Vương Trường Sinh - Quyển 2


Update Phần 310

Phần 10: Thiên Binh đại hội chấm dứt (1)

Nữ tử váy xanh vội vàng hướng vỗ lên trên người một tấm Phi Thiên Phù, sau lưng mọc ra một đôi cánh màu xanh, nhẹ nhàng vỗ, nàng lúc này mới đứng vững thân mình.

Hai nữ tử khác phản ứng chậm một nhịp, phân biệt bị mấy cây phi đao màu đỏ và ba thanh phi kiếm màu lam chém giết.

Khuôn mặt xinh đẹp của nữ tử váy xanh thay đổi hẳn, không nói hai lời, vỗ lên trên người một lá bùa màu vàng, hóa thành một dải cầu vồng màu vàng xé gió chạy đi, tốc độ cực nhanh.

“Nhị thập nhất thúc, thúc mau xử lý tài vật trên thân hai người, cháu đi đuổi theo cô ta, nhất định không thể để cô ta chạy thoát.”

Vương Trường Phong truyền âm dặn dò một tiếng, sử dụng phù binh phi hành đuổi theo. Vương Minh Giang khống chế pháp khí phi hành, chậm rãi hạ xuống.

Vương Trường Phong tốc độ cực nhanh, hắn lấy ra một cây trường cung lập lòe ánh sáng màu đỏ, nâng cung cài tên, nhắm vào hào quang màu vàng.

“Vù vù vù!”

Vài tiếng mũi tên xé gió vang lên bén nhọn, mấy mũi màu đỏ bắn ra, lao thẳng về phía hào quang màu vàng.

Một tiếng kêu thảm thiết của nữ tử vang lên, nữ tử váy xanh từ trên cao ngã xuống, nhanh chóng rơi về phía mặt đất.

Vương Trường Phong sử dụng phù binh phi hành, nhanh chóng đuổi theo.

Không qua bao lâu, hắn ngừng lại, nữ tử váy xanh rơi ở trên tán cây một cây to che trời, hai mắt nhắm nghiền, ngực cắm một mũi tên màu đỏ.

Nữ tử váy xanh chợt mở mắt, nâng tay, một cái ống sắt màu xanh to bằng bàn tay bắn ra, đánh lên một đạo pháp quyết.

Một tiếng cơ quan vang lên, đoạn trước ống sắt màu xanh rơi xuống, lộ ra lỗ trống rậm rạp nhỏ bé.

Tiếng “xẹt xẹt” vang to, hào quang màu xanh rậm rạp bắn nhanh ra, bắn thẳng về phía Vương Trường Phong.

Vương Trường Phong biến sắc, bắt pháp quyết, ngoài thân sáng lên một đợt ánh sáng màu đỏ chói mắt, một màn hào quang màu đỏ dày đặc hiện lên bên người, đồng thời, phù binh phi hành chở hắn bay về phía nơi xa, muốn tránh đi.

Số lượng thanh quang thật sự quá nhiều, bộ phận thanh quang đánh ở trên màn hào quang màu đỏ, màn hào quang màu đỏ nhất thời tan vỡ, mười mấy luồng hào quang màu xanh xuyên thủng vai phải Vương Trường Phong, phù binh phi hành bị hào quang màu xanh rậm rạp đánh trúng, hủy diệt.

Hắn phát ra một tiếng hét thảm, nhanh chóng rơi về phía mặt đất.

Vương Trường Phong nhịn xuống đau đớn, vỗ cho mình một lá bùa phi hành, sau lưng có thêm một đôi cánh màu xanh, miễn cưỡng đứng vững thân thể.

Hai cây phi đao màu xanh bắn nhanh đến, Vương Trường Phong vội vàng né tránh, phản ứng vẫn chậm một nhịp, cánh tay trái bị phi đao màu xanh chém xuống, máu chảy không dừng.

Nữ tử váy xanh còn muốn tiếp tục công kích, Vương Minh Giang đã chạy tới, hắn vội vàng lấy ra một hạt châu màu đen to bằng nắm tay, bắn thẳng về phía nữ tử váy xanh.

Hạt châu màu đen tốc độ rất nhanh, vừa tiến vào cách nữ tử váy xanh mười trượng, đã nổ tung ra, vô số đinh dài màu đen bắn ra, bắn thẳng về phía nữ tử váy xanh.

Nữ tử váy xanh phản ứng cũng không chậm, vỗ lên trên người hai lá bùa phòng ngự bậc hai, một màn hào quang màu xanh cùng một màn hào quang màu đỏ trước sau hiện lên, bao phủ toàn thân nàng.

Nàng lại lấy ra một tấm khiên màu xanh, che ở trước người.

Đinh dài màu đen rậm rạp đánh lên tấm khiên màu xanh, vang lên một đợt tiếng vang trầm nước mưa đánh vào lá chuối, tấm khiên màu xanh bị đánh vỡ nát, màn hào quang màu xanh cũng không chống đỡ được bao lâu đã tan vỡ, cũng may màn hào quang màu đỏ chưa tan vỡ, bảo vệ một mạng của nữ tử váy xanh.

Đúng lúc này, ba thanh phi kiếm màu lam từ sau lưng nàng đánh tới, thoải mái phá huỷ màn hào quang màu đỏ, chém xuống đầu của nàng.

Vương Minh Giang nhanh chóng bay đến cạnh thi thể nữ tử váy xanh, lục soát đi tài vật trên người nàng, ném ra một quả cầu lửa thiêu hủy thi thể.

Vương Trường Phong chỉ cảm thấy hít thở có chút khó khăn, mí mắt trở nên nặng nề, thân thể không khỏi rơi về phía mặt đất, cũng may Vương Minh Giang đón được hắn.

“Trường Phong, cháu không sao chứ! Cháu tuyệt đối không được có chuyện gì.”

“Nhị thập nhất thúc, cháu tựa như trúng độc rồi, nếu cháu không ổn, mang thi thể của cháu về Thanh Liên sơn.”

Trên mặt Vương Trường Phong nặn ra một nụ cười, uể oải nói.

Vương Minh Giang vội vàng lấy ra hai viên thuốc màu xanh, nhét vào miệng Vương Trường Phong, có chút nghẹn ngào nói: “Sẽ không đâu, cháu sẽ không chết, cháu nhất định phải còn sống cho ta, cháu không thể chết được.”

Vương Trường Phong chỉ cảm thấy mí mắt càng thêm nặng nề, không chịu khống chế nhắm mắt lại.

Vương Minh Giang cẩn thận kiểm tra một lần, phát hiện Vương Trường Phong cũng chưa chết, chỉ là hôn mê bất tỉnh.

“Cháu không có việc gì, chúng ta về nhà, chúng ta cùng nhau về nhà.”

Vương Minh Giang đỏ mắt nói.

“Dám ở Thái Nhất sơn mạch hành hung, muốn chết.”

Một tiếng quát phẫn nộ của nam tử chợt từ chân trời truyền đến.

Sắc mặt Vương Minh Giang biến đổi hẳn, vội vàng bóp nát một tấm Thổ Độn Phù, ôm Vương Trường Phong trốn vào lòng đất biến mất.

Không qua bao lâu, một đạo độn quang màu lam từ nơi xa bay tới, là một nho sinh trung niên Trúc Cơ kỳ.

Nho sinh trung niên hạ xuống mặt đất, nhìn thấy đầu của nữ tử váy xanh lăn ở trên mặt đất, biến sắc. “Đây không phải Lý sư muội ký danh đệ tử của Lưu sư thúc sao? Đáng chết, dám cướp giết đệ tử Thái Nhất tiên môn chúng ta, vô luận ngươi chạy đến chân trời góc biển, Thái Nhất tiên môn chúng ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.”

Nho sinh trung niên thu hồi đầu của nữ tử váy xanh, bay về phía sơn môn của Thái Nhất tiên môn.

Ngụy quốc, Bạch Long cốc.

Vương Thanh Thiến bọn hơn ba mươi vị luyện khí sư hết sức chăm chú luyện khí.

Trên mỗi một lôi đài đá đều bày ra cách âm trận, đám người Vương Thanh Thiến có thể an tâm luyện khí.

Trên trăm tu sĩ ở phụ cận quan sát, ánh mắt Vương Trường Nguyệt nhìn Vương Thanh Thiến lộ ra vài phần khẩn trương.

Vương Thanh Thiến ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, sắc mặt tỏ ra hơi tái nhợt, trước người lơ lửng sáu cây phi châm màu vàng nhạt, mỗi một cây phi châm đều dài khoảng một thước, mặt ngoài mơ hồ có thể thấy được mấy đường linh văn.

Nàng bắt pháp quyết không ngừng, đánh từng đạo pháp quyết vào trên sáu cây phi châm màu vàng.

Theo thời gian trôi qua, sáu cây phi châm màu vàng rút nhỏ một phần ba, càng thêm nhỏ bé, không cẩn thận quan sát còn không dễ dàng phát hiện.

Sắc mặt Vương Thanh Thiến cũng tái nhợt đi. Nàng lấy ra một bình sứ màu trắng, từ trong đó đổ ra một viên thuốc màu lam ăn vào.

Không qua bao lâu, sắc mặt tái nhợt của nàng xuất hiện vài phần hồng nhuận. Nàng biến đổi pháp quyết, đánh một đạo pháp quyết lên trên một cái bình sứ màu xanh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Thông tin truyện
Tên truyện Vương Trường Sinh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 12/03/2025 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bến gỗ
Phần 6 Trời tờ mờ sáng, tôi đã trở mình thức dậy. Lửa còn ngun ngút cháy rải rác, mùi khét theo gió tỏa ra tứ phía. Từ chỗ tôi dựa ngủ vừa đủ xa đám cháy, ể oải ngồi thẳng người dậy. Suốt cả đêm qua lui cui phụ tay giúp Bảy Súp băng bó vết thương cho Minh Cụt, gã mất máu khá nhiều hơn ngất lên xỉu xuống vài bận liên tiếp. Tìm được một tấm ván mỏng nhỏ làm cáng cho hắn ta nằm lên, anh ngồi kế bên canh chừng. Mưu trí dùng hắn làm con tin, anh mới tạm lui được đám người dao búa kia bén mảng lại gần. Một số anh em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xã hội
Yêu nữ quầy bar
Đẩy tung cửa phòng, nằm vật lên giường, tiếp xúc da thịt khiến đầu óc tôi như lịm đi. Chị Thắm đẩy tôi nằm ngửa ra, dưới ánh đèn mờ ảo, chiếc áo ngủ khêu gợi chậm rãi rơi xuống đất. Tôi ngây ngốc ngắm nhìn thân hình chị chỉ còn độc một mẫu vải mỏng manh. “Sao? Chẳng phải cưng theo chị bao lâu nay vì muốn đêm nay sao?” “Tới đây” chị đưa bàn tay ngoắc tôi, những ngón tay thanh mảnh khẽ co lại. Tôi cởi phăng áo ngoài, trong người thật sự đang rất nóng. “Ha ha ha, thân thể này trao cho cưng miễn phí đấy” chị Thắm buông 1 tràng cười...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện sex hay Truyện xã hội
Nghề chăn gái – Quyển 1
Sau khi chuyện cái Ngọc qua đi thì quân số của quán chỉ còn lại 6 người thêm tôi là 7. Người thì đã ít nhưng còn chia bè kết phái, ganh ghét lẫn nhau. 6 đứa được chia làm 3 phe, mỗi bên 2 người. Khổ không biết có phải tất cả là do Trùng Hợp giống Sêp’ss hay không mà gần đây tôi viết cái gì cũng liên quan đến con số 3. Hôm nọ quả Tam Xế cũng có ba thế lực hình thành thế chân vạc. Lần này chuyện trong quán cũng chia làm 3 phe, không ai nghe ai cả. Yên Bái một phe gồm có Hoa Mỹ, Nghệ An một phe...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Tuyển tập Nghề chăn gái

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng