Quân đảo mắt nhìn quanh căn nhà cấp 4 của Uyên. Nhà không quá rộng, lại có phần hơi cũ kỹ. Bức tường xuất hiện vài vết nứt, có chỗ lan đến tận mái nhà.
Không gian bên trong bị phủ kín bởi những vật liệu chế tác cùng đống bản vẽ của Uyên.
“Xin lỗi… nhà mình hơi bừa bộn!” Uyên gãi đầu.
“Không sao!” Quân lắc đầu cười, hơn ai hết, hắn hiểu sự bừa bộn này đến từ niềm đam mê bất diệt của Uyên đối với nghề chế tác. Bất chợt, Quân nhớ đến lúc mình còn trẻ thậm chí còn bừa bộn hơn Uyên.
Chọn một góc trống trải nhất có thể, Quân và Uyên cùng ngồi xuống. Thấy ánh mắt Uyên đang cực kỳ mong chờ, Quân cũng không bắt nàng đợi nữa, thò vào trong balo lấy ra chiếc Chuông Phước Lành.
Hai mắt Uyên đang nấp phía sau mái tóc xù bỗng sáng rực lên. Nàng run rẩy chộp lấy chiếc chuông, gương mặt trở nên hứng tình cực độ.
“Trời má… có khi nào nhỏ ra luôn không vậy?” Quân cứng mặt với tình huống khó xử này.
“Tuyệt quá… thật tuyệt quá… thiết kế quá đỉnh… Ồ là bảo vật linh hồn!!!”
Uyên như một đứa trẻ liên tục hét lên. Sau đó, nàng chẳng quan tâm đến Quân nữa, lấy một xấp giấy A4 ra vẽ vẽ cái gì đó.
“Kiểu này biết bao giờ mới dạy mình đây?” Quân trầm mặc rồi tranh thủ tu luyện trong thời gian rảnh.
…
“Giờ cậu phải về rồi sao?” Uyên tiếc nuối nắm lấy cánh tay Quân, sau đó lại gạ gẫm: “Hay cậu ở lại tối nay đi… nhà mình không có ai hết nên đừng ngại!”
“…” Mặt Quân hiện rõ những dấu chấm hỏi, đến cả tối rồi cũng không tha cho hắn sao.
“Bộ cậu không sợ… mình làm gì cậu à?” Quân buông lời, trong giọng còn chứa chút mê hoặc.
“Làm gì cũng được… cho mình xem cái chuông thêm chút nữa đi!!!” Uyên hoàn toàn không quan tâm.
“Ặc!!! Thôi thôi, mai gặp!” Chưa bao giờ Quân gặp một con nhỏ bất chấp đến vậy.
Quân chạy xe mất 20 phút thì về đến nhà. Dì Xuân niềm nở ra đón hắn. Thấy vậy, Quân liền bế phốc dì lên sau đó đem vào nhà làm thịt.
“Ahhh… uhhh!!!” Nằm trên bàn ăn, Xuân banh háng đón nhận những cú thúc mạnh mẽ của Quân. Hai chân cô bắt đầu run rẩy trước sự hung hãn của cậu chủ.
Quân cúi xuống cắn mạnh vào cặp vú đang đung đưa theo từng nhịp nhấp, khiến cho Xuân hét lên vừa đau vừa sướng…
Làm tình khoảng 30 phút, Quân theo thói quen xả tinh vào trong lồn Xuân.
“Sáng nay… có người giao hàng… cho con đó Quân…” Xuân thở hổn hển nói. Lần nào làm tình với Quân, Xuân cũng sức cùng lực kiệt như vậy, đến mức đứng dậy mặc quần áo cũng không nổi.
“Tới rồi sao?” Quân hí hửng đi lấy thùng hàng. Bên trong là một vài vật dụng dùng cho cúng kiến.
Thảm Phong Thủy (1 sao): Ngồi trên thảm sẽ giúp linh hồn trở nên lắng đọng.
Nến Thông Linh (1 sao) x 12 cây: Loại nến đặc biệt được làm từ đá địa ngục, khi đốt có thể dẫn dụ linh hồn lang thang.
Bình Dưỡng Hồn (1 sao): Có thể sản sinh hồn lực tự nhiên.
Nước Suối Lavie (1 sao): Loại nước đặc biệt thường được dùng trong các thí nghiệm và nghi thức.
Mấy món này đều là do Quân mua trên sàn thương mại điện tử Lazpee. Tổng chi phí lên đến 50 triệu cộng với tiền ship 5 triệu nữa là 55 triệu. Tuy nhiên, Quân là hội viên kim cương nên được giảm nhẹ 10%.
“Làm thôi nào!”
Dựa theo hướng dẫn trong tài liệu của dì Nguyên gửi cách đây vài ngày, Quân tắt điện trong phòng, trải tấm thảm ở một nơi rộng rãi, thắp 12 cây nến xung quanh, sắp xếp sao cho ứng với 12 giờ. Tiếp đến, hắn rót chai nước suối lavie vào trong bình dưỡng hồn rồi đặt ở ngay rìa tấm thảm. Bước chuẩn bị đã hoàn tất, Quân xếp bằng ngồi trên tấm thảm phong thủy.
Hít một hơi thật sâu, Quân đọc câu thần chú và vận chuyển infinergy trong cơ thể theo đúng hướng dẫn.
“Dưỡng Linh Thuật – Linh Hóa Thánh Thủy!”
Những ngọn nến rung động, ánh sáng mờ ảo hòa quyện vào màn đêm. Từ khắp nơi, những mảnh linh hồn rải rác tụ họp, xoay vòng trên đầu Quân.
Quân chĩa 2 ngón tay lên trời, gương mặt vặn vẹo. Theo điều khiển của Quân, những mảnh linh hồn bay vào trong Bình Dưỡng Hồn.
Nghi thức cứ vậy diễn ra cho đến khi 12 cây nến tắt ngúm.
“Phù… thi triển một nghi thức thôi mà tổn hao nhiều infinergy quá…” Thở dài một hơi, Quân cầm lấy chiếc bình. Đôi mắt hắn rung nhẹ khi cảm nhận được một luồng năng lượng dạt dào đang ẩn hiện bên trong.
“Mau uống nó!” Ngọc hối thúc.
“Biết rồi!” Quân mở nắp bình rồi nốc cạn. Lúc đầu chẳng có gì đặc biệt diễn ra, nhưng sau một phút, Quân cảm thấy cơ thể nóng rực!
Linh hồn của hắn đang trở nên mạnh hơn nhờ vào thứ nước uống kia. Kèm theo đó, linh hồn phụ thuộc như Ngọc cũng được hưởng ké. Những vết thương cũ mau chóng được chữa lành, thậm chí, Ngọc dần hình thành một hình thể rõ ràng chứ không còn là đám khói đen như xưa.
“Phụt!” Quân bật cười.
“Cái hình dạng quái gì đây? Haha… lẽ nào trước khi chết, đây là hình dạng của mày à? Tao cứ tưởng mày là con người chứ!”
“Tao là con người! Hình dạng này chỉ là tạm thời thôi!” Ngọc có vẻ hơi bực bội khi bị Quân trêu chọc.
“Linh hồn tao lúc này còn mạnh hơn cả khi ở bên tên Mạnh nữa… tao bây giờ có thể tự do phóng xuất khỏi người mày!”
“Thật sao?”
Như để trả lời cho câu hỏi của Quân, Ngọc chui ra từ trong mi tâm. Không còn là làn khói đơn điệu, nó trở thành một con vật với màu đen chủ đạo! Đôi mắt nó đỏ lòm mang đến cảm giác chết chóc, đôi cánh sải rộng khiến bóng đêm trong phòng rung chuyển.
Nhắc đến loài chim tượng trưng cho sự xui xẻo và chết chóc, hình ảnh con quạ sẽ là thứ hiện ra đầu tiên trong đầu mọi người. Nhưng con quạ do Ngọc hóa thành còn khủng khiếp hơn nữa, nó đem đến một cảm giác rùng rợn tựa như đang đối mặt với 18 tầng địa ngục.
Quân tuy trêu chọc Ngọc nhưng trong lòng lại rất ưng ý. Tạo hình con quạ này quá ngầu rồi!
“Theo tao biết thì mày có thể chọn hình dạng cho mình… sao lại chọn hóa thành con quạ?”
“Kệ tao!”
“Ờ không nói thì thôi…” Quân nhún vai, trong lòng thầm nghĩ: “Tuy ở cùng nhau 1 tháng nhưng mình chưa biết thân thế thật của nó…”
Quân cũng từng hỏi Ngọc về vấn đề trên, nhưng chỉ nhận được sự im lặng hoặc những câu trả lời tránh né.
“Với liên kết giữa tao với mày… tao có thể tự do di chuyển trong bán kính 2 km. Nếu đi xa hơn, tao sẽ bị cưỡng chế thu hồi về mi tâm.”
“Ồ, cái này khá hay nha! Mày có thể thay tao đi thám thính, mặc dù tao có Thiên Nhiên Tâm Hữu nhưng không phải lúc nào cũng rảnh rỗi để thi triển…” Quân xoa cằm.
“Bên cạnh đó, vì linh hồn đã được chữa lành nên tao có thể giúp mày thi triển thuật Ẩn Thân và Thuấn Thân!”
Đây chính là điều Quân cần! Hắn từng yêu cầu Ngọc dạy mình hai thuật trên nhưng Ngọc lắc đầu từ chối. Lý do là vì các thuật trên yêu cầu một số đặc điểm đặc biệt về linh hồn, chỉ có Ngọc mới có thể làm được.
“??” Ngọc trong hình dáng chú quạ chợt rùng mình khi nhìn thấy gương mặt gian tà của Quân.
“Tên này đang tính kế hại người! Chắc chắn luôn!”
…
Học viện Biên Hòa có không ít câu lạc bộ như CLB guitar, CLB văn học, CLB Game… Nhưng nếu hỏi về CLB có quyền lực nhất trường thì phải kể đến CLB Báo Chí. Đứng đầu câu lạc bộ là Trương Anh Ngạn, một học sinh lớp 12A8 (có gia đình sống tại Ý). Với sự dẫn dắt của một bộ óc chứa đầy content (trải dài mọi lĩnh vực) như Ngạn, câu lạc bộ Báo Chí đã giúp truyền thông của trường trở nên mạnh mẽ. Trong 1 năm trở lại đây, câu lạc bộ Báo Chí đã xuất bản một series tạp chí có tên là Tuổi Học Trò và nhận được rất nhiều phản hồi tích cực không chỉ trong nội bộ học viện.
Hôm nay là ngày 12/9, cũng là ngày phát hành tạp chí Tuổi Học Trò.
“Mày… mày đọc tạp chí chưa?”
“Sao?”
“Nhìn nè…”
“Ôi trời…”
“Thật luôn nè…”
“Không tin được!”
“Chà chà…”
“Tin chuẩn chưa anh?”
Ngồi trong phòng câu lạc bộ, Trương Anh Ngạn nhâm nhi một ly cà phê. Ánh mắt hắn chuyển dời sang người ngồi đối diện.
“Loại cà phê này được nhập khẩu từ Ý! Khi uống vào cậu có thể cảm nhận được hương vị đặc biệt đến từ đất nước hình chiếc ủng.”
“Thua cà phê Việt Nam!” Quân nói thầm trong lòng nhưng mặt vẫn nở nụ cười tựa như rất yêu thích: “Uhm thật đặc biệt!”
“Không biết cậu đã đọc tạp chí sáng nay chưa?” Ngạn hỏi.
“Mình đọc rồi! Quả nhiên mình đã tin đúng người!” Quân giơ ngón cái lên.
“Haha cậu quá khen rồi (thật ra khen cũng đúng). Với tư duy được đào tạo từ Ý, tôi có thể làm trùm ngành báo chí nước nhà. Chỉ vài năm nữa thôi tôi sẽ khiến cả thế giới biết được cái tên Trương Anh Ngạn này!!! À, nếu cậu thích có thể nghiên cứu về quyển sách này (do chính tôi viết, được rất nhiều nhà xuất bản tranh giành) để hiểu thêm về tôi!!”
“Ồ, chắc nội dung cuốn sách này sẽ thú vị lắm đây!” Quân giả nai lật lật mấy trang sách, trong lòng lại tự hỏi: “Mắc gì mở ngoặc quài vậy cha?”
Quân không rảnh rỗi để ngồi tán dóc với Ngạn, nhưng vì hắn đã hợp tác với Ngạn trong tạp chí lần này nên phải nể nang mặt mũi ngồi cùng nhau.
…
“Cái đéo gì đây?”
Danh nhíu mày nhìn vào chiếc điện thoại. Ít ai biết rằng Danh là fan của tạp chí Tuổi Học Trò. Đặc biệt là chuyên mục Bóng Hồng Sân Trường vì toàn ảnh gái đẹp. Nhưng hôm nay, chuyên mục ấy đã bị tạm dừng, đúng hơn là bị cắt giảm do nội dung chuyên mục khác quá dài.
Nếu chỉ như vậy, Danh chỉ hơi bực thôi. Nhưng… cái nội dung đã khiến chuyên mục Bóng Hồng của hắn bị cắt giảm lại toàn nói về một người! Người mà hắn cực kỳ ghét – Quân!
“Mẹ nó… trang bìa cũng là chuyên mục về tên này… chục trang sau nữa cũng là tên này… cái mẹ gì mà Tái Sinh (tên chủ đề tạp chí), cái đéo gì mà Sự Trưởng Thành Của Chàng Học Sinh Cá Biệt… Quát đờ heo, thằng Quân đi làm từ thiện? Ảo vậy trời! Còn gì nữa đây… Tâm Sự Cùng Quân? Má nó, sao thằng chó này xuất hiện trên toàn tạp chí vậy?”
Danh bóp cái điện thoại xém nát. Rõ ràng tạp chí số này đang thiên vị Quân quá mức.
“Thằng này muốn tẩy trắng à?!” Danh xoa cằm.
Đám đàn em phía sau vội nói: “Đại ca… tên Quân này khác quá… sau đợt nghỉ hè, hắn trở thành một kẻ tốt bụng!”
“Không chỉ thế… tuần học vừa rồi, em nghe lớp nó bảo Quân rất tích cực phát biểu… sẵn sàng trả lời những câu hỏi hóc búa!”
“Hừ chắc đứng lên trả lời đại chứ gì?”
“Không đại ca, hắn trả lời đúng hết!!”
“Á đù?” Danh bắt đầu hoài nghi nhân sinh: “Thay đổi thành người khác thì tao tin… chứ tự dưng học giỏi hơn… sao có thể trời?”
“Đại ca… giờ tính sao đây?”
“Hừ… tao muốn cho thằng này một vố đau quá… mà hiện tại chưa có cách! Tạm thời quên đi! Khi nào có cơ hội sẽ ra tay!”
…
Đánh vào truyền thông là một cách khá nhanh để Quân có thể dễ dàng tẩy trắng bản thân. Một tuần qua, hắn đã kịch liệt vung tiền cho đội ngũ CLB Báo Chí viết bài về mình. Bên cạnh đó, hắn cũng tích cực thể hiện bản thân đã thay đổi khi liên tiếp tham gia các hoạt động tình nguyện… Ở trên lớp, hắn vẫn tỏ ra mình là một học sinh ngoan, lại còn xung phong phát biểu cứu cả lớp trước những câu hỏi khó!
Tuy nỗi ám ảnh về một Quân cá biệt vẫn còn, song những cái nhìn tích cực hơn đã bắt đầu len lỏi vào đôi mắt của các học sinh cũng như giáo viên học viện Biên Hòa.
Quân… thật sự thay đổi rồi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vô cực |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn |
Ngày cập nhật | 03/10/2023 11:33 (GMT+7) |