Nàng nhớ mình đang cùng đội của Quân giao chiến. Hai bên vẫn đang kịch liệt ăn miếng trả miếng thì bất ngờ một rung chấn ập đến. Sau đó, một con rắn titan từ lòng đất đột kích, muốn tấn công Duyên. Nhưng Phương đã nhanh tay cứu Duyên. Con rắn vẫn kiên trì đuổi theo, tưởng rằng nguy hiểm bủa vây không cách nào xoay sở thì bất ngờ, Quân tấn công con rắn, thu hút sự chú ý.
Tiếp đó là một màn thể hiện khiến người khác chấn động!
Quân lợi dụng điểm yếu của con rắn, lại tung ra một đòn khiến nó bị thương nặng.
Nhân cơ hội này, mọi người kéo nhau bỏ chạy.
Nhưng Quân lại không may mắn bị một con rắn khác nuốt chửng.
Tưởng rằng con rắn ấy sẽ xơi tái tất cả thì bất ngờ một đàn quái vật hung hãn ập đến. Con rắn chuyển dời sự chú ý sang đàn quái vật, há miệng cắn nuốt sinh mệnh. Phương cùng Duyên may mắn leo được lên cây ẩn nấp, tránh được một kiếp nạn.
Rồi khi thấy trực thăng của hội Hiệp Sĩ đến, Phương tưởng mình đã được cứu!
Nhưng gáy nàng bỗng đau nhói, tựa như có thứ gì đó đâm vào.
Ý thức mất đi.
Cho đến tận bây giờ nàng mới mơ hồ tỉnh dậy.
Hai mắt nàng mở không nổi, nhưng nàng cảm giác được cơ thể đang bị ai đó xâm phạm.
Một bàn tay thô ráp đang xé quần áo của nàng, nắn bóp lấy bầu vú của nàng.
“Ai vậy?” Phương hoảng loạn vô cùng. Nỗi sợ đánh thức một phần não bộ, khiến nàng hé được đôi mắt.
Thứ đầu tiên nàng thấy là một tên đầu hói, râu ria rậm rạp, nét mặt hung dữ, cơ thể to lớn đến đáng sợ.
“Đây là ai? Sao mình lại ở đây? Ông ta muốn làm gì mình? Không! Bỏ ra! Bỏ ra tên khốn!”
Phương sợ hãi muốn hét lên, nhưng nàng không thể. Cơ thể nàng hoàn toàn bị động.
Tên Mộc Yêu kéo áo ngực của nàng vứt đi, để lộ ra bộ ngực tròn trịa có hai đầu ti hồng hào nhú lên như bánh bao.
Nước dãi từ miệng tên Mộc Yêu chảy xuống, khiến Phương kinh tởm.
Nàng vùng vẫy bằng ý thức, nàng muốn thoát khỏi trạng thái nặng nề này.
Nhưng bất lực!
Thứ duy nhất nàng có thể làm được là để nước mắt mình rơi ra.
Trong đầu nàng xuất hiện vô số hình ảnh, nàng mong ai đó có thể đến cứu mình.
Hình ảnh đầu tiên nàng nghĩ đến là một ông lão, nhưng nàng biết điều đó là không thể.
Hình ảnh thứ hai là một chàng thiếu niên vẻ ngoài bình thường, nhưng ẩn chứa trong người là một bí mật cực kỳ lớn. Hắn và nàng đã cùng nhau làm một hợp đồng trao đổi. Nàng giúp hắn mạnh lên, hắn đóng giả bạn trai để tránh đi mối hôn sự của gia đình sắp đặt.
Nhưng nàng biết rõ lúc này hắn vẫn chưa bế quan xong!
Hình ảnh cuối cùng xuất hiện, nàng không nghĩ vào thời khắc này mình lại nghĩ đến tên đó.
Hắn là một kẻ đáng ghét.
Hắn tỏ tình nàng giữa đám đông, dùng những lời lẽ tự cao để thu phục nàng. Kết quả bị nàng từ chối.
Hắn trẻ trâu, vì chuyện trên mà không hợp tác với nàng, khiến thứ hạng lớp bị tụt.
Hắn không ra gì, chỉ là một tên công tử ăn chơi, suốt ngày rượu chè, ma túy.
Nhưng dạo gần đây, hắn như trở thành một kẻ khác. Tu vi tăng mạnh, kiến thức không thua kém Thế Hải, lại cư xử vô cùng hợp lòng người. Và hắn, lại là kẻ đã cứu nàng, là kẻ đã hy sinh thân mình để thu hút sự chú ý của rắn titan.
Hắn thật sự làm nàng bất ngờ.
Con người là vậy đấy, khi bản thân rơi vào thế yếu sẽ phát sinh cảm xúc dựa dẫm.
“Nhưng hắn đã bị rắn titan nuốt rồi!”
Cái khoảnh khắc mà Phương định buông bỏ mọi hy vọng, nàng nghe được một giọng nói quen thuộc.
“Dừng lại!”
Con Mộc Yêu thật sự ngừng hành động, mắt nó trợn lên một cách dữ tợn, cái đầu thì từ từ xoay ngược lại, nhìn về phía chàng trai đang đứng ở cửa hang.
…
“Tại sao… tại sao Quân lại làm vậy?” Hanah thở không ra hơi, nói không ra tiếng.
Bên cạnh nàng, Tú cũng không khá hơn, mặt mày tái mét.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khiến cả đám không ai kịp phản ứng. Chỉ mới đây một phút, khi con Mộc Yêu đã vào hang…
“Không biết cô bé đó tên gì…” Hạnh thở dài, tựa như muốn nói gì đó để phá vỡ không khí có phần u sầu này, nhưng lại nói ra một câu vô nghĩa.
“Đồng phục đó giống với Quân!” Hanah nhanh chóng nói.
“Có khi nào Quân biết không?” My nói, trong lòng lại nghĩ: “Cô ấy đẹp quá… đáng tiếc…”
Tú không có nhiều biểu cảm. Xem ra tổ chức kia vẫn đang không ngừng bắt người. Nhưng cô bé vừa rồi thoạt nhìn không phải người tầm thường, hy vọng phía sau cô bé đó là một thế lực lớn. Vụ mất tích của cô bé này sẽ dẫn động thế lực sau lưng truy tìm, biết đâu sẽ có kết quả khả quan, tìm đến được chân tướng sự việc.
Đúng lúc cả bọn đang trầm ngâm, một bóng người bất thình lình áp sát.
“Quân?”
Cả bọn có chút thất thố, họ sợ Quân sẽ bị tên Mộc Yêu phát giác, muốn kêu hắn mau trốn vào màn sương.
Nhưng họ lập tức nhận ra, ánh mắt Quân có gì đó khác lạ.
“My… à không… Liễu Thần! Thực hiện kế hoạch đi!”
Ánh mắt mọi người cứng lại, sau đó vỡ ra.
“Kế hoạch? Ý em là sao Quân?” Tú ngây người, vội lên tiếng ngăn cản: “Chuyện này không ổn! Em chỉ mới là 3 sao… em không thể!”
Lúc này, My có biến chuyển, hai mắt nàng sáng lên. Liễu Thần đã chiếm lấy thân xác của My!
“Cậu sẵn sàng rồi?”
“Ừm!”
“Không được! Chỉ mới 3 sao!”
Liễu Thần từ chối.
“Tôi có kế hoạch rồi.” Quân đáp, gương mặt hắn lúc này đỏ bừng, cơ thể cứ run lên không hiểu vì lý do gì.
“Đây là… hiểu rồi…” Liễu Thần nghe ít hiểu nhiều.
Mặc dù lúc này chưa nắm chắc phần thắng, nhưng vẫn rất đáng thử. Nếu không giúp Quân, sẽ bỏ lỡ một cơ hội cực kỳ đáng tiếc. Nếu Quân thất bại, cũng không tổn thất gì đến Liễu Thần!
“Cái giá phải trả không nhỏ, nhưng nếu thành công tôi có thể cứu cậu!”
Quân cũng nghe ít hiểu nhiều, gật đầu rời đi.
Tốc độ hắn thế mà càng lúc càng nhanh.
“Quân…” Hanah ngơ ngác, mắt nàng lúc này bỗng chốc nóng rát.
Tú lẳng lặng nhìn theo, không biết đang nghĩ gì.
Hạnh càng phức tạp hơn, cô không biết Quân đang làm gì, nhưng nhìn gương mặt của hắn đau đớn như vậy, cô dường như có chút thương xót.
Cùng lúc này, đôi mắt của My sáng lên. Ở phía xa, tại chiếc hồ có bản thể của Mộc Yêu, thứ ánh sáng tương tự cũng toát ra, khiến cái cây này bỗng chốc ảm đạm, tựa như khô héo.
“Giáng cấp đã xong, giờ chỉ còn trông chờ vào cậu nhóc đó!”
Lời vừa dứt, Liễu Thần trả lại ý thức cho My.
…
Ông Vương chậm rãi bước đến một cái hố sâu, bàn tay ông đưa ra, tạo thành một lực hút kéo bạn già của mình từ dưới đáy hố.
Tùng thân thể nát bươm, chỗ nào cũng rỉ máu, quần áo thì tơi tả hết mức.
Đặt Tùng nằm xuống bên cạnh, ông Vương vẫn ung dung nhìn về phía đường hầm đã bị đánh cho sụp đổ, đôi mắt vô sầu vô lo nhưng lại ẩn chứa vô số toan tính.
“Cậu Minh mạnh quá… thân già này không cản nổi!” Tùng cười cợt, tự giễu bản thân, sau đó lại bồi thêm một câu: “Mà chỉ mới dùng một nửa sức mạnh! Nếu cậu Minh sử dụng một nửa kia nửa thì…”
Tùng nghĩ đến viễn cảnh trong lời nói, chỉ có thể lắc đầu bất lực.
“Không sao… ông bạn làm tốt rồi! Cầm chân đủ lâu rồi!”
Tùng nghe vậy, liền cảm thấy có thể nhắm mắt ngủ một giấc.
Ông Vương lấy chiếc áo của mình đắp cho vị quản gia già, sau đó bước về phía bàn.
Sau trận chiến kinh thiên động địa giữa 2 vô cực giả 7 sao, căn hầm được xây dựng bằng chất liệu cứng cáp nhất, còn được gia cố thêm trận pháp vẫn tổn hại nặng nề, nhưng riêng chỗ mà ông Vương ngồi chẳng sây sướt gì.
Ông Vương ngồi đó, gương mặt vô cảm nhưng ánh mắt lại lóe lên một chút ánh sáng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vô cực |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn |
Ngày cập nhật | 03/10/2023 11:33 (GMT+7) |