Yêu nữ quầy bar 2

Phần 109

Vài ngày sau là thời điểm cả Làng Cung Nữ nô nức lên đường.

Chuyến đi này về lý thuyết là do tôi dẫn đầu nhưng thực chất Lý Ma Ma mới là người quyết định tất cả. Tôi nghe theo lệnh Già Làng tới phòng số 7 đưa đón Geisha cùng Nước Mắm Nhĩ.

Trên đoạn hành lang rộng thênh, mụ Mắm theo sát bên tôi không nói nửa lời. Tôi đồng dạng cũng không lên tiếng.

Lát sau, cả 2 đã tới trước cửa phòng Vương Phi, tay tôi chạm phải tay của gã quản gia trên nắm cửa. Gã nhìn tôi. Tôi âm thầm gật đầu với gã. Cái gật nhẹ này biểu thị cho ý cảm tạ.

Nếu không nhờ có Nước Mắm Nhĩ làm “tay trong” chắc tôi và em gái khó lòng gặp lại nhau. Cũng như không thể trót lọt ở lại Làng Cung Nữ.

Chỉ có điều, đôi mắt Nước Mắm Nhĩ nhìn tôi không hề giống như tôi vẫn tưởng tượng. Ánh mắt gã mang đầy ý do dự không quyết.

Tôi hiểu 1 phần tâm tình bên trong, bèn nhẹ nhàng nói với gã: “Cảm ơn Mắm. Một gia đình tái hợp nhờ có Mắm. ‘Chữ’gia đình” vừa dùng khiến tôi đau xót trong tim.

Và cả mụ Mắm nữa, gã cũng đồng dạng cắn rứt trong lòng, bởi vậy sắc mặt Mắm tái nhợt lại, nhợt nhạt nói “chỉ e 1 gia đình tái hợp, thì 1 gia đình khác phải gian truân.”

‘Cạch’ – cánh cửa phòng Vương Phi số 7 mở ra.

Cả tôi và gã quản gia cùng lúc nín thở nhìn vào bên trong.

Bên ngoài khuôn viên Làng Cung Nữ khung cảnh vẫn không hề thay đổi so với ngày đầu tiên tôi đến đây. Có chăng là nắng đẹp hơn. Bởi vì hôm nay thời tiết rất thuận lợi.

Đông đi xuân đến, hết hè lại sang thu, cổng lớn Làng Cung Nữ đã mở cửa đón chào biết bao nhiêu lượt khách từ ngàn xa. Thế nhưng, nó chỉ mới đón chào vị Vương Phi số 7 một lần duy nhất.

5 năm trời! Sau 5 năm trời dài đằng đẵng, rốt cuộc cổng lớn cũng có vinh dự này lần thứ 2. Ấy là khi Lý Ma Ma đưa ra 1 quyết định quan trọng, mà đến mụ cũng không rõ nguyên do.

Ngày hôm đó cảnh vật yên bình, chim chóc yên bình, bầu trời yên bình. Chỉ là, không hiểu sao, trong lòng mỗi một người nơi đây đều có dự cảm không tốt đẹp?

Khi tôi bước qua cánh cổng Làng Cung Nữ, đôi tay tôi chạm vào tay em gái bỗng dưng có cảm giác tê dại không rõ nguyên do, chỉ là cảm giác này rất nhỏ nhặt đến mức tôi không đủ thời gian bận tâm đến. Geisha đi bên cạnh hình như cùng chung cảm giác bởi vậy ánh mắt nó hướng sang tôi rất khác lạ. Tuy ngăn cách 1 lớp mặt nạ nhưng tôi vẫn rõ như in từng cử chỉ nét mặt khi ấy.

Tôi hiểu Geisha đã phải sống giữa 4 vách tường quá lâu rồi, bây giờ chính là thời gian cho con bé hưởng thụ cuộc sống thực sự. Cuộc sống mà 10 năm về trước tôi và nó từng chia sẻ cùng nhau.

Trời cao chiếu xuống tia nắng bình hòa, đem không khí yên bình một lần nữa dọi lên thân người em. Tay tôi siết chặt lấy khuỷa tay em. Trong 1 giây phút sau đó, dù không nỡ nhưng đành buông bỏ.

Bởi vì trên khoảng sân phía trước Làng Cung Nữ mọi người đều đã tề tựu đông đủ. Hết thảy đang hướng mắt về phía anh em tôi.

Vương Phi số 7 bước từng bước không nhanh cũng không chậm.

Tôi nhớ rõ, cả thảy có 16 bước chân.

Có ai ngờ được, 16 bước chân ngày hôm đó đã mở ra 1 giai đoạn đáng nhớ trong lịch sử khu đèn đỏ miền bắc.

Cơn ác mộng dị đoan Lý Ma Ma từng lo sợ, hóa ra có thật!

Theo kế hoạch định sẵn, chúng tôi di chuyển bằng 2 xe ô tô. Xe đầu gồm Lý Ma Ma, Geisha, Gái Hư và tôi.

Xe sau gồm đám cháu thân tín của mụ Lý cùng với 1 gã người dân tộc Bắc Bộ độ tuổi trung niên mà tôi chưa gặp bao giờ. Gã này được đoàn chúng tôi đón ở địa phận tỉnh Bắc Giang.

Kỳ lạ thay tay dân tộc này nói tiếng kinh không sõi lắm, nhưng mụ Lý lại giới thiệu rằng ông ta là chuyên gia thử rượu. Tôi cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa khôi hài. Mụ Lý tính chơi trò gì nữa đây?

Đem thắc mắc này hỏi Gái Hư, cô nàng cũng đồng dạng mơ hồ không hiểu. Tôi bắn tin về cho Trang Trắng. Trang Trắng càng không có câu trả lời xác đáng. Tôi ngẫm kỹ trang phục và giọng nói của gã dân tộc, sau đó đối chiếu với những kiến thức từng học được từ ông Công và Lee Phong Lưu, cảm thấy có đôi ba phần quen thuộc nhưng nhất thời chưa nhớ ra được gốc gác người lạ kia.

Xe đi trên đoạn đường dài thật dài, tôi luôn để mắt ngó chừng Geisha, hễ con bé có biểu hiện mệt mỏi liền chăm lo tận tình ngay. Sức khỏe con bé không được tốt, từ nhỏ đã yếu đuối bệnh tật, sau này lại thêm thời gian dài bị nhốt trong phòng kính, ra ngoài rất dễ bị nhiễm lạnh.

Xe dừng lại nghỉ chân tại ải Chi Lăng, tôi và Gái Hư đỡ Geisha bước xuống xe, bên ngoài gió thổi lạnh buốt, tôi cẩn thận cài chéo áo lại giúp em. Geisha không có phản ứng rõ rệt, chỉ đưa cặp mắt dài buồn nhìn tôi.

Lý Ma Ma trông thấy tình cảnh đó liền cười nhạt, bảo: “Chà, Tắc Kè có vẻ để ý đến số 7 quá ta? Tiếc là con bé này không gả cho cậu em được.”

Tôi cả cười, nói mấy câu trêu ghẹo che mắt mụ: “Tiếc quá! Tiếc đứt ruột mất thôi. Hay bà chủ cho phép em nắm tay Vương Phi một chút đi. Chỉ một chút thôi mà.”

Lý Ma Ma khinh khỉnh cười: “Sao không hỏi cô vợ mới cưới kìa”.

Tôi cười hì hì mà trong lòng mắng mụ “ngu ngốc” – con mụ Lý này đang phạm 1 sai lầm nghiêm trọng trong cuộc đời. Tự mụ chuốc lấy tất cả đó thôi.

Đến giờ phút này tâm lý tôi đang căng như dây đàn, bắt đầu xuất hiện dấu hiệu nôn nóng. Tôi rất muốn được tận tay dắt em gái cao chạy xa bay. Tuy nhiên việc lớn có thể hỏng bét chỉ trong 1 giây, tôi nhất định phải kiên trì đến khi lên được Lạng Sơn. Hừ, đến lúc đó mụ Lý đừng hòng con dương dương tự đắc được nữa, một khi Geisha số 7 thoát khỏi sự khống chế của Làng Cung Nữ thì có trời mới biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Buổi sáng trên khúc đường vắng, gió thổi quần quật, bà Lý mặc áo khoác lông, đội mũ vành đen, trông mụ vừa bí ẩn vừa quý phái, tác phong rõ ràng là người nắm quyền. Kế bên là thân hình gợi cảm, đầy hấp dẫn của Gái Hư, rồi cách đó không xa Vương Phi số 7 cũng đang uyển chuyển tiến vào. Tất cả cử chỉ nét mặt của 3 người đều in sâu trong đáy mắt cư dân nơi đây. Thoạt nhìn đã biết 3 người phụ nữ này là 3 nhân vật quan trọng nhất trong toán người.

Bọn lính lác Làng Cung Nữ nhanh nhẹn đem ghế đến mời bà chủ ngồi. Mụ yên vị đâu ra đấy bèn cất giọng hỏi thăm bà già chủ quán. Bà già đó đã sống ở đây mấy chục năm nên thành thật trả lời mọi vấn đề đường đi nẻo bước, thậm chí thông qua bà ta, chúng tôi còn biết thêm thông tin về ông thầy nấu rượu cũng là đại gia có tiếng ở vùng này.

Tôi cẩn thận đỡ Geisha ngồi xuống ghế, tự tay rót nước cho em uống, lại còn nhân lúc mụ Lý không để ý, trừng mắt cảnh cáo bọn tay chân dám mon men đến gần.

Gái Hư đưa Geisha vào khu vệ sinh, bà Lý lập tức gật đầu ra hiệu, liền có 3 đứa cháu trung thành như chó mực đến trước nhà vệ sinh canh cửa. Ở nơi này nhà vệ sinh nữ và nam nằm cạnh nhau, bọn chó săn ngang nhiên đứng chắn giữa nữ và nam, người khác ngoài Gái Hư muốn đến gần Geisha cũng đừng mong làm được.

Xe đỗ tại chỗ cho mọi người nghỉ ngơi tiếp nhiên liệu sau khoảng nửa tiếng tiếp tục khởi hành.

Tôi quan sát thấy mụ Lý đang nói chuyện nho nhỏ gì đó với gã dân tộc, chỉ thấy gã liên tục gật đầu, khuôn mặt không biết là do say xe hay do sợ mụ Lý mà trở nên xanh tái. Mụ chủ Làng này có tài hễ nói câu nào là người khác hoặc là nghe lệnh, hoặc là sợ đến mức quên luôn ông bà cha mẹ.

Xe đề máy chuẩn bị lên đường, tôi bèn nhân cơ hội tìm cách hỏi han gã dân tộc đôi ba câu, nào ngờ ông ta không trả lời cứ thế cắm cúi leo lên xe.

Trong lòng tôi xuất hiện dự cảm chẳng lành, bất giác đôi tay nắm lấy tay Geisha hơi run lên. Em gái hiểu được suy nghĩ của tôi, bèn dùng ánh mắt trấn an nhìn tôi. Anh em tôi trong 1 khắc rất nhanh mà cũng rất chậm trao nhau cái nhìn yêu thương. Nắng chiều le lói soi lên mái tóc Geisha.

Cảnh tượng bình minh nâng tay em in hằn vào tâm trí tôi cho đến mãi mãi về sau.

Chiếc xe Ford Transit Dcar đầy đủ tiện nghi, ghế ngồi đối diện nhau vô tình đã giúp chúng tôi danh chính ngôn thuận nhìn về đối phương. Thời gian trôi qua lâu mau không còn là vấn đề. Tôi nhìn Geisha, đọc được sự tĩnh tại nơi đáy mắt em. Có lẽ lúc này nàng không còn lo lắng chuyện gì khác, hoàn toàn đặt lòng tin nơi tôi. Tôi cũng nhìn ra được tương lai mà Geisha hằng mong muốn, giờ đây tất cả hóa thành gánh nặng đè lên đôi vai tôi.

Nhân nói về gánh nặng, có 1 người khác cũng đang mang trọng trách chẳng kém gì tôi. Đó không phải Gái Hư, mà là Lý Ma Ma.

Việc đi một chuyến xa xôi lên tận Lạng Sơn đổi người với gã nấu rượu đã khiến danh dự Làng Cung Nữ tổn thương không ít. Nên biết đám người phe Lý Ma Ma đã cao ngạo ngay từ khi sinh ra chẳng kém gì người nhà Má Nuôi, bọn họ cho rằng bản thân thuộc tầng lớp cao trong xã hội, vậy mà hôm nay lại phải cầu cạnh gã nấu rượu thật là sỉ nhục. Điều này khiến cho tâm lý mọi người không hề vui vẻ. Lại nghe đâu gã nấu rượu là 1 tên xấu xí thô lỗ thích ngược đãi phụ nữ, thuộc tuýp người đàn ông vô lại trong dân gian.

Chẳng trách Trang Trắng khinh thường lão ta vô cùng, lại còn gọi lão là “cóc ghẻ”. Con cóc ghẻ này bình sinh có 3 sở thích cũng là sở đắc. Người nào nắm vững được 3 lĩnh vực này, coi như đã kết thân với gã hết 6 phần.

3 lĩnh vực nêu trên lần lượt là: “Rượu, gái và đồ cổ”. Ba thứ này dĩ nhiên Lý Ma Ma không thiếu món nào.

Rượu – chính là món nghề của lão, trong hoàn cảnh hiện nay khi mà chúng tôi không có nhiều loại rượu quý thì việc tặng rượu chỉ là đi trước lót đường, như li nước lọc trong bữa tối.

Món thứ 2 là đặc sản của dòng họ Lý Ma Ma – đồ cổ. Với món này chúng tôi ăn chắc vì dẫu sao cũng toàn là đồ gia bảo có giá trị lớn vô cùng. Nghe đâu mấy món đổ cổ trong phòng mụ Lý được 1 thầy pháp rất cao tay đích thân trấn yểm. Mụ Lý cảm thấy như thế thật là mỹ mãn nếu cái bình cổ đó có chứa toàn là vong linh xa xưa thì cho đi càng hay, để cho đám vong đó ám chết cả nhà lão ấy đi. Còn tôi thì cầu mong Lý Ma Ma nghe nhầm, rằng cái bình đó là nơi tổ tiên mụ Lý trú ngụ, để mụ cho ông bà đi ở đợ nhà người ta thì sướng phải biết.

Lúc đưa được mấy món ‘lễ vật’ này tới nhà gã Cóc Ghẻ, Geisha ngồi đối diện tôi vốn chưa từng động dung bỗng dưng sắc mặt tái nhợt. Chắc con bé ý thức rõ được sóng gió gian truân sắp ập tới với bản thân.

Trong dạ tôi cồn cao nôn nao, lo lắng cho em gái vô cùng.

Xe chạy chậm lại. Tôi hơi nghiêng người, ngoảnh mặt nhìn ra hàng cây xanh mát xuất hiện ngay trong tầm mắt. Khuất sau hàng cây này chính là cổng vào khu trang trại rộng lớn của gã nấu rượu. Ngay phía trước cổng xuất hiện lác đác vài bóng người từ xa nghênh đón.

Nhác thấy cảnh tượng này, trên khóe miệng Lý Ma Ma bỗng ẩn hiện nét cười vô cùng bí ẩn. Mụ lấy từ trong giỏ sách chiếc mặt nạ quen thuộc của Geisha Làng Cung Nữ, đưa cho Bánh Đậu Ngọt nói:

“Đeo cái này vào đi con.”

Mụ nói lần đầu hình như Geisha lơ đãng không nghe thấy, sau đó mụ lập lại câu nói lần thứ 2, rồi đến lần thứ 3. Lúc này Geisha mới phản ứng trở lại.

Gái Hư ngồi cạnh tôi cười khểnh nói: “Ở Làng đeo mặt nạ thì được chứ ở nhà người ta giống điên quá.”

“Mặc kệ đi. Ta bảo thế nào thì cứ làm đúng theo thế ấy.”

Vậy là tôi tê tái nhìn cảnh em gái tự tay đeo chiếc mặt nạ quái ác đó lên mặt.

“Kịch.” – Đúng lúc này cửa xe mở ra. 4 gã đàn ông và 1 người phụ nữ lập tức cúi chào lễ phép.

Bà Lý và tôi song song bước xuống xe trước nhất. Tay mụ khẽ níu tay tôi lại, nói thầm “con rể này, chuyện hôm nay Nương để con thay mặt nhé. Vì thân phận ta có phần đặc biệt nên không tiện nói nhiều. Kể cả việc đàm phán hay đưa Geisha vào cũng phiền con.”

Tôi không biết mụ Lý có mưu đồ gì nhưng chuyện này đã sớm được mụ căn dặn từ trước tôi không có cớ thoái thác, hơn nữa bằng cách này có thể thuận tiện chăm sóc nhiều hơn cho em gái. Thế nên tôi gật đầu đồng ý.

Mọi người đều bước cả xuống xe. Tôi nắm lấy tay Bánh Đậu Ngọt không kiêng dè, tựa như muốn dùng hơi ấm bản thân xoa đi giá lạnh trong trái tim con bé. Bàn tay con bé không biết là do nguyên nhân cơ địa hay do thời tiết mà lúc nào cũng thanh lạnh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Thông tin truyện
Tên truyện Yêu nữ quầy bar 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện xã hội
Ngày cập nhật 28/06/2019 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mối tình đầu
Phần 2 Cứ mỗi buổi trưa, tôi đều lấy cớ đi học thêm để đèo em ra quán trà sữa. Sở dĩ tôi chọn quán này vì không gian yên tĩnh và khá vắng vẻ vào buổi trưa. Chúng tôi chọn góc ngồi quay lưng với cửa ra vào. Sau khi nước được dọn ra, tôi chú ý quan sát xung quanh. Không còn ai, tôi choàng một tay qua người em, bàn tay đặt vừa tầm vú. Lúc này đây, hai bàn tay tham lam của tôi như đã chiếm ngự cặp vú của em. Tôi nhìn em thật gần, em rất xinh đẹp. Cái đẹp của con gái tuổi dậy thì thì ai có thể cưỡng nổi chứ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex học sinh
Chuyến đi phượt đáng nhớ
Phần 85 Cuối buổi chiều, trời bỗng dưng xám xịt, gió thổi nhưng chẳng có giọt mưa nào, trời chỉ lạnh thêm mà thôi. Tôi co ro trong đợt rét đầu mùa một mình tới nơi hẹn. Mọi thứ trong tôi lại như sống dậy, càng gần đến nơi tim tôi đập càng mạnh, trời mùa đông lại mau tối nữa, tôi đến thì trời đã tối sầm mất rồi, rất nhanh. Tôi ngồi lặng ngư ời bên bàn cafe chờ Khả Vân, phải hơn 1 tiếng nữa thì Khả Vân mới đến, thực ra tôi hẹn em lúc hơn 7h, không hẹn đi ăn mà chỉ hẹn cafe, tôi muốn mọi thứ diễn ra thật nhanh. Quán cafe của...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Bao giờ hết bão (Full) - Tác giả Lituchi
Phần 29 Yên đến chỗ làm như thường ngày dù vẫn còn chút buồn ngủ. Đêm qua 2 vợ chồng quần nhau đến 2h sáng. 4 tiếng đồng hồ hết đụ lại địt sáng nay xuống giường chân cô còn hơi run. Vậy mà Lẫm vẫn đúng giờ dậy thể dục. Thu còn cách đó 1 đoạn, hôm nay cô đến sớm hơn mọi ngày vì 2 con đã có người khác cho đi học. Quý nhìn vậy mà rất thật thà dễ thương. Hôm qua anh ta cho cô lên bờ xuống ruộng 3 lần, lần nào cũng hết ga hết số đến độ nước nôi tóe loe mới kết thúc. Vậy mà sáng anh ta vẫn đậy khá...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Phá trinh lỗ đít Truyện bú lồn Truyện sex phá trinh Truyện xã hội

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng