Vĩnh Hằng - Quyển 5

Phần 11

“Có hay không?” Phùng Hữu Đức thấy Vân Đạo Tử sững ra, thì nhướng mày.

“Có… là một đệ tử trong nhóm người mới tới…” Vân Đạo Tử không biết vì sao Phùng Hữu Đức lại hỏi tới Bạch Tiểu Thuần, vội trả lời.

“Ta nhớ ra rồi, là hắn à, ngươi lập tức dẫn hắn… à không, đi mời hắn tới đây, nhớ kỹ nhất định phải khách khí.” Phùng Hữu Đức vui vẻ, đã nhớ ra Bạch Tiểu Thuần là ai, cái tên tốc độ còn nhanh hơn mình ấy, làm lão cảm thấy không thoải mái cho lắm, nhưng phải khách khí với tên kia mới được, kẻ có thể làm cho đại nhân vật chú ý tới, quả nhiên không phải tầm thường…

“A?” Vân Đạo Tử mở to mắt, trong đầu hỗn loạn, mặt biến sắc, trán vã mồ hôi, chết rồi, Phùng Hữu Đức lại còn bảo là ‘mời’ mới chết.

“Hửm? Sao còn không đi?” Phùng Hữu Đức thấy Vân Đạo Tử đứng sững thì cau mặt.

“Đường chủ… Bạch Tiểu Thuần… Hắn… Hắn không tới được, hắn đã đi chấp hành nhiệm vụ.” Vân Đạo Tử run run, trong lòng không ngừng chửi bới Lý Nguyên Thánh, Bạch Tiểu Thuần bị chọn vào Hàng Ma đường, chính là vì Vân Đạo Tử nhúng tay vào.

Lý Nguyên Thánh đã hứa, chỉ cần hắn giết chết Bạch Tiểu Thuần, sẽ trả công cho hắn rất hậu hĩnh, loại chuyện này Vân Đạo Tử cũng không phải là lần đầu đi làm, hắn nghĩ, đấy chỉ là một đệ tử bình thường mà thôi, là con tin thì sao chứ, vào Hàng Ma đường, hắn muốn ai chết, người đó nhất định phải chết.

Nhưng bây giờ Vân Đạo Tử run từ trong tim run ra.

“Nhiệm vụ?” Phùng Hữu Đức sững sờ, nhìn Vân Đạo Tử, ánh mắt trở nên sắc bén như dao. Lão là Hàng Ma đường Đường chủ, dù thường ngày không quan tâm công việc, nhưng không phải không biết những trò xấu xa bên trong Đường, biết nhất định Bạch Tiểu Thuần đã đắc tội ai đó, và Vân Đạo Tử đã làm cái gì đó.

“Đi chấp hành nhiệm vụ gì?” Giọng Phùng Hữu Đức không vui.

“Là… đi chấp hành nhiệm vụ giết chết một tên dâm tu tên là Tả Hằng Phong…” Vân Đạo Tử đau khổ trả lời.

“Đi chấp hành ở đâu, nói cho cụ thể!” Phùng Hữu Đức nheo mắt, nhìn chằm chằm Vân Đạo Tử, từng chữ lạnh băng.

“Đi… động phủ Địa Sát lão quái, Tả Hằng Phong là đệ tử Địa Sát lão quái mới thu nhận…” Vân Đạo Tử vô cùng hận Lý Nguyên Thánh.

“Cái gì!!” Phùng Hữu Đức trừng mắt muốn rớt khỏi tròng, phất tay một cái, đồ trong đại điện đều vỡ nát thành bụi.

“Ngươi bảo Bạch Tiểu Thuần tới động phủ của Nguyên Anh tu sĩ Địa Sát lão quái giết đệ tử của hắn?!” Phùng Hữu Đức lửa giận ngập trời.

“Mau kêu hắn trở về, hắn không cần phải làm nhiệm vụ gì hết!” Phùng Hữu Đức nổi giận gầm lên, tu vi Nguyên Anh tỏa ra, thanh âm như sấm, rền khắp Hàng Ma đường.

“Tới… Không còn kịp nữa, hắn đã đi hơn mười ngày rồi, bây giờ hẳn là… đã tới rồi… hơn nữa… ta đã động tay vào ngọc giản của hắn… tông môn không thể liên hệ với hắn được nữa…” Vân Đạo Tử bị lửa giận của Phùng Hữu Đức làm cho run bần bật, quỳ phục xuống, vừa khóc vừa nói.

“Ngươi… Ngươi…” Phùng Hữu Đức lạnh toát cả người, cả người vã mồ hôi lạnh, Địa Sát lão quái cũng là Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ, tên đó còn có một sở thích khốn kiếp, cái sở thích đó… Phùng Hữu Đức vừa nghĩ tới, lòng càng thêm hoảng.

Mặt lão đỏ bừng, hét lớn.

“Ngươi giỏi lắm!!” Phùng Hữu Đức tát ra một cái, Vân Đạo Tử bị đánh bay bay khỏi đại điện.

“Tất cả tu sĩ Hàng Ma đường trong vòng mười hơi thở, tập họp cho ta!”

“Mở Hàng Ma chiến thuyền cho ta!!”

“Vĩnh Động châu Truyền Tống Trận, mở hết ra, mở phạm vi rộng, ngay lập tức!!!” Phùng Hữu Đức rống to, cả Hàng Ma đường rung động, tu sĩ trong Đường vội vàng bay tới, không dám chần chừ một chút nào.

Những chiến thuyền to cả vạn trượng ào ào bay lên trời.

Truyền Tống Trận thông tới Vĩnh Động châu cũng ầm ầm mở ra, động tĩnh của Hàng Ma đường đánh động đến cả những Đường khác, cả Không Vực chưởng tọa trên Thất Thải sơn cũng phát hiện, giật mình.

Nhưng ông ta còn chưa kịp hỏi, Phùng Hữu Đức đã dẫn hơn một vạn tu sĩ Hàng Ma đường vọt lên chiến thuyền, xông vào truyền tống trận, rời đi.

“Chuyện gì thế?”

“Là Không Vực Hàng Ma đường? Truyền Tống quy mô như thế, đi diệt tông môn nào à?”

Lý Nguyên Thánh ngơ ngác, bỗng cảm thấy bất an.

Bạch Tiểu Thuần đang bay về phía Truyền Tống Trận.

Với tốc độ của hắn, chừng ba ngày là sẽ tới nơi, hắn thở dài, không làm nhiệm vụ, không biết về sẽ bị phạt thế nào.

“Thà là bị phạt, còn hơn mất cái mạng nhỏ.” Bạch Tiểu Thuần động viên bản thân, bỗng nhìn thấy từ xa có ba làn cầu vồng đang ào ào bay tới.

Người đi giữa là một thanh niên trắng trẻo, dáng vẻ tuấn tú, tay cầm quạt, mặc áo bào đỏ thẫm, đôi mắt hơi u ám, thần sắc hơi mệt mỏi, như say mê tửu sắc quá độ.

Hai bên là hai lão giả, tu vi Kết Đan trung kỳ.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy họ, họ cũng nhìn thấy hắn, hai phe đều sửng sốt. Nơi này hoang vu, khó mà thấy tu sĩ, nên hai phe nhìn nhau đầy cảnh giác.

Cái tên thanh niên kia… hình như chính là Tả Hằng Phong trong nhiệm vụ, vì trong ngọc giản của hắn có một bức họa vẽ đối phương, nhìn giống như đúc.

“Không ngờ lại gặp… cái nhiệm vụ này quả nhiên có vấn đề, Trúc Cơ tu sĩ, lại có hai Kết Đan theo bảo vệ, chết tiệt, ta là Nghịch Hà Tông thiếu tổ, mà ra cửa còn chưa được đãi ngộ thế này!” Bạch Tiểu Thuần trong lòng run lên, trừng mắt nhìn, sau đó giả bộ không quen biết đối phương, quay người định đi.

Nhưng hắn muốn đi, Tả Hằng Phong lại không muốn. Hai mắt y sáng lên, quạt trong tay xoạch một cái mở ra, quạt mấy cái, miệng khẽ cười dâm đãng.

“Lâu lắm rồi không thấy tu sĩ nào trắng trẻo như thế, da trắng như tuyết, dáng người không mập không gầy, thực là hoàn mỹ, mặt mũi lại thanh thuần thế kia… nếu cho mặc đồ nữ, nhất định sẽ là một tuyệt đại giai nhân.” Mắt Tả Hằng Phong nóng hực.

Bạch Tiểu Thuần cau mày, quay đầu lại nhìn, thấy đôi mắt hực lửa của Tả Hằng Phong thì da đầu run lên.

“Ngươi… Ngươi là đang nói ta?” Bạch Tiểu Thuần ngơ ngác, cái ánh mắt kia, sao làm mình có cảm giác như không mặc gì trên người thế nhỉ.

“Hai vị trưởng lão, bắt người này lại cho ta, lễ lớn ta tặng mừng thọ cho sư tôn đấy!” Tả Hằng Phong liếm môi, cười khoái trá, chỉ cây quạt vào Bạch Tiểu Thuần.

Hai lão giả Kết Đan trung kỳ nhíu mày. Tu vi của Bạch Tiểu Thuần đương nhiên họ cũng nhìn ra, nếu là bình thường, tất họ sẽ lảng đi, nhưng Tả Hằng Phong đã bảo muốn bắt người kia là lễ thọ, thì không bắt không được rồi, chưa kể nhìn kỹ, người này quả thực rất hợp khẩu vị của Địa Sát lão quái.

Hai người lập tức bay tới.

“Tiểu bảo bối, đừng có gấp, chúng ta có rất nhiều thời gian nói chuyện với nhau.” Tả Hằng Phong kích động, trong mắt càng thêm hứng khởi, hai má ửng hồng.

Bạch Tiểu Thuần trợn mắt, nổi giận gầm lên.

“Ta là nam!!!”

“Ta biết, tí nữa ca ca sẽ dạy cho ngươi, đẹp như thế, ở nơi hoang vu này, thực là hiếm thấy lắm a.” Tả Hằng Phong cười.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 12/10/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 15
Giang Nam ở chỗ này luyện bảo, luyện chế mấy chục ngày, hai người liền đứng ở nơi đó nhìn mấy chục ngày, không có lên tiếng, vẫn không nhúc nhích. Rốt cục, Giang Nam đem Hỗn Độn Thiên Long Bát Âm Chuông luyện thành, toàn thân bảo chuông tím sắc, Thần chuông chính là một đầu Hỗn Độn Thiên Long quay quanh mà thành, trên Thiên Long Long Lân hiện ra từng đạo Hỗn Độn ký hiệu, tích chứa Hồng Mông Đại Đạo. Mà trong cơ thể chuông ẩn chứa hắn đối thiên đạo giải thích, đem Thiên Đạo Bảo Chung dung nhập vào trong đó, bên trong chuông có Nhật Nguyệt Tinh Thần, Tinh Hà trụ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 19
Tin tưởng mọi người cũng nhìn thấy, Lăng Tiếu hôm nay chưa tới trăm tuổi, hắn chỉ bảy mươi mà thôi, hắn không chỉ đột phá Thần Vương, trở thành đệ nhất Thần Vương độc phát nhanh nhất, cũng là đệ nhất nhân trong vạn năm qua chưa tới trăm tuổi đột phá Thần Vương, cho nên môn phái phong hắn làm trưởng lão cao cấp, mặt khác hắn còn là thần dược sư, không tới trăm tuổi đã có thành tựu như vậy, có thể nói là đệ nhất nhân từ xưa tới nay, ngày sau hắn sẽ hưởng đãi ngộ cao nhất trong tông môn. Nghe môn chủ chính miệng nói thì tất cả mọi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Giang Nam – Quyển 26
Đám người Thái Nhất Thiên Quân vội vã chạy dến chỗ tiên thiên Ôn Đế quan thu đạo dịch, không rảnh xử Giang Nam. Bọn họ chỉ từ xa vận chuyển Đế Tôn ấn đánh xuống, Giang Nam thởp hào nhẹ nhõm. Trăm vạn đại quân mới lướt qua Giang Nam thì đột nhiên ma khí ngút trời, Thánh Ma Thiên Tôn dẫn trăm vạn ma tiên Ma Môn đại giáo đến. Thánh Ma Thiên Tôn thấy Giang Nam, măst lóe tia sáng nhưng không bao vây hắn mà lấy quạt ba tiêu ra giơ giữa trời. Thánh Ma Thiên Tôn cười khẩy nói: Giáo chủ, ngươi hãy nhảy nhót thêm một lúc đi, lát nữa ngu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng