Yêu là phải thế! - Tác giả Vi Thăng Long


Truyện đã hoàn thành

Ông bảo:

– Mẹ thằng Thắng dọn hàng nghỉ sớm đi mua đồ ăn tươi hơn mọi ngày nhé, chiều nay nhà mình ăn mừng…

Tôi thoáng chút ngạc nhiên, tính hỏi ông cho rõ thì cu Thắng đã le te khoe:

– Mai con khai giảng vào lớp 1 rồi mẹ ạ. Với lại hôm nay sinh nhật con 6 tuổi, mẹ không nhớ à?

Tôi đoảng quá! Có vậy mà không nghĩ ra.

– Ối! Mẹ xin lỗi con trai yêu của mẹ nhé. Mẹ chưa kịp nói ra thôi, định làm cho cả nhà bất ngờ mà…

Cu Thắng chạy vụt ra. Ngoài sân con Lợi 4 tuổi đang ơi ới gọi. Mẹ tôi khệ nệ cái bụng vượt mặt từ bếp đi ra bảo:

– Hai đứa không được nghịch bẩn đấy nhé. Mà thằng Thắng bảo ông đưa đi cắt tóc nhé. Mai khai giảng rồi đấy! Rồi bà ngồi xuống xích đu dưới vòm cây lộc vừng râm mát.

Còn lại tôi và ông trong nhà. Tôi lườm ông, rồi bảo:

– Mình chả nhắc em từ sớm để còn mua cho con quần áo mới mặc ngày khai giảng.

Ông nháy mắt rồi ôm tôi từ sau lưng, úp hai bàn tay lên cái bụng đang lùm lùm của tôi rồi ghé tai tôi, nói nhỏ:

– Anh đã mua 2 bộ đồng phục 2 mùa cho cu Thắng và 2 bộ váy áo mới cho con Lợi đi mẫu giáo lớn rồi. Năm nay lại thêm hai đứa nữa nhỉ.

Tôi ngửa mặt để hôn ông – Chồng tôi, bố của các con tôi.

Mẹ tôi sinh tôi năm bà 19 tuổi và bố tôi 23. Nhà nội tôi có kinh tế vững vàng, thuộc diện giàu có nhất nhì ở thành phố miền Trung du này. Tôi không biết mặt ông bà nội, ngoại. Bên nội chỉ có bố tôi là con trai duy nhất. Mẹ tôi cũng là con một. Ông bà hai bên nội ngoại là chỗ thân thích và có hơi hướng họ hàng đã 5 – 6 đời. Dưới bố tôi còn có một cô. Nhưng nay cô và đứa con gái (kém tôi một tuổi) đã định cư ở nước ngoài, nghe bố tôi bảo là cô đã lấy chồng người Đức và đã có cậu con trai. Từ ngày cô xuất ngoại đến nay chưa về nước lần nào. Tôi chỉ gặp mặt, chuyện trò với cô và đứa em qua màn hình máy khi gọi qua Chatvideo hoặc Zalo. Cô cũng chật tuổi mẹ tôi. Phải nói rằng cô là người đàn bà đẹp. Còn cô em gái họ của tôi nhìn giống tôi như chị em song sinh.

Khi tôi bước vào tuổi 18 và đã đỗ vào một trường ĐH thì mẹ tôi bị sảy thai lần thứ 4. Mỗi lần cách nhau 3 đến 4 năm. Thương mẹ quá! Người cứ gầy rộc đi. Tôi bảo mẹ sau lần này thì thôi đừng để có chửa nữa. Bố tôi cũng bảo vậy. Nhưng mẹ thì không nói gì chỉ thấy nước mắt lăn dài trên má. Một đêm, dịp bố tôi đi vắng…

Chỉ có hai mẹ con nằm bên nhau. Mẹ ôm tôi rồi bảo:

– Mẹ biết vậy là hại sức khỏe. Bố con cũng khuyên mẹ thôi không đẻ nữa. Nhưng…

Mẹ ngập ngừng một lát rồi nói dứt khoát:

– Mẹ phải đẻ tiếp để có người nối dõi và quản lý cơ nghiệp của dòng họ. Bên nội chỉ có bố con là độc đinh. Dù bố con không nói ra vì thương mẹ. Nhưng mẹ biết rằng bố con rất buồn và rất mong có con trai. Vậy mà từ lần đầu sinh ra con đến nay, mẹ cứ bị mất thai…

Rồi mẹ sụt sịt khóc. Tôi ôm mẹ vào lòng. Thương lắm!

– Thì có con mà mẹ! Cứ gì phải là con trai?
– Không được! Con phải lấy chồng, sinh con. Con của con không phải là đích tôn của họ Trần Duy nên không thể…

Tôi thoáng thấy tủi thân và suy nghĩ nếu tôi lấy chồng cũng phải sinh cho chồng con trai ư?

18 tuổi, tôi chưa hề yêu ai. Phải công nhận tôi là đứa con gái xinh nhất nhì trong trường. Nhà có điều kiện nên tôi hơi kênh kiệu. Tôi biết có nhiều người thích tôi lắm. Nhưng tôi không thèm để ý đến ai. Chính vậy nên tôi không hề có bạn trai nào đến nhà chơi.

Tôi bắt đầu suy nghĩ đến những lời của mẹ. Tuổi 18, những ngày nghỉ chờ khai giảng ĐH, tôi mới phát hiện ra mình bắt đầu để ý đến người khác giới gặp ngoài đường. Còn về nhà chỉ có duy nhất bố tôi là đàn ông. Nhiều khi tôi nhìn trộm, rồi tới khi cứ chăm chú ngắm ông đến nỗi bị mẹ mắng: “Sao mà cứ đãng trí đâu đâu như bị ma bắt thế?”.

Quả thực, bố tôi đã bắt mất hồn tôi rồi. Ông đi đâu vắng là tôi cồn cào nhớ. Thấy ông là tôi vui hẳn lên và quấn quýt bên ông.

Mẹ tôi mắng yêu:

– Con gái mết bố thế thì nay mai lấy chồng thiên hạ có mà suốt ngày về ăn vạ nhà bố mẹ đẻ à? Đúng như người ta bảo: “Con gái là người tình kiếp trước của bố” thật!

Bố tôi cười bảo:

– Bố con chả quấn nhau thì quấn ai? Kệ nó! Đến khi nó lấy chồng thì mời nó về còn khó đấy!

Tôi ngúng nguẩy:

– Con không thèm lấy chồng! Cứ ở với bố mẹ thôi. Chứ lấy chồng rồi chửa đẻ, rồi cứ phải sinh con trai mà… như mẹ thì con thề rằng con ở vậy…

Thấy mặt mẹ xị ra buồn tủi. Tôi biết mình lỡ lời liền đến ôm chầm lấy mẹ. Bố tôi không nói gì, lẳng lặng bỏ ra ngoài. Tôi nhìn theo thấy dáng ông bước đi lầm lũi mà xót xa thương. Có thể vì câu nói của tôi làm ông chạnh lòng hoặc ông không muốn thấy mẹ tôi buồn tủi.

Mấy ngày sau, lúc có hai mẹ con, tôi hỏi mẹ:

– Mẹ ơi! Nếu con không lấy chồng mà có con trai thì đứa con sẽ mang họ của mẹ nó. Như vậy nó có là cháu đích tôn của họ Trần Duy không?
– Không! Chỉ khi mẹ đẻ ra hoặc bố bỏ mẹ để lấy bà khác mà đẻ con trai thì mới là đích tôn, nối dõi.

Tôi buồn mất mấy ngày.

Một buổi, mẹ bận sắp xếp hàng hóa mới nhập về ở Kios, dặn tôi rằng mẹ không ăn trưa ở nhà, nấu nướng xong gọi bố về cùng ăn cho vui. Bố sửa cái giá tủ đồ ngoài Kios.

Tôi vừa nấu xong, đang sắp đồ ăn lên bàn thì bố về.

Trời nắng nóng. Nhìn mặt ông đỏ lựng, mồ hôi đầm đìa. Tôi bảo:

– Bố ngồi nghỉ cho ráo mồ hôi mới được tắm đấy nhá.

Rồi tôi kéo cây quạt máy, vặn số nhỏ để tránh gió mạnh thốc vào người bố. Tôi đến sau lưng ông. Mảng lưng áo ướt đẫm. Mùi mồ hôi phả vào mũi tôi rất lạ. Lần đầu tiên tôi thấy mùi mồ hôi đàn ông. Tôi gọi là “mùi đàn ông”. Tôi vội lấy khăn tắm ra lau mặt cho ông rồi giục ông cởi trần ra để tôi dùng khăn ướt lau cho ráo người. Tôi vừa lau vừa lặng lẽ ngắm phần trên thân thể cường tráng, rắn rỏi của bố, Người đàn ông 41 tuổi, vừa dí sát mặt mình để cảm nhận cái mùi rất lạ mà khêu gợi một thứ rất mơ hồ đang lớn dần trong tôi.

Tôi mạnh bạo gọi bố khi tôi đang giặt chiếc khăn vừa lau cho ông:

– Bố ơi! Vào đây con bảo…

Ông đi vào, vồng ngực nở nang, đôi bắp tay cuồn cuộn cơ như một vận động viên mà tôi đã thấy trên TV.

– Bảo gì bố hả Ngọc?
– Ráo mồ hôi rồi đấy, bố tắm đi rồi vào ăn cơm. Nhưng bố đừng gội nước lạnh lên đầu nhé.
– Ừ, bố cảm ơn. Để bố vào lấy quần áo đã…
– Bố cứ tắm đi. Để con lấy cho.

Tôi vào tủ chọn quần áo lót cho bố. Lúc cầm chiếc quần sịp của ông trên tay, tôi như vô thức đưa lên đắp vào mặt mình để hít ngửi và như kiếm tìm một thứ gì đó vừa bị rơi đâu đây…

– Ngọc ơi!

Tôi như bừng tỉnh. Vội vàng cuộn cái quần sịp vào cái áo may ô rồi hấp hoảng ra nhà tắm. Cũng như một sự đãng trí, tôi đẩy cánh cửa nhà tắm. Chắc vô tình, quên hay chủ quan mà bố không chốt cửa. Cánh cửa bật ra. Hình ảnh người đàn ông lõa thể hiện ra trước mắt, tôi nhìn trân trân mà không thốt được câu nào. Lần đầu tiên trong đời tôi được nhìn cơ thể trần truồng như hút mất mọi cảm xúc của tôi…

Một tay bố vội đưa xuống che dương vật, một tay đưa ra nắm cánh cửa, bố hốt hoảng:

– Được rồi! Được rồi… Con ra đi…

Tôi như kẻ mộng du cứ đứng ngây ra nhìn. Má tôi nóng bừng, mắt tôi mơ màng và con tim đập xốn xang. Tôi bất ngờ ôm lấy ông làm rớt cả bộ quần áo lót trên tay ông xuống nền nhà tắm. Tôi giằng cái tay đang che dương vật của ông ra để sờ nắn, vuốt ve. Buồi ông cứng dần rồi đột ngột vươn thẳng trong lòng bàn tay tôi. Tôi giật tung cúc áo mình để ưỡn bộ ngực thanh xuân với đôi vú căng tròn, trắng hồng trước mắt ông. Ông ôm tôi và đưa tay lên sờ nắn vú tôi. Tôi rạo rực quá rồi! Ông thì chỉ mải miết sờ và bóp vú tôi thôi mà không nói gì. Tôi lột tung hết áo mình ra và tụt vội quần mình. Hai cơ thể trần truồng của bố con tôi áp chặt vào nhau. Tôi chủ động cầm buồi bố nhét vào mép lồn mình rồi hôn miệng ông. Bố cũng há miệng để cho lưỡi của hai bố con cuống quýt vờn nhau. Bất chợt tôi thấy nhói đau nơi háng như thể bị một que gỗ nhọn đâm phải. Đau nhưng sao thấy thinh thích. Tôi dựa lưng vào tường và ưỡn lồn ra hứng những cú huých hối hả của ông. Tôi muốn kêu thật to nhưng lại sợ chỉ rên lên ư ư theo nhịp mỗi cú thúc. Chừng mười năm phút ra vào hối hả, ông rùng mình. Tôi thấy những thứ gì đó mềm ấm đang xối xả bắn vào sâu trong lồn mình. Ông gục đầu vào vai tôi:

– Ngọc ơi! Bố… xin lỗi! Bố xin lỗi…

Tôi sung sướng nâng mặt ông lên để hôn. Tay đưa xuống xoa xoa đầu buổi còn cứng ấm của ông. Tôi nói nhỏ:

– Lỗi của do chứ không phải do bố. Con cảm ơn bố và muốn được như thế này mãi. Bố cho con nhé…
– Nhưng… nhưng còn mẹ Oanh. Nếu mẹ biết thì…

Tôi ngắt lời ông:

– Hai người không nói ra thì làm sao mà mẹ biết được? Bố đừng bỏ mẹ, bỏ Ngọc nhé!

Tôi ngước nhìn ông, chờ đợi câu trả lời.

– Không! Không bao giờ bố bỏ hai mẹ con. Rồi ông hôn tôi. Tôi cầm tay ông đưa lên vú mình và đưa xuống lồn mình để được tiếp tục sung sướng và hưng phấn.

Hai bố con tôi lại địt nhau mãnh liệt một lần nữa trong nhà tắm. Xong, ông bảo tôi:

– Ngọc ơi! Những lúc như thế này mà cứ bố con thì…

Tôi cướp lời:

– Ngọc gọi bố là chồng, còn bố gọi Ngọc là vợ. Chồng ơi! Chồng đừng bỏ em và mẹ nhé!
– Anh thương em và Oanh mà bỏ sao được…
– Nếu em có chửa thì sao hả anh?
– Có chửa thì để đẻ chứ sao nữa. Anh và Oanh cố mãi mà chả được.

Hai bố con vào ăn cơm. Tôi rót cho ông ly rượu bổ như mọi bữa mẹ tôi vẫn làm. Xong bữa là hai bố con lại thành vợ chồng. Lần đầu tôi được làm đàn bà với chính bố đẻ của mình và suốt chiều hôm đầu tiên được làm vợ, chồng tôi (bố tôi) cho tôi lên đỉnh 3 – 4 lần trong đê mê, trong say đắm, trong cuồng loạn và mãn nguyện.

Tháng sau, tôi thấy mình tắt kinh. Tôi bảo mẹ rằng mình có chửa. Mẹ lo lắng:

– Chết! Bố đánh chết. Mẹ sợ lắm! Hay là hai mẹ con giấu bố, đi bệnh viện bỏ đi. Rồi còn đi học chứ…

Tôi không nói gì. Tôi đã có chủ định của mình.

Buổi tối, ăn cơm xong, tôi rụt rè (giả bộ) nói:

– Bố mẹ ơi! Con lỡ có thai hơn tháng với người ta mất rồi. Con sợ lắm!
– Đồ hư đốn! – Mẹ tôi gằn giọng, đi bỏ đi chứ còn giữ làm gì. Mới nứt mắt đã… Rồi học hành làm sao.

Tôi đưa mắt nhìn sang ông, hai ánh mắt gặp nhau. Tôi nhận ra sự che chở từ ánh mắt ấy, ánh mắt của người chồng, người cha. Ông chậm rãi:

– Đã lỡ rồi, có trách cũng vậy rồi, cứ để vậy! Viết đơn bảo lưu kết quả, đẻ xong sang năm đi học lại. Đừng làm chuyện thất đức…

Tôi thấy nét mặt mẹ dãn ra, nhẹ nhàng…

Tôi làm theo lời ông xin bảo lưu kết quả, ở nhà được mẹ chăm sóc chu đáo và thỉnh thoảng vẫn ân ái vợ chồng với ông.

Tháng 5 năm sau tôi sinh con trai cho ông. Ông đặt tên cho con.

– Để tôi đi làm giấy khai sinh cho nó. Đặt tên nó là Trần Duy Thắng nhé. Hai mẹ con đồng ý không.

Tất nhiên tôi đồng ý và mẹ tôi cũng có vẻ mừng vì ông cho cháu ngoại của mình mang họ Trần Duy mà không biết đó là con trai ruột của ông với chính con gái của mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Thông tin truyện
Tên truyện Yêu là phải thế!
Tác giả Vi Thăng Long
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện bóp vú
Ngày cập nhật 30/05/2022 03:56 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Vi Thăng Long

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng