Thắm hôn tôi 1 cái thật nồng nàn rồi bỗng nhiên vòng tay ôm cứng cổ:
“Nói đi chồng em, anh sợ mẹ nhìn thấy em, sẽ cho rằng cô chủ nhà là hạng gái lẳng lơ đúng không?”
Hơi thở cùng với chất giọng trầm lắng khiến câu nói như vọng về từ cõi kia.
Nếu tôi không trả lời, chắc chị sẽ y thế đó mà siết cổ tôi đến chết.
“Này, làm gì có chuyện đó, anh toàn khen em thôi, cả Nhi Cây Trâm cũng thế”.
“Em đã bảo anh rồi, lời nói chỉ là vẻ ngoài thôi, đôi tai ta sinh ra để bị đánh lừa, chỉ có đôi mắt và bộ não mới là sáng suốt.” – “Buồn cười, mẹ anh chắc chẳng thích em như thích con Nhi đâu” – Thắm thở dài.
Tôi biết thường ngày vào những lúc “linh thiêng” như thế này, nỗi mặc cảm của kiếp gái điếm lại hiện về.
“Nhi, Nhi, Nhi, mẹ kiếp lại là con cáo già, con rắn độc, con điếm có bộ mặt thiên thần, chị ta lại bép xép với Thắm gì đây không biết?” – Nếu sau này có cơ hội, tôi thề sẽ đạp cô ta xuống từ cao ốc Vincom để nghe 1 tiếng bẹp kiêu hùng, vũng máu loang lổ như hồ ba bể, sau đó sẽ đến đám tang nó, người ta mang đến những chiếc vòng hoa, rồi thì…
Đột nhiên như nhớ ra chuyện gì, tôi cười “này vợ anh, mẹ có gửi quà cho em đấy, anh để trên bàn bếp”.
“Thật không?” Thắm nhổm dậy.
‘Thật’.
Chị vụt chạy ngay xuống nhà dưới, tiếng bước chân nện rầm rầm.
Nằm trên giường, tôi cảm thấy nỗi vui khó tả chạy dọc từ đầu xuống chân.
Chợt thấy ngón chân cồm cộm, ra là túi xách của Thắm đang nằm đè lên trên.
Không hiểu lúc đó trong đầu nghĩ gì, tôi cúi người nhặt túi xách, do dự đôi chút rồi mở ra.
Thứ đầu tiên tôi thấy là 1 tuýp gel bôi trơn Bioglide.
Tiếp theo là bao cao su – không thể thiếu – số lượng 3 cái.
1 cái mini – juyp màu hồng đúng kiểu các cô y tá trong phim nước ngoài, kèm theo cả chiếc quần lót dây mỏng manh chứa trong chiếc mũ chữ thập đỏ.
“Bọn đàn ông bệnh hoạn thật.” Tuy cười mỉa mai nhưng tôi cũng bị “bộ đồ nghề”kia kích thích ghê gớm.
Bộ váy cuốn lại qua loa, cộm lên chai nước súc miệng Listerin – “thật ghê tởm! Thứ này chắc dùng cho màn khẩu dâm.”
Bên cạnh là hộp esse đen bằng sắt, chiếc bật lửa zippo.
Đời Thắm không thể sống thiếu thuốc lá.
Ngoài ra còn có mascara, hộp trang điểm, son môi, chai nước hoa, nước rửa tay và… cái bóp da màu đen.
Đằng nào cũng mở túi ra rồi, xem thêm cái bóp cũng có làm sao?
“Ôi, làm thế này không đúng chút nào” vừa than vãn tôi vừa mở bóp.
“Hơn 5 củ thì phải” – tôi áng chừng giá trị của xấp tiền. Ngày hôm nay chắc chị phải cày được ít nhất 3 triệu.
Bên trong còn có mấy tờ đô la Mỹ, Úc, và cuối cùng là… bức ảnh chụp tôi và chị.
“Thắm, Thắm, Thắm…” – đầu óc tôi không ngừng gọi tên Thắm.
Người tôi yêu là Đĩ của Đĩ – là gái bao hạng sang – gái gọi chuyên nghiệp với “đồ nghề” đầy đủ trong túi xách.
Nỗi chua xót tràn ngập trong lòng tôi.
Lát sau, Thắm quay trở lại phòng, nhảy đè lên người tôi, ôm hôn tới tấp.
“Mẹ mua cho em giỏ cam vàng, cả hoa và đặc sản Đà Lạt nữa” – Thắm hớn hở như đứa trẻ nhận được quà.
“Mẹ kiếp, sướng quá đi mất!”
Thắm la lớn, những lúc phấn khích chị thường giở giọng chợ búa.
“Em thấy chưa? Mẹ đâu có nghĩ xấu gì về em, chỉ tiếc chưa được gặp mặt thôi đó, gặp rồi nhất định sẽ rất ngưỡng mộ”.
“Sao lại ngưỡng mộ em?”
“Vì em đẹp” – tôi nịnh chị 1 cách thản nhiên, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Kể cũng hay, lúc trông thấy bộ đồ nghề của Thắm lòng còn đau nhói, nhưng chỉ ít phút sau đã nói cười rôm rả.
Dạo gần đây tôi tự thấy bản thân không còn phù hợp với cái biệt danh “thư sinh bốn mắt” nữa, bây giờ phải gọi là “Hai Mặt” mới đúng.
“Đồ quỷ, anh toàn nói láo thôi! Chết nè”.
Thắm tra tấn tôi 1 chặp rồi ngã người sang bên cạnh, duỗi tay, duỗi chân ngáp dài, bộ dáng hết sức thoải mái.
“Ngày mai em sẽ đi mua mấy bộ váy teen teen 1 chút, chắc mẹ thích như thế.”
“Ôi dào, mỗi người 1 kiểu, anh thấy em ăn mặc như thế này mới là em”.
“Nhưng như thế trông cũng hợp với anh hơn mà, bình thường ai cũng nói em già hơn anh”.
Thắm ôm lấy tôi thủ thỉ, luôn miệng lên kế hoạch ngày mai sẽ đi đâu mua sắm, mua những thứ đồ gì rồi khi gặp người lớn phải ứng xử như thế nào cho phải, nói những gì là hợp lý nhất.
“Để làm được mấy thứ đó, mai em phải dẫn con Linh đi nhà sách nữa chồng yêu, haha”.
Tôi có nghe nhầm không? Thắm đòi đọc sách cơ đấy. Trước đây chị rất ghét chữ nghĩa dài dòng.
Con gái lạ thật, chì cần nhiêu đó cũng khiến họ hạnh phúc và không bao giờ nghĩ sâu xa hơn nữa.
Một khi Thắm đã đặt ra mục tiêu thì chị sẽ quyết tâm thực hiện bằng bất cứ giá nào.
“Mẹ anh còn ở Sài Gòn trong bao lâu?”
“Khoảng một tuần, sao thế?”
“Trong vòng 1 tuần em sẽ đọc hết số sách này”.
Thắm vừa nói vừa chỉ tay vào 1 chồng sách nho nhỏ, toàn những cuốn cẩm nang “mẹ chồng nàng dâu”, “bí kíp đối phó với mẹ chồng khó tính”, “làm thế nào ghi điểm với gia đình chàng”…
Vừa liếc qua tôi đã phát hoảng.
Chị không bao giờ nói chơi.
Thắm tận dụng cả những khoảng thời gian nhỏ nhặt nhất để đọc sách như lúc phơi quần áo, lau cửa kính, hút bụi… và nhất là lúc tắm.
Kể cả lúc rửa bát đĩa chị cũng không tha Linh DJ:
“Mày đọc quyển Ghi Điểm Với Nhà Chồng cho tao nghe coi Linh” – Tay đeo găng cao su, miệng Thắm í ới.
“Biết rồi con mắm, tao đang giở ra đây”.
“Nhanh lên, làm gì lâu thế?”
“Đây đây”.
Với các bạn nữ thì gặp bố mẹ chồng tương lai đương nhiên là rất hồi hộp, lo lắng đặc biệt là với những người phụ nữ thành đạt trong sự nghiệp thì điều này còn khó khăn hơn rất nhiều. Có thể tạm ví buổi ra mắt chính thức đầu tiên này cũng hồi hộp, và quan trọng như một buổi phỏng vấn xin việc vậy. ‘
Linh DJ đều giọng hệt như cô phát thanh viên truyền hình.
“Phụ nữ thành đạt á? Tao có được cho là thành đạt không nhỉ?”
“Có, mày là điếm nổi tiếng” – Sami đang xem tivi cười sặc sụa.
“Con Sam giỏi, chấm 10 điểm, ngày mai cho mày đi đổ rác” – Thắm quay sang tôi mở lời – “mai mốt gặp mẹ, em hồi hộp thật đấy anh ạ”.
“Đã nói rồi, cứ bình thản như em là chủ nhà” – câu này tôi nhắc đi nhắc lại hàng ngàn lần mấy ngày nay.
“Okê, em hiểu rồi, DJ đâu? Tiếp tục đi mày”.
‘Hãy thiết lập mối quan hệ thân tình với những người thân của chàng ngay từ lần ra mắt đầu tiên và giữ vững được cảm tình tốt đẹp ấy trong nhiều năm về sau.
Các nhà tư vấn hôn nhân gia đình vẫn thường cảnh báo: Những mối quan hệ dâu – rể luôn là những thử thách. Những quan hệ kiểu này sẽ là tồi tệ nếu quan điểm của hai bên ngược nhau. Chẳng hạn, nếu bố mẹ chồng tương lai là những người thuộc tuýp truyền thống mà cô dâu tương lai thì lại sùng bái lối sống hiện đại thì sẽ vô cùng khó khăn để thiết lập mối quan hệ tốt giữa bố mẹ chồng và nàng dâu. ‘
“Dừng lại dừng lại, thôi bỏ mẹ rồi, bố mẹ anh thích kiểu truyền thống hay hiện đại?”
“Kiểu truyền thống, nhưng hoàn toàn tương thích với hiện đại, nói tóm lại là dễ dãi lắm”.
“Đừng có suốt ngày dùng từ dễ dãi nữa được không?” – Sami đột nhiên bất bình.
Linh DJ cười phá lên “haha, nó có tật thì giật mình, đồ con mắm lẳng lơ, đúng rồi chứ lườm liếc gì mày? Lêu lêu”.
Mặc kệ Linh và Sam tôi vẫn tiếp tục:
“Về chuyện lối sống thì em chỉ cần chú ý 1 chút là được, không cần lo lắng đâu”.
“Để mai em tìm xem có sách nào dạy cách sống không lo lắng không. Đọc tiếp đi chứ Linh” – Thắm quay trở lại với công việc.
‘Dạ vâng, nghe kỹ nhé người:
Bạn phải tự phán đoán xem bố mẹ chàng là người theo trường phái nào, truyền thống hay hiện đại để có cách cư xử và hành động thích hợp. Hầu hết các bậc cha mẹ thường cho rằng một người vợ tốt phải là người yêu chồng và biết rõ bổn phận làm vợ của mình. Đôi khi theo một số ông bà, bố mẹ, vợ phải quanh quẩn ở nhà cả ngày để nấu nướng, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa và chăm sóc con cái.
Nếu bạn nghĩ rằng mình sẽ dễ dàng thành công trong vai trò một người vợ như mình đã thành công trong công việc thì có thể bạn sẽ bị shock đấy. Vì thực sự đời sống cá nhân không diễn ra như các hoạt động trong môi trường công sở.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Yêu nữ quầy bar |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Truyện sex hay, Truyện xã hội |
Ngày cập nhật | 26/05/2019 11:39 (GMT+7) |