Vương Trường Sinh - Quyển 2


Update Phần 310

Phần 194: Tây Môn Phượng

Yến quốc, Thanh Phong sơn.

Nơi này gieo trồng lượng lớn linh mộc, thuộc về Huyết Sát môn.

Hơn hai mươi đệ tử Huyết Sát môn ngã trong vũng máu, còn có một đống xương màu trắng, trên mặt đất có mấy chục cái hố to, đám người Vương Thanh Sơn đang chặt linh mộc.

Sườn núi có một tòa lầu các màu xanh, gian phòng nào đó, Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn.

Trong phòng bày ra cấm chế, Phệ Hồn Kim Thiền đang đuổi theo mấy chục con lệ quỷ màu đen.

Đệ tử Huyết Sát môn nuôi không ít quỷ vật, Vương Trường Sinh phát hiện Phệ Hồn Kim Thiền càng thích cắn nuốt quỷ vật hơn, bản thân quỷ vật cũng thích cắn nuốt tinh hồn yêu thú hoặc là người tu tiên, một con quỷ tướng bằng với tinh hồn mười con yêu thú bậc hai.

Sau khi cắn nuốt lượng lớn tinh hồn yêu thú cùng quỷ vật, Phệ Hồn Kim Thiền hôm nay là bậc hai trung phẩm, hình thể phình to hơn không ít.

Ngoài thân Vương Trường Sinh tràn ngập lượng lớn hồ quang màu lam, quỷ vật căn bản không dám tới gần Vương Trường Sinh.

Phệ Hồn Kim Thiền giống như sói vào đàn dê, mấy chục con quỷ vật, đều không tránh được ma chưởng của nó, lần lượt bị nó cắn nuốt.

Sau khi cắn nuốt xong toàn bộ quỷ vật, Phệ Hồn Kim Thiền bay trở về bên người Vương Trường Sinh.

Cấp bậc của nó càng cao, thần thức bù đắp ngược lại cho Vương Trường Sinh cũng càng nhiều, nhưng trước mắt chưa cung cấp cho Vương Trường Sinh bao nhiêu thần thức, thịt muỗi cũng là thịt, vẫn tốt hơn không có.

Vương Trường Sinh thu Phệ Hồn Kim Thiền về linh thú châu, triệt tiêu cấm chế đi ra ngoài.

Cả ngọn núi đều trồng lượng lớn linh mộc, tuổi thấp nhất mười mấy năm, tuổi cao nhất có hơn ba trăm năm.

Vương Thanh Sơn sử dụng một thanh kiếm khổng lồ màu xanh, chặt linh mộc.

Có một số linh mộc dễ chặt, nhưng có một số linh mộc cực kỳ cứng rắn, pháp khí bình thường chém vào bên trên, chỉ để lại vết trắng mờ nhạt.

Vương Thanh Thuân sử dụng ba cây phi đao hào quang màu đỏ lập lòe, chém vào trên một cây linh mộc màu xanh hai người ôm, để lại vài vết trắng mờ nhạt.

Một mảng lớn con kiến màu vàng bay tới, đáp ở trên linh mộc màu xanh, điên cuồng cắn cắn linh mộc màu xanh.

Không qua bao lâu, mặt ngoài linh mộc màu xanh liền xuất hiện một vòng hố lõm.

Vương Thanh Thuân xoay người nhìn, chỉ thấy Vương Trường Sinh đi về phía hắn.

“Cửu thúc!”

Vương Trường Sinh cười gật gật đầu, nói: “Mau chóng chặt linh mộc, chạy tới một chỗ tiếp theo.”

“Vâng, cửu thúc.”

Vương Trường Sinh thả ra toàn bộ Thôn Kim Nghĩ, giúp đám người Vương Thanh Thuân chặt linh mộc, nếu dựa vào chính bọn họ chặt, không có nửa tháng cũng chặt không xong, một cây linh mộc quá lớn, không thể đựng cả cây vào túi trữ vật, cho dù là chặt thành khối nhỏ, một cái túi trữ vật nhiều lắm đựng được một cây linh mộc.

Có Vương Trường Sinh hỗ trợ, tốc độ chặt cây của bọn họ nhanh hơn rất nhiều.

Vương Trường Sinh cảm thấy tốc độ của bọn họ quá chậm, dứt khoát lấy ra Cửu Khúc Thần Sa, hóa thành một cây trường đao màu vàng, chém toàn bộ linh mộc thành nhiều đoạn, để bọn họ đựng vào túi trữ vật.

Bởi vì số lượng linh mộc quá nhiều, túi trữ vật trên người đám người Vương Thanh Sơn chỉ chứa được một phần bảy, còn lại hơn chín trăm cây linh mộc, mấy ngàn con Thôn Kim Nghĩ mở rộng cái bụng ăn, ba ngày ba đêm cũng ăn không hết, một mồi lửa đốt hết, Vương Trường Sinh lại tiếc, đống linh mộc này lấy để luyện chế con rối thú, đủ Vương gia dùng mấy chục năm.

“Các ngươi đi trước một bước, ở bên ngoài dãy núi chờ ta.”

Đám người Vương Thanh Sơn không dám chậm trễ, ngự khí bay lên trời, toàn bộ rời khỏi.

Vương Trường Sinh thả ra Song Đồng Thử, chỉ vào linh mộc chồng chất như núi phân phó: “Ngươi xuống lòng đất đào một cái hố to, giấu đống linh mộc này đi.”

Hắn tính giấu đi đống linh mộc này trước, ngày sau trở về lấy.

Ngoài thân Song Đồng Thử sáng lên hào quang màu vàng, chui vào lòng đất biến mất.

Trên một đỉnh núi cao bên ngoài dãy núi, đám người Vương Thanh Sơn đứng ở đỉnh núi.

“Thất ca, huynh nói cửu thúc điều chúng ta rời đi để làm chi?”

Vương Thanh Thuân truyền âm hỏi.

“Không nên hỏi đừng hỏi, cửu thúc làm như vậy, khẳng định có thâm ý của thúc ấy.”

Vương Thanh Sơn truyền âm giải thích, nhìn về phía đệ tử Bách Linh môn.

Đệ tử Bách Linh môn theo Vương Trường Sinh cùng nhau hành động, cũng đạt được không ít lợi ích, nhưng bọn họ dù sao cũng là người ngoài, có một số việc, không thể để bọn họ biết.

Không qua bao lâu, một đám mây màu trắng thật lớn chở Vương Trường Sinh bay tới.

“Đi thôi! Chúng ta chạy tới một chỗ tiếp theo.”

Sau khi mọi người đều đứng ở trên đám mây màu trắng, Vương Trường Sinh điều khiển mây bay về phía nơi xa.

Bắc Cương, Hỏa Phượng sơn mạch.

Trong căn nhà yên tĩnh nào đó, Vương Minh Nhân cùng bảy đồng môn đang uống trà nói chuyện phiếm.

“Đa tạ các vị sư huynh sư tỷ nể mặt, tiểu muội Tây Môn Phượng lấy trà thay rượu, kính mọi người một ly.”

Một nữ tử áo đỏ ngũ quan thanh tú giơ chén trà, uống một hơi cạn sạch.

Nữ tử áo đỏ mặc váy mềm màu đỏ, làn da trắng như tuyết, dáng người bốc lửa, bộ ngựa cao ngất trước ngực hầu như xé áo mà ra, khiến người ta mơ màng.

Nàng chính là Tây Môn Phượng, có tu vi Trúc Cơ tầng bảy.

“Tây Môn sư muội nói đùa rồi, chúng ta là đồng môn, mừng sinh nhật muội là điều nên làm mà. Hỏa Vân Linh Chi bốn trăm năm này là một phần tâm ý của vi huynh, Tây Môn sư muội đừng chê nhé.”

Một thanh niên áo sam xanh làn da như ngọc, thanh tú tuấn mỹ lấy ra một cái hộp gỗ màu đỏ, đưa cho Tây Môn Phượng.

Thanh niên áo sam xanh họ Lý tên Đức Khánh, có tu vi Trúc Cơ tầng tám, người theo đuổi trung thành của Tây Môn Phượng.

“Tây Môn sư muội, cây Ngọc Phượng Thoa này tặng cho ngươi, pháp khí thượng phẩm, kiêm cả công thủ, mong muội đừng chê.”

Vương Minh Nhân lấy ra một cái hộp ngọc màu đỏ, đưa cho Tây Môn Phượng.

Người khác cũng tặng quà, Tây Môn Phượng cảm ơn một tiếng, nhận lấy toàn bộ.

“Đa tạ quà của các vị sư huynh sư tỷ, chúng ta về sau nên lui tới nhiều hơn mới phải.”

Tây Môn Phượng mời sáu người, mỗi người đều có tu vi Trúc Cơ tầng bảy trở lên, bọn họ đều là đệ tử tinh anh, ngày sau tỷ lệ Kết Đan rất lớn, đặc biệt Vương Minh Nhân.

Theo Tây Môn Phượng biết, sư phụ của Vương Minh Nhân là trưởng lão Chấp Sự điện của Thái Nhất tiên môn, mối quan hệ rất rộng, ngoài ra, Vương Minh Nhân ở giải đấu tông môn cũng đạt được thứ hạng không tệ, tuổi còn trẻ đã tu luyện đến Trúc Cơ tầng bảy, trẻ tuổi đầy hứa hẹn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Thông tin truyện
Tên truyện Vương Trường Sinh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 12/03/2025 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Võ Lâm Truyền Kỳ
Phần 25 Thiên Phong mơ màng tỉnh lại, cảm nhận ngực mình có dị vật gì đó ấm áp, cúi đầu xuống nhìn thì hắn cười khổ không ngớt. Hóa ra cô nàng nữ hài Mộng Nghiên đang nằm trong ngực hắn ngủ say sưa, khóe môi còn chảy cam lộ nữa chứ, Thiên Phong thầm than sao mà giống lúc ở Sương Lâm Sơn cùng Tiểu Ly quá. Rồi Mộng Nghiên cựa quậy, Thiên Phong giả vờ nhắm mắt ngủ tiếp, hắn thừa biết nếu nàng thức dậy mà bắt gặp hắn đang nhìn chằm chằm nàng thì thế nào tiểu hài nữ này lại “Đại dâm tặc” này nọ nên hắn trực tiếp giả ngu. Quả nhiên Mộng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện sắc hiệp
Những bà chị dâm đãng - Tác giả Ngọc Linh
Phần 79 Làn da mềm mại, cái mu lồn múp múp cùng với đám lông ngắn choằn được tỉa gọn gàng làm tôi thích lắm rồi. Vê vê đám lông rồi tôi nói: Thế hôm nay bị ba phát như vậy mà không banh hết cả háng ra hả? Còn lâu nhé, không có chuyện đấy đâu! Công nhận là cái lồn này trông thế mà cũng dẻo dai thật đấy nhỉ! Chị Lan cười rồi tôi với chị Lan quấn lấy nhau. Hai người bắt đầu thi nhau mà lột quần áo ra. Da thịt mềm mại cọ vào nhau làm cho tôi sướng lắm. Con cặc cũng hơi ê ẩm vì lúc chiều hùng hục...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái thủ dâm Đụ cave Đụ chị gái Đụ chị gái của bạn Đụ lỗ đít Đụ tập thể Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình
Người chồng siêu đẳng (Update Phần 16)
Chiều đến, Trần Lâm về nhà liền, điều hắn quan tâm nhất lúc này là Ngữ Yến. Khi vô nhà, thấy người giúp việc là Thím Lôi đang lau dọn nhà cửa vội chào hắn. Ông chủ về rồi, ông chủ đã ăn cơm chưa? Để tôi hâm nóng đồ ăn lại cho ngài. Thôi không cần đâu thím Lôi. Tôi ăn ở ngoài rồi. Ngữ Yến nó sao rồi, nó có chịu ăn uống gì không? Tiểu thư vẫn ngồi một mình trong phòng. Nãy tiểu thư có ăn một chút cháo rồi. Ừ. Thím cứ làm đi. Tôi lên thăm con bé. Trần Lâm đi lên phòng Ngữ Yến. Khi mở cửa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xã hội

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng