Vân Linh nhìn các nàng trong trang phục thiếu vải ở bên mình thì không khỏi nổi lòng háo sắc, tiện tay ôm lấy mỹ lệ thiếu nữ Kỷ Lan vào lòng.
Kỷ Lan không hề phản đối, nũng nịu ngã vào lòng Vân Linh, miệng phát ra âm thanh mê người.
Vân Linh nhìn xuống thấy mặt nàng ửng ráng hồng, hai mắt khép hờ lộ ra làn mi cong vút, cái mũi xinh xắn hơi hếch lên khiến nàng có sự đáng yêu mà cũng bướng bỉnh lạ.
Vân Linh nhìn Kỷ Lan một hồi rồi bị sức cuốn hút từ đôi môi hồng đỏ mọng đó tác động, ngay tức thời không suy nghĩ gì nữa áp lấy chiếm hữu đoá hồng xinh tươi đó. Kỷ Lan thân hình khẽ run, tay vươn ra ôm lấy cổ tình nhân, thân hình phía trước tấn tới, đã áp phần thượng đẳng nẩy nở vào sát bên tình quân.
Vân Linh trong khi hôn hít mỹ nữ, động tác cũng không chậm tự động thủ dụng phía dưới, kiểm tra tính đàn hồi của hai quả đào tiên thử xem như thế nào.
Hai nữ nhân bên cạnh bị hoạt cảnh trước mắt làm cho mặt mũi đỏ bừng, từ từ định tiến tới tham gia cuộc vui.
Không ngờ ngay sau đó, bên trong căn phòng phía dưới phát ra âm thanh, đó là tiếng nói của Thất Toả Chân, nhờ mọi người mang cho họ chút thức ăn.
Hì, Kỷ Lan bỗng ngồi dậy, thoát khỏi vòng tay Vân Linh, hai mắt nhìn ra phía chân trời, mày ngài chợt nhíu cong vẻ suy tư.
Vân Linh không phải là kẻ dốt, nhìn thấy thần thái kỳ lạ của Kỷ Lan như vậy liền bước đến sau lưng nàng khẽ hỏi:
– Lan muội đang nghĩ gì thế ?
Kỷ Lan lắc đầu nói:
– Đêm qua chúng ta vội vã bơi thuyền rời khỏi Trường Thanh Đảo, nhưng lại không chú ý phương hướng, bây giờ không biết thuyền của chúng ta đang ở nơi nào, không hiểu đi bao lâu sẽ đến đất liền. Như vậy có phải là đáng lo không ?
Vân Linh cũng giật mình lo lắng, chàng nhìn ra xung quanh chỉ thấy trời nước mênh mông, nhìn đâu cũng chỉ thấy một màu nước biển, trong lòng chấn động rất nhiều.
Phải nói chuyến đi lần này Vân Linh đến Trường Thanh Đảo là chuyến đi biển đầu tiên, do đó, đối với kinh nghiệm hải hành kiểu này chàng cực kỳ kém. May mà lúc trước Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng rất hay tò mò hỏi chuyện Tân Lập, chàng đi cùng nàng nên cũng tìm hiểu được ít nhiều. Nhưng nói chung thì cũng chỉ là thứ kiến thức ít ỏi không đủ cho cuộc viễn hành trên biển như lúc này.
Xuân Ý đã mang thức ăn cho Thất Toả Chân và Tiểu ma tiên, bây giờ lên phía trên boong liền thấy 3 người Kỷ Lan, Vân Linh, Thanh Thu Cung có vẻ lo âu thì hết sức ngạc nhiên.
Vân Linh không muốn cho tiểu nữ này lo thêm nên giả vờ cười lên một tiếng nhìn nàng hỏi đùa:
– Ý nhi mang thức ăn cho chúng ta đó à ? Sao mà ít thế này ? Có phải nàng đã ăn trước rồi mới lên đây không?
Xuân Ý nghe chàng nói đùa lại tưởng là thật, ngay lập tức khuôn mặt lộ nét bối rối, vội vàng kêu lên một tiếng đặt khay thức ăn xuống định đi lấy thêm.
Kỷ Lan thấy nàng ngây thơ như vậy liền kéo lại nói:
– Ý muội muội không cần đi đâu. Linh ca ca chỉ nói đùa thôi. Chúng ta nhiều người trên thuyền nên ăn uống dè xẻn một chút thì tốt hơn.
Tâm sự của nàng đương nhiên Vân Linh biết. Hiện thời mọi người đang bị lạc trên biển mênh mông, nếu ngay cả thức ăn cũng hết thì thật nguy hiểm, ăn ít một chút xem ra chính là giải pháp an toàn cho mọi người trong lúc này.
Con thuyền trên biển dập dình theo từng cơn sóng, Kỷ Lan tuy là ở trên đảo nhiều năm nhưng kiến thức hải hành của nàng còn kém hơn cả Vân Linh. Lúc này không phải cứ thông minh là được mà cần là người có kinh nghiệm. Vân Linh hiện tại tuy kiến thức không nhiều nhưng đại thể cũng còn có chút kiến thức nho nhỏ, chàng nói:
– Khi trước huynh cùng Tân Lập đi thuyền ra đảo thì thuyền xuất phát theo hướng theo hướng Tây Nam. Bây giờ chúng ta muốn trở lại đất liền thì cứ đi hướng ngược lại là được. Tiếc là nơi này không có la bàn, chúng ta đã phải dựa vào mặt trời và trăng sao để đoán hướng vậy.
Ngày qua, đêm lại, lúc này buổi chiều tàn phủ lên biển một cảnh tượng âm u huyền hoặc. Mấy nữ nhân đi cùng Vân Linh cảm giác bất an lo sợ, họ chỉ trông chờ vào Vân Linh giúp họ thoát khỏi cảnh trời đất đi không tới này.
Con thuyền vốn không lớn, chỉ có tất thảy 3 phòng thôi, trong đó 1 phòng là Lạc Băng Băng và Cô Cô Thất Toả Chân, 1 phòng là 3 vị huynh trưởng của họ Lạc, còn phòng cuối cùng là nơi chứa thực phẩm và nước uống.
Trong khi y phục mọi người không có, Vân Linh thì vẫn mặc bộ y phục cũ của chàng từ lúc chàng tiến nhập Trường Thanh Đảo đến giờ, nếu dơ thì lại tháo ra giặt, hiện thời nó đã ngả màu và rách bươm mà không có y phục mới nào để thay đổi.
3 nàng mỹ nữ Trường Thanh Đảo thì khỏi nói, làm gì có y phục nào hơn chứ. Bọn họ từ khi lên đảo đến giờ đã không còn khái niệm mặc y phục nữa.
Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng và Thất Toả Chân đường chủ thì bị dục hoả của Thanh Dị Thảo nên không thể mặc y phục đàng hoàng, mà bản thân hai người cũng làm gì còn y phục tươm tất để mà mặc, do đó họ chỉ còn nước trốn trong phòng kín, tránh ánh mắt mọi người thôi.
Còn 3 anh em họ Lạc thì đã từ từ tỉnh lại, nhưng ba người y phục không có, toàn thân trần truồng nên cũng không thể rời khỏi phòng được. Bọn họ cuối cùng cũng giống như Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng và Thất Toả Chân, kiên quyết phòng thủ trong phòng.
Cuối cùng chỉ còn lại Vân Linh và Tam nữ là không có chỗ ở, đành phải kéo nhau ở trên boong, ngày thì dùng các thứ vật dụng che tạm, đêm xuống thì kéo nhau túm tụm một chỗ mà ngủ, cực khổ không biết là bao nhiêu lần.
Tuy nhiên tam nữ không vì thế mà không có đòi hỏi, bọn họ bị dục hoả trong người bạo phát thường kỳ nên luôn cần có Vân Linh chăm sóc chìu chuộng, chuyến hải hành này do đó đã để lại trong lòng tam nữ một chuỗi hoài niệm không bao giờ phai, cho dù sắp tới đây họ có trải qua vạn phần nguy hiểm hay vạn phần hạnh phúc thì cũng không làm họ quên đi được những kỉ niệm đáng nhớ trong chuyến hải hành này.
Con thuyền đi trên biển cả 5 ngày, 4 đêm mà vẫn không nhìn thấy đất liền đâu, đêm nay là đêm thứ 5 của đoàn hải hành. Các nữ nhân đã cảm thấy không còn chịu đựng được, dường như không ai tin tưởng họ có thể nhìn thấy đất liền.
May mà bên cạnh tam nữ còn có Vân Linh bầu bạn, các nàng dù đang lo sợ nhưng có Vân Linh bên cạnh an ủi và cổ vũ họ nên chỉ còn trông chờ vào năng lực một mình chàng thôi. Bọn họ từ đó nẩy sinh một cảm giác tôn sùng thần tượng nam tử trong lòng, hiện tại sự luyến ái của họ không chỉ đơn thuần là dục tình bộc phát trong cơ thể mà còn là sự luyến ái tình cảm nam nữ chân thật tận trong tâm. Thứ mật ngọt đó gặp phải tình cảnh nguy hiểm hiện thời trớ trêu thay lại là cứu cánh giúp tam nữ giữ được tinh thần cân bằng đến tận bây giờ.
Đêm dần qua đi, trong đêm hôm đó, xuân tình dào dạt, mỹ ý vô biên, cuối cùng bọn nữ nhân kia cũng không kìm được trạng thái sợ hãi và kích động, đồng loạt đòi hỏi Vân Linh thực hiện nghĩa vụ của mình, giúp cho các nàng thân thể hoang dạng, xác thân dịu hoặc mê man trong cảnh giới của sắc dục, tam nữ vì không chịu nỗi thứ cảm giác không biết sống chết lúc nào, đã phải cầu viện đến thứ nhu tình phong vị này để cân bằng tâm lý bọn họ.
Rạng sáng hôm sau, trong lúc chúng nữ còn đang mê man, thì ở phía trước mặt bỗng xuất hiện một con thuyền lạ, con thuyền này so với con thuyền Vân Linh và mọi người đang sử dụng còn lớn hơn đến 2, 3 lần. Trên chiếc thuyền đó, dường như có treo một lá cờ tam sắc, tuy thế do sương sớm còn ngưng tụ, nên Vân Linh không nhìn thấy rõ chiếc thuyền kia hình dạng cụ thể như thế nào.
Vân Linh trong lòng đang ngạc nhiên thì Kỷ Lan uể oải ngồi dậy ôm lấy lưng chàng nói giọng nũng nịu:
– Linh ca ! Ca dậy sớm quá, nằm xuống đây với muội đi?
Vân Linh lúc này là lúc nào mà có thể bị mỹ lệ nử tử kia dụ hoặc được, liền chỉ tay về phía chiếc thuyền lạ nói:
– Lan muội coi kìa. Chiếc thuyền kia là thuyền nào thế ?
Kỷ Lan nghe chàng nói vậy thì tỉnh cả ngủ, vội vàng đứng dậy nhìn ra phía trước, hai mắt chăm chăm ngó về phía xa, nơi đó mờ mờ trong sương một con thuyền đang lướt tới.
Kỷ Lan nhìn một lúc đột nhiên kêu lớn:
– Chết rồi ! Hải tặc ! Chúng ta gặp phải hải tặc rồi.
Vân Linh ngớ ngẩn không thể ngờ có ngày mình có thể gặp hải tặc. Nói chung bọn người đó dường như không tồn tại trong tâm trí Vân Linh, chàng trước giờ sống trong đại lục chưa bao giờ ra biển thì làm sao để ý đến loại người này chứ. Lần này không ngờ mới ra biển đã gặp mặt bọn họ. Ai da ! Không hiểu là vui hay buồn đây.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vô hình thần công |
Tác giả | Tiểu Long |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ công khai, Đụ máy bay, Đụ tập thể, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 14/07/2017 12:39 (GMT+7) |