Vĩnh Hằng - Quyển 4

Phần 85

Đến thành Bắc, Bạch Tiểu Thuần thay hình đổi dạng, thuê một linh trạch, mua nhiều linh thực, cả ngày trốn trong nhà tu hành, chờ tin đồn trôi qua.

Linh khí nơi đây quá nồng đậm, khiến tốc độ tu luyện tăng cao, tuy vẫn chưa đột phá Hạ Hàn của Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết, nhưng đã tinh luyện được rất nhiều.

Giờ hắn chỉ cần đưa tay ra, là bàn tay sẽ tỏa ra hàn khí kinh người, mơ hồ còn có những tầng hình ảnh trùng điệp như ẩn như hiện, đây chính là đặc thù của Hạ Hàn, Băng Hàn Chi Ảnh.

Bạch Tiểu Thuần cũng tu Bất Tử Cân mấy canh giờ mỗi ngày, ngón chân thứ hai bàn chân trái đã hoàn toàn luyện xong, giờ bắt đầu luyện ngón thứ ba.

“Lão tổ nói không sai, tới đây, tốc độ tu luyện tăng lên nhiều thật.” Bạch Tiểu Thuần cảm khái.

Ba tháng sau, chuyện siêu cấp Tịch Cốc đan mới dần lắng xuống, người cả Không Thành đều biết chuyện siêu cấp Tịch Cốc đan, giờ ai cũng vô cùng cảnh giác với cái gọi là Tịch Cốc đan, không ai tin vào nó nữa.

Càng không có ai dùng thử nữa.

Thiên Không Hội đã đạt được mục đích, không cần tốn nhiều sức, mà còn kiếm được rất nhiều tiền, bao nhiêu trách nhiệm đều đổ hết lên đầu Bạch Dược Sư đã mất tích.

Đương nhiên, đối với những cái người bị hại, Thiên Không Hội đều tới xin lỗi và trấn an, làm rất đàng hoàng, khiến Thiên Không Hội không hề bị ảnh hưởng gì.

Họ chỉ tiếc người ta không giết được Bạch Tiểu Thuần, nhưng họ cũng mặc kệ, vì họ nghĩ đấy chỉ là một tên dược sư có tí thiên phú, không đáng Thiên Không Hội phải quá mức để trong lòng.

Trong trận đấu này, Bạch Tiểu Thuần đã bại hoàn toàn!

Chuyện này kích thích hắn chưa từng có, thất bại khi đấu trí luôn làm hắn điên tiết, cảm thấy bị nhục nhã, định dùng tu vi kim đan của mình đi quậy banh Thiên Không Hội, nhưng rồi lại thôi.

“Dựa vào tu vi, không tính là giỏi, Bạch Tiểu Thuần ta ngã ở đâu, sẽ đứng lên lại ở đó, chả phải chỉ là đấu tâm cơ hay sao!” Bạch Tiểu Thuần hầm hừ, uống một ngụm Bách Hoa Linh Nhưỡng, lại ăn một mồm Bảo Ngọc Linh Mễ, hai loại linh thực này, giá cả rất xa xỉ, là hai món Bạch Tiểu Thuần thích nhất ở Đông thành, sau khi tới đây cũng không nỡ bỏ.

Hắn nhìn lệnh bài thân phận, điểm cống hiến qua ba tháng, đã chẳng còn lại bao nhiêu.

“Đều tại ta lúc trước tiêu tiền như nước…” Bạch Tiểu Thuần đau đầu, hối hận vì đã đổi mười vạn điểm để lấy thân phận áo cam, cũng hối hận vì đã mua Ngạc Ngư Thú.

“Làm sao bây giờ, siêu cấp Tịch Cốc đan không bán được nữa, chẳng lẽ sau này phải sống tiết kiệm từng đồng, tự chế siêu cấp Tịch Cốc đan ra mà ăn sao…”

Đến nửa tháng sau, linh thực của Bạch Tiểu Thuần đã gần hết, điểm cống hiến cũng tương tự, song hắn vẫn chưa nghĩ ra cách giải quyết, bèn thở dài, thay đổi dung mạo một tí, đira ngoài.

“Đành đi bán Ngạc Ngư Thú vậy, đổi chút ít điểm cống hiến, bán cả ít pháp bảo và đồ trang sức hồi trước mua vậy.” Bạch Tiểu Thuần vẫn còn thấy tiếc, nhưng đã hết cách.

Trong Không Thành, Ngạc Ngư Thú là hung thú thường thấy nhất, Bạch Tiểu Thuần ngồi trên nó lại chẳng có ai liên tưởng hắn với Đông thành Bạch Dược Sư.

Người ta chỉ nhìn hắn với vẻ hâm mộ và tôn kính, ngay cả đệ tử áo cam cũng vậy, vì ở trong Không Thành, có chiến thú tọa kị là một loại tiêu chí biểu trưng cho thị lực, chưa kể khắp người Bạch Tiểu Thuần pháp bảo sáng lóng lánh.

Nhưng ánh mắt như vậy, càng làm cho Bạch Tiểu Thuần chua xót.

“Từ hôm nay, ta sẽ không còn được người ta nhìn như thế nữa.” Bạch Tiểu Thuần chán nản, không ngừng thở dài, quyết định sau này phải đi ra ngoài nhiều một tí, để dần bớt tiếc nuối đi.

Bạch Tiểu Thuần đang định vào Linh Thú các, thì nhìn thấy một tu sĩ đứng ở một đầu hẻm.

Tu sĩ cầm một cây cờ lớn, bay phần phật ba chữ to.

Thần Toán Tử…

Người này, đúng là Thần Toán Tử, song so với lúc chia tay Bạch Tiểu Thuần, hắn trông rất thê thảm, người gầy nhom, xanh xao vàng vọt, hai mắt vô thần.

Mọi người đi qua chỗ hắn chẳng ai buồn dừng lại, nhiều lần Thần Toán Tử định mời chào, nhưng lại thôi, ánh mắt mờ mịt, hồn như đã chẳng còn trong cơ thể.

Bộ dạng thê thảm ấy làm Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, quyết định đi tới.

Cơ thể khổng lồ và tiếng bước chân vang dội của Ngạc Ngư Thú làm Thần Toán Tử giật bắn, ngẩng đầu lên.

Một con cá sấu thân đầy lân giáp, lấp lóe sáng trong ánh trời chiều, hơi thở nón ghừng hực, trên lưng nó, là một người mặc áo bào cam, khí sắc sung mãn, trang phục đẹp đẽ.

Thần Toán Tử trợn to mắt, bằng kinh nghiệm mấy tháng ở đây, hắn hiểu ngay để được thế này, đều là hạng thiên kiêu của Không Thành, điểm cống hiến ít nhất phải hơn mấy chục vạn, chỉ còn cách áo vàng không xa.

Loại nhân vật này, mới là con cưng thực sự của Không Thành, có quyền hô mưa gọi gió, mấy tháng nay hắn đã gặp được mấy người như vậy, người nào cũng làm hắn vô cùng hâm mộ, thế nên hắn rất kích động, thầm nghĩ rút cuộc đã có khách hàng lớn, vì vậy vội lên tinh thần, chỉnh trang quần áo, đi tới chào người trên lưng cá sấu.

“Vị huynh đài này xin dừng bước, tại hạ Thần Toán Tử, huynh đài có thể nghe ta một lời chăng!”

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt nhìn Thần Toán Tử, biết mình thay đổi dung mạo nên đối phương nhìn không ra, ra vẻ thâm trầm ừ một tiếng.

Hắn một tiếng ừ, làm cho Thần Toán Tử kích động quá đỗi, không ngờ chỉ chào đại mà đối phương cũng đồng ý.

“Thần Toán Tử a Thần Toán Tử, ngươi nhất định phải cố gắng làm cho vị gia này thỏa mãn, chỉ cần người này hài lòng, ngươi sẽ lấy được kha khá điểm cống hiến, không chừng còn có thể trở thành tay sai tính toán cho hắn!!”

Thần Toán Tử nghiêm mặt, tay bấm pháp quyết, không ngừng tính toán.

Càng tính, mắt hắn càng trợn to, cả người run lên.

“Không đúng không đúng, ta tính sai, làm sao lại tính ra người kia, không phải, để ta tính lại…” Thần Toán Tử hô hấp hỗn loạn, mặt đầy vẻ không tin nổi, hai tay bấm pháp quyết tốc độ nhanh hơn, sau nửa ngày, ánh mắt hắn trợn to, thiếu chút nữa muốn trồi ra ngoài, nhìn Bạch Tiểu Thuần như nhìn quỷ.

“Ngươi… Ngươi là…”

“Hừ Hừ Tử, sao ngươi thê thảm thế, ta tưởng ta thảm lắm rồi, không ngờ ngươi còn thảm hơn ta.” Bạch Tiểu Thuần thần sắc cổ quái nhìn Thần Toán Tử, biết đối phương vẫn còn có chút bổn sự, hẳn là tính ra thân phận của mình.

Năm đó ở Huyết Khê Tông, đối phương tính ra rất nhiều chuyện chính xác…

“Bạch Tiểu Thuần!!” Thần Toán Tử lùi lại mấy bước, cả người run rẩy, nghe giọng nói của Bạch Tiểu Thuần mà vô cùng bối rối.

Thấy Thần Toán Tử hốt hoảng, Bạch Tiểu Thuần đắc ý khẽ ho.

“Nói nhỏ chút…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/10/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 7
Phần 85 Đối với yêu cầu của hai người Nam Lũng Hầu, thì Vương Thiên Cổ cùng với những tu sĩ khác cũng không có ý kiến gì thêm nữa. Không cần nói đến tu vi của hai người này, mà chỉ cần với thân phận là người phát khởi ra việc này thì việc có nhiều bảo vật hơn một chút cũng là lẽ thường. Vì sợ có gì đó bất trắc có thể xảy ra, bọn họ không đợi hết hội giao dịch chấm dứt, mà liền khỏi hành sau hai ngày chuẩn bị. Mọi người cùng nhau phát thệ là không tiết lộ bất kỳ tin tức gì về việc này ra ngoài trước khi đi. Nhưng...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 18
Phần 85 Tuy mấy Thần Đế này địa vị thật lớn, tuy đạt được Tiên Quân Tiên Vương truyền thừa, nhưng hắn vẫn không sợ chút nào, trong nội tâm ngược lại có một loại cảm giác chờ mong, chờ mong kiến thức Tiên Giới tuyệt học! Đúng vậy, ngươi không tránh thoát. Tổ Nho bá một tiếng mở ra quạt xếp, mỉm cười nói. Giang Nam mỉm cười nói: Tổ Nho đạo hữu, ngươi hiểu lầm ý tứ của ta. Ta là nói các ngươi có họa trời giáng, trốn cũng không tránh thoát. Ta là người có một tính xấu, các ngươi để cho ta một phần, ta cho các ngươi một xích, các ngươi hướng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Quan Trường – Quyển 7
Phần 85 Nhớ tới Mễ Huyên, liền nhớ tới những năm tháng xanh tươi ở huyện Bá, Hạ Tưởng không tránh khỏi có phần bùi ngùi. Chính là ở huyện Bá hình thành nền móng tình cảm giữa hắn và Tào Thù Lê. Cũng chính là ở huyện Bá, biết Liên Nhược Hạm sẵn lòng sống chung cả đời cùng hắn. Cũng ở huyện Bá, đã gặp Dương Bối người yêu cũ của hắn. Nhớ tới Dương Bối, tâm tư của Hạ Tưởng có phần trôi xa, giữa lúc mơ hồ không tự chủ được suy nghĩ, cũng không biết Dương Bối đã đi nơi nào, kiếp này còn có duyên phận gặp lại hay không? Không gặp cũng tốt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng