– Ai nói với cô là tôi không có mặt để nghe lời cảm ơn này vậy ? Thưa tiểu thư Lưu Hoàng Vân Anh ?
Gương mặt của tất cả mọi người bống trở nên rạng rỡ vô cùng, tiếng vỗ tay vang lên không ngớt ! Tâm nói thầm điều gì đó vào tai cô người yêu rồi từ từ tiến dần lên sân khấu.
Vân Anh ôm chầm lấy Tâm “ma xó” trong niềm vui hân hoan của mọi người ! Một buổi lễ khai trương độc đáo và kỳ lạ nhất từ xưa đến nay !
– Cảm ơn em rất nhiều cô nhóc ! Em đúng là con gái của bố em !! Anh rất tự hào !! Và thưa quý vị… một tràng pháo tay cho Lưu Hoàng Vân Anh – con gái Tổng giám đốc Lưu Hoàng Phi của chúng ta !!
Sau câu nói đó của Tâm “ma xó’, cả hội trường lại càng vỡ tung trong những tiếng vỗ tay không tiếc…phải gần một phút sau Tâm mới có thể cất lời :
– Xin cảm ơn các quý vị rất nhiều ! Kính thưa quý vị, tất cả quý vị ngồi đây đều là những người bạn thân thiết nhất của bác nuôi tôi ông Lưu Hoàng Phi. Có lẽ quý vị cũng là những người hiểu rõ nhất, để có được một khách sạn khang trang, lộng lẫy như thế này bác nuôi tôi và các cộng sự của ông đã phải khó khăn khổ cực như thế nào trong nhiều năm qua, và cũng chỉ mới đây thôi, có rất nhiều thế lực bên ngoài đã tìm cách phá đám buổi lễ khai trương này nhưng tôi xin nhắc lại một lần nữa : Thiên Ý là Ý trời và nó sẽ không bao giờ bị đánh ngã trước bất kỳ một thế lực nào ! Chúng tôi sẽ làm tất cả để bảo vệ và phát triển nó với sự đồng lòng và ủng hộ của những người bạn là tất cả quý vị đang có mặt tại đây !! Xin cảm ơn quý vị rất nhiều !!!
Sau khi buổi lễ khai trương kết thúc, toàn bộ quan khách có mặt tại Khách sạn được mời lên tầng 2 để dự bữa tiệc buffet mà Tâm và mọi người đã chuẩn bị sẵn, an ninh tiếp tục được Long “cùn” thắt chặt sau khi biết được toàn bộ câu chuyện về 4 phát đạn của Vinh “sô” và nhất là kẻ cầm đầu vụ này là Bình “lâm” đã trốn thoát.
Tâm chủ động giao lưu với quan khách rồi sau đó nhanh chóng bỏ ra bên ngoài, dặn dò Long “cùn”, Bảo Trang và mọi người một vài câu gã lên chiếc xe màu đen quen thuộc của mình phi tới trụ sở công an thành phố Hải Phòng. Trên đường đi, Tâm gọi điện cho luật sư của mình là ông Vũ Duy Hùng với mục đích nhờ ông lo cho vụ xả súng của đàn em là Vinh “sô”, ông Hùng là luật sư riêng của Phi “đen” ngày trước và bây giờ về làm việc cho Tâm sau cái chết của đại ca giang hồ Hải Phòng.
Ngay khi tới trụ sở công an thành phố, Tâm đã được đồng ý để cho vào phòng tạm giam gặp Vinh “sô”, hai anh em ngồi đối diện nhau trong một căn phòng nhỏ, chí có duy nhất 2 chiếc ghế với 1 cái bàn. Chờ cho sau khi gã công an bỏ ra bên ngoài, Vinh “sô” mới cất tiếng hỏi :
– Thằng Hải có bị làm sao không anh ?
– Nó không sao ! Anh cho người bảo vệ nó rồi. – Tâm đáp !! – Mà sao mày lại nổ súng ?
Vinh “số” cúi gằm mặt :
– Lúc đấy em thấy anh rút súng ra, em nghĩ đằng nào thì cũng phải bắn, thà để em bắn chúng nó còn hơn là để anh ra tay…
– Mày hâm lắm !! Bọn nó có thù với anh, để tao bắn có phải hơn không ?
– Anh Tâm… Em nói thật là em ít học, từ cái ngày anh với anh Long “cùn” cưu mang em, lo tiền chữa bệnh cho mẹ em, em đã thề là sẽ trung thành đi theo anh suốt đời rồi, em thì ra sao cũng được, nhưng anh mà bị bắt, ai sẽ ở ngoài lo cho anh em ?
Tâm nghẹn lòng trước những lời nói của gã đàn em, gã nháy mắt liên hồi, cảm thấy mình thật may mắn vì có những người anh em tốt bên cạnh, đoạn gã cúi thấp người nói nhỏ với Vinh “sô”
– Nghe anh dặn đây, lát nữa anh Hùng luật sư sẽ vào nói chuyện với em, hãy làm theo những gì anh ấy nói, còn chuyện lo lót bên ngoài cứ để anh lo, mày chịu khó một thời gian, nhất định anh sẽ đưa mày ra bên ngoài. Rõ chưa…
– Vâng, em biết rồi…
Vừa ra khỏi phòng, đi được vài bước thì có một chiến sĩ công an đã bước tới chủ động nói chuyện với Tâm :
– Đội trưởng Lê Duy có chuyện muốn gặp anh, sếp đang đợi ở phòng riêng, mời anh đi theo tôi…
Theo chiến sĩ công an này đi tới phòng của trung tá Lê Duy, người trực tiếp chỉ đạo lực lượng cơ động bao vây vụ án vừa rồi của Tâm tại xưởng gạch xã Hồng Thái, gã ma xó miên man không biết ông ta muốn gặp mình có chuyện gì.
Để Tâm ở lại bên ngoài, anh công an trẻ đi vào bên trong có lẽ là thông báo, chỉ khoảng 1 phút sau đã thấy anh này đi ra dặn dò :
– Mời anh vào !
Tâm xô nhẹ cánh cửa tiến vào bên trong, đi qua tiếp một căn phòng nhỏ nữa, lại có một cánh cửa, Tâm gõ 2 tiếng cộc cộc báo hiệu có người đến.
Từ bên trong giọng của ông Duy vang lên :
– Vào đi…
Tâm bước vào trong phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại, ông Duy đang ngồi quay lưng lại với hướng cửa ra vào, dường như ông đang bận việc vì Tâm thấy ông gõ máy tính lia lịa.
Cho Tâm đợi khoảng một lát, ông ấy mới đứng dậy, tháo kính ra rồi tiến về phía Tâm “ma xó”
– Cậu làm ăn kiểu gì vậy ? Tại sao lại nổ súng làm bị thương đến 3 người ?
– Lúc đấy bọn nó ép dữ quá cháu chỉ định bắn dọa thôi ai ngờ thằng Vinh “sô” nó giật súng rồi…
– Rồi… rồi cái gì, thằng em cậu thì tù mọt gông rồi, nó bắn hai thằng khác thì chỉ vào vai và đùi thôi, riêng thằng Trung con bị một phát vào bụng, hiện giờ còn chưa biết sống chết thế nào.
– Thế bây giờ phải làm sao hả chú ? Liệu có chạy án được không ?
– Cậu cứ từ từ, đừng làm lu loa ra, vụ này nhiều người biết lắm không dễ như vụ trước đâu, quan trọng bây giờ là thằng Bình “lâm” không biết nó sẽ xử lý như thế nào.
– Nó chuồn rồi, chắc lúc này nó không dám ra mặt đâu… Hay là để bên cháu xử hết chúng nó luôn…
– Không được !! Bên trên người ta đang chỉ đạo gắt gao theo dõi hắn, cậu mà làm liều là dính bẫy đấy, đội C13 phòng chống ma túy đã cài người vào hàng ngũ bên bọn nó, chỉ cần có bằng chứng là Bình “lâm” sẽ bị bắt ngay…Tốt nhất lúc này không nên manh nha động thủ gì hết, rõ chưa… ?
– Dạ… cháu biết rồi, cháu sẽ dặn dò anh em…
– Thôi cậu về đi, có chuyện gì tôi sẽ gọi thông báo sau, nhớ đấy càng tránh giao tranh với bọn nó càng tốt…
– Dạ… cháu xin phép…
Tâm bước nhanh ra khỏi cửa, trong lòng vẫn chưa hết xôn xao, hóa ra bên thằng Bình “lâm” buôn hàng trắng về Hải Phòng, nếu vậy thì bọn chúng cũng sắp hết thời rồi.
Nếu những ai đang ngạc nhiên về câu chuyện vừa rồi giữa đội trưởng đội cảnh sát cơ động thành phố Hải Phòng Lê Duy và Tâm “ma xó” có lẽ nên lục lại quá khứ để hiểu rõ hơn về mối quan hệ của hai người này.
Sau cái chết của Phi “đen”, mọi giấy tờ hồ sơ buôn bán và các phi vụ làm ăn bất hợp pháp của ông cũng như Galaxy đều biến mất hoàn toàn, Tâm “ma xó” lên cầm quyền với không chút tỳ vết trong hồ sơ của cảnh sát, ngoài ra còn được nhận hậu thuẫn lớn từ thiếu tá Lê Duy người đứng đằng sau Phi “đen” bấy lâu nay tại Hải Phòng. Ông ta dùng Tâm để lập công với việc phá được nhiều vụ án xảy ra trên địa bàn thành phố và các vùng lân cận, chân tay của Tâm “ma xó” được rải đi khắp nơi tìm kiếm các vụ án cho Lê Duy xử lý, đổi ngược lại Tâm “ma xó” và anh em nhận được sự bảo kê về luật pháp, nhưng theo lời dặn của ông bác Phi “đen”, Tâm luôn luôn cảnh giác với con người này vì một kẻ nhiều mưu mô như hắn rõ ràng không phải là nơi để tin tưởng hoàn toàn, mối quan hệ của cả hai có thể gọi tắt là cộng sinh, cùng nhau phát triển.
Hải “dớ” bị thương nhẹ, chỉ hôm sau đã được bảo lãnh về nhà điều trị, Bảo Trang và Tâm không phát đơn kiện vụ bắt cóc khiến Bình “lâm” càng cảm thấy lo lắng, ông chủ Queen Club ngược lại cũng không thắc mắc gì vụ Trung “con” bị bắn bể bụng, lúc này hai bên dường như đang trong thế cầu hòa tuy nhiên ai bên ngoài nhìn vào cũng thấy bằng mặt nhưng không bằng lòng, chỉ cần có xích mích là ngọn lửa nội chiến sẽ lại bùng phát lên.
Vụ án được chuyển về đội điều tra phá án do thiếu tá Lê Duy làm trưởng ban, ông luân chuyển Vinh “sô” lên trại 10 nằm cách xa thành phố để dễ bề lên thăm cũng như tiện cho việc chạy án sau này.
Chính “béo” và đồng bọn bị bắt, bị di lý về Sơn La bóc lịch mỗi thằng vài năm, không thấy nhắc gì đến Trung “con”, Bình “lâm”, Tâm “ma xó” và Bảo Trang.
2 tháng sau, toàn bộ vụ án kết thúc…
Cũng trong thời gian này đội C13 với cớm chìm cài trong hàng ngũ Bình “lâm” đã lần ra nhiều manh mối, cùng với đó là sự giúp sức của Tâm “ma xó” trong việc tạo điều kiện thuận lợi cho Bình “lâm” làm ăn nhằm lấy lại danh tiếng và thu nạp đàn em, có lẽ Bình “lâm” sợ Tâm đang ủ quân cho một trận đánh lớn nên gã cũng rất tích cực tuyển sinh nhân tài vào đội mình, nhưng để nuôi được càng đông anh em thì càng phải cần có nhiều tiền, và cuối cùng mánh khóe qua mặt công an bấy lâu nay của Bình “lâm” để tuồn hàng trắng về Hải Phòng cũng đã bị lộ tẩy.
Ngày 12 tháng 10, đội phòng chống ma túy thành phố phối hợp với đội điều tra phá án bí mật bám theo xe riêng của Bình “lâm” – bắt tại trận vụ giao dịch của hắn với bọn buôn ma túy miền Tây, ngay sau đó công an đọc lệnh khám xét nhà riêng cũng như vũ trường Queen Club đã bắt giữ hàng trăm lô rượu tây giả được nhập lậu về Hải Phòng theo đường hải quan, rất nhiều thuốc lắc và hai khẩu súng được hắn cất giấu trong phòng ngủ cũng đã bị tịch thu. Bình “lâm” chính thức bị còng tay dẫn giải vào tù.
Ngay ngày hôm sau, Tâm “ma xó” chỉ đạo anh em quét một trận thẳng vào những đàn em thân tín nhất còn sót lại của Bình “lâm”, đập tan bọn đàn em mới gia nhập hội, như vậy chỉ trong vòng có vài ngày, ông chủ Queen Club cũng như một trong những tên tuổi lớn của giới giang hồ Hải Phòng đã bị xóa tên khỏi bản đồ. Người vui sướng nhất chắc chắn là Tâm “ma xó” khi mà giờ đây kẻ thù lớn nhất của Thiên Ý đã không còn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Xóm nghèo |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 07/08/2016 11:00 (GMT+7) |