Vĩnh Hằng - Quyển 2

Phần 35

“A a, đừng nói ra!!!” Đã biết sở thích của con thỏ này, nên Bạch Tiểu Thuần vô cùng gấp gáp, nháy mắt đã phóng vọt ra, đôi cánh sau lưng nhanh chóng xuất hiện, định đuổi theo nó.

Có điều tốc độ con thỏ này lại quá nhanh, hắn chỉ nghe được thanh âm của nó từ nơi xa xa vọng lại.

“A a, đừng nói ra!!!”

Đuổi theo nửa ngày, Bạch Tiểu Thuần tuyệt vọng phát hiện bản thân đã Ngưng khí tầng mười thế nhưng… không thể đuổi kịp con thỏ kia. Tốc độ của nó quá nhanh đến mức không thể tưởng tượng được, như có thần linh phụ trợ vậy.

“Xong, xong rồi…” Bạch Tiểu Thuần ngây ngốc nhìn con thỏ phóng mất dạng trong chớp mắt mà cả người run rẩy. Lúc này, hắn như thể bị sét đánh ngang người, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới con thỏ lẻo mép như cơn ác mộng của hắn vậy mà cũng đi tới bờ Bắc này.

“Vừa rồi ta đã nói gì vậy, con thỏ kia nghe được bao nhiêu đây…” Bạch Tiểu Thuần dùng hết sức vò đầu bứt tóc một hồi, suýt khóc. Cái con thỏ lẻo mép xuất quỷ nhập thần này khiến Bạch Tiểu Thuần như muốn phát điên lên. Hắn cảm thấy nếu cứ như vậy mãi, hẳn sau này nhất định sẽ bị bóng ma tâm lý, thậm chí không chừng sau này sẽ cứ mãi trầm mặc mất.

Hắn từng hối hận không chỉ một lần chuyện tại sao lại cho con thỏ ăn Quái đan, sáng tạo ra một con thỏ lẻo mép để cho hắn phải luôn nghiến răng nghiến lợi như vậy.

“Con thỏ đang chết kia… chắc là nó không nghe thấy. Nhất định là không nghe thấy, nếu không trước khi chạy đi nó đã bắt đầu mách lẻo rồi mới phải!” Tâm thần Bạch Tiểu Thuần lo lắng không yên, khóc không ra nước mắt. Lúc này hắn đành ủ ê mặt mày tự an ủi chính mình, cũng không còn cách nào khác, bắt không được con thỏ lẻo mép đó, đối phương cũng giống như một cái Đan lô tùy thời có thể nổ tung, một khi nổ tung, hẳn sẽ là kinh thiên động địa.

Bạch Tiểu Thuần khẩn trương quay trở lại lầu các, tranh thủ thu xếp hành lý, chuẩn bị tất cả để có thể tùy thời mà rời khỏi bờ Bắc, trở về bờ Nam. Hắn nhìn Dục Thú hoa đầy lo lắng.

“Còn ba ngày nữa là có thể sinh ra một chiến thú cường đại nhất, ba ngày!!!” Hai mắt của Bạch Tiểu Thuần cũng đỏ lên. Đang lúc lo lắng chờ đợi thì Đại Hắc cẩu lại kéo theo một chiến thú tới, Bạch Tiểu Thuần tranh thủ cản lại rồi rất nghiêm túc khuyên bào Đại hắc cẩu đừng tới đây phụng hiến nữa, cũng không cần chiến thú nữa.

Đại hắc cẩu lập tức không vui, bèn nhe nanh hướng về Bạch Tiểu Thuần, dáng vẻ đầy hung hãn. Bạch Tiểu Thuần thấy vậy đột nhiên cũng hơi động lòng, bèn ho một tiếng.

“Cũng không phải là không thể… thế này, bờ Bắc này có một con thỏ xuất quỷ nhập thần, ưa thích mách lẻo, ngươi đi bắt nó về đây!”

Đại hắc cẩu lộ ra vẻ nghi hoặc, Bạch Tiểu Thuần đành vừa nói vừa khoa tay lại một lần nữa. Cuối cùng, dường như nó đã hiểu bèn quay người nhoáng cái đi mất, hóa thành một đạo hắc ảnh phóng tới nơi xa.

Bạch Tiểu Thuần nhìn theo bóng dáng Đại Hắc cẩu đi xa, ánh mắt đầy mong chờ.

“Cố gắng lên, nếu ngươi có thể bắt được con thỏ kia, ta sẽ liều mạng hết thảy đi tìm một hạt Dục Thú Chủng nữa giúp ngươi!” Bạch Tiểu Thuần vừa nghĩ tới sự kinh khủng của con thỏ lẻo mép, lại thở dài, rồi quay về viện đầy lo lắng mà chờ đợi.

Rồi một ngày nữa nhanh chóng trôi qua.

Trong một ngày này, Bạch Tiểu Thuần luôn dựng thẳng hai tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Nhìn thấy đám đệ tử bờ Bắc mấy ngày này được phát động tìm kiếm nguyên nhân khiến đám chiến thú biến hóa, mà phía Bạch Tiểu Thuần lại là nơi trong điểm nghi ngờ, thậm chí có không ít người còn đến nơi này nhìn ngó qua một lượt. Cũng may là Bạch Tiểu Thuần che dấu kỹ, Dục Thú Chủng tại hậu viện, nếu không đến gần thì cũng không thể nào phát hiện ra được.

Hơn nữa, Bạch Tiểu Thuần chủ yếu ra ngoài vào đêm khuya, tốc độ lại cực nhanh nên không bị lộ sơ hở. Cho nên mặc dù hoài nghi hắn nhưng không có chứng cứ, cuối cùng những đệ tử kia chỉ đành rời đi.

Thế nhưng trong lòng Bạch Tiểu Thuần càng thêm khẩn trương. Qua thêm một ngày nữa, bờ Bắc cũng một mực không tìm ra được nguyên nhân khiến đám chiến thú biến hóa như vậy nên càng điều tra thêm kỹ lưỡng hơn. Nhất là khi đám chiến thú càng xao động liên tục như vậy, khiến thanh âm giận dữ và kinh hô không ngừng được truyền ra.

“Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?”

“Không phải có trận ôn dịch nào đó chứ? Cũng không giống a, làm gì có trận ôn dịch kiểu như vậy!”

“Không thích hợp, quá không thích hợp!”

Bờ Bắc nhiễu loạn cũng dần lan truyền ra, rất nhiều đệ tử ngoại môn tham dự vào, toàn bộ đệ tử nội môn cũng xuất động, thậm chí chưởng tòa cũng xuất hiện. Cuối cùng, khi Dục Thú hoa còn nửa ngày nữa thì kết quả, quá trình tận lực điều tra của tông môn cũng phát hiện ra được một manh mối.

“Con Dạ Hành thú đã từng thuộc về Bắc Hàn Liệt!”

“Mấy ngày nay, con thú này đều âm thầm xuất hiện, rồi nhanh chóng bắt một con chiến thú lôi đi, tuy không biết đi đâu nhưng lúc nó đem chiến thú trở về thì thần sắc của chúng nó cũng rất khác nhau.”

“Đi tìm con thú kia!”

Lúc này, từng tên đệ tử đều nổi lên lửa giận phừng phừng, đồng loạt xuất động khắp các ngọn núi. Toàn bộ bờ Bắc đều tiến hành truy lùng, với cường độ như vậy thì bọn hắn nhanh chóng phát hiện được con Đại hắc cẩu phía sau núi. Đồng thời, bọn họ cũng nhìn thấy một con thỏ.

Tốc độ của con thỏ cực nhanh, đang rất vội vàng mà chạy. Sau lưng nó là con Đại hắc cẩu đang toàn lực đuổi theo, dưới mắt đám người này, một chó một thỏ vậy mà đang cấp tốc chạy loạn.

Nếu thế thì cũng thôi đi, rất nhanh, vẻ mặt các đệ tử đều biến sắc khi đột nhiên nghe thấy giọng nói của con thỏ đang bị đuổi bắt truyền ra một loạt.

‘Mị Hương sư muội, ta lấy thân phận chưởng tòa Quỷ Nha Phong mà thề, tuyệt đối sẽ không để Lý Thanh Hậu đoạt được nàng đấy!

“Tông trưởng lão, ngươi thật là xấu…”

“Ha ha, đan dược này không tệ. Bạch Tiểu Thuần ta thật sự quá lợi hại đi, đến con thỏ này vậy mà cũng biết nói chuyện.”

“Chiến thú mạnh nhất của Bạch Tiểu Thuần ta đã sắp ra đời. Hừ hừ, các đệ tử bờ Bắc, các ngươi run sợ đi! Các đệ tử bờ Bắc, các ngươi run sợ đi!”

“Các ngươi không cho ta mượn thú cũng thôi đi, còn nói xấu Bạch Tiểu Thuần ta. Chờ tới khi các ngươi điều tra ra được nguyên nhân đám chiến thú xao động, biết được đám chiến thú của các ngươi đều đã từng ở chỗ ta phụng hiến sinh mệnh bản nguyên thì Bạch Tiểu Thuần ta đã trở lại bờ Nam rồi a, ha ha ha ha ha.”

Theo sau con thỏ đang chạy vội, từng lời nói đầy âm sắc như thật truyền ra khiến tất cả đệ tử truy đuổi đến nơi này đều trợn tròn hai mắt. Lúc đầu bọn họ còn có chút choáng váng mặt mày, chỉ là sau khi nghe được câu cuối cùng, tất cả mọi người đã hoàn toàn hiểu rõ, cái con thỏ cực kỳ quỷ dị trước mặt chính là do Bạch Tiểu Thuần sáng tạo ra, lại rất thích mách lẻo!

Đến khi con thỏ nói xong hết, thì thân thể của toàn bộ đám đệ tử bờ Bắc đều chấn động mãnh liệt, cả đám trợn tròn hai mắt, hơi thở dồn dập nhìn con thỏ vừa chạy trốn khỏi đại hắc cẩu, vừa luôn miệng hô hào, vừa cấp tốc đi xa.

“Phụng hiến sinh mệnh bản nguyên?”

“Tìm được nguyên nhân chiến thú xao động thì Bạch Tiểu Thuần cũng đã rời khỏi bờ Bắc từ lâu?”

“Bạch Tiểu Thuần!!!” Toàn bộ đệ tử bờ Bắc đều gào rống lên. Nhất là những người có chiến thú xao động trong mấy ngày nay, ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo, triển khai toàn bộ tốc độ, ầm ầm kinh thiên động địa xông thẳng đến Bách Thú Viện.

Từng lời của con thỏ trong lúc nó đang chạy loạn không ngừng truyền ra. Rất nhanh, thanh âm cũng dần lan truyền khắp mọi nơi ở bờ Bắc, tất cả đệ tử bờ Bắc đều nghe thấy. Từng người trợn tròn mắt, rồi từng đợt rống giận nhanh chóng truyền ra đầy kinh thiên động địa khắp cả bờ Bắc.

“Bạch Tiểu Thuần!!”

“Nguyên lai là do hắn làm!!! Hắn còn muốn trốn về bờ Nam?”

“Đả đảo Bạch Tiểu Thuần!!”

Tất cả đệ tử bờ Bắc đều trở nên điên cuồng, cả đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, còn có phần lớn các trưởng lão cũng xuất hiện, đều lao thẳng đến Bách Thú Viện.

Cùng lúc đó, tại một nơi trong bờ Bắc, con thỏ xuất quỷ nhập thần đã cắt đuôi được Đại hắc cẩu, nó đang vọt phóng đi thì đột nhiên khựng người lại. Trước mặt nó lúc này vô thanh vô tức lại xuất hiện một con khỉ già, sắc mặt đầy ngưng trọng nhìn lấy con thỏ, toàn thân nó tản ra khí tức tang thương, đồng thời còn có cả sát ý.

“Thỏ, rốt cuộc ngươi là ai?”

Thần sắc con thỏ trong nháy mắt chợt ngưng trọng, quan sát con khỉ già, trên người cũng tản ra khí tức tang thương và sát ý, nghiêm túc nói.

“Thỏ, rốt cuộc ngươi là ai?”

Vẻ tàn khốc trong mắt con khỉ chớt lóe lên, lao thẳng tới con thỏ. Ánh mắt con thỏ cũng lóe lên vẻ tàn khốc rồi nhanh chóng chạy trốn, một thỏ một khỉ, nháy mắt đã không thấy bóng dáng.

Bạch Tiểu Thuần đang khẩn trương chờ đợi bên trong Bách Thú Viện, chỉ còn chưa tới hai canh giờ nữa là chiến thú mạnh mẽ nhất của hắn sẽ được sinh ra. Nhưng lúc này, đột nhiên bên ngoài truyền đến từng âm thanh nổ vang, theo đó là từng đạo thân ảnh mang theo vẻ phẫn nộ cấp tốc lao tới.

“Bạch Tiểu Thuần!!!” Tất cả đệ tử bờ Bắc đều mang theo lửa giận, trong nháy mắt đã tiến gần tới đây. Khi thấy bọn họ đánh vỡ các trận pháp, âm thanh nổ tung kinh thiên, trận pháp lầu các rung chuyển, Bạch Tiểu Thuần trợn to hai mắt, trong lòng giật thót lại.

“Các ngươi định làm gì vậy??? Ta là Quang vinh đệ tử, là sư đệ của Chưởng môn, ta…”

“Ngươi là ai cũng vô dụng thôi!!!” Đệ tử bờ Bắc lúc này đầy kích động, người đông thế mạnh, bèn hét lớn lên rồi tiếp tục đánh vào trận pháp. Rất nhanh, trận pháp lầu các truyền ra thanh âm nứt vỡ ken két, với sự oanh kích của đám người này thì hẳn sẽ nhanh chóng vỡ nát.

Da đầu Bạch Tiểu Thuần đầy tê dại, hắn phát hiện đệ tử bờ Bắc quả thật quá hung tàn. Bờ Nam chẳng qua chỉ ném đá tảng nhưng bọn họ lại ra tay thật sự, với tình cảnh này chỉ cần mỗi người bọn họ dùng một ngón tay thôi cũng dư sức đâm mình thành thịt nát rồi.

“Giết người!!!” Bạch Tiểu Thuần kêu lên thảm thiết rồi vội lùi về phía sau. Trong lòng hắn lúc này dâng đầy oan ức, đám đệ tử bờ Bắc qua coi thường người đi, đầu tiên là khiêu khích, sau đó là nói xấu, lúc trước bản thân hắn cũng chỉ bắt đám chiến thú phụng hiến một chút mà thôi, kết quả là cả đám lại muốn giết chết mình.

Ngay khi hắn vừa lùi lại thì trận pháp cũng nổ ầm một tiếng rồi sụp đổ. Mấy vạn đệ tử bờ Bắc bên ngoài đầy phẫn nộ, đang muốn xông vào thì đột nhiên có bốn tiếng hừ lạnh từ trên bầu trời truyền tới. Bốn vị Chưởng tòa trong nháy mắt đã hàng lâm, ngăn cảm đám đệ tử đang phát cuồng này.

Bà lão Diên Vĩ Phong quét mắt qua đám đệ tử bờ Bắc một cái.

“Chưởng tòa, chúng ta…” Có đệ tử không phục, đang định mở miệng kêu oan.

“Câm miệng, các ngươi vây công Bách Thú Viện thế này, còn ra cái thể thống gì?” Bà lão Diên Vĩ Phong quát lên, thanh âm như sấm khiến các đệ tử chấn động, mọi người cũng lo lắng không yên.

“Đúng, các ngươi vây công Bách Thú Viện thế này, thật quá đáng quá rồi!!!” Bạch Tiểu Thuần thở phào nhẹ nhõm, cũng đứng một bên đầy nghiêm túc tiếp lời.

“Ngươi cũng câm miệng!” Bà lão quay đầu hung hăng nhìn Bạch Tiểu Thuần. Đang định nói tiếp thì chợt bà mở to hai mắt nhìn về phía Dục Thú hoa ở hậu viện, hít vào một hơi lạnh. Ba Chưởng tòa khác cũng run rẩy cả người, đồng loạt nhìn về phía Dục Thú hoa, lập tức thất thanh.

“Dục Thú Chủng!!!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 27/09/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 4
Phần 35: Thu Hoạch Thành Quả Thắng Lợi... Hàn Thạc lo lắng nhất là cổng thành do Thiết Tư Đặc và Địch Khắc phụ trách. Khi hắn vội vàng đi đến nơi này, lại phát hiện binh sĩ trên tường thành vẫn bình an, dấu vết chiến đấu trên tường thành cũng không quá thảm liệt, chỉ có hai trăm thi thể cường đạo cho thấy phía này cường đạo tổn thất cũng không lớn. Không việc gì phải không? Hàn Thạc như một luồng sáng hạ xuống, liếc nhìn mấy người Thiết Tư Đặc đang dương dương tự đắc, thở phào. Đại nhân, chúng ta không sao cả. Cái đám cường đạo bé gan đó chỉ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Phần 35 “Tuyệt đẹp, tuyệt đẹp a!” Lâm Vãn Vinh ngây ngốc nhìn cơ thể hoàn mỹ của nàng, trong lòng không cầm được tiếng cảm thán: “Ông trời đối đãi với ta thật không bạc, trước có Thanh Tuyền, giờ là Xảo Xảo, có các nàng, cả đời ta quả không uổng phí. Xảo Xảo vừa thẹn vừa bối rối, liền lại vội vàng thụt người vào trong nước che nửa thân xuân, nhưng vẫn nắm chặt tay Lâm Vãn Vinh: Đại ca, còn chưa tới lúc vào kinh, huynh phải đi đâu vậy? Huynh không còn cần Xảo Xảo nữa sao? Thấy lệ châu đã đẫm nhòa trong mắt nàng, Lâm Vãn Vinh không chịu nổi nữa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lục Thiếu Du – Quyển 8
Phần 35 Biết rồi. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thu hồi vẻ kinh ngạc trong mắt. Nói xong thân thể lập tức bắn về phía trước, đồng thời một cỗ hắc vụ từ trong tay tuôn ra. Trong hắc vụ có một mùi gai mũi tỏa ra bốn phía. Linh lực cuồn cuộn, uy thế quanh người tăng mạnh, đột nhiên trong mi tâm có một cỗ quang mang chói mắt bắn vào trong hắc mang. Phì Phì. Lúc này hắc vụ nồng nặc phía trước đột nhiên ngưng tụ hóa thành một đầu cự mãng hắc sắc chừng sáu trăm thước, giống như một đầu hắc long khổng lồ. Không gian chung quanh đầu hắc mãng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng