Yêu nữ quầy bar

Phần 105

Đúng 6 giờ tối đèn tắt, Hồng Ngựa thắp nến.

Vợ yêu rước bánh kem từ ngoài cửa phòng dạo 1 vòng tới trước mặt tôi.

Mọi người cùng nhau hát “Happy birthday to you, happy birthday to you…”

Hát xong Thắm hô “thổi nến đi chồng”.

Tôi lấy 1 hơi thổi tắt hết nến.

Điện bật sáng, mọi người ăn chơi nhảy nhót tới khuya.

Bố mẹ tặng tôi 1 món quà to đùng, xoa đầu tôi nói: “Ráng ăn uống nhiều vô cho khỏe, sớm ra viện nghe con”.

“Bố mẹ yên tâm, con đã hứa sẽ đi du học thì nhất định làm được”.

Mẹ lắc đầu “thôi con ạ, bị thương nặng thế này ở nhà cũng được, bố mẹ không ép con nữa đâu”.

Tôi kiên quyết “đúng là trước đây con không muốn đi, nhưng sau khi cưới vợ con đã có ý thức cho tương lai rồi, cái bằng thạc sĩ MBA con sẽ cố gắng giành lấy”.

Bố mẹ nhìn nhau cười, nụ cười đượm nét buồn thoáng qua.

Vài ngày sau, càng lúc tôi càng cảm thấy đôi chân có nhiều dấu hiệu lạ lùng.

Hai tay giờ đây đã làm việc tốt, thi thoảng hơi đau nhức 1 chút, đầu cũng hơi ê ẩm, chỉ duy có hai chân là không thể cử động như mong muốn.

Ngập tràn trong cảm giác lo sợ, tôi đem chuyện này ra hỏi Thắm trước tiên.

Em mỉm cười “cái chân chạy nhảy chơi bời gái gú cho lắm vào, bây giờ trời phạt nó khỏe sau cùng chứ có gì lạ”.

“Không phải, chắc chắn chân anh đã gãy nặng lắm, Thắm, em có nghe bác sĩ nói gì không?”

“Làm gì có, anh toàn lo vớ vẩn”.

Tôi điên tiết “tại sao lúc nào cũng như vậy? Mọi người cứ thích giấu giếm tôi là sao hả? Tôi không có quyền được biết sức khỏe của mình hay sao?”

“Chồng ơi, thôi đừng la nữa kẻo bố mẹ anh lo” – Thắm vuốt ngực tôi.

“Vậy em nói đi, chân anh làm sao?”

Thì ra, sau vụ tai nạn, chân tôi bị liệt rất nghiêm trọng, không thể đi đứng trở lại được.

Các bác sĩ đã tìm mọi cách cứu chữa nhưng đành bó tay.

Sau khi sức khỏe hồi phục, tôi sẽ phải sống suốt phần đời còn lại trên xe lăn.

Tôi không nói được lời nào từ khi biết sự thật.

Tự do! Tự do chạy nhảy, vui đùa là thứ bất kỳ ai cũng muốn, nhưng tôi đã không còn tự do.

Cuộc đời tôi mãi mãi là gánh nặng của người khác.

Chẳng trách bố mẹ bảo không cần đi du học.

Bây giờ thì tương lai chấm hết.

Chiều tối trời đột nhiên nổi gió to, bầu trời sầm sập như chuẩn bị đổ sập xuống đến nơi. Thời tiết dường như cũng cùng chung tâm trạng với tôi: Căng thẳng và bế tắc!

Tôi và bố mẹ ngồi lặng lẽ trong phòng bệnh, sau khi hay tin tôi đã biết chuyện, bố cứ nhắm mắt chẳng nói nửa lời, mẹ ủ rũ ngồi bên giường bệnh đồng dạng chẳng lên tiếng.

Không khí trong căn phòng nhỏ vô cùng ngột ngạt.

Tôi thấp thỏm nhìn ra ngoài cửa sổ, mây mù che kín những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, cả không gian xung quanh bệnh viện tối om như mực, chỉ le lói mấy ánh đèn vàng phía xa xa.

Gió thổi rì rào đầy thê lương, lá cây đập vào cửa kêu loạch xoạch.

Cả thế giới dường như đang chìm trong tối tăm và lạnh lẽo.

Mẹ ngoảnh đầu nhìn bố, lát sau cả hai người đều nhẹ nhàng an ủi động viên tôi:

“Thôi con ạ, tai nạn đâu có ai tránh được, rồi sau này khỏe lại, bố mẹ sẽ tìm 1 công việc phù hợp cho con”.

Bố chêm vào “hơn nữa, vợ con cũng đã có tính toán rồi mà, nó hứa với bố mẹ sẽ toàn tâm toàn ý chăm sóc cho con, tạo điều kiện cho con làm những việc mình thích”.

Bất giác bố lại dùng từ ‘vợ con’ tức là đã thừa nhận Thắm.

Mẹ tôi kín đáo liếc bố, bố vội thanh minh: “Thì có làm sao đâu nào? Chúng nó đó phải đôi phải lứa với nhau thì cứ chấp nhận đi”.

Tôi cảm động ngoảnh mặt nhìn bố, khẽ gật đầu.

Mẹ thở dài 1 tiếng xúc động, sau đó với tay bật tivi cho tôi xem.

Tivi mở đúng vào kênh có phát sóng chương trình ca nhạc của những người khuyết tật.

Mẹ toan chuyển đài, tôi ngăn “mẹ cứ để đấy, con muốn xem”.

Thế là tôi ngồi từ chiều đến tối xem họ biểu diễn.

Ai cũng hát hay, ai cũng diễn tốt, ánh mắt họ tràn đầy niềm tin và nghị lực.

Đêm khuya vắng lặng, trong căn phòng lạnh lẽo đầy mùi clo khử trùng, tôi nằm gác tay lên trán lặng thinh nghĩ ngợi.

Đồng hồ chạy tích tắc tích tắc, 2 tiếng đồng hồ trôi qua nhanh vèo, lúc này đã gần nửa đêm.

Thình lình có tiếng mở cửa, rồi 1 bóng người khẽ khàng bước đến bên giường bệnh.

“Sao anh không ngủ đi, em biết ngay giờ này anh còn thức mà” – Thắm lên tiếng trách cứ. Giọng nói em thấm đượm nỗi buồn.

“Ừ, anh chuẩn bị ngủ đây”.

“Anh đừng nghĩ ngợi nữa, mất 2 chân thì đã làm sao chứ, anh tàn nhưng đâu có phế”.

Tôi thấm thía ngắm nhìn người con gái xinh đẹp trước mặt, nay đã là vợ tôi, trong đêm tối khuôn mặt em sáng bừng như 1 đóa hoa bách hợp dịu dàng tinh tế.

“Vợ yêu, em nói đúng, anh tàn nhưng không phế đâu!”

“Vậy anh phải ngoan ngoãn nghe lời em như lúc ở nhà, ngủ đi nghe chưa”.

“Anh ngủ đây”.

Tôi nhắm tịt mắt.

‘Hihi’ – Thắm cười khúc khích, ngồi xuống bên giường bệnh ngắm nhìn tôi hồi lâu.

Tôi đoán em đang chờ cho đến khi tôi ngủ thực sự, vì em ngồi lâu, lâu lắm!

Mặc kim đồng hồ cứ thế xoay, người con gái vẫn một mực ở lại bên tôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Thông tin truyện
Tên truyện Yêu nữ quầy bar
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ cave, Truyện sex hay, Truyện xã hội
Ngày cập nhật 26/05/2019 11:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô cháu gái người yêu cũ (Update Phần 12)
Cuộc yêu mới Và thế là tôi và em sau một thời gian chiến tranh lạnh đã đến lúc phải nói lời chia tay dù bản thân tôi không hề muốn. Tôi chính thức độc thân. Dẫu vậy tôi không hề hối lỗi rời xa Hoa. Mà luôn tìm đến em làm nơi an ủi. Hoa không hề biết tôi và Nhi chia tay một phần là do em. Em cứ nghĩ là chúng tôi không hợp như lời Nhi nói khi Hoa hỏi lý do. Một tháng sau Hoa báo cho tôi một tin động trời. “Anh bình tĩnh nghe em nói nhé.” “Em nói đi.” “Con Nhi có người yêu mới rồi.” Tôi có đôi chút...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex ngoại tình
Nữ lãnh đạo (Update Phần 107) - Dịch giả Meode
5: PHƯƠNG THỨC CÓ CHÚT ĐẶC BIỆT Liễu Tuyết Mai kiên quyết cự tuyệt dương vật Đường Thành đút vào âm đạo của nàng, thân là bí thư thành ủy, làm đến chức quan này nên nàng cũng có phân thượng, trên người nàng đã có tư tưởng quan bản, tâm tình tự luyến rất nặng, với ưu thế cảm giác duy ngã độc tôn rất mãnh liệt, vô luận làm chuyện gì, đều cho là bản thân cao cao tại thượng, đều muốn người khác nhẫn nhục chịu đựng, hạ thấp bên dưới mình... Mà Liễu Tuyết Mai cái loại tâm tình cao ngạo tự đại này, ảnh hưởng đến suy nghĩ của nàng, thậm chí tại trong...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc
SunShine
Phần 44 “Thật cô đơn khi anh luôn nghĩ về em sớm tối. Nhớ mắt môi. Lạc vào em, anh nhớ cả những chiều tan về đưa đón lối. Và nhớ mùa tuyết rơi. Anh chẳng muốn tìm về quá khứ nữa, cứ để nó đẹp và ngủ yên thôi. Chỉ là những tấm hình, khói thuốc, chai rượu cạn dần và 2 giờ đêm trôi... ” 2AM của BigDaddy. Vẫn đôi mắt ấy, chủ nhân nó đang rất hạnh phúc mỉm cười với một ai khác chẳng phải là tôi. Vậy tại sao đôi mắt ấy trông vẫn buồn như những ngày tôi ở bên cạnh như vậy. Đã chẳng còn có gì để làm tôi tan vỡ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng