Vương Trường Sinh - Quyển 2


Update Phần 310

Phần 49: Linh mạch bậc ba (1)

“Hai trái Kim Diễm Quả này tính ngươi tám vạn khối linh thạch, còn lại ba mươi hai vạn, gia tộc các ngươi có thể góp bao nhiêu thì góp ra bấy nhiêu đi!”

Vương Trường Sinh cúi người hành lễ lần nữa, nói chuyện phiếm vài câu với Quảng Đông Nhân, liền bay đi Thanh Liên sơn trang.

Thanh Liên sơn trang, sân nhà yên tĩnh nào đó.

Một nhà bốn người Vương Thanh Viễn đang dùng bữa tối, Vương Thanh Viễn trước mắt có hai con trai, Vương Thu Chính cùng Vương Thu Lãng.

Mỗi người một bát cháo khoai cùng hai cái bánh bao, đây là bữa tối của một nhà bốn người bọn họ.

Vương Thu Chính đã bảy tuổi, đang tuổi ăn tuổi lớn, lượng cơm ăn khá lớn, một bát cháo khoai rất nhanh đã thấy đáy, hai cái bánh bao rất nhanh cũng rơi vào bụng nó.

“Cha, con còn đói!”

Vương Thu Chính trông mong nhìn bánh bao trên tay Vương Thanh Viễn, nuốt nước miếng.

Vương Thanh Viễn thở dài một hơi, đưa bánh bao trên tay cho Vương Thu Chính.

“Phu quân, chàng đi nói với gia chủ một lần đi! Mỗi tháng phát thêm một chút linh cốc, người lớn chúng ta ăn không đủ no còn chưa tính, trẻ con cũng ăn không đủ no. Lần trước ta dẫn theo bọn Thu Chính về nhà mẹ đẻ, bọn nó ở trên bàn cơm như hùm như sói, làm người nhà mẹ đẻ ta cười chê.”

Phương Tư Tình thầm oán, cũng đưa bánh bao của mình cho Vương Thu Chính.

“Cũng không phải mỗi nhà chúng ta mới như vậy, người khác cũng thế, nhịn một chút đi! Sống qua khoảng thời gian này là được rồi.”

“Ta rời khỏi vài năm, gia tộc sao lại biến thành như vậy, bọn nhỏ cũng ăn không đủ no? Bọn nó là tương lai của Vương gia chúng ta.” Một giọng nam tử quen thuộc chợt vang lên.

Vừa dứt lời, Vương Trường Sinh đi đến, nhíu mày.

“Cháu bái kiến cửu thúc.”

Nhìn thấy Vương Trường Sinh, Vương Thanh Viễn lộ ra vẻ mặt vui mừng, vội vàng hành lễ với Vương Trường Sinh, Phương Tư Tình cũng hành lễ theo.

“Được rồi, miễn nghi thức xã giao đi, Thanh Viễn đi theo ta, ta mới rời khỏi vài năm, bọn nhỏ cơm cũng ăn không đủ no.”

Vương Trường Sinh cất bước đi ra phía ngoài, Vương Thanh Viễn vội vàng đuổi theo.

“Cửu thúc, chuyện không liên quan gia chủ, chủ yếu là cháu tháng này tiêu dùng lớn một chút, cho nên mới không có bao nhiêu linh thạch dư mua linh cốc.”

Vương Trường Sinh khoát tay, nói: “Trong tộc còn có bao nhiêu linh thạch?”

“Hai mươi lăm vạn bốn ngàn bảy trăm bốn mươi lăm khối linh thạch, trong đó mười một vạn là nhị cô và thập tứ thúc góp, còn lại là cả tộc mấy năm qua tích góp được.”

Vương Trường Sinh nghe được con số này, bị dọa nhảy dựng.

Hắn rời khỏi bốn năm, cả tộc thế mà tích góp mười bốn vạn khối linh thạch, còn có Vương Trường Tuyết cùng Vương Trường Bình, thế mà có thể gom ra mười một vạn linh thạch, quả thực là không thể tưởng tượng.

“Gia chủ tăng thu giảm chi, tiết kiệm chi ra, phái bộ phận tộc nhân ra ngoài làm việc, làm dẫn đường hoặc là làm công kiếm linh thạch cho người ta. Đám người cửu thẩm gác lại tu luyện, hoặc luyện chế phù triện, hoặc luyện chế pháp khí con rối thú, hoặc luyện chế cờ trận. Đám người thập bát thúc dẫn đội săn giết yêu thú, lúc này mới có thể ở trong bốn năm tích góp mười bốn vạn thạch, về phần nhị cô và thập tứ thúc, nghe nói nhị cô mượn hết tu sĩ Trúc Cơ của Bách Linh môn, ít thì ba năm trăm, nhiều là ba năm ngàn, lúc này mới gom ra mười một vạn linh thạch.”

Vương Thanh Viễn chậm rãi giải thích.

Vương Trường Sinh nghe xong lời này, trong lòng cực kỳ cảm động, dựa theo cách nói của Vương Thanh Viễn, gia tộc bốn năm qua chính là cỗ máy kiếm linh thạch. Tu sĩ Trúc Cơ gác lại tu luyện kiếm linh thạch, còn có Vương Trường Tuyết, mượn hết tu sĩ Trúc Cơ Bách Linh môn, máu mủ tình thâm, đây là người nhà.

Thời khắc mấu chốt, vẫn cần dựa vào thân tộc của mình.

“Cháu đi nói cho Thanh Khải, có thể mở rộng nguồn thu, bóp nghẹt chi ra không thể để bọn nhỏ ăn không đủ no, người già mặc không đủ ấm, có thể tiết kiệm ở phương diện khác. Mặt khác, triệu hồi tộc nhân phái ra, còn có, tu sĩ Trúc Cơ khôi phục trạng thái ban đầu, nên tu luyện thì tu luyện, không cần gác lại tu luyện kiếm linh thạch nữa, linh thạch tấn thăng linh mạch đã có rồi.”

Trên người Vương Trường Sinh còn có mười ba vạn linh thạch cộng thêm một trái Kim Diễm Quả, tấn thăng linh mạch còn cần ba mươi hai vạn, vậy là đủ rồi.

“Vâng, cửu thúc.”

Vương Thanh Viễn đáp ứng, xoay người rời đi.

Trong mật thất, Uông Như Yên đang luyện chế phù triện. Sắc mặt của nàng tái nhợt, một bộ dáng pháp lực tiêu hao quá độ.

Đúng lúc này, một đợt tiếng đập cửa dồn dập vang lên.

Uông Như Yên hơi phân thần, linh khí của lá bùa dưới ngòi bút trở nên vặn loạn, nàng vội vàng ném lá bùa ra ngoài.

“Ầm!”

Một tiếng nổ vang lên, lá bùa hóa thành một mảng lớn ánh lửa tán loạn không thấy nữa.

Cùng lúc đó, cửa đá căn phòng tan thành muôn mảnh, Vương Trường Sinh xông vào.

Nhìn thấy Uông Như Yên bình an vô sự, Vương Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Phu quân, chàng đã trở lại?”

Nhìn thấy Vương Trường Sinh, trên khuôn mặt tái nhợt của Uông Như Yên lộ ra nét vui mừng nồng đậm.

Ánh mắt Vương Trường Sinh đảo qua tình huống căn phòng đá, nhất thời đã hiểu. Uông Như Yên gác lại tu luyện, liều mạng luyện chế phù triện, lúc này mới sẽ xuất hiện tình huống pháp lực tiêu hao quá độ.

Uông Như Yên lúc gả vào đã là Trúc Cơ tầng ba, trôi qua mấy chục năm, Uông Như Yên chỉ là Trúc Cơ tầng năm, mà Vương Trường Sinh đã Kết Đan, trừ nguyên nhân công pháp, Uông Như Yên sinh con đẻ cái, chiếu cố song thân cho hắn, chậm trễ tu luyện, bây giờ càng gác lại tu luyện kiếm linh thạch.

Có vợ như thế, còn cầu gì hơn.

Vương Trường Sinh đi đến bên người Uông Như Yên, cầm hai tay Uông Như Yên, thành khẩn nói: “Nương tử, nàng vất vả rồi, về sau đừng làm loại việc ngốc này nữa, tu luyện quan trọng hơn, linh thạch tấn thăng linh mạch đã gom đủ, nàng về sau an tâm tu luyện đi!”

Trên khuôn mặt tái nhợt của Uông Như Yên lộ ra một nụ cười vui mừng, nói: “Thế này sao có thể gọi là ngốc, vợ chồng đồng lòng làm gì cũng thành, đây là việc của ta, ta làm thê tử không giúp chàng, càng đừng hy vọng người khác giúp chàng.”

“Đáp ứng ta, về sau đừng làm như vậy, ta sẽ đau lòng. Ta mua cho nàng một ít đan dược tinh tiến pháp lực, hữu dụng đối với nàng tu luyện. Nàng nghỉ ngơi một chút, sau đó thành thật đi tu luyện, việc khác, nàng không cần phải quản nữa.”

Vương Trường Sinh thu đi công cụ chế phù trong túi trữ vật của Uông Như Yên, để nàng nghỉ ngơi hẳn hoi.

Đại đạo vô tình, người có tình, đường tu tiên dài đằng đẵng, hắn hy vọng có thể vợ chồng kết tóc nâng đỡ nhau, cùng nhau đi tiếp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Thông tin truyện
Tên truyện Vương Trường Sinh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 12/03/2025 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tôi và em
Phần 49 Chiều hôm ấy tôi buộc phải nghỉ học. Mặc dù hết tôi đến cái Hạnh khuyên bảo, nhưng Ngọc Mai nhất quyết nghỉ ở nhà. Anh em tôi có nói gì thì nàng cũng chỉ lắc đầu, đinh ninh một câu: Nhỡ ở nhà cậu bị thế nào thì sao? Cuối cùng, thấy không bảo được nàng. Hạnh nó cũng phải chịu thua, còn tôi thì bỏ cuộc. Ăn cơm xong nó nghỉ lúc rồi đạp xe đi học luôn. Nhưng vẫn không quên thò đầu vào dặn tôi: Nhớ cẩn thận sức khoẻ đấy nghe chửa? Có gì phải gọi chị Mai luôn đấy. Dạ vâng. Em biết rồi ạ. Rồi nó đi luôn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Địt cô vợ dâm đãng của bạn thân (Update Phần 10)
Hôm sau dậy mình với em An nhẹ nhàng khởi động 1 nháy rồi đi tắm rửa chuẩn bị đi học rồi đi làm. Lúc tắm xong bé ra tìm quần áo mặc không thấy mới nhớ ra hôm qua lột ở dưới tầng kêu mình xuống lấy hộ. Mình mang lên váy lên cho em còn quần lót lúc ấy chả thấy đâu cả. Thấy em đang nghe đt xong bảo mình chở về gấp. Có việc gì mà vội thế em? Anh thấy mỗi váy thôi chả thấy quần con đâu cả. Quên mất hẹn thằng này đi ăn sáng giờ nó đang sang phòng em rồi. Em mặc tạm xong anh đèo em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Đụ bạn của người yêu Đụ cave Đụ người yêu cũ Đụ người yêu của bạn Đụ tập thể Đụ vợ bạn Some Thác loạn tập thể Trao đổi vợ chồng Truyện bú lồn Truyện móc lồn Truyện sex ngoại tình Truyện swing
Con đường quan lộ – Quyển 2 (Update Phần 102)
Phần 49: SÁT KHÍ Trưởng phòng đã biết tôi trước? Lưu Gia Võ hơi giật mình nhưng sau đó lại cảm thấy thoải mái, chắc là Trưởng phòng đã biết những việc làm của y trong quá khứ nên mới giao công việc bên đại đội hình sự cho y. Mặc dù thái độ của tân Trưởng phòng Lương Thần rất mạnh mẽ, cứng rắn nhưng không phải là người không biết điều. Đó là điều tất nhiên! Lương Thần cầm lấy bật lửa châm thuốc cho đối phương rồi mới châm cho mình. Rít một ngụm thuốc, hắn nói tiếp. Tôi cảm thấy trong những người này thì không ai thích hợp với công tác quản...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện dịch Tuyển tập Con đường quan lộ

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng