Vĩnh Hằng - Quyển 3

Phần 76

Mắt Bạch Tiểu Thuần rụt lại, đây là lần đầu tiên hắn gặp lại Công Tôn Uyển Nhi từ lúc trở về Linh Khê Tông, Công Tôn Uyển Nhi này hoàn toàn khác biệt với Công Tôn Uyển Nhi hắn từng biết!

Công Tôn Uyển Nhi trước kia, tuy cũng dáng vẻ xinh đẹp đó, nhưng không có vẻ vũ mị, còn cô gái này, vẻ ngoài vũ mị, thực chất đều đem giấu hết vào bên trong, làm người nhìn thấy đều sinh ra cảnh giác.

Dù tướng mạo giống hệt nhau, nhưng hắn cảm thấy cô gái này mang tới nguy hiểm rất mạnh.

Chấn động tu vi của cô ta rất mịt mờ, khiến Bạch Tiểu Thuần vô và cảnh giác, huyết khí trong người hắn cũng rục rịch.

“Không đúng!!” Bạch Tiểu Thuần còn đang sửng sốt, Công Tôn Uyển Nhi đã che miệng cười, quay người bỏ đi, thoáng cái đã mất hút trong biển người.

Cô ta biến mất, cảm giác tim đập nhanh của hắn mới giảm đi, nhưng cảm giác vừa rồi, Bạch Tiểu Thuần dám chắc chắn là không hề sai lầm.

“Công Tôn Uyển Nhi sao lại thay đổi nhiều như vậy!” Bạch Tiểu Thuần hít sâu, cẩn thận nhớ lại đôi mắt cô ta, nhất là tiếng cười lanh lảnh kia, có một cái gì đó quen thuộc khó tả thành lời.

Bởi vì trước đây hắn cũng đã biết Công Tôn Uyển Nhi, nên không xác định được cái cảm giác quen thuộc kia có chỗ nào khác thường hay không.

Hầu tiểu muội nhận ra hắn khác thường, nhìn theo ánh mắt hắn, nhưng không nhìn thấy Công Tôn Uyển Nhi.

“Tiểu Thuần ca ca, ngươi sao vậy?” Hầu tiểu muội hỏi.

Bạch Tiểu Thuần lắc đầu không đáp, chỉ tiếp tục suy nghĩ. Những tu sĩ mới tới đều dần được dẫn đi, cuối cùng cũng tới phiên Thượng Quan Thiên Hữu.

“Thượng Quan sư thúc, theo quy định tông môn, người là một trong ba đại trúc cơ của Thanh Phong Sơn, nên người là người chủ trì Thanh Phong Đệ Tam Trận, kính xin đi theo vãn bối, làm quen với trận pháp.” Một đệ tử nội môn bờ bắc ôm quyền nói với Thượng Quan Thiên Hữu.

Những người được truyền tống từ đầu đến giờ đều chỉ là người tham gia trận pháp, nhưng tới Thượng Quan Thiên Hữu lại trở thành người chủ trì trận pháp, sự khác biệt đương nhiên làm cho nhiều người chú ý, và bàn tán.

“Không hổ là Thượng Quan sư thúc, kỳ vọng của tông môn, làm chủ trì Thanh Phong Đệ Tam Trận…”

“Ta vừa rồi đã quan sát cẩn thận, Lạc Trần sơn mạch sắp xếp theo các ngọn núi, mỗi núi đều có mấy chục trận pháp của đệ tử ngoại môn, chừng mười trận pháp đệ tử nội môn, có cả trận pháp của chưởng tọa, trận pháp của trưởng lão, trận pháp của Thượng Quan Thiên Hữu là thiên kiêu chi trận…”

“Thượng Quan sư thúc từ hồi ở Vẫn Kiếm Thâm Uyên trở về, sau nhiều ngày bế quan, nghe nói chỉ xuất quan một lần khiêu chiến Quỷ Nha, đáng tiếc không biết thắng bại như thế nào…”

Bạch Tiểu Thuần nhếch miệng, trong lòng không ưa.

Thượng Quan Thiên Hữu bình thản đi ra, cảm giác được vạn người nhìn ngó hắn đã sớm quen, nhàn nhạt hỏi người đệ tử nội môn bờ bắc kia.

“Trận thứ hai và trận thứ nhất, ngươi có biết ai chủ trì không?”

“Hồi bẩm Thượng Quan sư thúc, trận thứ hai nghe nói là Thanh Phong sơn trưởng lão tự ra tay, còn trận thứ nhất, chính là Thanh Phong sơn chưởng tọa.” Đệ tử kia cung kính trả lời, Thượng Quan Thiên Hữu nhẹ gật đầu, liếc Bạch Tiểu Thuần một cái, hừ một tiếng.

Lại có một người tới cung kính chào Chu Tâm Kỳ.

“Chu sư thúc, đệ tử là người dẫn đường, ngài là người chủ trì Hương Vân Sơn Đệ Tam Trận.”

Chu Tâm Kỳ yên lặng gật đầu, đi ra, và Thượng Quan Thiên Hữu bước đi. Bạch Tiểu Thuần liếc mắt, Chu Tâm Kỳ thì không sao, nhưng nhìn Thượng Quan Thiên Hữu kiểu gì cũng không thấy vừa mắt.

“Gia hỏa này, không ngờ cũng được làm người chủ trì, xem ra, mỗi núi ngoài trận pháp nội và ngoại môn, còn có ba cái trận pháp Trúc Cơ. Vậy mình thì sao? Đi cái nào nhỉ?”

Một đệ tử nội môn bờ nam từ xa bay tới.

Vừa mới tới gần, lập tức hô to.

“Bạch sư thúc có ở đấy không…”

Hắn hét rất to, trán ướt mồ hôi, xung quanh ai cũng nghe thấy, Thượng Quan Thiên Hữu và Chu Tâm Kỳ cũng dừng bước, nhìn sang.

Bạch Tiểu Thuần sáng mắt, bước ra, vẫy tay.

Đệ tử kia thấy Bạch Tiểu Thuần, vội vàng chạy tới, ôm quyền cúi thấp từ xa, trong mắt đầy cung kính và cuồng nhiệt.

“Bái kiến Bạch sư thúc!”

“Chưởng môn có lệnh, Bạch sư thúc không tham dự trận pháp của bảy núi hai bờ nam bắc, mà là đi chủ trì… Chủng Đạo sơn Trúc Cơ chi trận!”

Người xung quanh nghe thấy, ai cũng hít sâu, và nhìn Bạch Tiểu Thuần.

“Chủ trì Chủng Đạo sơn Trúc Cơ chi trận?”

“Đương nhiên, Bạch sư thúc Thiên Đạo Trúc Cơ, nếu vào trong các núi, chính là không biết trọng nhân tài, chỉ có Chủng Đạo sơn, mới thích hợp Bạch sư thúc!”

Những ánh mắt kia đều có tôn kính và hâm mộ, rõ ràng, Bạch Tiểu Thuần là người quan trọng, dưới mắt tông môn, còn quan trọng hơn hẳn Thượng Quan Thiên Hữu và Chu Tâm Kỳ.

Chu Tâm Kỳ nhìn Bạch Tiểu Thuần, rồi theo người đệ tử dẫn đường rời đi, Thượng Quan Thiên Hữu mặt vẫn như thường, nhưng bàn tay phải siết chặt, cảm giác lại bị vượt mặt làm hắn nghiến răng, hất mạnh tay áo, bay vọt đi trước cả đệ tử dẫn đường.

Bạch Tiểu Thuần vô và sảng khoái, trước khi đi, hắn còn lấy thân phận của mình sắp xếp cho Hầu tiểu muội, giúp nàng dù đương nhiên bị chuyển tới khu vực đệ tử ngoại môn, nhưng sẽ được mọi người bảo vệ.

Bạch Tiểu Thuần bay tới khu vực trung tâm, nơi đây có chín cái trận pháp rất lớn, mỗi trận pháp đều to cả ngàn trượng, tỏa ra chấn động và hào quang kinh người, như hô ứng với đại trận của Lạc Trần sơn mạch.

Có mấy trăm đệ tử, đang bận rộn quanh chín cái trận pháp bên ngoài, khi thì điều chỉnh thử, khi thì cải biến, làm cho khí tức của chín trận pháp không ngừng biến đổi mạnh hơn.

Trong trận pháp, đã có không ít người khoanh chân ngồi, phân tán trong chín trận pháp, chỗ ngồi của mỗi người là cố định, không được thay đổi.

Nhìn kỹ, chỗ ngồi trong trận pháp được xếp theo hình bát quái, ngoài tám người ngoài và, ở chính giữa có ba vị trí chủ đạo, chính là phương pháp bên trong tam tài bên ngoài bát quái.

Những tu sĩ ngồi trong trận pháp, phần lớn Bạch Tiểu Thuần đều biết, đều là Linh Khê Tông Trúc Cơ trưởng lão, có mấy người cũng nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, gật đầu chào.

Trận pháp của Bạch Tiểu Thuần là trận pháp thứ chín, khác với tám trận pháp kia, trận pháp này vị trí chủ đạo chỉ có một mà thôi.

“Chưởng môn có mệnh, Chủng Đạo sơn Đệ Cửu trận, chỉ có một mình Bạch sư thúc chủ trì!” Đệ tử dẫn đường ôm quyền cúi đầu, cung kính chào rời đi. Bạch Tiểu Thuần ngắm nghía một lúc, mới đi vào trong trận pháp, khoanh chân ngồi xuống.

Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt, tỏa ra tu vi, cảm thụ trận pháp.

Trận pháp này và Tử Khí Thông Thiên Quyết có một sự hô ứng lẫn nhau rất mạnh, khiến Bạch Tiểu Thuần có cảm giác mình và trận pháp như hòa vào làm một.

Bạch Tiểu Thuần mơ hồ cảm thấy mình như muốn hóa thành người khổng lồ, chỉ cần một ý niệm, là trở thành Cự Nhân ngay.

Cảm giác này cực kỳ mãnh liệt, khiến Bạch Tiểu Thuần không dằn lòng được, cho nên… một luồng sáng rực, kèm theo một tiếng nổ mạnh từ Đệ Cửu trận của hắn dựng lên.

Trúc Cơ trưởng lão trong tám trận pháp chung quanh đều quay sang nhìn, không chỉ thế, hầu như mọi tu sĩ đều bị kinh động, quay sang nhìn.

Từ đệ cửu trận của Bạch Tiểu Thuần, trong làn hào quang, một cự nhân cao cả hai trăm trượng xuất hiện, mặc dù chỉ mới có hình dáng, nhưng vẫn nhìn ra được, gương mặt của cự nhân chính là Bạch Tiểu Thuần!

Đám Trương Đại Bàn, Hắc Tam Bàn, Hứa Bảo Tài, Hầu Vân Phi nhìn thấy cự nhân, đều thất kinh.

Quỷ Nha đang ngồi trong Quỷ Nha Phong Đệ Tam Trận, mở bừng mắt, nhìn cự nhân kia, mắt lóe tinh mang.

Bắc Hàn Liệt, Từ Tung, cả Thượng Quan Thiên Hữu, Chu Tâm Kỳ vừa mới ngồi xuống, cũng phải ngẩng lên nhìn.

Mắt Công Tôn Uyển Nhi lấp lóe.

Bạch Tiểu Thuần hơi ngơ ngác, hắn cảm nhận được, suy nghĩ của hắn chính là suy nghĩ của cự nhân, hành động của hắn chính là hành động của cự nhân, giống như cự nhân là một cái thân ngoại hóa thân của hắn!

Cảm giác mạnh mẽ chưa từng có làm hắn không nhịn được, ngửa mặt lên thét dài một tiếng, tiếng thét như sấm động, truyền khắp không gian.

Bạch Tiểu Thuần thử vung vẩy hai tay, nhưng có lẽ chưa quen, nên thân thể cự nhân lảo đảo tan dần đi, khiến mọi người đang quan sát đều lo lắng.

Thái Thượng Trưởng Lão và danh sách truyền thừa đang ở trên không cũng chăm chú nhìn vào.

“Hắn chính là Bạch Tiểu Thuần…”

“Ngay lần đầu vào chủ trận pháp, đã kích phát được sức mạnh của trận pháp, ngưng tụ ra được thân ngoại hóa thân…”

“Bạch Tiểu Thuần này… Công pháp của hắn và trận pháp của Linh Khê Tông ta không ngờ lại hòa hợp đến thế!”

“Khó trách Chưởng môn lại cho một mình hắn làm chủ đạo Đệ Cửu trận, chuyện vốn cần tới ba tu sĩ mới ngưng tụ ra được trận pháp hóa thân, nhưng chỉ cần một mình hắn đã làm được.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/10/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hướng Nhật – Quyển 4
Phần 76 Tiểu Tử! Mấy người Hướng Nhật được nhân viên dẫn tới phòng hóa trang. Sở Sở tinh mắt, lập tức phát hiện Lac Phi Tử đang được một chuyên gia hóa trang trang điểm, liền gọi to. A, Sở Sở! Lạc Phi Tử đang phải ngồi yên không thể nhúc nhích, chỉ có thể nhìn qua gương mà chào hỏi. Cậu không cần đứng lên, nhìn thấy nhau là ổn rồi. Sở Sở vội nói, nàng phát hiện chuyên gia hóa trang bên cạnh Lạc Phi Tử đang lạnh lùng nhìn mình, biết mình vào đây đã quấy rầy công việc của họ, không thể gây thêm phiền phức nữa. Lạc Phi Tử cũng vội...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Chịch đi, đừng sợ! - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Yêu đi, đừng sợ!” Tùng và Phương đang yêu nhau. Tùng là ảo thuật gia nổi tiếng, còn Phương làm trợ diễn cho Tùng. Cả hai yêu nhau sau thời gian dài đi lưu diễn cùng nhau. Nhưng chuyện tình của họ không được suôn sẻ lắm do bị hồn ma Vân quấy phá. Vân là một người bạn thân của Phương, nhưng bị tai nạn chết sớm. Sau khi Vân chết, hồn ma cô cứ luôn bám theo Phương và tìm cách ngăn không cho Phương có bạn. Phương còn có hai người bạn khác là Trang Ú và chị Diễm, hai người này cũng bị hồn ma Vân tấn công. Trang trong...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Phần 76 Không chút do dự, không chậm trễ, ý thức của nàng từ ở bên trong mặt đất Tiên Vực của Vĩnh Hằng này phát ra, chấn động chúng sinh, trong nháy mắt, ấn ký nơi mi tâm Thánh Hoàng, bạo phát ra tia sáng chói mắt. Tia sáng chói mắt này, khuếch tán tám phương. Đồng thời, bên trong đóa hoa vĩnh hằng nở rộ này, ngưng tụ ra mắt của mẹ Vĩnh Hằng, lúc này tất cả mở ra! Ở trong chớp mắt khi mở ra, khí tức trên người Thánh Hoàng phóng lên cao, dưới không ngừng bạo phát, cuối cùng lại khiến cho căn cơ của hắn vốn bất ổn, ở trong một chớp mắt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng