Vĩnh Hằng - Quyển 17

Phần 70

Mà theo trận pháp tan vỡ, trong tất cả tu sĩ Tiên Vực của Vĩnh Hằng trong cơ thể có mắt trận, không quan tâm tu vi gì, vào giờ phút này đều không khống chế được điên cuồng phun ra máu tươi. Thân thể mỗi một người run rẩy, sắc mặt trong chớp mắt tái nhợt, tuyệt vọng ngẩng đầu, nhìn thấy được trận pháp giống như mặt gương đã vỡ nát vậy, hóa thành vô số mảnh nhỏ gần như trong suốt, bắn ra khắp đất trời.

Mà theo trận pháp tan vỡ, theo vô số tu sĩ phun ra máu tươi, trên trời cao không còn trận pháp ngăn cản, biển lửa màu đen này lập tức lại vọt ra. Ở sau biển lửa kia, vẫn có nhiều đại quân ma ảnh, mỗi một con trong tiếng gào thét, lao thẳng đến Tiên Vực Vĩnh Hằng. Mà ở phía sau đại quân ma ảnh, đứng ở nơi đó, toàn thân từ trên xuống dưới tản ra khí tức kinh thiên, giống như chúa tể… Thông Thiên Đạo Nhân!

Toàn thân hắn lúc này cũng có hỏa diễm màu đen, bao trùm ở bên ngoài thân thể, giống như khoác áo choàng hỏa diễm màu đen, tóc bay lượn, toàn thân tản ra sự lạnh lùng tàn khốc tiệt diệt.

Theo hắn chậm rãi đi về phía trước, có thể nhìn thấy được phía sau hắn, Nghịch Phàm chúa tể kinh thiên này. Thân thể hắn cao lớn, lúc này tự nhiên càng thêm chấn động. Nhất là vị trí hai mắt, hình như đang nỗ lực mở mắt!

Càng làm cho tâm thần mọi người tuyệt vọng hoảng sợ, là trên thân thể của Nghịch Phàm chúa tể, tia sáng năm đó bị Bạch Tiểu Thuần một lần nữa phong ấn lại, lúc này lại tan vỡ, từ vị trí đan điền gãy ra, lúc này đang chậm rãi tiêu tan về phía vị trí mi tâm. Có thể tưởng tượng, một khi tia sáng này tiêu tan đến mi tâm, Nghịch Phàm chúa tể… sẽ thức tỉnh!

Giờ phút này, Tiên Vực Vĩnh Hằng rơi vào nguy cơ sinh tử. Từ phía xa nhìn lại, trời cao đều là hỏa diễm màu đen, ma ảnh vô số, Thông Thiên Đạo Nhân khí thế kiêu ngạo ngập trời tới mức nào. Tất cả thế lực này, lúc này không phải khuếch tán ra toàn bộ Tiên Vực Vĩnh Hằng, mà tất cả đột nhiên co lại… về phía phương hướng Khôi Hoàng Thành!

Nơi đó, mới là mục tiêu của bọn chúng. Bởi vì ở nơi đó… có Bạch Tiểu Thuần!

Tất cả cường giả Khôi Hoàng Triều: Tống Quân Uyển, Hầu Tiểu Muội, Chu Tử Mạch, Công Tôn Uyển Nhi… Còn có Đại Thiên Sư, Lý Thanh Hậu, Cự Quỷ Vương v. V, lúc này sắc mặt tái đều nhợt. Bọn họ tập trung lại ở bên ngoài mật thất của Bạch Tiểu Thuần, nhìn biển lửa cùng với ma ảnh không ngừng nhanh chóng co lại, lao đến, còn có Thông Thiên Đạo Nhân ở giữa không trung, đi tới từng bước một, trong lòng của bọn họ cũng dâng lên sự tuyệt vọng.

– Cuối cùng… vẫn không kịp sao?

– Có thể ly biệt trước đây, thật sự chính là xa nhau…

Trong sự cay đắng của mọi người, Tiểu Tiểu quay đầu lại nhìn mật thất Bạch Tiểu Thuần bế quan phía sau, khẽ nói kêu lên.

– Phụ thân…

Giọng nói này mang theo sự lưu luyến, mang theo không muốn xa rời, còn mang theo sự chia ly…

Đại Thiên Sư cười thảm một tiếng. Cự Quỷ Vương thở dốc gấp. Trong mắt mấy vị Thiên Tôn khác đều đỏ ửng. Bọn họ nhìn nhau một cái, hiểu rõ căn bản là không có chỗ nào có thể trốn. Lúc này bọn họ đều bạo phát tu vi, đang muốn lên tinh thần liều chết đánh một trận!

Nhưng vào lúc này, mặt đất Tiên Vực Vĩnh Hằng chợt chấn động mãnh liệt. Chấn động này cực kỳ mãnh liệt. Mặc dù không phải nghiêng trời lệch đất, nhưng lại có một khí tức cường hãn, đột nhiên bạo phát!

Khí tức này vượt qua Thái Cổ, ở trong nháy mắt bạo phát, mặc dù là Thông Thiên Đạo Nhân, ánh mắt cũng lóe lên, chợt nhìn về phía… biển Vĩnh Hằng!

Khí tức này nhìn như từ mặt đất Tiên Vực Vĩnh Hằng tản ra, nhưng ở trong cảm nhận của Thông Thiên Đạo Nhân, đối phương đến từ… sâu bên trong biển Vĩnh Hằng!

Lúc này, ở sâu bên trong biển Vĩnh Hằng này, ở bên trong vết nứt, ở điểm cuối bên trong sông vĩnh hằng, ở bên ngoài chuông lớn của mẹ Vĩnh Hằng, Thánh Hoàng khoanh chân ngồi ở chỗ đó. Hai mắt hắn đang nhắm lại, bỗng nhiên mở ra!

Sau khi mở ra, mi tâm của hắn thình lình xuất hiện một ấn ký giống như… hoa vĩnh hằng!

Giống như ấn ký ở mi tâm của Thông Thiên Đạo Nhân, ấn ký này, là ấn ký chúa tể. Chỉ sợ bọn họ là nửa bước Chúa Tể, nhưng vẫn có ấn ký thuộc về chính mình. Ấn ký này… Cũng chính là nói rõ lực lượng của bọn họ, tất cả mọi thứ của bọn họ, đến từ phương nào!

Trên thực tế, hắn còn chưa kết thúc lần thăng cấp này, chưa có hoàn toàn vững chắc tu vi ở nửa bước Chúa Tể. Nhưng hôm nay hắn lại không thể không ngừng hẳn tu luyện, không thể không ra ngoài!

Bởi vì, hắn là Thánh Hoàng!

Bởi vì, đây là quê quán của hắn!

Bởi vì, đạo của hắn, đến từ mẹ Vĩnh Hằng!

– Thông Thiên Đạo Nhân, Khôi Hoàng không ở đây, còn có Thánh Hoàng ta bảo vệ!

Tiếng gầm lên giận dữ, từ trong miệng Thánh Hoàng truyền ra, giống như thiên lôi ở trong thiên địa Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, trực tiếp nổ tung. Theo âm thanh vang vọng, Thánh Hoàng chợt đứng lên. Sau một chân bước ra, thân ảnh hắn biến mất. Thời điểm xuất hiện, thình lình ở giữa không trung Khôi Hoàng Thành!

Theo sự xuất hiện của hắn, một trận gió bão từ toàn bộ Tiên Vực Vĩnh Hằng dâng lên, lại trực tiếp ngập trời, lao thẳng đến Khôi Hoàng Thành, tập trung lại hình thành trong cơn lốc, lại trực tiếp đối đầu với biển lửa màu đen lan tràn đến này!

Những tiếng động ầm ầm kinh thiên động địa. Biển lửa cùng cơn lốc va chạm, giống như trời cùng đất va chạm, dâng lên âm thanh cực lớn, khiến cho hai lỗ tai chúng sinh Tiên Vực Vĩnh Hằng giống như chợt không nghe được nữa!

Gió bão đối đầu với biển lửa, đồng thời bóng người Thánh Hoàng một bước đi ra, giơ tay phải lên, hướng về phía Thánh Hoàng Triều cách không chộp một cái. Nhất thời trong thiên trì chỗ Thánh Hoàng Thành, đóa hoa sen cực lớn nâng đỡ hoàng cung khởi động, cuối cùng lại chấn động mạnh, ngay cả rễ cũng bay lên. Thời điểm xuất hiện, thình lình ở dưới chân Thánh Hoàng, tản ra từng ánh sáng ôn hòa.

Tia sáng này khuếch tán ra, lại trực tiếp bao trùm Khôi Hoàng Thành ở bên trong, giống như một cái chụp cực lớn, ở trong nháy mắt vừa xuất hiện, mặc cho những ma ảnh sau biển lửa màu đen này đánh như thế nào, lại cũng hoàn toàn không có cách nào chấn động.

Sau khi giải quyết vấn đề này, Thánh Hoàng chợt ngẩng đầu. Ấn ký ở mi tâm lóe lên, lao thẳng đến chỗ Thông Thiên Đạo Nhân!

– Có chút thú vị.

Thông Thiên Đạo Nhân đứng ở nơi đó, lạnh lùng đưa mắt nhìn Thánh Hoàng, bỗng nhiên cười.

– Chỉ là… đạo của ngươi, đến từ hoa vĩnh hằng. Đạo của ta, đến từ Nghịch Phàm chúa tể. Ở trên trình độ ngươi lại không bằng ta… Đồng thời, ngươi căn bản là còn chưa có hoàn toàn vững chắc được cảnh giới chuẩn Chúa Tể này. Như vậy ngươi… còn chưa có tư cách ngăn cản bước chân của ta!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/12/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 1
Phần 70 Hô... Nguyên một đám thân hình lắc lư, ở trong Dược Vương thành qua như bay, thình lình đều là Thần Luân cấp cường giả, có người tung nhảy sưu tầm, cũng có người tu luyện Vũ Hóa Công, triển khai hai cánh, bay tới bay lui, sưu tầm đường đi tiến vào núi lửa. Bọn hắn cũng không biết trận dị biến này căn bản không phải Thượng Cổ động phủ xuất thế, mà là có người ở trong núi lửa luyện đan, mặc dù nói cho bọn hắn biết tình hình thực tế, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không tin tưởng. Đột nhiên, một vị Yêu tộc Thần Luân cường giả quát: Đã không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Đường Môn – Quyển 4
Phần 70 Kim quang ngưng tụ trong tay Tuyết Thanh Hà, mà Đường Tam lúc này, bị ảnh hưởng bởi thiên sứ lĩnh vực tịnh hóa năng lực nên không cách nào hội tụ được một tia hồn lực. “Đường Tam, vĩnh biệt ngươi nhé. Để chính ta kết thúc tính mạng ngươi. Đây là việc cuối cùng ta có thể làm vì ngươi. Yên tâm đi, ta sẽ hậu táng ngươi. Cũng sẽ vĩnh viễn nhớ đến ngươi. Trước khi ngươi chết, ta sẽ cho ngươi thấy diện mạo thật của ta, tin rằng, ngươi cũng có thể chết cũng không tiếc.” Vừa nói, Tuyết Thanh Hà ngước lên tay, lấy tay miết miết cổ, chỉ thấy cổ tay...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 4
Phần 70 Sương mù bao trùm cả Long đảo, trong bóng đêm càng thêm vẻ huyền bí, làm cho hòn đảo như trôi bồng bềnh giữa biển rộng vô tận. Lúc này tại nơi lớn nhất trên đảo, Mễ Đế Nhĩ đang ngồi lặng lẽ chống cằm trong một hang động rất lớn. “Tỷ tỷ, người sao vẫn chưa về? Có báo thù cho ta được không? ” Lỗ Cách Tây Á cứ đi ra đi vào, mấy ngày nay hắn cũng đứng ngồi không yên, sợ bị Long vương phát giác ra Mễ Đế Nhĩ lén chạy ra ngoài, lúc này hắn mới hiểu được trước đây tỷ tỷ giấu diếm cho hắn cũng lo lắng như vậy. Mễ...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng