Vĩnh Hằng - Quyển 17

Phần 22

Tiếp đó, lại là tiếng hoan hô cùng bái kiến đến từ rất nhiều tu sĩ bên trong Tà Hoàng Thành phía dưới.

Bạch Tiểu Thuần liếc nhìn cái gương do chín cái tinh thạch này hình thành, không mở miệng. Hắn chỉ giơ tay phải vung lên. Nhất thời trên trời cao, cuối cùng lại xuất hiện hơn mười dải ánh sáng bạc, tiếng động chói tai truyền đến. Đồng thời, hơn mười ánh sáng Thái Cổ ầm ầm tới gần, lao thẳng đến chỗ Tà Hoàng.

– Vô dụng, ánh sáng Thái Cổ này của ngươi, bản hoàng sớm có phương pháp ứng phó. Ngươi không phá nổi Tà Đế Tinh của ta!

Tà Hoàng chắp tay sau lưng, khẽ cười một tiếng. Ngay lập tức phía sau hắn, cái gương hư ảo màu đen trong chớp mắt xuyên qua thân thể hắn, xuất hiện phía trước hắn, lập tức lại ngăn cản hơn mười đạo ánh sáng Thái Cổ công kích.

Âm thanh vang vọng, theo ánh sáng Thái Cổ tiêu tan, cái gương này tự nhiên lông tóc không hư hại.

– Đã gần hai mươi đạo. Bạch Tiểu Thuần, loại thần thông này, ngươi còn nữa không? Bản hoàng ngày hôm nay thật sự rất muốn xem thử, ngươi, đến cùng có bao nhiêu đạo ánh sáng Thái Cổ!

Tà Hoàng vẫn chắp tay sau lưng, khóe miệng châm chọc càng thêm mãnh liệt, chậm rãi mở miệng.

Bạch Tiểu Thuần biết Tà Hoàng ở đây tất nhiên có liên quan đến Nghịch Phàm. Mặc dù ý chí chiến đấu nồng đậm, nhưng hắn cũng rất cảnh giác cẩn thận. Thậm chí lúc hắn đến, đều tận lực áp chế tu vi của mình, khiến cho ở trong mắt Tà Hoàng, hắn vẫn còn là Thiên Tôn, mà không phải là Thái Cổ.

Lúc này mặc dù là Tà Hoàng ở đây khiêu khích, nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn không lộ ra tu vi Thái Cổ. Thật ra, lá bài tẩy của hắn quá nhiều. Trừ khi Tà Hoàng nơi này có thủ đoạn cường hãn hơn, nếu không, còn chưa đủ để ép Bạch Tiểu Thuần triển khai tất cả chiến lực.

– Ngươi muốn xem thử một chút? Được, vậy ta để cho ngươi xem bao nhiêu đạo!

Bạch Tiểu Thuần cười lạnh một tiếng. Thân thể dứt khoát dừng lại, tay phải bấm quyết lại chỉ một cái. Nhất thời trời cao chấn động. Lần này tự nhiên xuất hiện hơn năm mươi đạo ánh sáng bạc!

Hơn năm mươi đạo ánh sáng trắng lộ rõ, nhất thời khiến cho mọi người của Tà Hoàng Thành giật mình kinh ngạc, thất thanh kêu lên.

– Nhiều như vậy sao?

– Trời ạ, ánh sáng Thái Cổ của Khôi Hoàng này, trước đó không phải đều đoán không quá hai mươi đạo sao?

Mọi người kinh ngạc kêu lên, lại không có ảnh hưởng tới Tà Hoàng. Hắn mặc dù cũng giật mình, nhưng vẫn tự tin. Theo hơn năm mươi đạo ánh sáng Thái Cổ ầm ầm tới gần, cái gương màu đen bên cạnh hắn nhanh chóng chuyển động, ở trong từng tiếng ầm ầm không ngừng hấp thu, không ngừng trung hòa, hình như kiên cố bền vững tới cực điểm.

– Đây là cực hạn của ngươi sao? Ngươi…

Tà Hoàng thậm chí còn nở nụ cười. Nhưng không đợi hắn nói xong, Bạch Tiểu Thuần lại tay phải vung lên. Lần này… trên trời cao, lại xuất hiện một trăm đạo ánh sáng trắng!

Cảnh tượng như vậy, lại chấn động tất cả mọi người. Cho dù Tà Hoàng cũng trợn tròn mắt, tâm thần lần đầu tiên chấn động. Chỉ là sự chấn động kinh ngạc của mọi người hiển nhiên sẽ không kết thúc, cũng sẽ không chỉ có một chút như thế. Theo Bạch Tiểu Thuần bấm quyết lại chỉ, nhất thời sau một trăm đạo ánh sáng Thái Cổ này, cuối cùng lại xuất hiện gần hai trăm đạo nữa!

Cộng lại, chừng hai trăm sáu mươi bảy mươi đạo. Thậm chí nếu có người thận trọng đi tính, từ khi Bạch Tiểu Thuần ra tay cho đến hiện tại, ánh sáng Thái Cổ hắn đã cho thấy, vừa lúc chính là 360 đạo!!

Đây là số lượng một bộ quân cờ đen trắng trên bàn cờ, cũng là cực hạn của một thần thông này trong bảo quạt. Lúc này tất cả ầm ầm bạo phát, gần ba trăm đạo ánh sáng Thái Cổ, quả thực kinh thế hãi tục, đủ để chấn động thiên địa!

– Không có khả năng!

Tà Hoàng thất thanh, sắc mặt hoàn toàn đại biến. Không chỉ là hắn, lúc này Thánh Hoàng ở bên trong Thánh Hoàng Triều, cũng đang quan tâm một trận chiến này, mở miệng hít sâu một hơi. Lấy thân phận cùng tu vi của hắn, trong mắt cũng lộ ra sự hoảng sợ.

– Tà Hoàng, ngươi không phải muốn xem sao? Ta một lần, cho ngươi xem đủ!

Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, hai tay vung vẩy. Nhất thời gần ba trăm ánh sáng Thái Cổ, giống như mưa xối xả, ầm ầm trút xuống, lao thẳng đến Tà Hoàng!

Hai mắt Tà Hoàng nhất thời đỏ ửng. Cái gương trước mặt hắn càng mở rộng thêm, bị hắn bày ra đến cực hạn, toàn lực ngăn cản. Những tiếng nổ rung trời vang vọng. Từng ánh sáng Thái Cổ vô cùng sắc bén, mặc cho cái gương này bền vững kiên cố như thế nào, nhưng chung quy vẫn không cách nào đồng thời đối đầu với nhiều ánh sáng Thái Cổ như vậy.

Trong tiếng nổ lớn, nó bắt đầu xuất hiện tiếng vỡ nát. Cho đến khi cản trở gần như tám phần mười ánh sáng Thái Cổ, cái gương này lại không có cách nào kiên trì được nữa, trực tiếp tan vỡ nổ tung ra, chia năm xẻ bảy. Cùng vỡ nát, còn có chín cái bị Tà Hoàng hao hết khổ cực cùng trả giá lớn, thậm chí sử dụng tính mạng của mình, luyện chế ra Tà Đế Tinh!

Sau khi tan vỡ, âm thanh điếc tai nhức óc, truyền ra gần phân nửa Tiên Vực Vĩnh Hằng!

Từ phía xa nhìn lại, giống như ngày diệt vong hạ xuống, trùng kích cực lớn quét ngang thiên địa tám phương. Nó đi qua nơi nào, ngọn núi vỡ nát diệt vong, mặt đất lõm xuống, trời cao giống như sắp bị tước đoạt tất cả!

360 Đạo ánh sáng Thái Cổ, không thể tưởng tượng nổi, nghe rợn cả người, khiến cho tất cả những người nhìn thấy được, trong đầu đều bị chấn động nổ vang, càng làm cho các cường giả đã từng suy đoán Bạch Tiểu Thuần đến cùng có bao nhiêu ánh sáng Thái Cổ, trong lòng mỗi một người dâng lên sóng lớn vượt trời.

– Tự nhiên… Tự nhiên nhiều như vậy!

– Sao có thể như vậy? Trời ạ, tổng cộng hơn ba trăm đạo. Như vậy xem ra, hoặc chính là Khôi Hoàng này lại mạnh mẽ. Hoặc chính là… năm đó hắn trước sau không bị buộc phải lộ ra đòn sát thủ!

Bên trong Tà Hoàng Triều vô số người hoảng sợ. Đồng thời, Thiên Tôn cùng với Thánh Hoàng trong Thánh Hoàng Triều, sau khi bọn họ thông qua thần niệm từ phía xa cảm nhận, khí tức của mỗi người ngưng lại, tâm thần chấn động.

Nhất là Thánh Hoàng. Bất kể như thế nào hắn cũng không nghĩ tới, ánh sáng Thái Cổ của Bạch Tiểu Thuần tự nhiên lại nhiều như vậy. Hơn ba trăm đạo, đã kinh thiên động địa. Thậm chí cho dù là chính hắn, cũng cũng không có nắm chắc có thể ở dưới hơn ba trăm đạo ánh sáng Thái Cổ công kích tới, còn toàn thân trở ra.

Cùng lúc đó, hắn cũng giật mình đối với chiến lực Tà Hoàng thể hiện ra. Giờ phút này, ở trong mắt Thánh Hoàng Tà Hoàng hình như thật sự còn cường hãn hơn so với trước kia rất nhiều.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/12/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Thằng nhóc bán vé số - Tác giả The Kid
Hôm nay Vinh đưa hai cô bạn thân của mình là Mỹ Mỹ và Kỳ Kỳ đi ăn Lotteria. Hai cô gái này là chị em song sinh, đều xinh đẹp, da trắng, dáng ngon. Ba đứa dự định đi ăn xong sẽ vào khách sạn chịch nhau. Đang ngồi ăn thì có một thằng nhóc đến mời mua vé số. Không hiểu sao thằng nhóc lại vào đây được, bình thường mấy quán sang trọng đâu có cho người bán vé số vào. Vinh nhìn kỹ thằng nhóc thấy nó còn nhỏ tuổi, hơi mập, da đen đúa. Ba đứa đều không chơi vé số, nên không mua. Vinh thấy thằng nhóc tội nghiệp quá nên kêu nó ngồi...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 37
Phần 22 Tả Nhi tựa hồ cảm thụ được tình tự trong long hắn, hiến kế nói: Lần này không làm gì được hắn, lần sau chúng ta lại tiếp tục, cách một đoạn thời gian tung ra một lần tin tức, Ngưu Hữu Đức không khả năng mỗi lần đều có thể tìm được lý do để lẫn lộn nghe nhìn, lặp đi lặp lại mấy lần, tự nhiên sẽ dẫn tới chú ý! Nam Ba gật đầu ừ một tiếng: Có đạo lý! Nhưng như thế vẫn không cách nào giảm bớt cảm giác thất bại trong lòng hắn, sa vào trong trầm mặc một lúc lâu... Phong ba dần dần lắng lại, hơn nữa tốc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 9
Phần 22 Tuy nói rằng đã xảy ra không ít biến cố bất ngờ, nhưng cũng không mất nhiều thời gian. Khi du thuyền về đến Trung Hải, cũng là lúc trời vừa tối. Người của Hồng Kinh Hội đều tự về phân đường của mình, mặc dù đã có sự thay đổi, nhưng cũng không ai dám có chút nghi ngờ, hay chí ít cũng không biểu lộ ra ngoài. Tuy Sắc Vi đã nói sẽ không làm Hội Trưởng nữa, nhưng điều làm mọi người thấy kinh sợ, lại là câu cuối cùng mà Dương Thần nói với mọi người có trời mới biết đừng có làm phiền cuộc sống yên ổn của hắn là như thế...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng