Vương Trường Sinh - Quyển 2


Update Phần 310

Phần 214: Treo giải thưởng hạn mức lớn

Độn quang màu vàng tốc độ cực nhanh, không qua bao lâu đã dừng ở đối diện Vương Trường Sinh ngoài trăm trượng, độn quang chợt tắt, lộ ra một nam tử áo bào vàng trên mặt đầy nốt rỗ, chính là Hoàng Phú Quý.

“Ồ, là Vương đạo hữu, Vương đạo hữu, đã lâu không gặp.”

Hoàng Phú Quý cười lấy lòng, khách khí nói.

“Hoàng đạo hữu, không ngờ chúng ta lại gặp mặt, lần trước ngươi hại ta thê thảm.”

Vương Trường Sinh giọng điệu bình tĩnh, một lần trước hắn thiếu chút nữa bị Hoàng Phú Quý hại chết.

“Hiểu lầm, đều là hiểu lầm, Hoàng mỗ cũng không muốn, cánh tay con rối thú bậc ba này, coi như làm bồi thường đi!”

Hoàng Phú Quý cười lấy lòng, lấy ra một cánh tay sắt màu đen, ném cho Vương Trường Sinh.

Cánh tay này là hắn nhặt ở tiền tuyến, không thể nấu lại luyện lại, chỉ là một khối ve chai, nhưng đối với người tu tiên thích khôi lỗi thuật mà nói, nó có giá trị nhất định.

Thần thức Vương Trường Sinh nhanh chóng lướt qua cánh tay sắt, xác nhận không có khác thường, lúc này mới nhận cánh tay sắt màu đen.

Hoàng Phú Quý tốt xấu gì là tu sĩ Kết Đan, Vương Trường Sinh không tiện quá phận.

“Vương đạo hữu, các ngươi là muốn đi tiền tuyến? Vừa lúc, ta phụng mệnh đến hậu phương điều khiển nhân thủ, các ngươi theo ta đi một chuyến đi!”

Hoàng Phú Quý lấy ra một tấm lệnh bài hình vuông màu bạc, lệnh bài bị một tầng hào quang bao phủ, mặt trước có khắc một chữ “Thất”, mặt sau có hình vẽ dấu hiệu bảy đại tiên môn, tản mát ra một luồng linh khí dao động mạnh mẽ.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhìn nhau, hai người đều có chút kinh ngạc, Hoàng Phú Quý không phải tán tu sao? Bảy đại tiên môn sao có thể thuê Hoàng Phú Quý làm việc.

Hoàng Phú Quý tựa như nhìn ra nghi hoặc trong lòng vợ chồng Vương Trường Sinh, nghiêm mặt, vẻ mặt chính khí nói: “Yêu tộc xâm phạm, giết đồng bào ta, Hoàng mỗ là Nhân tộc, đúng ra nên góp sức cho Nhân tộc xuất lực. Đương nhiên, Hoàng mỗ thực lực quá kém, cũng chỉ làm chuyện chạy chân, hỗ trợ truyền tin tức cùng điều khiển nhân thủ, đây là Thất Tiên Lệnh, dựa theo bảy đại tiên môn quy định, ai gặp lệnh này, phải phục tùng mệnh lệnh, Vương đạo hữu, mong ngươi phối hợp.”

“Vương mỗ tuân lệnh, Hoàng đạo hữu, ngươi muốn chúng ta đi đâu?”

Hoàng Phú Quý thu hồi lệnh bài, cười nói: “Các ngươi đi theo ta là được, ta muốn đến hậu phương lớn thúc giục một đám vật tư.”

Bán yêu ở hậu phương lớn làm loạn, khiến cho lòng người hoảng sợ, Hoàng Phú Quý lo lắng đụng phải bán yêu, có Vương Trường Sinh, gặp bán yêu cũng có thể giúp hắn chia sẻ áp lực, dù sao Hoàng Phú Quý chạy nhanh.

“Vì sao không thành lập truyền tống trận? Vậy không phải càng tiện hơn sao?”

Hoàng Phú Quý cười khổ một tiếng, giải thích ói: “Sao có khả năng thành lập truyền tống trận khắp nơi, chúng ta đi là hậu phương lớn, cách tiền tuyến khá xa, lô vật tư đó cũng không phải vật tư đặc biệt quý hiếm, vẫn luôn là phái người áp tải, yên tâm đi! Không có gì nguy hiểm, chỉ là tốn thời gian khá dài, cái này so với ở lại tiền tuyến an toàn hơn nhiều.”

Vương Trường Sinh hỏi chiến sự tiền tuyến một lần, biết được Yêu tộc còn chưa công phá phòng ngự tiền tuyến, Vương Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Vợ chồng hai người bọn họ đi theo Hoàng Phú Quý bay về phía đông nam, không qua bao lâu đã biến mất ở chân trời.

Ngô quốc, Vân Hộc thảo nguyên.

Bình Yêu thành, lầu các màu xanh nào đó.

Bảy người bọn Vương Thanh Sơn đang nói chuyện phiếm, trên mặt mỗi người che kín u sầu. Thế công của Yêu tộc càng ngày càng mãnh liệt, hai lần công phá trận pháp, giết chết hơn trăm người tu tiên, Vương Thanh Sơn lấy ra một lá bùa bậc ba cuối cùng, cũng thi triển tiểu thần thông “Bách Kiếm Quy Nhất”, bọn họ mới tránh thoát một kiếp.

Một lá bùa truyền âm chợt bay vào, Vương Thanh Sơn bóp nát lá bùa truyền âm, một giọng nam tử uy nghiêm chợt vang lên: “Vương tiểu hữu, lão phu Trần Huyễn.”

Trần Huyễn phụ trách cắt cử nhiệm vụ, lần trước hắn cắt cử Vương Thanh Sơn và Vương Trường Hào ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.

Vương Thanh Sơn nhíu mày, không lẽ lại phải ra ngoài chấp hành nhiệm vụ?

Hắn không dám chậm trễ, bước nhanh ra ngoài, một nam tử trung niên bộ dáng khôn khéo đứng ở bên ngoài lầu các.

“Trần tiền bối, có nhiệm vụ phải không?”

Vương Thanh Sơn chắp tay với Trần Huyễn, có chút khẩn trương hỏi.

“Không có nhiệm vụ, lão phu tới đây là thông báo ngươi, hai tháng kế tiếp, các ngươi đều không cần ra tiền tuyến nữa, an tâm ở chỗ ở tu luyện. Đúng rồi, tộc thúc ngươi chết ở trên tay Yêu tộc, đây là bồi thường, quên cho ngươi.”

Trần Huyễn lấy ra một túi trữ vật màu vàng, đưa cho Vương Thanh Sơn.

Tống Đức Lâm truyền về tin tức Vương Trường Sinh chém giết một tên bán yêu Kết Đan kỳ, ít ngày nữa đi tiền tuyến, Trần Huyễn tự nhiên không dám chậm trễ.

Vương Trường Sinh có thể chém giết một tên bán yêu, đủ để chứng minh thực lực của Vương Trường Sinh.

Một lần này đại chiến, điều động quá nhiều tu sĩ, mỗi một tu sĩ Nhân tộc chết trận đều được bồi thường, tu sĩ có tu sĩ Kết Đan bảo kê, đãi ngộ tự nhiên tốt hơn chút.

Vương Trường Sinh ít ngày nữa đi tiền tuyến, nếu là tộc nhân của hắn chết trận toàn bộ, không dễ hướng Vương Trường Sinh ăn nói, dù sao Vương Trường Sinh chém giết một tên bán yêu, xem như có công.

“Nghỉ ngơi hồi phục hai tháng? Là có nhiệm vụ lớn gì phải không?”

Sắc mặt Vương Thanh Sơn cực kỳ khẩn trương, trên trời sẽ không có bánh rơi xuống, vô duyên vô cớ để bọn họ nghỉ ngơi hồi phục hai tháng, không lẽ muốn để bọn họ hai tháng sau đi chấp hành nhiệm vụ nào đó cực kỳ nguy hiểm?

Trần Huyễn mỉm cười, nói: “Ngươi nghĩ nhiều rồi, Vương đạo hữu ít ngày nữa đi tiền tuyến, các ngươi mấy năm qua cũng đã vất vả, nên nghỉ ngơi một chút.”

Bảy tu sĩ Trúc Cơ, thêm bọn họ không nhiều, thiếu bọn họ không ít.

Vương Thanh Sơn bừng tỉnh đại ngộ, truy hỏi: “Cửu thúc của ta sắp tới tiền tuyến? Là thật sao?”

“Vô cùng chính xác, Vương đạo hữu đã chém giết một tên bán yêu Kết Đan kỳ, hơn nữa chủ động yêu cầu ra tiền tuyến tác chiến với Yêu tộc, khiến người ta khâm phục. Được rồi, các ngươi nghỉ ngơi cho tốt, gần đây không có nhiệm vụ.”

Trần Huyễn nói xong lời này, xoay người rời khỏi.

Vương Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm một hơi, mặt lộ vẻ vui mừng, xoay người trở lại lầu các.

“Thanh Sơn, đã xảy ra chuyện gì? Sẽ không là muốn chúng ta bây giờ đi lên chứ! Chúng ta vừa trở về không lâu.”

Mặc Thải Vân nhíu mày nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Thông tin truyện
Tên truyện Vương Trường Sinh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 12/03/2025 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Trái ngang - Tác giả Leysek
Phần 48 Bước ra khỏi quán thì cũng đã hơn 10h, ngoài trời tuyết rơi dầy đặc trắng xóa đường, do uống đã nhiều nên tôi không thể lái xe được đành gọi taxi. Vì đây cũng chỉ là 1 thị trấn nhỏ với mấy nghìn dân nên với cái thời tiết lạnh và tuyết rơi nhiều như thế này nên chẳng có taxi nào làm việc ở cái giờ này. Uh thì đành đi bộ về, chắc cũng phải hơn 7km từ đây về đến nhà. Cứ như vậy tôi một mình đi trong màn đêm tuyết bao phủ, đường tối om không một bóng người. Cái lạnh buốt đến tận xương tận tủy, lại thêm nỗi đau về...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái thủ dâm Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình
Cô gia sư dạy tiếng Nhật
Phần 22 Hai chị em dắt tay nhau tung tăng đi xuống bãi tắm. Lúc đó cũng tầm 5h chiều rồi thì phải, mặt trời đang lặn dần, cảnh hoàng hôn trên biển thật yên bình. Mình bước đi trong hạnh phúc với nụ cười trên môi. Nhưng không biết sắp đến ngày phải xa chị. Chị vẫn cười nhưng sâu thẳm trong ánh mặt chị vẫn hiện hữu một nỗi buồn gì đó, mà lúc ấy mình không hề nhận ra. Xuống tới bãi biển, mình bế xốc chị lên, lội ra đến đoạn sâu đến cổ mình rồi thả chị xuống. Với chiều cao 1m50 của chị thì uống nước ngon lành. Nghĩ lại chơi cũng dại thật...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Đụ máy bay Làm tình nơi công cộng Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex cô giáo Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Truyện sex nhẹ nhàng
Yêu bạn cùng lớp – Ngoại truyện
Phần 7 Hôm nay là ngày đầu tiên trong đám cưới em, em cũng đã thông báo cho tôi từ trước đó hai tuần, nhưng dù tôi có chuẩn bị thế nào đi nữa, hình như vẫn là không đủ. Bởi vì có những chuyện cho dù rõ ràng trong lòng đã biết trước, nhưng khi tận mắt nhìn thấy vẫn rất đau. Và cuối cùng thì ngày này cũng tới rồi. Hôm nay lớp tôi có hẹn tập trung tại nhà lớp trưởng, rồi cùng nhau sang nhà em, lúc tôi tới nơi thì cũng đã có kha khá người rồi, chào hỏi dăm ba câu xã giao, nói chuyện học hành, công việc linh tinh, nhưng không thấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen Tuyển tập Yêu bạn cùng lớp

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng