Vĩnh Hằng - Quyển 9

Phần 42

– Thức tỉnh!

Ý niệm Bạch Tiểu Thuần vừa truyền ra, ngay lập tức mặt đất chỗ lầu các ngoài cửa lớn bỗng nhiên vỡ vụn, một cỗ quan tài hắc thiết tràn ngập khí tức tang thương bay ra, ầm một tiếng rơi xuống trên mặt đất. Nắp quan tài trực tiếp bị một nguồn sức mạnh đẩy ra từ bên trong.

Theo nắp quan tài rơi xuống, một cỗ khí tức tử vong mang theo mục nát khuếch tán ra bốn phương. Ở bên trong quan tài, bỗng nhiên đi ra một… đại hán mặc giáp đen, mang mặt nạ màu đen, toàn thân hắn phát ra sát khí kinh khủng đến không thể tưởng tượng!

Sát khí này giống như đã từng trải qua vô số lần giết chóc, làm cho sắc mặt Bạch Tiểu Thuần cũng phải biến hóa.

Hắn chậm rãi đi tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần rồi ngẩng đầu, trong mắt lộ ra hào quang màu đỏ, một cỗ chấn động thuộc về Nguyên Anh đại viên mãn từ thân thể khuếch tán ra xung quanh. Sau khi nhìn Bạch Tiểu Thuần giống như để nhớ kỹ khí tức, hắn mới cúi đầu, bịch một tiếng quỳ xuống.

– Bái kiến đại nhân!

Tiếng nói ông ông truyền ra từ trong miệng, thanh âm trầm thấp ẩn chứa ý tôn kính vô cùng.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần cứng lại, trong mắt lộ ra thần thái mãnh liệt. Còn Bạch Hạo kinh hãi lắp bắp.

– Giám sát phủ này lại ẩn giấu nội tình như thế sao!

Trong lòng phấn khích, Bạch Tiểu Thuần cầm lệnh bài, liên tục ngưng tụ thần thức hướng về những cái quan tài khác truyền lệnh thức tỉnh. Lập tức, toàn bộ Giám Sát phủ nghe tiếng nổ liên thinh, hết quan tài này tới quan tài khác lần lượt bay ra, phút chốc đã có hơn một nghìn cái. Sau khi xuất hiện, từng nắp quan tài bị bật tung lên, từng tên đại hán giáp đen đi ra.

Tu vi những người này yếu nhất cũng là Nguyên Anh trung kỳ, mạnh nhất thì có hai người nửa bước Thiên Nhân. Bọn hắn xuất hiện khiến cho sát khí kinh thiên động địa, gió giục mây vần, bốn phương mờ mịt, lại nghe có tiếng khóc than thê thảm như có như không.

Đây cũng chỉ là một phần nhỏ trong số các quan tài bên dưới mặt đất trong Giám Sát phủ mà thôi. Bạch Tiểu Thuần định triệu hoán thêm nữa nhưng hắn phát hiện là lệnh bài này có một ít hạn chế, tựa hồ chỉ cho phép triệu hồi tối đa một nghìn người.

Hơn nữa, hắn cũng chỉ có thể triệu hoán ở bảy tầng trên. Ở tầng thứ tám có mười quan tài tràn ra khí tức Thiên Nhân, nhưng lại bất động không hề phản ứng với lệnh triệu hoán.

– Nghìn người cũng được rồi!

Bạch Tiểu Thuần không vì vậy mà buồn bã, trái lại lúc này đây hắn rất vui là khác. Nhìn một nghìn đại hán giáp đen, hắn cười lên ha hả cảm giác như đang ở Trường Thành, nhấc tay chỉ ra là nghìn quân xuất hiện.

– Phải chi mấy ngày trước ta có được những người này thì khi đám người kia đến gây chuyện, ta chỉ cần vung tay là đã có thể khiến bọn chúng gục ngã.

Trong niềm phấn khích, lòng tin của Bạch Tiểu Thuần vào Đại Thiên Sư đã dâng cao đến tột cùng. So với Cự Quỷ Vương, hắn thấy Đại Thiên Sư thật là đáng tin hơn rất nhiều a. Cự Quỷ Vương chỉ ban thưởng cho hắn mấy thứ tào lao, đâu như Đại Thiên Sư… vừa ra tay đã là một nghìn quân.

Ngoại trừ nghìn quân này, Bạch Tiểu Thuần còn tìm thấy một công dụng khác của lệnh bài màu đen. Hắn phát hiện ra trong lệnh bài còn chứa một số lớn tin tức rất toàn diện về các quyền quý trong Khôi Hoàng thành và cả trên toàn Man Hoang. Làm như, bất kỳ lúc nào cũng có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào các quyền quý kia rồi đem tất cả chuyện tình xảy ra ghi chép vào trong lệnh bài. Nhờ vậy, người nắm giữ lệnh bài chỉ cần liếc mắt ngó qua là có thể biết được hầu như toàn bộ điều bí mật của thiên hạ.

Chuyện này khiến Bạch Tiểu Thuần kinh hãi không thôi. Ngay lập tức, từ những tin tức này hắn liền điều tra được, sở dĩ có chuyện mấy trăm người kia vây công mình chính là vì có kẻ bịa đặt thêm dầu vô lửa, khiến cho đám người kia nổi giận mà kéo đến đòi giết mình.

Mà trong đám đầu sỏ dựng chuyện kia thì Chu Hoành cũng chỉ là một ngòi cháy, hầu như toàn bộ đám người bị Bạch Tiểu Thuần bắt giữ trong Luyện Hồ hồ đều có liên can đến chuyện này, và đây cũng chỉ là trước mặt. Sau lưng những chuyện này… lại thấy thấp thoáng dấu tay của hai hoàng tử.

Trước đây hắn không biết những chuyện này, giờ đây mới được hiểu tường tận. Nhất là khi, hắn chợt nhớ lại tên thanh niên cầm la bàn đứng bên cạnh Chu Hoành nên lập tức dùng lệnh bài để điều tra thân phận của người này. Tên thanh niên kia lại là một trong các khách khanh dưới trướng Đại hoàng tử. Bạch Tiểu Thuần lập tức nổi giận.

– Khinh người quá đáng!

Bạch Tiểu Thuần nghiến răng nghiến lợi. Nhớ tới nhiệm vụ mà Đại Thiên Sư giao cho mình, lại nghĩ tới chuyện những quyền quý này tính giết mình, trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ rõ hàn mang.

– Sư tôn, việc này nên nhẫn nhịn một chút mới được, nếu làm hư chuyện của Đại Thiên Sư thì chúng ta cũng bị ảnh hưởng.

Hồn Bạch Hạo ở đứng kế bên Bạch Tiểu Thuần, ngó thấy sư tôn mình lộ vẻ giận dữ thì liền hỏi, khi nghe rõ sự tình, hắn suy nghĩ một chút rồi lên tiếng khuyên.

– Việc này không thể nhẫn nhịn. Đây hai chuyện mà cũng là một chuyện. Dù sao thì Đại Thiên Sư cũng không biết những ai đang cấu kết với Khôi Hoàng, đồng thời thiên sư cũng không nói rằng ta không được điều tra những người nào.

Bạch Tiểu Thuần khoát tay chặn lại. Hắn hiện đang nắm quyền trong tay, sau lưng lại có Đại Thiên Sư, có thể xem như mạng nhỏ đã rất an toàn, lấy tính cách của hắn, tất nhiên là phải báo thù.

Dù vậy, Bạch Tiểu Thuần cũng biết rằng, tuy hắn có quyền lực không nhỏ lại có pháp chỉ của Đại Thiên Sư nhưng vẫn cần một ít chứng cứ, nếu nắm được chứng cứ thì dù có sự biến gì thì hắn cũng không rơi vào thế bị động.

Chứng cứ tuy khó tìm nhưng đó là đối với người khác, chứ còn đối với hắn… Vừa nghĩ đến hai chữ chứng cứ này, Bạch Tiểu Thuần liền nhớ đến nhà tù tăm tối ở Cự Quỷ thành, những trọng phạm ở đó cũng chôn giấu trong lòng biết bao những bí mật.

– Đi, chúng ta tới đại lao của Khôi Hoàng thành!

Bạch Tiểu Thuần cất giọng ngạo nghễ. Mang theo hồn Bạch Hạo, hắn bay đi, tâm niệm khẽ động đã truyền lệnh cho một nghìn đại hán giáp đen, lập tức cả đám đại hán liền theo sát Bạch Tiểu Thuần bay thẳng về phía xa.

Lúc này trời đã hoàng hôn nhưng khu vực nội thành vẫn phồn hoa náo nhiệt như ban ngày, trên đường phố kẻ đi người lại vẫn nườm nượp. Đám người Bạch Tiểu Thuần khí thế hung hăng, mang theo gió lạnh tái tê cũng tử khí rợn người, đi qua nơi nào cũng đều khiến mọi người chấn động.

– Đó là những ai thế? Sát khí nặng nề quá!

– Đây chẳng phải là Bạch Hạo đó sao?! Những hồn tu mặc giáp đen theo sau hắn vì sao mà ngập tràn tử khí như thế?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 01/11/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 11
Phần 42 Chồng, tôi không có ý định về thủ đô. Ninh Khiết khẽ trả lời: Tôi cũng không muốn đến Giang Hải, tuy chồng thích nơi đó, nhưng tôi lại không quen chỗ đó. Đối với Ninh Khiết thì thủ đô cũng không có gì tốt đẹp, tuy nàng đã gặp Hạ Thiên ở đó, nhưng nàng thật sự thay đổi cũng không phải ở thủ đô, mà chính là chỗ này, nơi này mới chính là chỗ nàng trở thành phụ nữ của Hạ Thiên. Thành phố Giang Hải đối với Ninh Khiết thì không có bao nhiêu lực hấp dẫn, tuy nàng đã từng đến Giang Hải, nhưng nàng cũng không hoàn toàn quen thuộc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Giang Nam – Quyển 15
Phần 42 Ngọc Dung Tiểu Quận Vương rất có nữ nhân vị liếc Giang Nam một cái, vui vẻ nói: Giáo chủ, người ta thích loại lòng dạ độc ác như ngươi, trong tiếng cười có giấu phi đao. Ngươi nếu thật sự đem bảo vật này giao cho ta, mặc dù ta không đến nỗi trở mặt, nhưng sau trận chiến này khẳng định trước giết ngươi cướp đi bảo vật này rồi hãy nói. Giang Nam xấu hổ, lại có chút ít may mắn mình giữ một tay, Phong Đô nữ Thần chủ hắn cũng không phải là không tin được, mà là cẩn thận. Lúc này Ngọc Dung Tiểu Quận Vương cất bước mà đi, hướng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Phần 42 Cao Tù hoảng sợ, vội vàng lắc đầu: Lâm huynh đệ, không được đâu, ngàn lần không được. Đại Hoa quân ngũ chúng tôi có phép tắc đàng hoàng, nếu quân sĩ dám tự tiện ra ngoài rượu chè, cờ bạc, gái gú, nhẹ thì trừ lương, nặng thì chém đầu. Lâm Vãn Vinh cười nói: Cao đại ca, huynh sợ ai trách phạt hay sợ rơi đầu? Ta thấy vị tướng quân vừa rồi có e ngại chút nào đâu? Cao Tù xấu hổ cười, nếu là ngày thường, du hí thanh lâu hắn cũng là một tay hảo thủ, nhưng lúc này thì không giống ngày xưa. Bây giờ trên người mặc quân phục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng