khi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, mắt nàng cũng sáng, hô to một tiếng.

– Các cô nương, tới đón khách!

Nhất thời một đám nữ tử trang phục trang điểm xinh đẹp, đều mang theo tiếng cười duyên, từ bên trong đi ra nghênh đón.

– Khách quan mời mau tiến vào!

– Ở chỗ của chúng ta có rất nhiều cô nương, bảo đảm đại gia ngài thỏa mãn.

Bị một đám nữ tử trang phục trang điểm xinh đẹp như thế vây xung quanh, cho dù Bạch Tiểu Thuần có tu vi Thái Cổ, sắc mặt cũng ửng đỏ, không nhịn được ho nhẹ vài tiếng. Hắn suy nghĩ bản thân mình làm sư tôn của Hạo nhi, lần này vì Bạch Hạo, coi như là bất chấp mọi giá.

– Hạo nhi, vi sư làm vậy cũng là vì ngươi. Sau khi cảm nhận được sóng dao động của ngươi, vi sư cho dù nghìn lần không muốn vạn lần không muốn, cũng phải nhịn!

Bạch Tiểu Thuần nghĩ như vậy, nhất thời cảm thấy mình cực kỳ vĩ đại. Lúc này hắn hít một hơi thật sâu, tay áo khẽ vung lên, ngạo nghễ mở miệng.

– Còn không lấy rượu ngon món ăn ngon của các ngươi, mang lên cho bản đại gia!

Bạch Tiểu Thuần vừa nói ra lời, tú bà ở bên cạnh mắt sáng hơn, vội vàng hô to một tiếng. Sau đó ở dưới sự vây quanh của đám nữ tử này, Bạch Tiểu Thuần nghênh ngang đi vào bên trong lầu các.

Vừa vào lầu các, đèn đóm huy hoàng khí phái, trang sức đã gần như xa hoa. Mặc dù Bạch Tiểu Thuần kiến thức rộng rãi, cũng bị nơi đây làm cho chấn động. Ở đây gần như tất cả các bàn, tự nhiên đều là do tiên ngọc chế tạo ra. Nền đất cũng là như vậy. Thậm chí còn có trận pháp đặc biệt, khiến cho xung quanh nơi đây giống như ở Tiên Cảnh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/12/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 1
“Ngao!” Hàn Lập giơ cao một cánh tay, nắm tay nắm chặt lại, hưng phấn kêu lên một tiếng. Lúc này, tính cách tiểu hài đồng trong hắn bộc lộ rõ ràng. Xem ra, giả thuyết của hắn là chính xác: Đóng chặt cửa sổ lại thì sẽ làm trở ngại cái bình hấp thụ bạch quang, chỉ tại nơi thoáng đãng rộng rãi không bị che phủ, khả năng hấp thụ năng lượng ánh sáng của cái bình mới trở lên rõ rệt, vòng sáng quanh chiếc bình trở lên to và rực rỡ hơn. Tuy vậy hắn không biết những tia sáng này từ đâu mà đến. Cái bình hấp thu quang điểm thì có tác...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Hàn Lập – Quyển 4
Lời Hàn Lập vừa ra khỏi miêng đã làm cho Chung Vệ Nương mặt mày hớn hở, không ngồi im một chỗ được, cả Lưu Tĩnh cũng lộ ra vẻ vui mừng. Còn Tống Mông thì tiến lên vỗ mạnh vào hai bả vai Hàn Lập, miệng mở to nói: “Ta quả nhiên không nhìn lầm người. Nếu tiểu tử ngươi mà không muốn đi, Tống mỗ sẽ tuyệt giao với ngươi. Tuy nhiên ta đã biết Hàn sư đệ là người can đảm và chính trực.” Nói xong những lời đó, Tống Mông lạnh lùng trừng mắt liếc nhìn Vũ Huyền, xem ra tình huynh đệ đối với Vũ Huyễn không được tốt lắm. Vũ Huyền nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 26
Giờ phút này Lục Thiếu Du không khỏi cảm thán, nếu như đúng như suy đoán của hắn thì cường giả luyện chế ra chín đầu khôi lỗi rốt cuộc tu vi đã tới bước nào rồi. Những đầu khôi lỗi khủng bố này nếu ném ra bên ngoài, cho dù là danh môn đại phái như Tam tông Tứ môn cũng tuyệt đối coi là chí bảo. Thế nhưng ở chỗ này lại không được coi trọng như vậy. Thậm chí là linh hồn ấn ký cũng không có lấy một tia. Thế nhưng bất kể như thế nào Lục Thiếu Du lúc này mỉm cười. Có chín đầu khôi lỗi này bên cạnh không thể nghi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng