Vĩnh Hằng - Quyển 8

Phần 89

Lão giả này luyện linh rất phế vật, vì vậy làm sinh ý cửa hàng càng ngày càng kém, hôm nay không nói tên xấu rõ ràng nhưng không kém bao nhiêu, ngày bình thường không có người tiến tới, ngẫu nhiên có người bên ngoài tới nhưng bị hố vài lần sau đó đuổi đi.

Bạch Tiểu Thuần im lặng, hắn nhìn lão giả trước mắt với bộ dạng không cho ta tiền công ta sẽ bỏ đi, hắn vỗ túi trữ vật ném ba ngàn hồn dược ra ngoài.

– Đi nhanh lên!

– Ngươi bảo ta đi?

Lão giả sững sờ, trên mặt lộ ra vẻ không vui, hắn cầm ba ngàn hồn dược sau đó đứng dậy ra khỏi cửa hàng.

– Không quá một tháng người này nhất định sẽ tới mời ta quay về, trong thành Khôi Hoàng này có nhiều cửa hàng luyện linh, cạnh tranh với nhau cực kỳ kịch liệt, muốn tìm Luyện Hồn Sư đến tọa trấn hắn còn phải trả giá cao hơn nhiêu.

Lão giả cười lạnh vài tiếng, càng chạy càng xa.

Lúc lão giả rời đi, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn qua cửa hàng trống trải, dứt khoát đóng cửa hàng lại, sau khi bố trí cấm chế lại quét dọn một phen, cho đến đêm khuya, rốt cuộc hắn cũng quét dọn từ trong ra ngoài, kể cả hậu viện và các gian phòng trống đều sửa sang lại, lúc này mới khoanh chân ngồi trong hậu viện nhìn qua bốn phía, thở dài.

– Tòa nhà này không sánh bằng đại viện trong thành Cự Quỷ ah.

Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, hắn càng hoài niệm thời gian mình ở thành Cự Quỷ, càng hối hận lúc trước không giao Trần Mạn Dao ra xem, giao sớm chẳng phải không có chuyện gì sao?

Bạch Tiểu Thuần không hài lòng về cửa hàng, Bạch Hạo thì ngược lại, hắn cực kỳ thỏa mãn với cửa hàng, hắn thân là quỷ tu, hồn thể đặc thù, sau khi phiêu đãng trong cửa hàng vài vòng, sắc mặt thỏa mãn, hắn đi tới bên người Bạch Tiểu Thuần và hưng phấn lên tiếng.

– Sư tôn, nơi này rất tốt, dù sao chúng ta trong thời gian ngắn không thể quay về thành Cự Quỷ, an cư ở nơi này cũng tốt, linh lực nơi này tẩm bổ cho ta, ta tu hành ở nơi này còn nhanh hơn ở nơi khác nhiều.

Hồn Bạch Hạo phấn chấn nói ra, thân thể cải biến bộ dạng thành một trung niên, cảm xúc hứng thú dạt dào.

– Chút linh lực này tính là cái gì, chờ sau này vi sư mang ngươi đi tới nơi tốt hơn, linh khí còn nồng đậm hơn nơi này vô số lần.

Bạch Tiểu Thuần nói ra.

– Sư tôn không cần nhụt chí, ta cảm thấy nơi này không tệ, ngày bình thường sư tôn có thể tu hành, về phần chuyện tiểu nhị cửa hàng sẽ do ta làm.

Hồn Bạch Hạo nói đến đây liền hưng phấn, hắn ngày bình thường đều ở trong hồn tháp của Bạch Tiểu Thuần, mặc dù bởi vì hồn thể đặc thù và có lực lượng mặt nạ của Bạch Tiểu Thuần bảo hộ cho nên không sợ người khác nhìn ra mánh khóe, đáng tiếc tu vi khi còn sống chỉ là Trúc Cơ mà thôi, nơi đi xa nhất chính là Mê Hồn Lâm trước khi chết mà thôi.

Hiện tại hắn đi vào thành Khôi Hoàng, càng có một gian cửa hàng, tâm tình của hắn vô cùng kích động.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy Bạch Hạo vui vẻ, tâm tình của hắn cũng đỡ một ít, ánh mắt nhìn hồn Bạch Hạo và có điều suy nghĩ, nhìn ra đối có một ít lòng trung thành với nơi này.

– Cũng được, vận mệnh đồ nhi của ta không quá tốt, sau khi trở thành quỷ tu, lại bởi vì ta dùng thân phận của hắn làm việc cho nên hắn dù muốn tiếp xúc người khác cũng không dám hiển lộ quá mức, là ta ủy khuất hắn.

Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lát, tay phải bấm niệm pháp quyết điểm vào hồn của Bạch Hạo, lực lượng mặt nạ bộc phát và tăng thêm không ít, lực lượng ngưng tụ trong hồn Bạch Hạo.

– Sư tôn…

Bạch Hạo khẽ giật mình.

– Về sau thời điểm có người, ngươi ủy khuất cải biến thành hồn nô của vi sư, với tài nghệ luyện linh của vi sư, lật tay cũng có thể giúp cửa hàng khởi tử hồi sinh.

Bạch Tiểu Thuần cười cười, rất nhiều Luyện Hồn Sư trong Man Hoang đều giữ hồn nô bên cạnh, những hồn nô này khô khan, chỉ có thể làm chút chuyện đơn giản.

Sau khi hồn Bạch Hạo giả thành hồn nô là có thể giải quyết vấn đề tôn tại của hắn, hắn là quỷ tu vô hình, cải biến bộ dạng không làm người khác chú ý.

Nội tâm hồn Bạch Hạo cảm động, hắn nhìn sư tôn sau đó ôm quyền cúi đầu.

Cứ như vậy, sư đồ hai người ở trong cửa hàng chờ mấy ngày, cửa hàng lại mở cửa, mặc dù bề ngoài nhìn không khác gì lúc trước nhưng thực lực luyện linh sư chênh lệch như trời và đất.

Đáng tiếc danh khí cửa hàng quá thối, mở cửa hơn nửa tháng nhưng người bên ngoài đi lại hối hả, người đi vào cửa hàng chung quanh rất đông nhưng không ai hỏi thăm nơi này.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy thế, hắn nghĩ tới mình mạnh miệng cho nên có chút ngồi không yên, trầm ngâm sau đó phân phó Bạch Hạo.

– Đồ nhi, ta cân nhắc cửa hàng chúng ta không có người tới là vì cái tên không vang dội, ngươi đi đổi tên đi, gọi là… Thiên Hạ Đệ Nhất Luyện Linh Phô!

Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ mở miệng.

Hồn Bạch Hạo do dư một chút, cảm thấy cái tên này quá lớn, sau khi nhìn thấy ánh mắt kiên định của Bạch Tiểu Thuần thì hắn cúi đầu đi xử lý, rất nhanh, bảng hiệu của cửa hàng đã được thay đổi.

Thiên Hạ Đệ Nhất Luyện Linh Phô!

Bảng hiệu này vừa ra đã làm kinh động cửa hàng chung quanh, có điều người qua lại con đường này nhìn thấy bảng hiệu liền dùng ánh mắt kỳ quái nhìn vào.

Bạch Tiểu Thuần đã đổi bảng hiệu nên hắn không như ngày thường đi nghiên cứu hỏa diễm mười sáu màu, hắn hào hứng bừng bừng ngồi sau quầy, đôi mắt trông mong nhìn nhìn cửa lớn, mong có người đi vào.

Hồn Bạch Hạo đứng bên cạnh, hắn biết rõ sư tôn rất hưng phấn, mặc dù nội tâm cảm thấy cái tên này quá lớn nhưng vẫn đứng cạnh Bạch Tiểu Thuần chờ khách nhân tới.

Chờ suốt một giờ, trươc cửa ra vào có mấy trăm người qua lại nhưng không ai đi vào, ngược lại có không ít người đứng chỉ trỏ cười đùa.

– Đệ nhất thiên hạ? Cái tên này quá lớn rồi.

– Ta biết nơi này là Luyện Linh Phô, trước kia thảm đạm đến cực điểm, không người hỏi thăm, cũng luyện chế hỏng không ít pháp bảo của người ta, bởi vì không sống nổi cho nên đổi tên tiếp tục lừa người.

– Làm những mánh lới này có ý nghĩa gì chứ, ta thấy làm hồn tu còn tốt hơn.

Lúc những lời này truyền tới, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần dần dần từ chờ mong trở thành tái nhợt, đến cuối cùng cực kỳ khó coi, hắn thở sâu tự nói mình phải kiên trì một chút, vì vậy… Ngày hôm sau, ngày thứ ba, cho đến đi qua bảy ngày, Bạch Tiểu Thuần đã không chịu nổi.

Bảy ngày qua không có ai đi vào, ban đầu còn có người xem náo nhiệt cười đùa, đến cuối cùng cũng không còn hứng thú, làm Bạch Tiểu Thuần không chịu được chính là ngay cả tiếng cười nhạo cũng không có…

Lại quay về bộ dạng không người hỏi thăm, điểm này làm Bạch Tiểu Thuần tức giận và không phục.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 27/10/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 15
Phần 89 Bên trong đế lăng của ta hoàn toàn chính xác có không ít bố trí, mặc dù là Thần Quân đến, bất tử cũng phải bới ra một lớp da. Địa Hoàng lời nói không nhiều lắm, nhưng trong lời nói có tự phụ thật lớn: Bên trong Đế lăng có hơn mười vạn loại thần cấm, do Thần Tôn Thần Quân cường đại nhất triều ta bố trí, dùng tính bằng đơn vị hàng nghìn Thần Chủ chi bảo Thần Tôn chi bảo đến bố trí cấm chế, còn có hơn mười kiện Thần Quân chi bảo. Lại bị ta dùng chứng đế chi bảo Địa Hoàng tôn của ta đem những thần cấm này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 36
Phần 89 Chuyển biến đột nhiên mà đến khiến Minh Châu triệt để không hiểu nổi phương hướng, thẳng đến khi nha hoàn ở phía sau nhắc nhở một tiếng, Minh Châu mới cuống cuồng đồng ý. Cáo lui, khi ra khỏi chủ trạch. Minh Châu còn cό chút ngơ ngẩn, không hiểu làm sao đột nhiên sự tình trở thành như vậy. Hai ả nha hoàn lại hưng phấn đến mắt sáng rực lên, việc này nếu thành sự thực, Minh gia lão gia thứ nhất, hai người các nàng nhất định sẽ được trọng thưởng. Sau khi tránh trong góc đưa mắt nhìn ba người rời đi, Dương Triệu Thanh mới to ý với Lâm Bình Bình, để...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 3
Phần 89 Chú ơi... Vừa nghe máy, đầu bên kia là tiếng của Đường Đường, có vẻ bi thương: Giờ chú có bận gì không? Dương Thần sửng sốt: Có, làm sao thế? Cháu đang ở phố buôn bán, đường Trung Hoàn phía ngã tư. Đường Đường nói. Dương Thần dở khóc dở cười: Cháu vừa ở đâu ra thế? Lại bỏ nhà đi phải không? Cháu cũng không muốn mà... Chú ơi, cháu lạnh quá, trên người lại không có tiền, chú cứu cháu với. Bỏ nhà đi là phải nghĩ kỹ lắm, tại sao lại không mang tiền chứ? Hơn nữa cháu gọi chú làm gì, gọi cho Viên Dã ấy. Dương Thần buồn bực nói. Đường Đường...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng