Vĩnh Hằng - Quyển 17

Phần 83

Trong tiếng nổ lớn, Tống Khuyết phun ra máu tươi, thân thể giống như muốn tan vỡ, trực tiếp bị cuốn ngược lại, bị phản chấn đánh về phía mặt đất. Trong lúc thân thể hắn rơi xuống, không ngừng tan vỡ…

Thánh Hoàng cũng giống như vậy. Máu tươi tràn ngập toàn thân, thậm chí nửa người đều tan rã, ý thức đã tiêu tan. Nếu không phải ở trong một chớp mắt này khí tức mẹ Vĩnh Hằng, trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng tản ra, hóa thành quầng sáng bao phủ hai người, sợ là không đợi bọn họ rơi xuống đất, đã hình thần câu diệt.

Ý thức của Tống Khuyết vẫn giữ lại một tia. Lúc này trong tiếng cười thảm, hắn nhìn bàn tay to của Nghịch Phàm trên trời cao, nổ lớn lao đến, trong mắt của hắn lộ ra sự tuyệt vọng. Hắn muốn quay đầu nhìn lại liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần tĩnh tọa, nhưng lại không có khí lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay to của Nghịch Phàm, sau khi bao trùm hơn nửa trời cao, nhanh chóng bao trùm mặt đất…

Hắn có thể tưởng tượng được, một khi bàn tay của Nghịch Phàm hạ xuống, tử vong đầu tiên, chính là chúng sinh trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng này. Nhưng sau đó Tiên Vực Vĩnh Hằng tan vỡ. Cuối cùng… Có thể chính là Tiên Vực Vĩnh Hằng tan vỡ này, bị Nghịch Phàm chúa tể luyện hóa, trở thành chống đỡ cuối cùng để hắn bước vào vĩnh hằng!

– Kết thúc sao…

Tống Khuyết thì thào, bi thương ý không ngừng dâng lên, cùng bi ai của Tiên Vực Vĩnh Hằng, dung hợp với nhau. Ánh mắt hắn cũng chậm rãi nhắm lại.

Nhưng ngay trong một chớp mắt này, bỗng nhiên, Bạch Tiểu Thuần trên mặt đất người duy nhất khoanh chân tĩnh tọa, da mắt của hắn chợt run lên. Từ trong cơ thể hắn, ở trong một chớp mắt này, lại trực tiếp bạo phát ra khí tức kinh người!

Khí tức này trong tiếng nổ lớn khuếch tán ra, từ trăm trượng trước đó trong nháy mắt liền trở thành vạn trượng. Ngay sau đó hoàn toàn không có chút dừng lại, lan tràn ra mười vạn trượng, trăm vạn trượng thậm chí vô tận…

Dưới những tiếng động ầm ầm cuồn cuộn bạo phát ngập trời, khí tức trên người Bạch Tiểu Thuần, còn có lực bản nguyên trong cơ thể hắn, ở dưới sự khuếch tán không ngừng này, mơ hồ, lại có sóng dao động của Chúa Tể, từ trong cơ thể hắn, theo đó nổ lớn.

Mà khí tức Chúa Tể tản ra, lại giống như giọt nước rơi vào trong chảo dầu, khiến cho sóng dao động của Bạch Tiểu Thuần khuếch tán vô tận, vào giờ phút này lại một lần nữa bạo phát ra. Trong âm thanh kinh thiên, ở thời điểm bàn tay Nghịch Phàm chúa tể này tới gần bầu trời Tiên Vực Vĩnh Hằng, trong nháy mắt khí tức trên người Bạch Tiểu Thuần bạo phát, lại trực tiếp hình thành một màn hào quang cực lớn, bao trùm bản thân, bao trùm tất cả chúng sinh giữa không trung, bao trùm Khôi Hoàng Triều, bao trùm năm Tiên Vực lớn, bao trùm tất cả thiên địa, trực tiếp bạo phát ra, cho đến cùng bàn tay của Nghịch Phàm chúa tể, ở trên bầu trời Tiên Vực Vĩnh Hằng này, va chạm vào nhau.

Vào giờ phút này, âm thanh điếc tai nhức óc vang lên khiến thiên địa hoảng sợ. Tống Khuyết chợt mở ra mắt, hít thở dồn dập. Đồng thời, chúng sinh ở giữa không trung được màn ánh sáng của Bạch Tiểu Thuần bao trùm, ý thức của bọn họ thoáng cái lại tỉnh táo lại. Khi nhìn thấy được tất cả bốn phía xung quanh, nhìn thấy được ánh sáng trên người Bạch Tiểu Thuần tản ra, từng tiếng kêu kích động cùng kinh ngạc vang lên, không ngừng truyền ra.

– Là Khôi Hoàng!

– Khôi Hoàng xuất quan!

– Tiểu Thuần…

– Phụ thân…

Vô số tiếng hô hoán, ở một tích tắc này tràn ngập toàn bộ Tiên Vực Vĩnh Hằng. Lúc này thân thể Bạch Tiểu Thuần cũng từ từ động. Đầu của hắn chậm rãi nâng lên. Trong lúc ngẩng đầu lên, thân thể khô gầy cuối cùng lại lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, khôi phục lại.

Cho đến sau khi hắn hoàn toàn ngẩng đầu, mắt của hắn… từ từ mở ra!

Ở trong chớp mắt khi hai mắt của hắn đang khép mở ra, toàn bộ Tiên Vực Vĩnh Hằng, toàn thế giới, toàn bộ tinh không, lại có âm thanh cộng hưởng, ầm ầm vang lên. Âm thanh này có thể bị tất cả mọi người nghe được, nhưng có hết lần này tới lần khác nghe không rõ cụ thể là gì. Lại giống như tiếng u minh, chấn động đến từ Tiên Vực Vĩnh Hằng, chấn động đến từ mọi chỗ đống đổ nát bên trong tinh không, càng là chấn động đến từ vô số quy tắc cùng pháp tắc bên trong tinh không này!

Trong một chớp mắt này, đạo thân của Bạch Tiểu Thuần trong tất cả đống đổ nát năm phần khu vực trong tinh không, đều phát ra ánh sáng chói mắt. Chúng còn nối liền lại cùng nhau, xua tan tất cả hắc ám bên trong năm phần khu vực này. Ở trên người mỗi một đạo thân của Bạch Tiểu Thuần khoanh chân tĩnh tọa, lúc này đều lần lượt tản ra âm thanh cộng hưởng!

Âm thanh cộng hưởng này càng lúc càng mạnh, cho đến cuối cùng tất cả đống đổ nát trong năm phần bên trong tinh không, tất cả đạo thân của Bạch Tiểu Thuần đều tản ra cộng hưởng, âm thanh cộng hưởng này kinh thiên động địa, truyền khắp tinh không. Nguồn gốc của nó… chính là trong Tiên Vực của Vĩnh Hằng, Bạch Tiểu Thuần lúc này mở mắt ra!

Trong mắt của hắn, không còn là đen trắng rõ ràng, mà là lộ ra ánh sáng chói ngời hình như có thể không để ý tới tất cả. Tất cả ánh sáng chói lòa, ý chúa tể trong cơ thể hắn còn ầm ầm ầm phát ra giống như gió bão, kinh thiên, cuốn lên nửa tinh không!

Đạo của Nghịch Phàm chúa tể là thông qua hủy diệt tất cả, tịch diệt tất cả, giống như tắt hết tất cả những ngọn đèn ở tỏng toàn bộ tinh không, khiến cho người ta nhìn có cảm giác, tất cả đều là bóng tối.

Loại đạo này, không cần bất kỳ thế giới nào tán thành. Hoặc nói, không có bất kỳ thế giới nào có tư cách đi tán thành, do đó tự mình thăng cấp, thành tựu chúa tể. Đây là… chúa tể mạnh nhất!

Mà đạo của Bạch Tiểu Thuần, cũng giống như vậy. Hắn là thông qua tỉnh lại sức sống, trồng đạo chủng của mình vào tinh không bị tắt, do đó ngưng tụ ra đạo thân, tản ra ánh sáng, khiến tinh không bị tắt đèn này, một lần nữa được thắp sáng!

Đây là đạo của hắn. Đạo này cũng không cần bất kỳ thế giới nào đi tán thành. Cũng là… không có bất kỳ ý chí thế giới nào có tư cách đi tán thành… đạo mạnh nhất!

Hắn lấy thăng cấp này, ở trong một chớp mắt này đột phá Thái Cổ, bước vào chúa tể, đồng thời, cũng đã… giống như số mệnh của Nghịch Phàm… chúa tể mạnh nhất!

– Nghịch Phàm!

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, không có đi nhìn màn ánh sáng của mình va chạm với bàn tay to trên trời cao, mà là nhìn về phía chỗ xa hơn, Nghịch Phàm chúa tể này đứng ở trong tinh không, giống như ở trong một cái chớp mắt này, thần sắc nghiêm nghị, trong mắt mang theo ánh sáng kỳ dị, bao quát mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/12/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 27
Phần 83 Lục Thiếu Du không ngờ Dạ Vị Ương sẽ giao Nghịch Mệnh Hồn Quả cho hắn. Cầm đi. Dạ Vị Ương nói: Ngươi muốn cưới nhưng chưa chắc ta muốn gả. Thứ này là vật cứu sư phụ của ngươi, dù thế nào thì ngươi sẽ muốn lấy nó. Ta không muốn ép ngươi thành thân với ta, ngươi như vậy ở bên cạnh ta có ích gì? Dạ Vị Ương ta không cần làm như vậy. Lục Thiếu Du nhìn Dạ Vị Ương, mắt lóe tia cảm kích và xin lỗi: Nhưng Dạ cốc chủ, bên sư bá... Dạ Vị Ương nói: Bên lão tổ thì ta sẽ tự đi nói, cùng lắm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Quan Trường – Quyển 6
Phần 83 Anh ấy... anh ấy làm sao vậy ? Mặc dù Liên Nhược Hạm nói rất nhẹ nhàng nhưng Tào Thù Lê vẫn nghe ra được có gì đó khác thường, khẩn trương hỏi: Có phải anh ấy lại chân tay vụng về, đã xảy ra chuyện gì vậy ? Đâu chỉ tay chân vụng về ? Liên Nhược Hạm cười khổ liếc mắt nhìn Hạ Tưởng trên giường, Hạ Tưởng đang ôm Tiểu Liên Hạ, ra hiệu với cô, ý là đừng khiến cô bé Lê lo lắng, cô liền nói: Không việc gì, anh ấy là anh hùng cứu mỹ nhân, nhảy xuống sông lạnh, đồng thời cũng bởi vì một số việc khác...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hàn Lập – Quyển 10
Phần 83 Lấy tốc độ mà nói, hiển nhiên kim mang do Hàn Lập xuất ra so với Hồn Ti vẫn nhanh hơn một chút, ngay sau đó ba tiểu kim kiếm đã cắm vào lồng ngực tam thi. Mà cùng lúc đó Hồn ti cũng đã tới ngay trước mặt Hàn Lập, chuẩn bị quấn lấy người hắn. Nhưng Hàn Lập lại quát khẽ một tiếng, một tầng thất sắc quang mang hiện ra, bụi ti đụng trúng quầng sáng này nhất thời bị ngăn lại. “Thất sắc linh quang!” Hắc y mỹ phụ ở phía xa thấy cảnh này không khỏi sửng sốt. Hàn Lập sắc mặt không đổi lui xa khỏi tam thi. “Ầm ầm ầm”, ba...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng